Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1087: Nhiệm vụ số 4 - ác danh lan xa




[ Đầu chương thì mình xin giải đáp vấn đề mà nhiều người quan tâm, các bạn có nt fb hỏi là vì sao mà nvc sau khi đổi được Thiên Độc Long-Nhẫn thì trở nên mạnh như vậy. Mình xin nói ngắn gọn thế này. Bởi vì bổn nguyên độc tố của nvc đã dung hợp với bổn nguyên hỗn độn chi lực hình thành một thể, vì vậy tính năng của Thiên Độc Long-Nhẫn không chỉ tăng phúc cho riêng mình bổn nguyên độc tố nữa mà sẽ tăng phúc cho cả 2. Đến đây thì mọi người có lẽ đã hiểu rõ rồi đúng không ạ.]
- --o0o---
Vì cũng lười đi tìm nơi khác nên Xuân Đức lúc này liền dùng Nguyên Ma làm nơi ở tạm. Nguyên Ma nhận được yêu cầu của Xuân Đức thì lập tức đồng ý, trong nháy mắt một ngôi nhà được làm từ nước hình thành, trôi nổi lơ lửng giữa không trung.
Nhìn bốn người khác Xuân Đức nói:
“ Đi vào ở tạm, đợi xem kết quả thế nào.”
Nói xong thì hắn dẫn đầu đi vào bên trong trước, bốn người khác nhìn thấy Xuân Đức đã đi vào bên trong thì hai mặt nhìn nhau.
Lệ Dĩnh lúc này có chút sợ hãi nói:
“ Mọi người có cảm giác lành lạnh không? Vì sao ta cảm thấy không nên đi vào nơi kia một chút nào cả.”
Tiêu Phúc nhìn ngồi nhà phía trước, nhìn thấy hắc khí phát ra từ ngồi nhà thì hắn không khỏi nuốt nước miếng:
“ Ta cũng vậy, ta không muốn đi vào trong đó. Thôi ta ở ngoài này cũng được, mọi người đi vào bên trong trước đi.”
Đến ngay cả Mộng Tước cũng nói:
“ Tỷ tỷ, ta cũng ở ngoài này với Tiểu Phúc cùng Lệ Dĩnh thôi.”
Nghe ba người nói vậy thì Mộng Vận không khỏi lườm cả người một cái.
“ Nhát gan.”
Nói ra hai từ này thì nàng liền nhanh chân đi vào bên trong ngôi nhà do Nguyên Ma biến thành kia. 
Ba người khác thấy vậy thì lại nhìn nhau, bọn họ cũng nhìn thấy được sự sợ hãi trong mắt đối phương.
Không sợ làm sao được khi đêm qua chính mắt bọn họ nhìn thấy cái thứ bây giờ đang là ngôi nhà kia cắn nuốt vô số sinh linh, chỉ vừa nghĩ đến đây thì bọn họ liền cảm thấy khí lạnh chạy dọc sống lưng.
- --o0o---
Trong khi Xuân Đức ở nơi này an an ổn ổn bình tĩnh tu luyện thì ở những nơi khác lại đang nổi lên sóng gió ngập trời.
Tên nam tử mặc kim bào cùng đồng bạn của hắn rất nhanh thì liền đã tán phát đi lời nói của Xuân Đức, hắn cũng không cần thêm mắm thêm muối gì vào câu nói của Xuân Đức cả, hắn cứ y nguyên mà truyền đi.
Tin tức này lan ra rất nhanh, không qua bao lâu thì tất cả những người tham gia nhiệm vụ lần này đều đã biết được tin tức. Khi biết rõ Xuân Đức muốn cái gì thì bọn họ cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi nếu như không phải đối đầu với một kẻ mạnh như vậy thì bọn họ nguyện ý không bao giờ đối đầu.
Dù sao giai đoạn đầu của nhiệm vụ lần này chẳng qua cũng chỉ là sinh tồn mà thôi. Cũng không nhất thiết phải ngươi chết ta sống.
[ Lưu ý: Nhiệm vụ sinh tử của Thần Võ Nguyên Tháp đưa ra, không phải nhiệm vụ nào cũng nói rõ nội dung ngay từ lúc đầu, có những nhiệm vụ tuyên bố theo từng giai đoạn. Chỉ có những người như Mộng Vân có được tư liệu về nhiệm vụ thì mới có thể ở trước thời gian ban bố nội dung tiếp theo nhiệm vụ biết được nhiệm vụ giai đoạn sau là gì. Đại bộ phận đều chính xác nhưng vẫn luôn có việc xảy ra ngoài ý muốn.] 
…….
Cũng ngày hôm đó, sau khi cơn giông vừa chấm dứt thì nam tử mang kim bào lúc này lại một lần nữa quay trở về gặp Xuân Đức. Nhưng lần này hắn chỉ một mình quay lại, bên cạnh hắn những đồng bạn khác không thấy đâu.
Được mấy người Mộng Tước thống chi, Xuân Đức đang tu luyện cũng dừng lại việc tu luyện mà đi ra ngoài, sau khi đi ra ngoài thì hắn liền nhìn thấy tên nam tử lúc trước.
Xuân Đức nhìn hắn nhàn nhạt lên tiếng:
“ Đã quay lại.”
Tên nam tử kia sau khi nhìn thấy Xuân Đức thì nhanh chóng đi tới trước mặt hắn cung kính nói:
“ Thưa đại nhân, năm tấm tàn đồ đã được tiểu nhân mang trở lại, ngoài ra lời nói của đại nhân muốn chuyển đến những người khác cũng đã được tiểu nhân truyền đi.”
Vừa nói hắn vừa mang ra năm tấm tàn đồ dâng lên cho Xuân Đức, Xuân Đức nhận lấy 5 tấm tàn đồ thì liền gật đầu nói:
“ Làm rất tốt, ngươi có thể đi được rồi.”
Nhưng vào đúng lúc này thì nam tử kia liền quỳ xuống nói:
“ Đại nhân, người có thể cho ta ở lại được không, ta nguyện làm chó săn cho đại nhân.”
Xuân Đức đang định đi vào trong nghe được tên nam tử này nói như vậy lại nhìn thấy hành động của hắn thì có đôi chút bất ngờ. Suy tư một chút thì Xuân Đức liền hỏi:
“ Muốn ở lại? Muốn làm chó săn cho ta?”
Tên nam tử kia không do dự đáp:
“ Vâng.”
Xuân Đức gật đầu thản nhiên nói:
“ Trước hết ngươi ra hỏi ba người bọn họ quy củ của ta, cảm thấy được thì ở lại, còn không được thì nhanh chóng lượn đi.”
Nói xong thì Xuân Đức cũng không có quan tâm đến tên kia nữa mà đi vào trong nhà, tìm Mộng Vân bàn việc.
Đợi khi Xuân Đức đã đi vào bên trong thì lúc này nam tử kia mới đứng dậy, lúc hắn đứng dậy thì Tiểu Phúc đã đi tới cạnh hắn nở nụ cười chân thành nói:
“ Đội trưởng đã đồng ý xem như đạo hữu may mắn rồi.”
Lúc này Mộng Tước đi tới nói:
“ Trước hết cứ nói cho vị đạo hữu này biết quy củ của đội trưởng đi, để cho vị đạo hữu này còn biết đường mà lựa chọn.”
Tiêu Phúc nghe vậy thì gật đầu nói:
“ Phải phải, là ta quên. Như vậy đi, trước hết đạo hữu cho ta biết đạo hữu tên là gì?”
Nam tử mặc kim bào nghiêm túc nói:
“ Tại hạ tên Dương Vũ.”
Tiểu Phúc gật đầu nói:
“ Như vậy Dương Vũ đạo hữu, thực ra quy củ cũng rất đơn giản, mọi việc chỉ cần nghe đội trưởng là được, đội trưởng nói sao thì làm vậy đừng có hỏi lại. Chúng ta chỉ việc giải quyết mấy việc lặt vặt còn lại đã có đội trưởng lo. Về phần điểm công trạng cũng sẽ do đội trưởng phân phối, với cái quan trọng nhất là đừng nên có suy nghĩ phản bội, bằng không sẽ chết rất thảm đấy.”
Dương Vũ nghe vậy thì cũng không lấy gì làm ngạc nhiên, hắn cũng đã liệu trước được sẽ có việc như vậy. Hắn lúc này gật nhẹ đầu nói:
“ Những quy củ này ta đều có thể chấp nhận, mà nói chuyện nãy giờ ta còn không biết quý danh ba vị tên là gì.”
Ba người khác nghe Dương Vũ đồng ý thì thái độ cũng chuyển biến tốt hơn rất nhiều, lúc này Tiêu Phúc thay mặt hai người khác giới thiệu.
“ Ta tên Tiêu Phúc nhưng cứ gọi ta Tiểu Phúc Tử là được, hai nàng ấy một người tên Mộng Tước người còn lại là Lệ Dĩnh.”
Dương Vũ gật đầu, hắn lúc này lại hỏi tiếp:
“ Vậy đội ngũ chúng ta có bao nhiêu người, mà lúc trước ta còn thấy một nữ tử khác, không biết vị kia tên là gì?”
Lần này Lệ Dĩnh lên tiếng đáp lời:
“ Còn một nữ tử khác tên là Mộng Vân, nàng ấy là tỷ tỷ của Mộng Tước, về phần đội ngũ của chúng ta có tất cả 8 người thêm người nữa là 9 người. Ngoài 5 người chúng ta thì còn đội trưởng cùng với 3 huynh đệ khác của hắn. Về phần đội trưởng cùng với ba huynh đệ khác của người thì ngươi cũng đừng hỏi nhiều, biết nhiều không tốt.”
Dương Vũ đương nhiên cũng hiểu đạo lý này, hắn gật đầu nói:
“ Cảm ơn Lệ Dĩnh cô nương đã giải thích. Không biết sau này ta cần phải làm gì?”
Mộng Tước nhún vai nói:
“ Thì giống như Tiêu Phúc nói vậy, chúng ta chỉ đứng ở bên ngoài làm bộ làm tịch một chút thôi, ngoài ra không phải làm gì cả, tất cả mọi việc đã có đội trưởng cùng đại tỷ của ta lo rồi.”
Dương Vũ nghe vậy thì khóe miệng không khỏi co giật nhè nhẹ. Hắn có cảm giác Mộng Tước như đang trêu đùa hắn vậy.
Nhìn thấy biểu hiện của Dương Vũ thì ba người khác cũng biết hắn đang nghĩ cái gì, lúc này Tiêu Phúc vỗ vai hắn nói:
“ Huynh đệ đừng suy nghĩ nhiều, ta biết ngươi đang nghĩ, có thời gian ra sẽ nói rõ cho ngươi hiểu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.