Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1246: Hai mươi lăm năm thoáng cái đã qua




Thần Võ Nguyên Tháp.
Phong Linh Đại Lục. 
Thời gian từ khi sự kiện “ thượng cổ hung linh” xuất thế bị tam hoàng trấn áp đến nay cũng đã trôi qua được gần 25 năm. Tuy thời gian đã trôi qua rất lâu rồi nhưng trên đại lục vẫn còn lưu truyền sự việc này, vẫn có người thường xuyên mang ra kể truyện.
….
Tại một địa phương bí mật, nằm rất sâu bên trong lòng đất, nơi kia chính là vị trí mà Xuân Đức ở lại.
Lúc này đây, sau hai mươi lăm năm ngủ say, hắn một lần nữa tỉnh dậy.
Hắn vừa mở mắt ra thì chỉ thấy xung quanh tối đen một màu, không nhìn thấy bất cứ cái gì cả, hắn khẽ cử động thân thể một cái thì phát hiện thân thể cứng ngắc không chút linh hoạt.
Hắn lúc này không khỏi thở dài:
“ Xem ra đã rất lâu rồi không hoạt động khiến cho bộ thân thể này cũng rỉ sét rồi.”
Đúng lúc này âm thanh quen thuộc của Bóng Ảnh vang lên:
“ Đại ca tỉnh lại rồi, thật tốt quá.”
Âm thanh khàn khàn, cứng ngắc nếu là người ngoài nghe vào sẽ sởn hết gai ốc nhưng hắn thì khác, lúc nghe được âm thanh này thì hắn chỉ cảm thấy thân thiết.
Có lẽ do quá lâu không nói chuyện nên giọng nói của Xuân Đức cũng trở nên khàn đặc nhưng bên trong không che giấu nổi sự vui mừng.
“ Ảnh, đệ cũng tỉnh lại rồi, lúc trước ca còn tưởng đệ bị làm sao?”
Bóng Ảnh nghe hắn quan tâm thì cười nói:
“ Không có gì, chẳng qua tiêu hao quá độ mà thôi. Những năm này đệ cũng khôi phục trở lại rồi, à mà lớp xác củ bị để ăn rồi, đói quá nên đệ ăn luôn.”
Xuân Đức nghe vậy thì lúc này mới chú ý đến bên cạnh trống trơn, hóa ra là bị Bóng Ảnh xử lý hết rồi. Mỗi khi hắn tấn thăng sinh mệnh hình thái hoặc tiến hành lột xác thì đều để lại một lớp bên ngoài, lớp bên ngoài kia theo hắn tu vi tăng cao thì tác dụng càng lớn. Có điều nếu Bóng Ảnh ăn mất thì cũng thôi, chẳng sao cả.
Hắn cười nói:
“ Không sao cả, vốn định dùng thứ kia chế tạo áo giáp cùng binh khí cho mọi người nhưng đệ ăn rồi thì thôi. Sau lại tìm vật liệu khác thay thế vậy. Mà đúng rồi, từ lúc ca ngủ say tới giờ thời gian trôi qua nhiêu lâu rồi.”
Bóng Ảnh trầm tư một lúc mới nói:
“ Đệ cũng không rõ lắm, chắc vài chục năm rồi cũng nên, đệ cũng thấy dài dài. Mà phải rồi, đại ca lần này lột xác có biến hóa gì không?”
Nghe Bóng Ảnh nói thì Xuân Đức lúc này mới chú ý đến bản thân mình, hắn lúc này dùng hồn niệm rõ xét một lượt thân thể, đánh giá một chút hắn liền lộ ra sự vui mừng nói:
“ Không đến nỗi tệ lắm, tất cả mọi phương diện đều tăng lên ít nhất 20% so với ban đầu.”
Bóng Ảnh nghe vậy thì cũng vui vẻ nói:
“ Chúc mừng đại ca, nếu đại ca liên tục lột xác mấy trăm ngàn lần có khi cũng không cần qua Ma Giới rồi, trực tiếp đi tìm đám cừu nhân của Vô Địch giết lần lượt, sau đó lại đi tìm mảnh vỡ của lão ấy.”
Xuân Đức nghe thế thì cười ha hả nói:
“ Nếu mọi chuyện đơn giản vậy thì nói làm gì nữa, như vậy ca trực tiếp ở bên trong không gian vong linh ngủ một lần, đợi mấy triệu năm sau đi ra ngoài không phải xong rồi sao. Ha hả.”
Bóng Ảnh cũng là cười khằng khặc nói:
“ Đệ đùa thôi mà, nếu mà được như vậy thì hai chúng ta đã sớm thống trị cả vũ trụ này rồi. Hắc hắc.”
Nghe đến cái ý tưởng thống trị cả vũ trụ của Bóng Ảnh, Xuân Đức chỉ có cười cười, hắn cũng chẳng biết cái vũ trụ này nó lớn thế nào nữa, đừng nói thống trị toàn bộ, muốn thống trị một góc thôi cũng khó rồi.
Đột nhiên nhớ đến cái gì, Xuân Đức hỏi:
“ Phải rồi, ca có năng lực lột xác vậy đệ cũng có chứ nhỉ, làm sao chưa từng thấy đệ lột xác lần nào.”
Bóng Ảnh cũng là một trận không biết trả lời thế nào, hắn gãi đầu nói:
“ Cái này đệ chịu thôi, chắc tích lũy chưa đủ á.”
Xuân Đức nghe cũng thấy có lý, hắn gật gật đầu nói: 
“ Chắc thế.”
Xuân Đức đang nói đến đây đột nhiên nhớ tới cái gì đó, hắn vỗ đầu nói:
“ Quên mất, còn cái nhiệm vụ chưa làm xong, mấy chục năm rồi không biết Mộng Vân cô gái nhỏ kia ra sao.”
Bóng Ảnh cười khan nói:
“ Đại ca cần gì phải lo, lúc trước là còn lo lắng chiến lực cao đoan của cái đại lục này nên làm gì cũng phải tính toán, bây giờ đại ca đã bước ra thêm một bước này, có thêm đệ nữa, còn ai là đối thủ của ca. Theo ý của đệ, trực tiếp thống trị cái đại lục này là xong.”
Lắc lắc đầu, Xuân Đức bất đắc dĩ nói:
“ Ca quên nói cho đệ biết, ở cái đại lục này có ba tên cường giả rất mạnh, nếu không biến thân thành Ba Đầu Địa Ngục Thiên Long thì chúng ta đấu không lại bọn chúng đâu.”
Bóng Ảnh kinh dị nói:
“ Còn có chuyện này.”
Xuân Đức gật đầu nói:
“ Ừ, hơn nữa ba tên kia còn là sủng nhi của phiến thiên địa này, thiên địa nơi này đều bảo vệ ba tên kia, trừ khi đánh nát phiến thiên địa này thì mới có thể giết chết được ba tên kia, mà điều này là không thể rồi.”
Bóng Ảnh nghe xong cũng là than thở nói:
“ Vậy thì ca tìm cách khác đi, đệ không có cao kiến gì trong việc này.”
Xuân Đức nhếch môi lên khẽ cười nói:
“ Tuy không chế không được nhưng chúng ta có thể nhờ vả mà. Hắc hắc, không biết đám người kia mà gặp lại ca thì có sắc mặt thế nào nữa, không biết có bị dọa cho tiểu ra quần không.”
Bóng Ảnh cười gian nói:
“ Đệ nghĩ là có đấy, hắc hắc.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.