Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 286: Ám Ảnh Diệt Sát




"Ma Đa tình huống thế nào?" Bá Nạp Đốn từ quân khu trở về, lập tức hỏi ngay, trong lòng hắn việc này rất quan trọng.
"Đã tỉnh lại, nhưng…" Mặc Tây muốn nói lại thôi.
"Nhưng là cái gì?" Bá Nạp Đốn trầm giọng hỏi.
"Thân thể Ma Đa hiện tại là không có gì đáng ngại, chỉ là hắn biết đấu khí tu vi của mình từ nay về sau không thể tăng lên, duy trì cấp năm sao như hiện tại, sớm ở trong phòng đóng cửa. Nếu không giải quyết, ta sợ … ài " Bối Cách nói thay Mặc Tây, chua xót thở dài một hơi.
Bá Nạp Đốn nghe vậy nghiêm mặt, không nói một câu, không khí nhất thời ngưng trọng.
Thì ra, lúc mời Hồng Y đại giáo chủ đến, vốn nghĩ chỉ mất nửa ngày là chữa trị xong cho Ma Đa, hồi phục tu vi năm sao đỉnh phong cho hắn. Nhưng trị liệu thực tế mới biết hỏa hệ đấu khí kia vô cùng tàn bạo, quá mức tưởng tượng, vẫn ẩn trong cơ thể Ma Đa, không ngừng đốt cháy hắn kinh mạch toàn thân, đấu khí có lực phá hoại như thế quả thực trước đây chưa từng gặp.
Hồng Y Đại Giáo Chủ vì thế tiêu phí chỉnh một ngày thời gian, cơ hồ hao hết hắn toàn bộ Quang Minh Hệ ma lực, thật vất vả mới đem Ma Đa cứu sống lại. Chẳng qua, hắn có khả năng bảo trì đấu khí tu vi giảm một giai, chỉ còn năm sao cao giai, vị giai này vô pháp tấn thăng. Tính tình cương liệt như hắn đương nhiên không thể tiếp thụ chuyện này.
Vốn là đệ nhất thiên tài gia tộc, mặc nhiên là nhân tuyển cho vị trí tộc trưởng. Ma Đa hạ cấp, toàn bộ thế gia Lam Duy Nhĩ lâm vào một mảnh mây đen ảm đạm.
Trầm mặc thật lâu sau, Bá Nạp Đốn khẽ thở dài, mới nói:"Việc này đã là thế thì không có thể thay đổi, chúng ta lo lắng cũng vô dụng, để cho hắn bình tĩnh một vài ngày đi... Chỉ là, cổ Hỏa Hệ đấu khí kia rốt cuộc là tuyệt học gì mà ngay cả Hồng Y Đại Giáo Chủ cũng phải dùng tới cả ngày thời gian mới có thể hóa giải, thực lực cửu tinh pháp tôn còn như thế, thật là làm người ta khó tin!"
Dừng một hồi, Bá Nạp Đốn lại hỏi:"Qua lời nói của A Lý Bố, tên thiếu niên kia thật sự xuất hiện qua ở thành Đa Ni Tạp, gọi là luyện khí sư Môn La?"
Lắc lắc đầu, Bối Cách nói:"Đã hoàn toàn tra qua, không phải vậy! Căn cứ tin tức mật thám truyền lại, tên luyện khí sư kia hiện giờ đang ở Bàn Thạch công quốc, hợp tác với gia tộc Kiệt Nặc Tư, cố định cung cấp ma binh nhị phẩm trung giai cho bọn họ. Thật sự không nghĩ tới, hắn đúng là luyện khí tông sư có thể tự lực tạo ra ma binh nhị phẩm giai!"
"Nhị phẩm trung giai ma binh? Mỗi tháng sản xuất số lượng đều đều? Xác định đúng vậy sao?" Bá Nạp Đốn kinh ngạc nói.
Cho dù là Mã Đinh hoặc là Tát Ma này đó luyện khí thế gia cổ xưa, nếu muốn tạo ra một thanh ma binh nhị phẩm giai, nhất định phải có hơn 10 luyện khí sư liên thủ. Đồng loạt làm việc liên tục mới may ra thành công, quá trình rất tốn thời gian khoáng sản, tỷ lệ lại không cao.
Hiện tại đột nhiên nghe lại có người có thể vượt qua luyện khí thế gia, tự lực hoàn thành mọi công đoạn, mỗi tháng lại đúng giờ cung cấp sản phẩm. Chuyện lạ bậc này chưa bao giờ nghe thấy, Bá Nạp Đốn cảm thây mơ hồ.
"Tin tức đã khẳng định! Ngoài cái đó ra, Kiệt Nặc Tư gia tộc mỗi tháng đúng ngày đều cung cấp một thanh ma binh nhị phẩm giai, chỉ lấy giá 40 vạn, cấp cho Mã Đinh, Tát Ma và Khải Mễ Đề gia tộc, tam đại gia tộc nhờ thế tấn thăng, bọn họ thế nhưng chặn gia tộc chúng ta ngoài cửa.
"Tuy rằng còn không thể xác nhận bọn họ có hiệp nghị thế nào, nhưng dựa vào một ít dấu vết, gia tộc Kiệt Nặc Tư muốn ba đại gia tộc liên hợp lại, liên minh lực lượng cô lập gia tộc chúng ta. Điểm ấy không sai được!" Bối Cách trầm giọng nói.
"Kiệt Nặc Tư gia tộc cô lập chúng ta? Ngươi xác định sao?" Bá Nạp Đốn đầu nổi gân xanh tức giận hét.
"…"
"Nói ~!"
Bối Cách gật đầu lo lắng vô cùng.
Gia tộc Lam Duy Nhĩ là đệ nhất gia tộc đế quốc là đúng, nắm giữ quân quyền cũng lớn nhất, mặc cho một thế gia nào khác cũng không thể so sánh. Nhưng, nếu ba đại gia tộc kia liên hợp lại thành một con quái vật lớn, lực ảnh hưởng hơn xa hiện tại mấy lần. Gia tộc Lam Duy Nhĩ không thể đối kháng một mình được.
Mặc Tây lúc này rồi đột nhiên đứng lên, phẫn nộ quát:"Hừ! Chẳng qua là một gia tộc nhỏ gần mấy trăm năm lịch sử, bọn họ dựa vào cái gì có thể cùng tộc chúng ta đối nghịch? Chúng ta có một đống biện đem gia tộc thế lực bọn họ nhổ tận gốc, tru diệt toàn tộc bọn họ cũng là việc dễ dàng, việc này căn bản không thể dễ dàng tha thứ!"
"Phụ thân, ta cũng cho rằng việc này phải nhanh một chút xử trí thích đáng mới được, nếu không chờ lúc sau, liên minh bọn họ quan hệ củng cố, đến lúc đó, sẽ khó nghịch chuyển. Gia tộc bọn ta bị vây vào hoàn cảnh xấu, tuy rằng ta cực kỳ không thích dùng võ lực để giải quyết vấn đề. Nhưng lần này lại là phương pháp nhanh nhất, ta đề nghị xuất động Ám ảnh bộ đội đánh chết toàn tộc Kiệt Nặc Tư!" Bối Cách trầm lạnh nói.
Kiệt Nặc Tư gia tộc vong, giao dịch ma binh liền đứt, liên minh tự nhiên tan rã, chỉ cần bọn họ có thể làm việc này ổn thỏa, không để lại manh mối là được. Mà để làm được việc này, cũng chỉ có quân đoàn đặc thù kia thôi.
Bá Nạp Đốn vẫn không đáp, chợt có một gã quan quân cao cấp lao nhanh tiến vào đại sảnh nghị sự, gấp giọng bẩm báo:"Thượng tướng quân, xin hỏi ngài có hay không phát hạ quân lệnh, điều động Ám Ảnh Diệt Sát đội?"
"Không có! Vì sao hỏi như vậy?" Bá Nạp Đốn đứng lên, nghe ngữ khí người truyền tin là biết ngay có chuyện.
"Nửa canh giờ trước, A Lý Bố thiếu gia cầm quân lệnh hổ phù, điều đi một nửa thành viên Ám Ảnh đội, lúc ấy ta không ở quân doanh, hắn lại có Hổ Văn lệnh bài, sĩ quan phụ tá không dám trái lệnh. Đợi lúc ta trở lại vừa nghe liền biết có vấn đề, lập tức chaỵ tới báo tin, gã quan quân trán đổ mồ hôi, nhỏ giọt ướt nhẹp toàn thân.
Ba người Bá Nạp Đốn nghe vậy thân hình kịch chấn, lập tức hiểu được toàn bộ, động cơ A Lý Bố bọn họ như thế nào không biết. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
"Chết tiệt! Lại vì tư oán đem toàn bộ gia tộc kéo xuống nước, cực kỳ hỗn trướng!" Bá Nạp Đốn nổi giận phi thường, phóng như bay ra ngoài.
Hắn thiết lập bố cục cho thiếu niên kia, nhất định phải chết, nhưng không phải hiện tại. A Lý Bố ngu xuẩn hành động, phá hết mọi bố cục của hắn.
Buổi chiều, nắng xuân ấm áp. Ngoại ô Kỳ Võ thành, trong khu rừng sơ xác tiêu điều, không khí ngưng trọng.
Hơn một trăm danh cường giả vây kín bên trong, Dịch Vân đứng ở giữa nhìn vòng vây kín mít. Bên cạnh là hơn 10 tên tay chân đứt gãy nằm đó, Dịch Vân bình thản nhìn.
Vừa rồi hắn phát ra 4 đạo kiếm khí, ép bọn chúng lao ra, đồng thời thuận thế đánh trọng thương vài tên địch thủ. Mấy tên đứt tay cụt chân kia, máu phun có vòi lại như không đau đớn, hoàn toàn lơ đểnh, ánh mắt đỏ như máu vẫn dán lên người hắn.
Dịch Vân nhíu mày, loại địch nhân này hắn chưa bao giờ gặp quá, cảm nhận được chiến lực chỉnh thể của bọn hắn rất cường đại.
"Ha ha ha, sợ sao? Đây là sát thủ, là quân đoàn bí mật của gia tộc Lam Duy Nhĩ chúng ta, Ám Ảnh Diệt Sát. Không có suy nghĩ, không có sợ hãi, là gia tộc ta tiêu phí vô số đại giới bồi dưỡng ra đám tử sĩ này. Trong đầu bọn chúng trung thành tuyệt đối với gia tộc ta. Với kẻ thù thì chém giết quả quyết, chiến lực còn mạnh hơn Lôi Hổ quân đoàn nhiều, dùng để đối phó ngươi, quá dư thừa!"
"…"
A Lý Bố nói xong cười như điên, miệng đang cười, trong mắt biểu lộ ra hận ý như trường giang quá hải.
Tuy rằng thực lực Dịch Vân đạt đến Lục tinh cao giai, so với mỗi tên tử sĩ đều mạnh, nhưng ở chỗ này nhân số gấp trăm lần hắn. Tất cả đều là vũ khí giết người, hắn có tin tưởng Dịch Vân chết chắc rồi!
Ám Ảnh Diệt Sát quân đoàn tử sĩ, là một trong những con bài chưa lật ẩn sâu lớn nhất của gia tộc Lam Duy Nhĩ, tất cả thành viên đều theo các nơi trên đại lục âm thầm mua về. Cô nhi có tiềm chất tập võ, sau đó từ nhỏ liền lấy dược vật đặc thù nuôi dưỡng, tiếp thụ đặc thù tư tưởng giáo dục. Tước đi suy nghĩ cá nhân, đoạt đi tính người, tạo nên một vũ khí hình người máu lạnh.
Thân là quân bài lớn nhất trong tay gia tộc Lam Duy Nhĩ, Ám Ảnh quân đoàn đến nay toàn bộ nhiệm vụ chấp hành không nhiều, lại cực kỳ ẩn mật. Bởi vậy, không chỉ tam đại thế gia, ngay cả vương thất cũng không hề hay biết gia tộc Lam Duy Nhĩ còn có chiến lực cường đại vô cùng này.
Vài ngày trước, A Lý Bố làm trò trước mặt các vị cao tầng gia tộc, vạch trần Dịch Vân chính là cừu nhân khi trước ở Đa Ni Tạp thành, vốn định nhờ gia tộc vì hắn báo thù. Không nghĩ tới, việc này lại bị Bá Nạp Đốn đè xuống.
A Lý Bố tự nhiên không cam lòng, cái tên giết mình đang sống sờ sờ trong thành, hắn như thế nào chịu được, làm sao bỏ qua cho hắn?
Hắn phi thường hiểu được, lần này ăn cắp Hổ Phù lệnh bài điều động Ám Ảnh bộ đội, rất có thể làm cho chiến lực bí mật của gia tộc lộ ra, ngày sau tất bị trọng phạt, thậm chí bị tộc quy xử tử.
Nhưng A Lý Bố mặc kệ, ngay sau đó, hắn mục đích duy nhất chính là tìm tên kia, tra tấn hắn, chà đạp, hành hạ hắn đến chết. Chỉ cần làm được đến đây, dù có chết cũng hả giận. Hắn còn sống là để trả thù.
Nhìn trong mắt A Lý Bố bắn ta tia ác độc, Dịch Vân mặt không chút đổi, lãnh đạm nói:"Năm đó ngươi làm ra chuyện ác, ta chỉ cho ngươi một chút giáo huấn, tha cho ngươi không giết, ta cho ngươi một cái mạng, ngươi hiện nay lại dẫn người đột kích giết ta, Lam Duy Nhĩ gia tộc đều chỉ dạy dỗ ra loại người đổi trắng thay đen như ngươi thế này sao?"
A Lý Bố cười to dữ tợn:"Ha ha ha. Buông tha ta? Ngươi làm ta thành tên hoạn quan là buông tha ta? Ta tình nguyện lúc ấy ngươi một đao giết ta, cũng tốt hơn cho ta sống chịu tội này! Trong gia tộc, trong học viện, cơ hồ mỗi người cũng biết ta là nam nhân không đầy đủ, nhìn chăm chăm ta, tất cả đều thương hại, cùng với cười nhạo, loại cảm thụ này ngươi như thế nào hiểu được?"
"Sống không bằng chết! Ta đã sớm không muốn sống. Còn sống, cũng chỉ vì tự tay giết ngươi, một đao một đao, lột da ngươi, ta nhất định cho ngươi sống không bằng chết, mới giải được mối hận nhiều năm qua! Ta thật sự nhớ ngươi, nhớ ngươi chết đi được, chết đi cho ta, chết đi, chết đi, ta năn nhỉ đó!"
(Giống y kon mịe Khiết Tây Tạp kia, ^_^)
Một câu hạ lệnh, tất cả tử sĩ toàn bộ động, hơn trăm kiếm quang bắn tới, bốn phương tám hướng bao vây kín kẽ, như mưa rơi, thanh âm phá không phô thiên cái địa ào ào nhào tới như tên bắn.
Thế công thiên la địa võng, kiếm áp uy mãnh, tuyệt cảnh vô cùng.
A Lý Bố cười phấn khởi.
Ám Ảnh Diệt Sát quân đoàn, dưới Thất tinh chính là vô địch, kết quả là duy nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.