Cân Cả Thiên Hạ

Chương 154: Có Người Bắt Nạt Y nhi!!! Cô Cô Ngươi Đánh Hắn




Vũ Y ngẹo cái đầu sang một bên, thều thào đạo "Có thiệt là đẹp hơn không? ".
" Thiệt mà, cô cô sao lại lừa y nhi được, bên trên là phòng cao cấp, thường hay có mấy thằng nhãi đánh nhau vì tranh giành mấy phòng đó lắm".
Nghe tới có đánh nhau, Vũ Y lập tức phục sinh đầy máu, ngồi dậy chạy như bay kéo vị mỹ phụ kia theo. Vừa đi vừa đạo " Cô cô trên kia có người hay đánh nhau lắm sao?".
" Tất nhiên rồi, ngày nào cô cô lên thì cũng thấy đám vắt mũi chưa sạch đó đánh nhau tới không đứng dậy được nữa mới thôi "
" Vậy chúng ta nhanh chân lên, Y nhi thích xem náo nhiệt"
Người mỹ phụ cười cười, trong đôi mắt lại bắn ra từng tia sáng lạ thường, nhưng khi nhìn về Vũ Y thì trong đôi mắt kia chỉ còn lại sự yêu thương.
..........
Tốc độ của hai người Vũ y cực nhanh không qua mấy trăm hô hấp thì đã lên tới tầng 8, đây cũng là tầng cao nhất dành cho môn đồ, còn tầng 9 và 10 dành cho trưởng lão.
Khi Vũ Y vừa bước chân lên tầng 8 hai bóng người vụt qua, một nam, một nữ. Hai người này là bị đánh văng từ phong tu luyện ra. Cô gái kia lau vết máu ở miệng lớn tiếng đạo
" Công Dương Kiệt ngươi đừng bắt nạt người quá đáng, tại sao phòng của người khác ngươi không đi gây sự mà cứ chọn phòng của hai chúng ta khiêu chiến"
Một thanh niên nhìn vô cùng tiêu sái bước ra từ căn phòng tu luyện gần đó không nhanh không chậm đạo " ta nhìn hai người các ngươi không vừa mắt, đơn giản thế thôi"
.....
Vũ Y đang hưng phấn bừng bừng chạy một mạch lên trên này, tưởng được xem một cuộc chiến kinh thiên động địa khiếp quỷ thần cơ, ai ngờ lại phải xem tình cảm tay ba. Nhìn tình cảnh trước mắt nhớ tới câu mà ca ca thường nói, nàng bắt chước giọng điệu của ca ca đạo " Một lũ yếu đuối bệnh tật lại cứ ngỡ là anh hùng cứu thế hết rồi à. nhìn mà thấy cay con mắt". Nói xong Vũ Y còn che hai con mắt lại.
Mấy người đánh nhau, tranh giành phòng đang chửi nhau kịch liệt nghe được câu này thì cả đám khuôn mặt đen như đít nồi.Quay người lại tìm tên mới vừa phát ngôn bừa bãi,khi thấy kẻ vừa chế nhạo bọn họ thì không khỏi phình bụng cười lớn.
Cái tên được gọi là Công Dương Kiệt lại gần xách tiểu Y lên nhìn cười mỉa mai " Tiểu nha đầu phiến tử từ đâu tới đây, không biết nơi đây không dành cho mấy đứa nhóc chưa cai sữa sao, ta là người rộng lượng không thèm chấp nhặt với trẻ con, bây giờ thì đi chỗ khác chơi đi ". Tên này đang định ném Vũ Y sang một bên thì bất chợt có một bóng người xuất hiện, đoạt Vũ Y từ trong tay tên kia.
BỘP
Khi tên kia còn chưa hiểu chuyện gì lại bị một bàn tay như trời giáng đập thẳng vào mặt, santo vài vòng trên không rồi mới dùng mặt tiếp đất. Người mỹ phụ ôm trong ngực Vũ Y cúi đầu nhìn nàng hỏi " Y nhi có sao không?
Tiểu Y đáng thương đạo " Y nhi bị tên kia ăn hiếp, tên kia là người xấu, cô cô ngươi đánh hắn báo thù cho Y nhi".
" Được,để cô cô giúp Y nhi đánh chết tên bại hoại kia "
BỘP.... BINH...CHÁT
Từ một người mỹ phụ hiền dịu biến thành bà chằn lửa, mỹ phụ như dân côn đồ săn ống tay áo tiến lại gần cái tên bại hoại không biết sống chết dám bắt nạt tiểu bảo bối của nàng. Nàng sử dụng liên hoàn cước,đá cho tên kia tối tăm mặt mày, đến khi mặt mũi bầm dập thì mới buông tha cho.
Vũ Y đứng bên cạnh cổ vũ " Cô cô cố lên, đánh cho tên bại hoại kia phụ mẫu nhận không ra ".
Đôi nam nữ bên cạnh nhìn thấy một màn này thì không khỏi sửng sốt, khi thấy người ra tay là ai thì càng thêm khó tin, người đang đánh nhau lại là Lăng Thanh Hương trưởng lão người được xưng là dịu dàng hiền lành nhất trong tông, nhưng khi nhìn tới tiểu loli khả ái đứng bên cạnh đang cổ vũ bọn họ lại liên tưởng đến cái gì, hai người lập tức lùi vào một góc ôm nhau mà sợ hãi nhìn cuộc chiến nghiêng về một bên.
Sau một hồi thượng cẳng chân hạ cẳng tay, chuốt hết cục tức trong lòng, mỹ phụ mới nhìn về tiểu Y mà dịu dàng nói " Y nhi đã thấy thỏa mãn chưa, có cần tiếp tục cho tên bại hoại này thêm một trận nữa không"
Vũ Y lắc đầu " Y nhi thấy thỏa mãn rồi, không nên đánh hắn nữa, tên bại hoại này thực ra cũng chưa làm gì Y nhi cả "
Mỹ phụ gật đầu tiện chân đá tên đang hấp hối dưới chân qua một bên " tạm tha cho tên này, khi nào Y nhi muốn đánh thì nói với cô cô, bây giờ Y nhi muốn vào trong kia xem phong luyện công như thế nào không? ".
" Vâng, Y nhi muốn vào xem "
" Được, vậy Y nhi thích phòng nào? "
" Vậy phòng còn trống này đi, mấy phòng kia hình như có người cả rồi"
" Không sao, Y nhi thích thì cô cô gọi mấy tên đó ra, cũng không phải cái gì bế sinh tử quan mà không thể quấy rầy ".
" Hì hì. Không cần đâu ạ. Chúng ta vào bên trong đi.
Hai người cứ như vậy đi vào bên trong, như không có chuyện gì, mặc kệ tên bị đánh cho bầm dập và một đôi đang sợ hãi ôm nhau thành một đoàn kia. Khi hai người Vũ Y đã đi vào phòng tu luyện thì đôi nam nữ kia mới thở ra một hơi, hai người đang định lại xem tên Công Dương Kiệt kia có còn sống hay lại theo ông bà về nơi cực lạc rồi.
Nhưng bọn họ còn chưa có hành động gì, cái tên nãy giờ nằm sấp trên đất bây giờ lại ngồi dậy, xoa xoa vuốt vuốt mấy chỗ bị đánh bầm dập, tên này vừa xoa vừa lầm bầm " không ngờ chân của Lăng trưởng lão lại mềm như vậy, ước gì ngày nào cũng bị nàng đánh ". Giọng nói tên này cũng không nhỏ gì cho cam nên đôi nam nữ kia cũng nghe được, hai người nhìn với ánh mắt hoài nghi, nghi ngờ tên này bị đánh một trận xong thì đầu óc có vấn đề rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.