Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1315: Mưu đồ của lão tổ tây môn gia tộc




Cũng vào ngay lúc này, ở khắp Hồng Nguyệt thành, từng cột sáng màu đỏ nối tiếp phóng lên cao, kết nối cùng với nhau, hình thành một cái đại trận khổng lồ bao trọn Hồng Nguyệt thành vào bên trong.
Cũng trong cái nháy mắt đại trận hình thành đó, đám võ giả ở phía bên dưới liền cảm nhận được một cổ sức mạnh khủng khiếp đè ép mà xuống. 
“ Bụp bụp bụp….”
“ Bụp bụp bụp….”
“ Bụp bụp bụp….”
Từng người, từng ngươi một, đám tu sĩ từ thấp đến cao bắt đầu bạo thể mà chết, mỗi khi có một tu sĩ chết đi thì máu cùng linh hồn của bọn họ đều bị đại trận khổng lồ kia hấp đi.
Mỗi khi có máu cùng linh hồn bổ sung thì đại trận phía trên cao lại sáng hơn, lại phát ra khí tức càng thêm cường đài, đầu lâu màu huyết sắc nơi tay của vị lão giả cũng mỗi lúc một sáng.
Âm vang cổ ngữ từ bên trong đầu lâu kia mỗi lúc một vang vọng, ép cho mọi người phía bên dưới đến thở cũng khó khăn.
Nhìn thấy một màn như vậy, Tây Môn Lai Phong tròng mắt muốn lòi ra bên ngoài. Hắn kinh sợ gầm thét.
“ Lão tổ ngươi đang làm gì, nhanh dừng tay. Hồng Nguyệt thành là cơ nghiệp của Tây Môn gia chúng ta à, người nhanh dừng tay lại.”
Cũng không đợi cho vị lão tổ của Tây Môn gia tộc lên tiếng, một người của Hắc Long bộ tộc đã lớn tiếng nói:
“ Trên tay hắn là Huyết Sắc Minh Lâu, có khả năng hấp thụ lực lượng của người khác truyền cho hắn sử dụng, hắn thọ mệnh không còn nhiều muốn luyện hóa tất cả chúng ta, rút đi lực lượng để hắn sử dụng nhất cử đột phá bình cảnh.”
“ Trận pháp phía bên trên đầu cực kỳ lợi hại nhưng tiêu hao cũng cực lớn nếu chúng ta chống đỡ qua một nén hương liền có thể giữ được một mạng.”
Người xung quanh nghe hắn nói vậy thì lập tức hiểu ra, bọn họ biết đây cũng không phải vì đối phó với mấy người Hắc Long bộ tộc mà đều là thủ đoạn được chuẩn bị trước đó để đối phó với tất cả mọi người.
Huyết Dương Lôi căm giận nói:
“ Thật tàn nhẫn, tên này vậy mà tính toán cả tộc nhân của hắn, cũng không chừa cho tộc nhân của hắn một con đường sống.”
Ở nơi trung tâm trận pháp, lão tổ Tây Môn gia tộc giống như là cũng nghe được mọi người nói chuyện, hắn lớn tiếng cười nói:
“ Các ngươi đám kiến hôi này thì biết cái gì, Tây Môn gia tộc chẳng qua cũng là của ta vật nuôi mà thôi,lúc cần dùng đến đương nhiên phải giết thịt. Vì để vỗ béo nó lão phu cũng phải tốn hao mấy ngàn năm bây giờ cuối cùng cũng đến lúc thu hoạch.” 
Những ai còn sống nơi đây nghe được việc này cũng là sắc mặt trắng bệch, dù là đám người Hắc Long bộ tộc cũng nhịn không được chửi mắng:
“ Súc sinh, chính mình hậu đại vậy coi như vật nuôi, lúc cần thì giết thịt, ngươi còn không bằng cả súc sinh.”
Lão tổ Tây Môn gia tộc nghe vậy thì cười lớn nói:
“ Như vậy đã có sao, chỉ cần lão phu còn sống thì vài ngàn năm hay vạn năm nữa lại sẽ xuất hiện một cái Tây Môn thế gia nhưng nếu lão phu không còn, Tây Môn thế gia cũng sẽ không còn. Chỉ dựa vào một đám cặn bã này có thể duy trì được Hồng Nguyệt thành phồn thịnh sao? Hoang đường.”
Tây Môn Lai Phong, Tây Môn Thanh Vân cùng tộc nhân của Tây Môn gia tộc nghe được chính miệng lão tổ nhà mình nói ra lời này thì sắc mặt một mảnh tro tàn.
Bọn họ vốn còn ôm một tia tâm tư nhưng qua lời nói của lão tổ thì bọn họ biết hôm nay bọn họ không thể không chết rồi.
Đột nhiên Huyết Sắc Minh Lâu trên tay lão tổ Tây Môn gia tộc mở miệng nói chuyện, âm thanh của nó trúc trắc vô cùng, hình như đã rất lâu rồi chưa cùng người nói chuyện.
“ Khặc khặc… Khặc khặc… Khặc khặc…”
“ Khặc khặc… Khặc khặc… Khặc khặc…”
“ Khặc khặc… Khặc khặc… Khặc khặc…”
“Thật nhiều tế phẩm..Ta thích… Khặc… Tốt lắm… Khặc khặc..”
Ngay lúc Huyết Sắc Minh Lâu mở miệng nói chuyện thì trận pháp ở toàn bộ Hồng Nguyệt thành đồng thời gia cường gấp 2, áp lực khủng khiếp trong nháy mắt giết chết toàn bộ tu sĩ dưới Tinh Vương Tiên Cảnh. Tộc nhân của Tây Môn gia tộc cũng không thoát.
Toàn bộ huyết dịch cùng linh hồn tu sĩ chết đi đều hóa thành hai viên châu một đỏ một lam bay về thẳng về phía Huyết Sắc Minh Lâu.
Số lượng lớn huyết hồn bị Huyết Sắc Minh Lâu cắn nuốt, trong nháy mắt trận pháp lại một lần nữa đề thăng lên một cấp độ, đến trình độ dạng này thì dù là Tinh Vương Tiên Cảnh nếu không ôm đoàn ắt cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Nhìn thấy tình cảnh thảm liệt như vậy, Tây Môn lão tổ cũng không bi thương ngược lại cười càng ngày càng lớn, hắn cười ha hả nói:
“ Buông bỏ chống cự, trở thành một phần tế phẩm của ta. Các ngươi đám con sâu cái kiến này có thể giúp đỡ lão phu đột phá cảnh giới cũng là vinh hạnh.”
Nghe điều cười cạn rỡ của hắn, một tên Hắc Long bộ tộc, giận không kiềm được quát: 
“ Mơ tưởng, xem ta.”
“ Gào...Gào …. Gào….”
Nói xong hắn liền ngửa đầu rống lớn, tiếp đó hóa thành một con Hắc Long khổng lồ lao ra bên ngoài kết giới phòng ngự do đám cường giả còn sống tạo ra.
Nhưng mà, hắn vừa ra khỏi kết giới phòng ngự liền cảm thấy cả người như bị hàng ngàn ngôi sao đè lên.
“ Rắc rắc… Rắc rắc…”
“ Rắc rắc… Rắc rắc…”
“ Rắc rắc… Rắc rắc…”
Xương cốt hắn trong nháy mắt tan vỡ
“ Phụt…”
Miệng rồng há lớn, phun ra một ngụm máu tươi, sau đó cả người lại bị ép vào ngược vào bên trong phòng ngự trận pháp.
“ Ầm ầm ầm….. Ầm ầm ầm…”
Thân thể khổng lồ đập thẳng lên trên mặt đất, khiến mặt đất nứt toác ra đồng thời dấy lên một mảnh tro bụi. Sáu đồng bạn của tên kia thấy vậy thì kinh hoảng la lớn:
“ Lão thất.”
“ Lão Thất ngươi không sao chứ.”
“ Thất đệ.”
Ở bên trong trận nhãn, Tây Môn lão tổ nhìn thấy thế thì cười lớn nói:
“ Vọng tưởng ra ngoài phá trận, vô tri, nếu không phải ta chưa hoàn toàn luyện hóa Huyết Sắc Minh Lâu thì các ngươi đã sớm chết. Hừ, nhưng rồi các ngươi cũng nhanh chết thôi, không qua nửa nén hương nữa các ngươi đều là tế phẩm của ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.