Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1004: Xuân đức chăn thả hung thú(1)




Cũng giống như động vật bình thường, đám Mã Long mặc dù có số lượng rất đông, không những đông mà bên trong còn có không ít tồn tại cấp bậc vương giả nhưng lại không dám xông ra khỏi vòng vây của gần tám ngàn con hung thú vương cấp, cả đám cứ đứng ở bên trong liên tục tụ lại gần nhau, kêu gào ầm ỉ. 
Về phần đám thú săn mồi khác lúc này đã bỏ chạy tán loạn khắp nơi, cả thảo nguyên thoáng cái hỗn loạn vô cùng.
.......
Sau một lúc chuẩn bị thì bữa cơm tối đã chuẩn bị xong. Xuân Đức, Vũ Y, Bóng Ảnh, Huyết Vận, Sói Mập cùng với Lam Nguyệt lúc này đang ngồi trên một tấm thảm bay to lớn. 
Ngay khi cơm nước đã được bày ra thì Bóng Ảnh đã không còn kiên nhẫn chờ đợi được nữa, lúc này đây hắn thay mặt Xuân Đức ra lệnh cho quân đoàn hung thú tấn công. Cũng giống như Bóng Ảnh đám hung thú khát máu cuồng bạo đã sớm không còn kiên nhẫn nữa, lúc này đây được mệnh lệnh của Bóng Ảnh thì cả đám bắt đầu điên cuồng gầm rống.
" Gào gào gào..
Sau đó lao vào bầy Mã Long, cũng giống như hổ vào bầy dê,sau khi bầy hung thú lao vào đàn Mã Long thì 
đàn Mã Long kia cũng chỉ có thể bỏ chạy mà không dám phản kháng. Đây có thể là bản năng giữa thú săn mồi cùng con mồi.
Có nhiều con hung thú to lớn hình thể lên đến cả vạn dặm lúc này há to miệng máu táp về đám Mã Long, vô số những con Mã Long to lớn bị cái miệng kia cắn một cái đứt đôi hoặc bị trực tiếp nuốt vào bên trong. Đám hung thú có hình thể nhỏ hơn thì phải cắn chết sau đó xé nát con mồi ra mới có thể ăn được.
Do trong đám hung thú vương cấp của Xuân Đức đại bộ phận đều không có thần thông gì mà đều nhờ thân thể cường hãn săn mồi nên tràng cảnh thập phần máu tanh. 
Cuộc đồ sát rất nhanh đã lên tới cao trào, từng thì thể to lớn như những tòa nhà cao tầng của đám Mã Long bị đám hung thú xé nát thành nhiều mảnh sau đó bị đám hung thú nuốt xuống. Máu tươi nhanh chóng nhuộm đỏ cả thảo nguyên, không qua bao thì máu tươi liền tụ thành dòng nhỏ, cuối cùng là thành sông máu. Sông máu chảy về những nơi chủng hơn hình thành những hồ máu lớn.
Có lẽ ở thế giới lúc trước đám hung thú của Xuân Đức bị đói lâu ngày nên bây giờ vô cùng khát máu, mặc dù đã có hắn cùng với một bộ phận của Sát Hồn cùng Ma Hồn kiềm chế nhưng đôi khi vẫn một vài con hung thú vì tranh giành con mồi mà đánh nhau.
Đối với việc này Xuân Đức cũng rất bất đắc dĩ, một mình hắn không thể nào kiểm soát toàn bộ tất cả hung thú được, nếu cùng lúc khống chế gần 8000 con hung thú vương cấp thì linh hồn lực tiêu hao sẽ vô cùng lớn. Vì vậy hắn cứ mặc kệ đám hung thú này hành động theo bản năng, miễn không chết là được.
Ở dưới đất đã thảm thiết như vậy thì trên bầu trời cũng không kém bao nhiêu, đám hung cầm đại bộ phận có được thần thông của bản thân vì thế lúc triển khai đồ sát có thể nói là nhanh đến kinh người, không giống như đám hung thú chỉ biết dựa vào thân thể, mỗi lần chỉ có thể giết được một mục tiêu hai vài ba mục tiêu.
Mỗi con hung cầm mỗi lần dùng thần thông thì sẽ có một mảnh sinh linh bị chôn vùi, Xuân Đức ngồi trên thảm bay hắn lúc này đang chú ý đến con Khổng Tước mà lần trước bị Bóng Ảnh cùng Vũ Y dằn vặt cho dặt dẹo.
Con " Khổng Tước " kia cũng giống lần trước gọi ra biển lửa màu đen bao phủ cả thương, ngay khi biển lửa màu đen kia xuất hiện thì trong nháy mắt đã giết chết gần như tất cả đám côn trùng ở nơi đây, mùi vị côn trùng nướng phiêu tán khắp cả không gian. 
Không những đám côn trùng bị tiêu diệt mà ngay cả nhưng loại chim săn mồi khác cũng chết không ít, về phần những kẻ may mắn thoát khỏi biển lửa thì lại bị đám hung cầm vương giả khác săn giết.
Nhìn cảnh tượng lúc này chẳng khác gì cảnh diệt thế, trên bầu trời thì bao trùm bởi biển lửa màu đen khổng lồ, vô số hung cầm gào rú phát ra tiếng kêu bén nhọn đuổi theo mục tiêu, sau khi bắt được thì liền xé xác đối phương sau đó ăn sống, máu tươi từ đối phương vương vãi khắp nơi. Hình thành những cơn mưa máu đổ xuống mặt đất.
Ở trên thảo nguyên thì lúc này cũng bốc cháy ngùn ngụt, do nhiệt độ từ biển lửa phía trên khiến cho cả thảo nguyên thoáng cái khô nóng như sa mạc, thực vật nhanh chóng khô héo, sau đó thì tự bốc cháy. Nhiều nơi ngọn lửa bốc cao lên đến cả mét, có điều thi thoảng từ trên bầu trời lại dội xuống một cơn mưa máu khiến cho ngọn lửa đang cháy lớn lại tắm ngúm, khói trắng lúc này bay lên mù mịt.
Tiếng kêu gào gầm rú điên cuồng, tiếng hét thê lương, mặt đất rung động ầm ầm, hình thành nên một bức tranh đầy màu sắc. Chỉ có được tận mắt chứng kiến thì mới thấy hết được vẻ đẹp của thảo nguyên lúc này.
......
Cuộc đại đồ sát này kéo dài đến tận hừng đông. Đến thời điểm này thì phóng mắt nhìn ra xa xa cả một khu vực mấy chục vạn dặm chỉ còn lại một mảnh hoang tàn, mặt đất tàn phá không chịu nổi, khắp nơi bốc lên khói trắng.
Về phần đám hung thú thì đêm qua bọn chúng được một bữa no nê, con nào con nấy bụng cũng đã căng tròn, nhiều con hung cầm do ăn quá nhiều khiến cho bọn nó tạm thời mất đi năng lực bay lượn. Bọn nó lúc này đều tụ tập trên lưng một con rùa lớn mà nằm nghĩ.
Nhìn thấy một màn như vậy thì Xuân Đức liền mỉm cười, hắn nhớ khi còn chưa đi tới thế giới này thì hắn cũng rất hay đi chăn cừu, nhìn đám cừu bụng căng tròn thì hắn cảm thấy rất vui. Bây giờ tuy không phải đi chăn cừu nhưng cũng na ná như vậy.
.........
Vài ngày sau.
Mấy ngày này Xuân Đức liên tục mang đàn hung thú của mình đi săn mồi, mấy lần đầu thì Bóng Ảnh cùng Vũ Y còn ra ngoài này nhìn xem một chút nhưng sau vài lần thì hai người cũng chán không xem nữa, Xuân Đức cũng vậy. Nhìn thấy tràng cảnh đại đồ sát nhiều quá cũng chán, sau mấy ngày hắn cũng chẳng thèm nhìn nữa.
Trong vài ngày này thì đàn hung thú của Xuân Đức cũng thu nạp thêm một ít thành viên mới, nâng con số của cả đàn lúc này lên trên tám ngàn con. Đối với việc này thì Xuân Đức cảm thấy có chút không mấy vừa lòng, hắn vốn tưởng nơi này rộng lớn như vậy thì hung thú tồn tại cũng phải rất nhiều kia. Ai ngờ đi vài ngày mà chỉ mới thu hoạch được có hơn trăm con. Đã vậy càng ngày lại càng ít, hơn thế nữa đám hung thú kia đều toàn sơ kì với trung kì, không có nổi một con hậu kì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.