Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1217: Vô đề




- --o0o---
Sau khi nhóm người Xuân Đức rời đi, ánh mắt của những người khác lúc này đều đổ dồn lên người tên trung niên lúc trước được Xuân Đức giao cho đồ vật.
Cảm nhận được ánh mắt của đám trưởng lão xung quanh, tên trung niên biết lần này nếu không xuất huyết thì sẽ không yên với đám này rồi. Hắn lúc này khẽ ho nhẹ một cái nói:
“ Chúng ta vào trong đại điện rồi lại nói, ngoài này nhiều người miệng tạp.”
Đám trưởng lão nghe tông chủ nói vậy thì cũng đều gật đầu không ai phản đối, bọn họ đương nhiên cũng biết nặng nhẹ trong đó, tiếp sau đó mười mấy người đồng thời biến mất tại chỗ để lại đám môn nhân đệ tử Nam Thần Tông hai mặt nhìn nhau.
….
Vào bên trong đại điện, nam tử trung niên chủ vị nhìn mười mấy tên trưởng lão khác ngồi ở phía dưới nói thẳng.
“ Cung ứng vật tư cho mỗi người tăng gấp đôi, duy trì 3 năm. Không còn ai có ý kiến gì chứ?”
Đám trưởng lão nghe vậy thì đều vui mừng không thôi, lúc này một đám nhao nhao lên tiếng:
“ Cảm ơn tông chủ rộng lượng.”
“ Cảm ơn tông chủ đại nhân.”
“ Cảm tạ tông chủ.”
Bọn họ biết bảo vật rơi vào tay tông chủ chắc chắn sẽ không nhả ra cho mấy người bọn họ, cả đám chỉ là mong kiếm thêm một chút lợi ích mà thôi không ngờ lại được cung ứng gấp đôi vật tư trong ba năm. Điều này nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Lúc này một lão giả có bộ râu dài, tóc đã bạc trắng hướng về phía trung niên nhân nói:
“ Tông chủ, người có thể hay không cho chúng ta nhìn xem vị tiền bối kia đưa cho tông chủ đến cùng là bảo vật gì?”
Đám trưởng lão khác lúc này cũng nhao nhao phụ họa, tên trung nhiên nghe vậy thì hơi do dự nhưng sau đó gật đầu, hắn lúc này cầm ra thanh tiên kiếm nhìn mọi người nói:
“ Chúng ta đều là người một nhà nên cũng không có gì phải giấu, thứ này gọi là tiên kiếm, ta cũng không biết nó có gì đặc biệt, có mọi người ở đây cùng nghiên cứu một chút xem sao.”
Vừa nói hắn vừa đánh ra vài cái ấn quyết để phá phong ấn thanh kiếm này nhưng hắn chỉ mới bỏ ra một nữa phong ấn thì liền đã cảm nhận được một luồng túc sát chi ý khủng bố từ thanh kiếm tán ra.
Loại khí tức khủng bố kia khiến tay cầm kiếm của hắn cũng có chút run rẩy, hắn biết đây đích thị là một thanh thần binh lợi khí, hơn nữa chính là cái loại đã được uống máu, nếu như còn chưa luyện hóa mà tự tiện phá phong ấn thì rất có thể tất cả mọi người ở nơi này đều gặp nạn.
Nghĩ vậy, hắn nhanh chóng phong ấn lại thanh tiên kiếm, hắn lúc này lại đánh ra vài cái ấn quyết lên thanh tiên kiếm, phong ấn đang cởi ra lúc này đột nhiên tự động tái tạo trở lại, phong ấn hoàn toàn thanh tiên kiếm.
Lúc này nhìn thanh tiên kiếm cũng không khác gì một thanh kiếm bình thường cả, ngay đến cả huyền khí cũng không bằng. Nhưng mà ánh mắt mọi người ở đây khi nhìn về thanh kiếm không bắt mắt kia đều không khỏi thay đổi, trong mặt đều là một mảnh nóng rực.
Sau một lúc thì có người chắp tay hướng phía trung niên chúc mừng nói:
“ Chúc mừng tông chủ nhân được thần binh, sau này Nam Vực đã không còn đối thủ.”
Những người khác lúc này cũng nhao nhao chúc mừng. Tên trung niên kia nghe đám trưởng lão chúc mừng thì cười đến không ngậm miệng được.
Sau một lúc cười như điên, trên trung niên kia nói:
“ Ngạo Trường Không ta có được như ngày hôm nay cũng là nhờ mọi người ủng hộ, mọi người yên tâm, ta ăn thịt thì cũng sẽ để cho mọi người cùng ăn, cũng sẽ không để cho ai chịu thiệt. Đây là một bình tiên đan, bên trong có 18 viên, mọi người lấy mỗi người một viên.”
Vừa nói hắn vừa lấy ra bình đan dược mà Xuân Đức đưa cho hắn, đưa cho mọi người. Đám trưởng lão Nam Thần Tông nghe lại là cái gì đó tiên đan thì cả đám sắc mặt kích động.
Quả nhiên, sau khi vừa mở nắp bình thì bên trong có liền bay ra một đám đan dược huyết hồng sắc, tất cả có mười tám viên, đám trưởng lão kia sau khi mỗi người lấy 1 viên còn dư lai 2 viên bỏ vào trong bình đưa lại cho Ngạo Trường Không.
Lúc này một người khác, nhìn đan dược đang bay loạn trong lòng bàn tay thì không khỏi lên tiếng hỏi thăm.
“ Tông chủ đại nhân, loại đan dược này có công dụng gì?”
Ngạo Trường Không lúc này cũng có chút khó xử nói:
“ Vị tiền bối kia nói gần chết ăn vào, ta cũng không biết là có công dụng gì?”
Đám trưởng lão nghe vậy thì một trận đại hãn, lúc này một người khác nói:
“ Tông chủ, không bằng người thử dùng một viên cho đầu Nham Long kia đi, xem công hiệu thế nào? Dù sao trận chiến lần trước nó cũng có công lớn, bây giờ bị trọng thương, cho nó phục dụng một viên cũng là xứng đáng, nếu sống được thì tốt còn không thì là do mệnh nó không tốt.”
Những người khác nghe vậy thì đều gật đầu, Ngạo Trường Không nghe cũng thấy có lý, hắn gật đầu nói:
“ Được. Vậy chúng tới nơi ở của nó xem sao?”
Tiếp sau đó đoàn người lại trùng điệp kéo nhau đến nơi ở của con yêu thú Nham Long kia.
Không qua bao lâu thì cả đám người đã xuất hiện trên miệng một ngọn núi lửa, phía bên dưới là dung nham nóng bỏng đang chảy cuồn cuộn không ngừng.
Đứng bên trên Ngạo Trường Không lớn tiếng gọi:
“ Long Bá.”
Sau khi hắn gọi được một lúc, không thấy động tĩnh gì đang tính tiếp tục gọi thì đột nhiên dung nham bỗng dưng sôi trào mãnh liệt, không lâu sau đó thì một đầu Nham Long Thú ngoi đầu ra khỏi dung nham.
Khí tức trên người nó vô cùng suy yếu, nó nhìn lên trên, nhìn thấy mấy người Ngạo Trường Không thì ánh mắt chợt lóe, nó mở miệng nói chuyện:
“ Tông chủ, phải chăng người đã tìm được phương pháp cứu ta?”
Ngạo Trường Không nhìn nó gật đầu nói:
“ Hôm nay mấy người bọn ta vừa đi cầu được một tiên dược, nghe nói có thể cải tử hồi sinh nhưng bọn ta lại không biết nó có tác dụng với yêu thú không. Nếu không có tác dụng mấy người chúng ta lại tìm biện pháp khác.”
Nói xong thì hắn liền lấy ra cái bình lúc trước, đổ ra một viên tiên dược. Sau đó không một chút do dự ném xem phía bên dưới cho Long Nham Thú.
Long Nham Thú khi vừa nhìn thấy đan dược kia thì ánh mắt trở nên sáng quắc, khi nhìn thấy đan dược bay xuống phía nó thì nó không kiềm được mà lao lên trên cắn đến. Một ngụm nuốt vào viên đan dược kia.
Tiên đan vừa vào trong bụng thì một luồng sinh mệnh chi lực dồi dào sản sinh đi ra, luồng sinh cơ kia kinh khủng tới nổi nó trực tiếp xuyên qua cơ thể của Long Nham Thú tán ra bên ngoài.
Ngay lập tức một kỳ cảnh phát sinh, vô số loại thực vật sinh sống bên trong dung nham sau khi tiếp xúc với sinh cơ kia thì sinh trưởng nhanh chóng, thoáng cái bao phủ toàn bộ miệng núi lửa lại.
Về phần Long Nham Thú thì có thể dùng mắt thường cũng thấy được thương thế trên người nó đang khôi phục, khí tức suy yếu cũng nhanh chóng mạnh lên, quá trình này nói thì dài chứ thực tế không dài lắm, chỉ tầm 1 phút mà thôi.
Từ một con yêu thú sống dặt dẹo trở nên sinh long hoạt hổ. Đám người Ngạo Trường Không thấy vậy một màn thì trợn to mắt mà nhìn. Về phần Ngạo Trường Không trong lòng đang nhỏ máu, nếu biết viên thuốc kia có công hiệu mạnh vậy thì hắn đã sớm chia làm 2 rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.