Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1364: Liên tiếp tàn sát nhiều chi tộc đàn lớn(1)




Xuân Đức nhẹ gật đầu một cái sau đó ánh mắt nhìn về nơi chân trời xa xa hỏi:
“ Nhìn thấy không?”
Mấy con Ma Lang Vương lúc này cũng nhìn theo ánh mắt của hắn, khi thấy được tràng cảnh khủng khiếp nơi chân trời thì cả đám cả người kịch chấn, thực ra điều này cũng là dễ hiểu, nhìn thấy vô cùng vô tận thủy quái, số lượng nhiều như cát trong sa mạc thế kia, cảm nhận áp lực kinh khủng từ bọn nó phát ra đa phần mọi người đều sẽ sợ hãi, chỉ có người không sợ chết hoặc chém giết quá nhiều mất đi cảm xúc thì mới có thể không sợ hãi, còn không mặc dù là ai đi chăng nữa cũng sẽ sợ hãi.
Xuân Đức lại hỏi thêm lần nữa:
“ Sợ không.”
Tiểu Bư gật đầu có chút run run nói: 
“ Sợ.”
Xuân Đức gật đầu nói:
“ Biết sợ là tốt, có điều hôm nay các ngươi cùng tộc đàn của các ngươi phải chiến đấu với những thứ này. Đây có lẽ là trận chiến đầu tiên khi ở trên cao thiên của các ngươi. Có điều các ngươi yên tâm sẽ có ta cùng mọi người chiến đấu, các ngươi cũng không phải một mình chiến đấu, tộc đàn của Tiểu Bư ngươi sống an nhàn thời gian cũng đã quá lâu rồi.”
Ma vì sao lại gọi là Ma, đơn giản bởi vì bọn nó tượng trưng cho sự khát máu cùng tàn bạo, Ma sói cũng như vậy, trong dòng máu bọn nó đã chảy xuôi sự hung tàn cùng khát máu, mà tính bên trong cơ thể bọn nó cực mạnh.
Ban đầu đứng trước tràng cảnh kinh tâm động phách thì bọn nó còn có đôi chút sợ hãi nhưng rất nhanh ma tính của bọn nó liền đè ép sự sợ hãi kia, cả mà đám nghe đến chiến đấu thì cả người bắt đầu lưu chuyển sát khí cùng sự bạo ngược.
Tiểu Bư cung kính nói:
“ Lời chủ nhân ta hiểu rõ.”
Xuân Đức cười cười, tiếp đó bắt một cái ấn quyết đánh vào mặt biển phía bên dưới, một luồng độc khí màu xanh chui vào bên trong nước biển, tiếp sau đó nước biển nhanh chóng rút xuống cuối cùng lộ ra nền đất phía bên dưới.
Thoáng cái nơi đây liền biến thành một mảnh lục địa rộng hơn trăm vạn dặm, về phần nước biển phía bên ngoài trăm vạn dặm thì bị một luồng vách ngăn vô hình cản trở không thể tiến nhập vào trong này.
Tiếp đó Xuân Đức lai lăng không điểm vài điểm, liên tiếp là không gian thông đạo khổng lồ được mở ra, tiếp đó từ bên trong đại lượng ma sói tràn ra bên ngoài. 
Sau khi không gian vong linh được nâng cấp toàn bộ, tất cả các tầng đều có diện tích 1000 vạn dặm, vậy mà ở tầng 1 ma sói nơi nào cũng có thể nhìn thấy, vậy là biết bọn chúng nhiều đến mức nào rồi.
[ Chú thích: Sinh vật bên Ma giới, Tiên giới, Quỷ giới… đều chỉ cần hấp thu thiên địa Ma khí, tiên khí hay quỷ khí tương ứng là có thể sinh tồn, bọn nó cũng giống như tu sĩ vậy. Có điều làm như vậy thì tu vi rất chậm tiến nhưng vì bên trong không gian vong linh tầng 1 không có thiên địch nên bọn nó cũng không cần tăng tu vi làm gì, cứ vậy mà sống cho qua ngày thôi. Vì thế mà tộc đàn của bọn nó mới nhiều như vậy.]
Không qua bao lâu thì hàng trăm triệu con “ Ma sói” được mang ra bên ngoài.
Xuân Đức nhìn qua Tiểu Bư nói:
“ Các ngươi cũng không phải đương đầu trực diện với đám kia đâu, mà chỉ là thanh lý đám cá lọt lưới mà thôi, được rồi đi ra chỉ huy đám kia hình thành trận thế chuẩn bị cho trận chiến đầu tiên nào.”
Tiểu Bư gật đầu nói:
“ Vâng, chủ nhân.”
Tiểu Bư đi rồi, Xuân Đức lại nhìn qua Sói Mập nói:
“ Mập Mạp ngươi mang theo A Ngốc cùng A Khờ qua bên kia giúp đám người của Tiểu Bư, gặp cái nào xương cứng quá đám Tiểu Bư không giải quyết được thì Mập Mạp ngươi liền ra tay.”
Tiểu Kim gật đầu nói:
“ Chủ nhân an tâm, Tiểu Kim nhất định không để người thất vọng.”
Nói xong thì nó liền dẫn theo hai tên tiểu đệ đi qua trợ giúp đám người Tiểu Bư.
Sói Mập đi rồi, Xuân Đức lại lăng không điểm vài điểm, đám cường giả mà Vũ Y mang về lập tức được triệu hồi đi ra, không những bọn họ mà chín con Hắc Long cùng mấy người Lan Lan, Thanh Huyền cũng được gọi đi ra, về phần Tiểu Thất đang ngủ say cùng Tiểu Y đang trị thương thì hắn không gọi ra.
Mọi người vừa đi ra nhìn thấy trận thế nơi này thì cả đám đều là há to miệng ra, tiếp đó lại nhìn về phía nơi chân trời xa xa, cả đám da đầu đều tê dại, mấy con Hắc Long cũng là như vậy.
Trong lúc mọi người đang kinh ngạc thì Xuân Đức lên tiếng:
“ Không cần kinh ngạc, một lúc sau các ngươi sẽ chiến đấu cùng với bọn chúng, số lượng lần này có chút nhiều nên đành phải gọi các ngươi ra hiệp trợ một chút. Làm xong lần này sẽ có thưởng cho mỗi người.”
Mọi người nghe hắn nói “ Số lượng có chút nhiều” thì nguyên một đám đều thấy yết hầu khô khốc, trên trán chảy ra mồ hôi, lần trước đối diện với Cữu Vĩ Hồ bọn họ cũng không có cảm giác sợ là gì nhưng lần này tim ai cũng đập dồn dập cả.
Thanh Huyền nhìn thấy nhiều như vậy thủy quái thì lè lười nói:
“ Nhiều cá thế này không biết ăn tới lúc nào mới hết, lần trước có một con rắn vàng(Kim Long) thôi mà ăn cả nửa tháng rồi tất cả mọi người ăn mới hết một phần ba.”
Đám người nghe vậy thì trên trán xuất hiện mấy vạch đen, Xuân Đức nghe thế cũng là một trận không nói gì.
Xuân Đức khẽ ho nhẹ nói:
“ Tất cả mọi người đều nghe theo Mộng Vân sắp xếp, Heo Con cùng với Lan Lan thì đi qua hiệp trợ mấy người Tiểu Kim đi.”
“ Tất cả mọi người nhanh chóng ai vào vị trí người đó, vì để phòng ngừa mọi người không biết mà chết vô ích, phạm vi 80 vạn dặm ở vòng ngoài không được ai đi vào, lão tứ lúc giết chóc rất hay giết lầm người.”
Xuân Đức nói như vậy cũng là rút ra kinh nghiệm từ mấy hôm trước, mấy hôm trước lúc đầu Nguyên Ma giết địch nhân còn để ý này nọ, đến khi giết tới cao trào thì tên kia lúc nhớ lúc quên, lúc nhớ thì không sao nhưng lúc quên thì không hay rồi, mấy ngày hôm trước mỗi khi chém giết tới độ hưng phấn tột đỉnh Nguyên Ma Vừa quên một cái liền có không ít cành cây của lão Hắc cũng vì thế mà không may bị chặt đứt.
Đám người nghe xong thì lại là một trận không nói gì, cái này cũng được, “ giết lầm người mình chẳng lẽ tên kia không có mắt hay sao mà không phân biệt giữa hải tộc cùng nhân tộc” trong lòng mọi người đa phần đều nghĩ như vậy.
Bọn họ nghĩ như vậy cũng là điều dễ hiểu dù sao chưa ai thấy canh Nguyên Ma triển khai đại đồ sát cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.