Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1134: Nhiệm vụ số 5 - người của hắc ám giáo hội




Trong lúc Xuân Đức ở nơi này vẫn còn chưa biết gì, đang ăn uống thả cửa thì ở những nơi khác chiến đấu đang liên tục xảy ra.
Tại phía Đông Nam cánh rừng nơi mà Xuân Đức đang ở lại tiến hành thực chiến, ở bên trên một ngọn đồi trọc. Nơi đây đang có gần 300 người mặc áo trùm màu đen, toàn thân tán phát ra ám hệ nguyên tố nồng đậm.
Ở gần đó không xa là rất nhiều học viên của học viện Pháp Thần, đang bị trói tay cùng bịt miệng ngồi tựa vào nhau. Không những học viên mà còn có vài vị giáo sư cũng bị y hệt vậy.
Nhìn đám học viên cùng giáo sư của học viện Pháp Thần đang bị trói lại thì một tên có vẻ là đầu lĩnh của đám người mặc áo trùm màu đen này lên tiếng:
“ Đám người Vô Diện vì sao vẫn còn chưa về. Không phải bọn chúng chỉ đi bắt mấy tên ma pháp sư thực tập thôi sao?”
Ở bên cạnh hắn một tên áo choàng đen khác lên tiếng:
“ Hẳn là bọn họ gặp phải vấn đề đột xuất bằng không lấy thực lực của bọn họ thì mấy tên vắt mũi chưa sạch này làm sao xứng làm đối thủ.”
Ngay khi tên này vừa dứt lời thì từ phía cuối chân trời vọng đến âm thanh “ Đùng Đoàng”, đồng thời có thể nhìn thấy từng quả cầu lửa khổng lồ từ trên trời lao xuống, không những vậy còn có băng trùy, gió lốc đủ kiểu xuất hiện.
Tên đầu lĩnh lúc này cau mày nói:
“ Có ba động ma pháp cao cấp,là kẻ nào.”
Tiếp sau đó hắn qua mấy tên thuộc hạ nói:
“ Các ngươi vận dụng cổng không gian, áp giải đám học viên này đến căn cứ bên ngoài đế đô đi. Ta sẽ đi xem nơi kia đang xảy ra việc gì.”
“ Rõ. Đại nhân.”--- Một đám người áo đen đồng thanh nói.
Tiếp sau đó tên thủ lĩnh mang theo 5 tên tâm phúc bay về phía nơi đang có chiến đấu, còn những tên khác lúc này hợp sức với nhau tạo nên cánh cổng ma pháp.
Với sự hợp sức của mấy trăm ma pháp sư ám hệ,một cánh cổng đen ngòm nhanh chóng hình thành, tiếp sau đó đám người này bắt đầu áp giải từng nhóm học viên đi vào bên trong.
- --o0o---
Cách nơi đám áo choàng đen này không phải rất xa, đám người Xuân Đức lúc này đang bị mấy tên khó chơi bám theo. Khó chơi chẳng qua là so với đám học viên gà mờ mà thôi, còn Xuân Đức ra tay thì hai tên đại ma pháp sư phía sau đang truy đuổi đã sớm bị hắn bóp chết từ lâu rồi, làm gì có chuyện còn có thể truy đuổi nữa.
Có điều dạo này giết người nhiều quá nên hắn cũng cảm thấy có chút chan chán, vì vậy hắn mới quyết định chơi đùa với đám này, tí nữa hắn còn muốn biết cảm giác được bắt cóc nửa kia.
Nhưng trước khi bị bắt làm con tin, hắn vẫn muốn hành mấy tên này một chút, ở thế giới ma pháp này cũng rất tiện, quyển trục ma pháp có rất nhiều, mà giá thành cũng không đắt lắm, chỉ có quyển trục thánh cấp giá mới cao thôi chứ tầm cỡ đại ma pháp thì xoàng, 1 vạn đồng tiền vàng liền có thể mua một bó.
Lúc này đây Xuân Đức đang thúc dục mọi người:
“ Tranh thủ xé rách mấy quyển trục này đi mọi người, để cho mấy tên phía sau lãnh đủ.”
Đám người Ý Ti lần này đúng là không biết nói gì nữa rồi, bọn họ không ngờ Xuân Đức còn có nguyên một cái không gian giới chỉ đựng toàn là quyển trục ma pháp, tính sơ sơ cũng không dưới mấy trăm cuốn. Thấy hắn liên tục sử dụng quyển trục ma pháp cấp cao mà lòng mọi người cảm thấy nhỏ máu.
Cầm trên tay quyển trục ma pháp cấp cao đáng giá cả vài ngàn đồng tiền vàng, đám người Ý Ti hai tay cảm thấy run run, làm sao cũng không nở mở ra phong ấn của quyển trục.
Lúc nhìn sang thấy Xuân Đức thuần thục xé bỏ phong cấm hết quyển trục ma pháp đến quyển trục ma pháp khác thì cả đám khóe miệng không khỏi co giật liên hồi.
Trong lòng mọi người thầm nghĩ “ phá của chính là đây”.
Không những bọn họ đang thấy nhỏ máu mà mấy tên đang đuổi theo phía sau Xuân Đức trong lòng cũng đang nhỏ máu, bọn họ nhìn thấy Xuân Đức ngồi trên thảm bay cao cấp, có lồng bảo hộ, bên cạnh là một núi nhỏ quyển trục ma pháp cấp cao.
Thấy hắn liên tục giải phong cấm quyển trục ma pháp, sau khi phá giải phong cấm xong thì mặc kệ cho phép thuật kia tự hình thành sau đó phóng đi đâu thì phóng cũng không quan tâm là có đánh trúng mục tiêu hay không. Công việc của hắn giống như chỉ là mở phong cấm của mấy quyển trục ma pháp cấp cao vậy.
“ Thằng nhóc chết tiệt, nó đây là muốn làm ta tức chết. Nó là con riêng của lão giáo hoàng à, làm sao lại mang theo nhiều như vậy ma pháp quyển trục cấp cao.”--- Một tên áo choàng đen đang đuổi theo phía sau đám người Xuân Đức nghiến răng nghiến lợi nói.
Ngay khi tên này đang còn càu nhàu thì mấy người bên cạnh hắn đồng thời hô lớn:
“ Nhanh tránh ra, thằng nhóc kia mở cấm chú quyển trục thánh cấp.”
Ngay khi những người này vừa nói xong thì từ trên bầu trời một cục thiên thạch nóng đỏ đang bốc cháy rừng rực có đường kính cả mấy trăm mét nhắm thẳng hướng mấy người bọn họ mà rơi xuống.
“ Ầm ầm ầm…”
Tốc độ rơi của viên thiên thạch đang nóng cháy kia cũng không phải quá nhanh, mấy tên áo choàng đen đã phát hiện không đúng từ trước nên đã nhanh chân bỏ chạy, tránh thoát được một kiếp. Viên thiên thạch kia rơi thẳng xuống cánh rừng bên dưới, sau đó lăn ra xa xa cả mấy km khiến cho cả đoạn đường nó đi bắt đầu bốc cháy rừng rừng.
Lúc này một tên áo choàng đen vừa nhìn biển lửa phía dưới vừa lau mồ hôi trán nói:
“ Tên nhóc kia hẳn là con ruột của lão giáo hoàng thật rồi, bằng không hắn lấy đâu ra quyển trục thánh cấp có uy lực lớn như vậy.”
Đúng lúc này một người chỉ về phía phương hướng đám người Xuân Đức đang bỏ chạy nói:
“ Ồ, nhìn kìa.”
Những người khác lúc này đều nhìn theo hướng tay của tên kia, bọn họ nhìn thấy đám người Xuân Đức lúc này đang từ cao rớt xuống. Khi nhìn kỹ thì bọn họ mới phát hiện ở cách không xa đám người Xuân Đức còn có 6 người khác, khi nhìn thấy là ai thì bọn họ liền cảm thấy vui mừng.
Tiếp sau đó cả nhóm người nhanh chóng chạy tới phía bên kia, sau khi đi tới trước mắt một người thì mấy người này đều cười cười nói:
“ Thủ lĩnh, may mà người tới kịp, bằng không muốn bắt thằng nhóc kia cũng cần không ít thời gian.”
Tên thủ lĩnh nhìn về phía nơi cánh rừng đang bị thiêu đốt, lại nhìn mấy tên thuộc hạ của mình trên người đầy vết thương nhỏ, quần áo thì rách nát, đầu tóc thì rối mù.
“ Xem ra mấy người các ngươi bị tên nhóc kia hành hạ không ít. Nhưng mà ta nói trước, không cho các ngươi làm gì thằng nhóc đó, thằng nhóc kia hẳn có thân phận không bình thường. Nếu nó bị làm sao sự việc rất khó giải quyết.”
Mấy tên áo choàng đen khác gật đầu, một người trong số bọn họ nói:
“ Thủ lĩnh người yên tâm, bọn thuộc hạ biết phân nặng nhẹ.”
Tên thủ lĩnh gật gật đầu nói:
“ Vậy là tốt, bây giờ chúng ta quay về thôi, mang theo mấy tên nhóc này nữa, nơi đây cũng đã không còn việc của chúng ta.”
“ Rõ.”--- Mấy tên áo choàng đen khác đồng thời gật đầu.
- --o0o---
Cùng lúc đó tại lâu đài của Ốc Đinh Đặc.
Bên trong một căn phòng lớn, lúc này Ốc Đinh Đặc đang cùng những người khác nói chuyện.
“ Chủ nhân vừa dùng ma pháp truyền tin cho ta, nói rằng người bị một nhóm kẻ lạ mặt bắt giữ. Nói chúng ta nhanh mang người tới.”
Lệ Á nghe vậy thì cả kinh nói:
“ Chủ nhân người làm sao lại bị kẻ khác bắt được, điều đó không có khả năng.”
Ốc Đinh Đặc nhìn nàng nói:
“ Đầu của cô toàn nước sao, nếu như chủ nhân để cho những kẻ đó bắt thì làm sao lại không bị bắt. Mà những việc này chúng ta cũng không cần quan tâm, bây giờ chúng ta nhanh chóng mang người tới, đợi chủ nhân phân phó nhiệm vụ tiếp theo là được.”
Lúc này một cô gái có bộ dạng quý tộc, mắt đeo cặp kính màu vàng nhạt, tay cầm quyển sách nhìn Ốc Đinh Đặc nói:
“ Như vậy cần mang theo bao nhiêu người, bây giờ nhân thủ chúng ta đã có gần 3 vạn người, mang theo một nửa trong số đó liệu có ổn không?”
Ốc Đinh Đặc suy nghĩ một chút rồi nói:
“ Mang đi ⅔ nhân thủ, nơi này cũng không phải cần rất nhiều người để trông coi. Mạc Vi Ni Á, cô ở lại nơi này những người khác thì theo tôi.”
Sau khi Ốc Đinh Đặc nói xong thì mọi người bắt đầu triển khai hành động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.