Cân Cả Thiên Hạ

Chương 227: Trận đấu bị thảm của thiên long học viện




( Chỉ có một chút gọi là kích thích)
Trên sân quyết đấu, trong đám hắc vụ thiếu nữ tên Lâm Ánh Yên kia nhìn kẻ bị mình không chết rên lên không ngừng thì có chút tức giận đạo:
" Tên đáng ghét này, bổn tiểu thư bây giờ muốn ngươi ngay lập tức câm miệng lại bằng không thì"- Nàng ta siết bàn tay phải đang cầm cái thứ ấy của tên này lại một chút.
Tên Lăng Siêu này ngay lập tức không dám kêu la nữa, hắn có chút yếu ớt đạo:
" Vị tiểu thư này ta xin lỗi, ta không dám kêu nữa, người có thể hay không thả tay một chút cái kia là hạnh phúc đời ta à, nếu nó bị sao thì ta cũng sống không còn ý nghĩa rồi"-Thực chất tên này nói cũng nữa thật nữa giả, cảm nhận được bàn tay nhỏ nhắn đang nắm thứ ấy, cộng thêm mùi lưu hương nhàn nhạt từ cơ thể thiếu nữ phía sau khiến hắn sung sướng vô cùng, nhưng hắn cảm thấy bàn tay kia siết hơi chặt nếu quá một chút thì đời hắn đi tong nên hắn đành nói như vậy, một nữa muốn thiếu nữ phía sau thả tay ra một nữa lại không muốn.
" Hì hì. Vị sư huynh tuấn tú này biết nghe lời tiểu muội thế là ngoan, bây giờ tiểu muội đang khát cảm thấy mùi vị của sư huynh rất không tệ có thể để tiểu muội giải khát thêm một chút không?"- nói xong thì nàng ta thổi một hơi vào tai của tên kia, một tay sờ vài lần trên ngực của tên này khiến tên Lăng Siêu này run lên vài lần, cái đầu liên tục gật gật.
Thấy con mồi của mình ngoan ngoãn như vậy thiếu nữ không khách khí chút gì tiếp tục cắn nuốt huyết dịch của tên này. Tên kia không biết là đau hay sung sướng mà rên lên mấy tiếng nhưng thủy chung vẫn cắn chặt miệng không dám phát ra tiếng.
Sau một lúc lâu thấy tên này đã không trụ lại được thiếu nữ buông tay phía dưới ra, cũng ngừng hấp huyết lại, nàng quay con mồi của mình lại nhìn tên này vài lần rồi từ khuôn mặt băng hàn kia toát lên một vẻ đẹp yêu mị. thiếu nữ dùng một ngón tay nâng cằm tên này lên đạo:
" Vị sư huynh này yếu đuối quá đi, với cùng tiểu muội không được bao lâu thì đã thành ra dạng này rồi, làm nhân gia có chút thất vọng à. hì hì. Lần sau nếu sư huynh có tới Ác Ma Điện thì nhớ tới gặp muội nha, muội rất nhớ mùi vị của huynh đấy, rất ngọt à. Còn bây giờ thì sư huynh ngủ một lát đi"
Khi tên Lăng Siêu này đang nhìn thiếu nữ cười ngây ngô thì đã bị nàng chém một cái vào sau ót lăn ra bất tỉnh nằm trên sàn, nhưng sau khi bất tĩnh trên khuôn mặt tên này vẫn còn đang cười đầy vẻ thích thú.
Hắc vụ tán đi, mọi người thì dưới ngay lập tức dán mắt vào nhìn lên phía trên, khi thấy bên trên vị đồng học của mình đang nằm bất tỉnh trên sàn thì mọi người đều lộ rõ vẻ mặt thất vọng, nhưng khi thấy nụ cười trên mặt của tên kia thì lấy làm kì quái, mọi người tâm lý thầm nghĩ bị đánh cho bất tỉnh rồi mà vẫn còn cười đúng là cái đồ chết vì gái.
Ông lão giám sát nhìn thiếu nữ một cái, rồi nhìn tên tân sinh đang nằm trên sàn bất tỉnh kia cảm thấy không biết nên nói cái gì. Chỉ nhìn thiếu nữ cười cười đầy thâm ý, nhưng thiếu nữ như không có chuyện gì mặt lạnh như tiền, đâu còn vẻ hồ mị như trong lúc còn được hắc vụ bao khỏa.
Thấy vậy thì lão giả trong lòng bội phục khả năng gia nai của thiếu nữ này, lão giả đứng lên tuyên bố:
" Lâm Ánh Yên của Ác Ma Điện chiến thắng".
Tiếp theo những trận đấu khác vẫn được tiếp tục, nhưng cũng không khá hơn trận đầu là mấy, thường thường thì cứ bị hắc vụ bảo khỏa một lúc thì lúc sau mấy tên học viên của Thiên Long học viện đều bất tỉnh, còn đánh ngoài sáng thì càng thảm hại hơn, thường thường là bị ăn một cước là xuống đài.
Còn có một lần một tên nữ đệ tử của Ác Ma Điện không biết đang suy nghĩ cái gì trong lúc vô tình lại sử dụng cấm thuật, may mà được tên ngoài sự trưởng lão của Ác Ma Điện kịp thời ngăn cản, nếu không thì hậu quả có thể tưởng tượng, tên nam sinh thi đấu với nàng ta cũng là bị dọa cho ngồi liệt luôn.
Sau một ngày giao lưu thì cuộc thi đấu cũng kết thúc trong việc đội ngũ của ÁC Ma Điện chiến thắng tất cả tất cả các trận đấu. Ngày tiếp theo là nội bộ tranh đấu của Ác Ma Điện nhưng hôm nay thì người đến xem thì đông hơn ngày đầu tiên rất nhiều, nhiều vô cùng, cái này có lẽ là thông lệ rồi. Mấy tên đi trước đều biết ngày đầu tiên thì chỉ nhìn thấy cảnh mấy tên tân sinh bị ngược đãi nên không có gì đáng xem, chỉ ngày thứ hai mới có ý nghĩa.
Không có sự hạn chế về cấp bậc vũ khí, không hạn chế về mọi thứ, đám môn đồ của Ác Ma Điện tha hồ thi triển năng lực của mình, từ thánh khí cấp bậc mỗi người một bộ, năng lực kế thừa sức mạnh khiến cho sức chiến đấu tăng điên cuồng,thêm vào đó là hồi phục sinh mệnh có phần thái quá khiến cho những trận chiến ngày thứ hai vô cùng điên cuồng.
Không giống như ngày thứ nhất là bắt cặp mà ngày thứ hai là loạn chiến, người trụ lại cuối cùng là người chiến thắng. Khi vừa mới bắt đầu thì đám thành phần hiếu chiến này đã lao vào trực tiếp cận chiến với người gần nhất, sóng kiếm, các loại uy áp đủ kiểu khiến cho một phạm vi lớn bị san thành bình địa. Đám học viên của Thiên Long Học Viện đã biết trước nên đã chạy ra xa xa quan sát từ lâu.
Những tiếng vang ầm ầm như tiếng sấm, máu tươi văng tung tóe từ nơi hỗn loạn kia khiến cho đám tân sinh của học viện Thiên Long mới biết, hôm qua là bọn họ cơ gì may mắn, tuy không nhìn thấy rõ ràng nhưng chỉ cảm nhận những đợt sóng âm truyền tới thôi cũng khiến cho mọi người tâm kinh đảm hàn.
.........
Mãi đến giữa đêm thì cuộc loạn chiến mới tới hồi kết, sau khi kết quả vừa được công bố xong thì mấy người còn trụ lại cuối cùng kia cũng đồng loạt ngã xuống vì kiệt sức. Bọn họ cùng đám môn đồ đang nằm trên mặt nhất được nhanh chóng đưa về nghỉ ngơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.