Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1337: Di chỉ của hải tộc




[ Thành thực xin lỗi cả nhà nhé, tại đang viết vui quá nên quên mất phải đăng bài với cứ tưởng hôm nay đăng rồi.]
- --o0o---
Bà lão cùng A Sử mang theo hai người Lý Tuấn cùng Lý Thuận chạy đi được vài canh giờ thì cũng tại nơi đó, có một chiếc chiến hạm khổng lồ phá toái hư không mà đi tới nơi này.
Từ bên trên chiến hạm bay ra bốn người, bốn người này không phải ai khác mà chính là bốn người Vũ Y, Điệp Vũ, Ngọc Điệp, Thanh Thanh. 
Quan sát cái hố lớn nơi xa, bốn người đồng thời nhíu mày lại. Sau một lúc thì Vũ Y nhìn qua Điệp Vũ hỏi:
“ Mất đi vị trí hai người kia rồi sao?”
Điệp Vũ gật đầu nói:
“ Vài canh giờ trước liền đã mất đi vị trí của hai người kia, ta đã không cách nào cảm nhận tới vị trí hai người bọn họ, thành thực xin lỗi tiểu thư, tiểu thư nếu cần có thể gọi Tiểu Kim ra, thần thông truy tung Tiểu Kim còn am hiểu hơn cả ta, nó nhất định có biện pháp.”
Vũ Y suy nghĩ một chút liền lắc đầu nói:
“ Không cần, hai người kia bị thương nặng nhất định là đã được người cứu đi, có thể loại bỏ truy tung thuật của ngươi hẳn cũng không phải hạng người tầm thường. Có gọi Tiểu Kim ra chưa chắc đã làm được cái gì, với nó hiện tại bị thương rất nặng nên để nó dưỡng thương.”
Những người khác nghe vậy đều không ai phản đối, Tuyết Kỳ lúc này hỏi:
“ Bây giờ chúng ta nên đi đâu tiểu thư?”
Khẽ nhíu mi, Vũ Y sau một lúc mới nói:
“ Vốn định đi tìm đám người kia trả lại nợ máu năm xưa nhưng xem ra việc này khó khăn hơn ta nghĩ, theo trận chiến vừa rồi đám kia đối với ta rất có lòng kiêng kỵ, nếu chúng ta mạo muội tấn công ngược lại sẽ lâm vào tình cảnh nguy hiểm.”
Điệp Vũ gật đầu nói:
“ Tiểu thư nói không sai những thế lực kia cất giấu rất nhiều át chủ bài đều đặt tại tông môn, ngày trước ta làm trưởng lão của Thăng Tiên Tông ở Triêu Tịch Châu nên rất rõ điều này. Tuy tiểu thư có thể diệt được bọn họ nhưng cũng là tổn thất thảm trọng.”
Tuyết Kỳ nghe vậy thì kỳ quái hỏi:
“ Vũ tỷ biết những điều này sao trước đây không nói?”
Cười khẽ, Điệp Vũ nói: 
“ Tiểu thư chúng ta cũng không phải người lỗ mãng, nếu không điều tra rõ ràng tiểu thư làm sao có thể tùy tiện tấn công được như vậy không phải tự tìm đường chết sao. Mọi người đi theo tiểu thư thời gian lâu vậy rồi còn không rõ ràng sao?”
Tuyết Kỳ có chút ngượng ngùng nói:
“ Là muội lỡ lời rồi, cho muội xin lỗi.”
Vũ Y lườm hai nàng một cái nói:
“ Hai người các ngươi nghĩ gì tiểu thư ta còn không biết sao, đừng có chọc cười ta bằng kiểu nịnh nọt cấp thấp vậy chứ. Hừm, bây giờ mọi người thấy nên đi đâu, muốn điều tra nội tình đám kia cũng không phải một hai ngày.”
Bị nhìn thấu tâm tư, Điệp Vũ cùng Tuyết Kỳ đồng thời cúi đầu, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, duy có Thanh Thanh ở bên là cười trộm.
Nghe được Vũ Y trưng cầu ý kiến thì Điệp Vũ ngẩng đầu lên nói:
“ Tiểu thư thấy thế này có được không, gần đây có cái di chỉ đông cung hay long cung gì đó nếu tiểu thư có hứng thú chúng ta có thể đi xem một lần.”
Vũ Y cùng hai người khác nghe nàng nói vậy thì đều kinh ngạc, Thanh Thanh hồ nghi hỏi:
“ Vũ tỷ làm sao biết được nơi này có di chỉ?”
Điệp Vũ lần này ngược lại hồ nghi hỏi lại:
“ Thế lúc trước mọi người tra khảo đám kia làm sao lại không biết bọn họ chuẩn bị đi đâu. Việc này là Thu Thủy cái gái nhỏ kia nói cho ta à.”
Tuyết Kỳ nhún vai nói:
“ Hóa ra là cô bé ngốc nói cho tỷ nghe à, muội còn tưởng làm sao. Lúc trước muội cùng Thanh tỷ có hỏi mấy người vài vấn đề nhưng cũng không hỏi việc này à.”
Nhớ tới cái gì, nàng nhìn qua Vũ Y hỏi:
“ Tiểu thư, mấy người này chúng ta nên làm gì, là khống chế lại vẫn là thả đi?”
Vũ Y suy nghĩ cũng chẳng cần nói:
“ Tiểu cô nương Thu Thủy kia ta nhìn thuận mắt lưu nàng lại, còn mấy tên kia sao, hừ, phải nhìn vào biểu hiện của bọn chúng rồi.”
Điệp Vũ hỏi:
“ Như vậy tiểu thư có muốn đi cái di chỉ gì kia không?”
Vũ Y gật đầu nói:
“ Đi chứ sao lại không đi, ta còn chưa bao giờ xuống biển tìm bảo vật đây, đang tiếc là không có Tiểu Thất bằng không chuyến đi lần này sẽ rất thú vị.”
Tiếp sau đó bốn người lại một lần nữa quay vào bên trong chiến hạm, sau khi bốn người quay vào trong chiến hạm thì chiến hạm một lần nữa xuyên qua hư không biến mất.
……
Ở bên trong chiến hạm.
Vũ Y lúc này nhìn Thu Thủy đang khép nép đứng một bên nói:
“ Tiểu muội không cần vừa nhìn thấy ta liền như chuột thấy mèo đồng dạng như vậy, tỷ cũng không có ăn thịt muội, được rồi đừng đứng đó nữa, ngồi xuống đây tỷ có việc muốn hỏi muội.”
Thu Thủy mấy ngày này tiếp xúc với Vũ Y, Vũ Y để lại trong tâm nàng một loại kính sợ khó nói thành lời, nghe được Vũ Y bảo bản thân ngồi xuống thì nàng hơi run giọng hỏi:
“ Thật sao?”
Nhìn cái bộ dạng này của nàng, mấy cô gái khác trong phòng đều không biết nói gì cho phải, cô bé này cũng quá nhút nhát rồi chứ, Điệp Vũ là người tiếp xúc với Thu Thủy nhiều nhất nên cũng hiểu tính cách cô bé này nhất.
Nàng đứng dậy kéo tay cô bé tiến đến bên bàn, vừa kéo tay Thu Thủy, Điệp Vũ vừa nói:
“ Không cần phải sợ, tiểu thư bình thường rất ôn nhu, muội cứ ngồi xuống đây, bọn tỷ có mấy chuyện muốn hỏi muội.”
Thu Thủy được Điệp Vũ nắm tay, lại nghe nàng nói vậy thì cũng an tâm hơn rất nhiều, nàng như con mèo nhỏ nhu thuận gật đầu một cái sau đó ngồi xuống ghế.
Vũ Y lúc này khẽ lắc đầu mỉm cười, mấy cô gái đều đồng thời gật đầu, cũng không biết các nàng là đang trao đổi cái gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.