Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1094: Nhiệm Vụ Số 4 - Hắc Mộc Phá Cấm




- --o0o---
Thời gian tiếp theo ở bên trên đấu trường nơi đây yên tĩnh dị thường, không còn ai lớn tiếng đàm luận nữa, có nói chuyện thì bọn họ đều dùng truyền âm cho nhau mà thôi.
Nhưng đa phần ánh mắt của mọi người thi thoảng lại nhìn về phía bên này một chút, len lén quan sát nhóm người Xuân Đức, đặc biệt là Xuân Đức đang ngồi nhắm mắt tịnh dưỡng. Bọn họ mặc dù đã nhìn Xuân Đức rất nhiều lần, nhìn được đến rõ ràng nhưng lại không cách nào liên tưởng giữa Xuân Đức với cái ác danh của hắn.
Với trong lòng những người nơi đây lúc này đều đang rất tò tò mò cùng hiếu kỳ thân phận của Bóng Đen lúc trước. Không ít người trong lòng đều đang có suy đoán riêng.
Thời gian trôi nhanh. Thoáng cái thời gian một ngày liền đã đi qua kể từ khi mọi người được truyền tống đến nơi đây. Núi băng phong ấn Hắc Mộc lúc này cũng đã tan được phân nửa, tốc độ tan của núi băng còn nhanh hơn cả Xuân Đức dự đoán.
Trong một ngày này thì Xuân Đức cũng đã điều chỉnh trạng thái của bản thân đến mức cao nhất. Nhờ có mặt nạ ngạ quỷ trao đổi từ Thần Võ Nguyên Tháp nên mặc dù mấy ngày trước đó hắn chém giết không ngừng nhưng chỉ cần nghỉ ngơi một ngày liền đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
Mộng Vân sau một ngày cũng đã tỉnh dậy, khi nàng tỉnh dậy nhìn thấy không gian xa lạ nơi đây thì không khỏi kinh ngạc nhưng sau khi được Xuân Đức nói cho biết nơi đây là đâu thì nàng ta cũng đã hiểu ra.
Về phần bốn người khác là Dương Vũ, Lệ Dĩnh, Mộng Tước,Tiêu Phúc tuy thương thế chưa thể hoàn toàn khôi phục nhưng cũng đã khôi phục 7-8 phần.
Cũng trong một ngày này thì ở nơi đây cũng đã hình thành một cái liên minh tạm thời, liên minh tạm thời này liên hợp tất cả mọi người nơi đây trừ tổ đội của Xuân Đức ra.
Đối với việc này thì Xuân Đức làm ngơ, xem như không nhìn thấy cũng không quan tâm. Hắn cũng không có ý định gia nhập cái liên minh gì đó, hắn không tin bất kỳ ai ở nơi này, với hắn cảm thấy dù có liên minh với đám kia cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.
Dù sao những kẻ ở nơi đây thực lực yếu hơn hắn không ít, hắn cảm thấy đám người này không có tư cách cùng hắn liên thủ. Đây cũng không phải là hắn tự kiêu tự đại mà thực tế là nó như vậy.
- --o0o---
Đến ngày thứ 2.
Trong lúc Xuân Đức đang tu luyện Thanh Tâm Quyết cùng luyện tập khống chế bổn nguyên thì có một người đi tới trước mặt hắn nhã nhặn hỏi:
“ Vô Tà đạo hữu, ta có một ít chuyện làm phiền đạo hữu. Không biết đạo hữu có thời gian nghe ta nói đôi lời?”
Xuân Đức lúc này mở mắt ra, trong đôi mắt hắn chỉ có một mảnh u tỉnh không còn vẻ tàn bạo như mấy ngày trước, nhìn người thành niên mặc áo bào trắng ở trước mắt Xuân Đức nhẹ gật đầu có phần ôn hòa nói:
“ Có việc gì đạo hữu cứ việc nói ra.”
Lúc này đây có rất nhiều người đang quan sát về phía bên này, trong lòng đang suy đoán kết cục của thanh niên bạch y kia sẽ ra sao nhưng lại không ngờ đến lại có một màn như vậy.
Nhiều người cũng là lần đầu tiên nghe Xuân Đức nói chuyện, lại nhìn thái độ ôn hòa của hắn thì trong lòng cả đám không khỏi khó hiểu. Bọn họ có chút nghĩ không ra Xuân Đức là dạng người như thế nào.
Ngay cả thanh niên mặc áo bào trắng đang đứng đối diện với Xuân Đức lúc này cũng phải ngẩn ra, sau vài giây thì hắn mới lấy lại tinh thần, nhìn Xuân Đức hắn vẫn lễ độ nói:
“ Vô Tà đạo hữu, ta là Nam Thần Phong thay mặt cho toàn bộ liên minh mời đạo hữu gia nhập. Chỉ cần đạo hữu nguyện ý gia nhập liên minh thì điều kiện gì mà đạo hữu đưa ra chỉ cần không quá đáng thì chúng ta đều có thể đáp ứng. Không biết ý đạo hữu thế nào. ”
Xuân Đức nghe được người này muốn mời mình gia nhập cái liên minh củ cải kia thì không một chút do dự liền lắc đầu nói:
“ Ta sẽ không gia nhập. Còn vì sao ta không gia nhập thì chỉ là do ta không thích mà thôi. Đạo hữu có thể quay về rồi.”
Có lẽ đã sớm biết được câu trả lời của Xuân Đức là như vậy nên trên mặt của Nam Thần Phong không hiện ra bất kỳ sự kinh ngạc nào, hắn lúc này chỉ khẽ thở dài sau đó lại nói:
“ Sớm biết đạo hữu sẽ nói như vậy. Có điều ta vẫn còn một chuyện muốn nói với đạo hữu.”
Xuân Đức nhẹ gật đầu đáp:
“ Đạo hữu nói đi.”
Nam Thần Phong lúc này rất nghiêm túc nói:
“ Chúng ta muốn đạo hữu cùng chiến đội của đạo hữu không tham gia vào việc giết chết Hắc Mộc lần này. Lần giết chết Hắc Mộc lần này liên minh chúng ta sẽ tự mình giải quyết.”
Xuân Đức nghe xong thì khẽ ồ lên nhưng sau đó hắn liền gật đầu hiểu ra. Hắn cười cười nói:
“ Có vẻ như mọi người nắm chắc có thể tiêu diệt được Hắc Mộc rồi, điều này khiến ta có phần rất kinh ngạc đấy. Được rồi, chiến đội của chúng ta không ra tay cũng không thành vấn đề. Vậy thứ ta nhận được là cái gì?”
Nam Thần Phong nghe vậy thì nở nụ cười, hắn lúc này lấy ra một cái hắc bài đưa cho Xuân Đức, Xuân Đức dùng thần niệm nhìn qua một cái thì khóe miệng khẽ nhếch lên. Hắn nhìn Nam Thần Phong thâm ý nói:
“ Thật đúng là một đại lễ, đại lễ thế này mà không nhận thì ta lại thành đồ ngốc rồi. Hắc Mộc Linh Tâm đối với ta cũng vô dụng đưa cho các ngươi cũng không thành vấn đề. Việc này ta đồng ý.”
Nghe được Xuân Đức nói đến Hắc Mộc Linh Tâm thì Nam Thần Phong không khỏi biến đổi sắc mặt.
“ Như vậy là đạo hữu cũng đã biết?”
Xuân Đức gật đầu nói:
“ Đã biết, thứ kia đối với ta vô dụng. Chỉ cần ngươi giữ đúng giao ước thì ta sẽ không nhúng ta.”
Nam Thân Phong cũng rất quyết đoán gật đầu:
“ Vậy trước hết đa tạ đạo hữu. Giao ước đã định ta sẽ không nuốt lời.”
Nói xong thì Nam Thần Phong liền hướng Xuân Đức chào một cái sau đó mới quay về chỗ của bản thân
Đợi Nam Thần Phong đi rồi thì Mộng Vân ở bên cạnh tò mò hỏi:
“ Hắn muốn cùng ngươi trao đổi thứ gì sao, ta nghe đến Hắc Mộc Linh Tâm thứ kia là gì?”
Xuân Đức nhìn qua Mộng Vân một bộ hiếu kỳ bảo bảo thì cười nói:
“ Việc người lớn, nha đầu ngươi không cần biết làm gì.”
Nói xong thì Xuân Đức một lần nữa nhắm mắt lại, có điều khóe miệng hắn lúc này lại không khỏi nhếch lên, nhìn rất gian. Thấy bộ dạng Xuân Đức bí hiểm như vậy thì Mộng Vân chỉ là khẽ lầm bầm mấy tiếng sau đó lại bắt đầu đã tọa khôi phục.
- --o0o---
Ngày thứ 3.
Tốc độ tan chảy phong ấn bên ngoài của Hắc Mộc Linh mỗi lúc một nhanh, bây giờ núi băng bên ngoài đã không còn nổi 1/10, khí tức hắc ám từ Hắc Mộc Linh lúc này đã bắt đầu xuyên qua phong ấn tiết ra bên ngoài.
Cảm ứng được cái khí tức u ám, đen tối kia thì những người nơi đây sắc mặt đều biến đổi mạnh. Ở bên trên thân cây lúc này cũng đã có một vài bộ mặt mở mắt ra.
Bỗng nhiên cả khối băng phong ấn bên ngoài bắt đầu rạn nứt. Âm thanh
“ Rắc rắc… Rắc rắc…”
Liên tục vang lên. Vô số vết nứt như màng nhện xuất hiện bên ngoài phong ấn. Lúc này đây, Xuân Đức đang nhắm mắt tịnh tâm cũng đã mở mắt ra nhìn, thấy một màn như vậy thì hắn nói nhỏ:
“ Chuẩn bị bắt đầu rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.