Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 232: Tranh đoạt bách cường




Bắt đầu từ trận đấu này trở đi đã không còn tầm thường.
Trong mười sáu ngày trước, đại hội đã đào thải hơn ba vạn sáu ngàn người. Mà có nhiều người bị đào thải như vậy là bởi vì thời gian của trận đấu quá hạn chế. Quá thời gian của trận đấu thì hai bên đều bị đào thải. Cuối cùng, hiện tại chỉ còn lại hơn hai trăm người, cũng chính thức đi vào "Tranh bách cường" của Ma đấu đại hội.
Tất cả các tuyển thủ dự thi chỉ cần tiếp tục thắng được một trận nữa là có thể chính thức tiến vào trong danh sách Bách cường của Kỳ Vũ ma đấu đại hội lần này.
Phương thức trận đấu tranh Bách cường có chút thay đổi. Không phải là hai trăm tuyển thủ cùng lúc lên thi đấu mà là một lần mười tổ lên thi đấu. Chỉ thấy trong tràng thi đấu ma võ đã được sắp xếp mới còn lại mười cái. Thế cũng biết được các trận đấu tiếp theo sẽ tiến hành theo cách nào rồi.
Khi nhân viên đại hội đem trình tự thi đấu của trận đấu ngày hôm nay đến, Dịch Vân phát hiện trên danh sách có chút biến hoá. Bối Na là người đầu tiên tham gia thi đấu của Thiên Phong học viện mà hắn thì là người cuối cùng. Nhưng mà trên danh sách chỉ ghi thứ tự diễn ra của trận đấu mà không có bất kỳ tư liệu nào liên quan đến đối thủ.
Phó viện trưởng Ca Đức thấy Dịch Vân không biết rõ liền giải thích: "Bắt đầu từ Bách cường chiến trở đi, đại hội sẽ không báo trước về đối thủ của trận đấu. Chỉ có một phút trước trận đấu mới có thể thu được tin tức liên quan đến đối thủ. Sẽ sắp xếp như thế nào thì phải khảo nghiệm năng lực ứng biến của tuyển thủ. Dù sao, không biết được thuộc tính của đối thủ, là võ giả hay pháp sư thì cũng không cách nào làm ra được chiến lược bố cục. Cái khảo nghiệm chính là phản ứng tức thời.
"Chuyện này thì mỗi một học viện tham gia đại hội cũng đều giống nhau. Bởi vậy cũng không có vấn đề có người chịu thiệt thòi. Đều là ngang nhau hết!"
Ca Đức vừa mới nói xong, một nhân viên khác của đại hội đã cầm đến một phần danh sách, là tư liệu về đối thủ xuất chiến của Bối Toa. Một gã Lục tinh Cao giai Hắc Ám hệ pháp cuồng.
Bối Na nhìn danh sách, lông mày giãn ra, cười nói: "Xem ra vận khí của ta coi như không tệ! Chỉ là Lục tinh cao giai cấp bậc. Ta chắc là có thể dễ dàng giành chiến thắng!"
Nói xong, Bối Na quay sang Khắc Lý Mạn đang trầm mặc ở một bên, nói đầy tiếc hận: "Ai! Nếu Khắc Lý Mạn ngươi có một nửa vận khí của ta thì tốt rồi. Lấy thực lực của ngươi, muốn đánh tiến vào Thập cường của đại hội cũng không có vấn đề gì cả. Không ngờ gặp phải Ma Đa của Lam Duy Nhĩ gia tộc. Hắn chính là một trong những người đứng đầu có khả năng đạt giải quán quân của đại hội nhất. Thật sự là đáng tiếc! Haiz!"
Lời vừa nói ra, mọi người đều thở dài.
Ma Đa Lam Duy Nhĩ được xưng là thiên tài đệ nhất của Kỳ Vũ Vương gia học viện, cũng là một trong những người kiệt xuất nhất của Lam Duy Nhĩ gia tộc trong vòng gần trăm năm nay. Lấy tuổi chỉ vẻn vẹn mới 29 đã đạt tới Lục tinh đỉnh phong Võ cuồng.
Nếu chỉ là Lục tinh đỉnh phong mà nói, cái này cũng không tính là gì. Khắc Lý Mạn cùng Bối Na cũng đều ở cấp bậc này. Nhưng khác nhau chính là, hai người bọn họ đã bị chặn ở cấp bậc này hai năm, không hề có tiến bộ. Mà Ma Đa lại ở mức cao nhất của đỉnh phong cấp bậc, tuỳ thời đều có thể đột phá tiến giai, bước vào Thất tinh "Tước" cấp.
Lục tinh cùng Thất tinh là một đạo ngăn cách khó có thể vượt qua, cũng là mức vạch để phân chia cường giả trên đại lục. Trong một trăm cường giả lục tinh, vẻn vẹn chỉ có không tới một người có thể vượt qua rạch trời này để đạt tới cấp bậc Thất tinh. Bởi vậy, cường giả Thất tinh mới có thể nhận được tước vị, đạt được danh hiệu Tước cấp, mới chính thức được xếp vào hàng ngũ "Cường giả thật sự" trên đại lục.
Ma Đa vừa ở vào đỉnh cao của cấp bậc Lục tinh, càng hơn một bậc so với các tuyển thủ Lục tinh đỉnh phong khác. Hơn nữa công pháp hắn tu luyện là Công pháp đấu khí tổ truyền của gia tộc Lam Duy Nhĩ– Cuồng Lôi Phách Quyết, lại là một Huyết Kế tuyệt học rất mạnh. Người tu luyện Huyết Kế là mạnh nhất trong cùng tinh cấp giai vị. Cũng không trách được ngày đó, mặc dù Khắc Lý Mạn là Lục tinh đỉnh phong cường giả, cũng dễ dàng bị Ma Đa đánh ra ngoài tràng đấu, thua cuộc.
Ca Đức lúc này cũng đã mở miệng an ủi: "Khắc Lý Mạn, ngươi cũng đừng quá để ý lần thảm bại này. Nếu không phải gặp gỡ Ma Đa, lấy thực lực của ngươi nhất định có thể đánh vào ngũ cường, thậm chí là ba người đứng đầu. Chỉ có thể nói ngươi không may mắn mà thôi. Về Ma Đa này còn có nghe đồn rằng. Mấy tháng trước hắn đã có năng lực tiến vào Thất tinh cấp bậc. Chỉ là vì lần Ma đấu đại hội này mới mạnh mẽ đè ép quá trình thăng cấp. Nếu cái này đúng sự thật thì chuyện ngươi bại trận cũng là đương nhiên. Bởi vì ở trong các giai vị của Lục tinh cấp bậc sẽ không có ai là đối thủ của hắn được!" nguồn TruyenFull.vn
Mọi người nghe vậy, trong lòng đều chấn động mạnh!
Áp chế năng lượng đấu khí dư thừa trong cơ thể.
Lúc trước Dịch Vân có thể dùng đấu khí đến luyện hoá kinh mạch trong cơ thể mà chậm lại quá trình thăng cấp một tinh hơn một năm là bởi vì mỗi ngày có Môn La tự mình vì hắn điều tiết dòng chảy của đấu khí trong cơ thể mới được. Nếu không có sự tồn tại của Môn La, hắn sẽ bị rơi vào đấu khí chạy ngược, kinh mạch đứt đoạn trở thành phế nhân, mà Ma Đa lại cũng có thể làm được chuyện như vậy. Chỉ nghe Môn La ở trong lòng nói: " Điều tiết hướng chảy của đấu khí, áp chế sự thăng cấp thật ra cũng không khó. Chỉ là nếu làm như vậy, theo tinh cấp giai vị càng cao thì tính nguy hiểm cũng sẽ tăng thêm. Mà nếu có thể làm được loại chuyện này thì nhất định ít nhất cũng phải có một cường giả đạt tới Tám tinh Võ Tướng đến giúp Ma Đa điều tiết đấu khí trong cơ thể mới được. Người này, hẳn là cái ông nội mà ngươi chưa từng gặp mặt!"
"Nếu để cho ta làm, tại cấp bậc Lục tinh đỉnh phong này, lấy năng lực của ta, nhiều nhất cũng chỉ có thể áp chế được khoảng một năm. Nếu vẻn vẹn chỉ đề cho Tám tinh cường giả làm mà nói, năm tháng đã là cực hạn. Bởi vậy, nếu như lời đồn này là sự thực, như vậy, Ma Đa đạt tới trạng thái cực hạn này nhất định là chuyện xảy ra trong năm tháng gần đây.
Bá Nạp Đốn, tộc trưởng đời trước của Lam Duy Nhĩ gia tộc, cũng là đương nhiệm Thượng tướng quân của quân đoàn tinh nhuệ Lôi Hổ của đế quốc! Đồng thời hắn cũng là một cường giả đạt tới Tám tinh Võ tướng. Ở bên trong Lam Duy Nhĩ gia tộc, cũng chỉ có hắn mới có được năng lực vì Ma Đa làm chuyện như vậy.
Dịch Vân nhất thời nghĩ đến người lính ở Ái Đạt Trấn kia từng nói qua. Lam Duy Nhĩ Bá Tước sở dĩ khẩn cấp ra tay san bằng Ái Đạt Trấn là bởi vì hắn có mười phần nắm chắc người của gia tộc mình có thể lấy được chiến thắng cuối cùng của Kỳ Vũ ma đấu đại hội. Hiện tại xem ra lòng tin của hắn là đến từ Ma Đa.
Hừ một tiếng, Môn La không cho là đúng nói: "Mức độ áp chế việc thăng cấp cũng không phải là việc nhỏ. Đấu khí lưu động trong kinh mạch cùng khí hải cũng giống như nước. Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền. Năng lượng đấu khí của Lục tinh đỉnh phong ngưng tụ lên đâu phải tầm thường. Hậu quả của việc làm như vậy, ai cũng không đảm bảo được ngày sau có tạo thành tổn thương gì đối với thân thể hay không. Đối với việc tu luyện sau này của Ma Đa nhất định sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ. Việc này gia tộc Lam Duy Nhĩ không thể không biết. Xem ra, bọn họ rất muốn lấy được phong thưởng lớn nhất của Ma đấu đại hội, cũng là quyền lãnh địa của Ái Đạt Trấn. Thật sự là không tiếc mọi đại giới, hạ đủ phí tổn!"
Nghĩ đến thực lực hiện nay của Ma Đa, Dịch Vân không khỏi cau mày. Đối với lực lượng của Ma Đa hắn không hiểu nhiều lắm, nhưng mà đối với Khắc Lý Mạn hắn lại rất rõ ràng. Nếu lấy Khắc Lý Mạn làm đối thủ của hắn, dưới tình huống hắn không giữ lại gì, toàn lực ứng chiến mà nói, cơ hội thắng nhiều nhất cũng chỉ có ba thành.
Nhưng Ma Đa lại có thể đánh bại Khắc Ký Mạn một cách dễ dàng. Nghĩ đến đó thì nghe tiếng cười khinh thường của Môn La truyền đến: "29 tuổi đạt tới Lục tinh đỉnh phong, lại được gọi là thiên tài nhất của Kỳ Vũ học viện cùng Lam Duy Nhĩ gia tộc. Buồn cười thật! Cho dù hắn thuận lợi tiến vào Thất tinh cấp bậc thì sao? Ở thời kỳ của chúng ta, chính là có thể bước vào Tinh Vực.
"Lão Đại ta có mười phần tin tưởng. Chỉ cần cho ngươi thêm hai năm thời gian. Ân, lấy tốc độ kinh người của ngươi nói không chừng chỉ cần một năm thôi, nhất định có thể thuận lợi tiến vào Thất tinh cấp bậc. Phá kỷ lục của hắn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Đến lúc đó, mọi người có thể hiểu được, cuối cùng ai mới là thiên tài! Ha ha ha!"
Trong lòng Dịch Vân hỏi: "Lão Đại, người xem, nếu ta chống lại Ma Đa."
Môn La biết Dịch Vân muốn hỏi điều gì, lắc đầu, thở dài: "Ai! Không có khả năng! Coi như ngươi đem tất cả năng lực thi triển ra cũng không thể thắng hắn. Cùng là người tu luyện Huyết Kế, mặc dù Phần Kiếp Tử Diễm đấu khí mạnh hơn một bậc so với Cuồng Lôi Phách Quyết của hắn. Nhưng mà giai vị giữa hai người các ngươi lại chênh lệch quá nhiều. Mới bước vào trung giai cùng cao nhất của đỉnh phong là chênh lệch hơn hai giai vị. Nếu đối thủ là cùng cấp bậc với Khắc Lý Mạn, ngươi có lẽ có sức liều mạng. Nhưng nếu là Ma Đa mà nói, kết quả là đã định a!"
Con mắt phán đoán của Môn La cho đến bây giờ chưa từng có sai lầm. Dịch Vân nghe thế nhất thời trầm mặc không nói gì.
Dịch Vân một đường đi tới chỗ này, làm như vậy là vì cái gì? Môn La biết rõ! Nếu thật là còn có một tia cơ hội mà nói, hắn tuyệt đối sẽ không nói ra loại lời nói đả kích này. Nhưng là chênh lệch thực lực của hai bên đã bày ra trước mắt, hắn cũng chỉ có thể nói lời nói thật.
Trầm ngâm một lát, Môn La tự lầm bẩm nói: "Nếu như ngươi có thể tăng thêm một giai nữa mà nói, có lẽ còn có một tia cơ hội."
Dịch Vân nghe lời nói lẩm bẩm đó, ý khổ trong lòng càng sâu.
Sân to như vậy chỉ có mười ma trận diễn vũ. Mỗi cái cách nhau một nghìn mét, xếp theo thứ tự. Cũng không còn tình hình náo nhiệt hai trăm tổ, bốn trăm người cũng lúc thi đấu như lúc trước. Nhưng sự nhiệt tình của người xem ngược lại lại tăng lên. Bởi vì bọn họ biết, người thắng của mỗi một trận đấu của ngày hôm nay đều là Cường giả trong Bách cường của lần Ma đấu đại hội này, Mà bọn họ đang tận mắt nhìn thấy quá trình những cường giả đó sinh ra. Ý nghĩ như vậy, làm sao lại không phấn khích đây?
Từ trận đấu đầu tiên bắt đầu, tiếng hoan hô vang lên đến từ những người xem ở xung quanh chưa từng ngừng lại. Mà làm người thứ nhất lên thi đấu, Bối Na cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, không tốn chút sức nào liền đánh bại đối thủ của mình, trở thành tuyển thủ thứ nhất tiến vào danh sách Bách cường của Thiên Phong học viện.
Nhìn thân ảnh Bối Na đứng ở giữa sân để cho trọng tài tuyên bố thắng lợi, Ca Đức cười nói: "Bối Na là đỉnh phong, mà trình độ đối thủ của nàng mới là cao giai. Bối Na thắng là chuyện đương nhiên, tuyệt đối không ngoài ý muốn!"
Ngầm lắc lắc đầu, Dịch Vân thì thào nhẹ giọng nói: "Cái này cũng không nhất định. Nếu là ta mà nói, tuy biết là thua nhiều thắng ít nhưng cũng có một bộ chiến pháp đánh cược một phen." Lời nói này tuy khẽ nhưng Ca Đức viện trưởng cũng nghe được. Hắn quay đầu lại tò mò hỏi:
"Nga? Thực lực chênh lệch bày ra đó. Nếu là ngươi mà nói, sẽ làm như thế nào?
Dịch Vân nhìn trận đấu hừng hực ở giữa sân, thản nhiên nói: "Vừa rồi tên đối thủ kia khiếp sợ uy thế mạnh hơn một giai của Bối Na. Chưa chiến đã sợ hãi. Thực lực của hắn vốn thấp hơn Bối Na một bậc, cũng không lấy thế công tới xoay chuyển tình thế. Ngược lại chỉ đứng ở một góc, đau khổ phòng ngự, đương nhiên là bị thua càng nhanh. Nếu là ta mà nói. Ngay từ đầu liền tấn công mạnh mẽ! Tình nguyện ngẩng đầu cứng rắn đỡ một hai đạo ma pháp công kích, phải nghĩ biện pháp ép Bối Na chuyển công thành thủ. Lúc này chẳng những có thể đánh gãy cơ hội sử dụng đại hình ma pháp của đối thủ, cũng có thể vì mình mà tranh thủ được thời gian hồi khí.
Ca Đức nghĩ một chút, lại hỏi: "Nhưng nếu là như vậy, ma lực của ngươi sẽ nhanh chóng tiêu hao. Chỉ cần ban đầu Bối Na có thể đỡ được công kích mãnh liệt của ngươi. Sau khi ngươi dùng hết ma lực thì làm thế nào để ngăn cản Bối Na phản công?
"Trước khi ma lực hao hết, mượn cơ hội vọt tới cạnh người Bối Na. Sau đó."
"Sau đó?"
Nhếch miệng cười nhạt, Dịch Vân nói tiếp: "Buộc nàng cũng mình tiến hành vật lộn! Mặc kệ là quấn lấy nhau giống như trẻ con đánh nhau cũng được. Chỉ cần nhào tới đánh là được rồi. Tại tình huống ma lực kém đối thủ, đây là chiến pháp duy nhất để học viên kia có thể chuyển bại thành thắng."
Ca Đức nghe xong sửng sốt, chợt cười ha hả lên: "Đây không phải là đấu pháp vô lại bát nháo sao? Nói lên thì giống như có thể làm được. Nhưng trên thực tế làm thì khó khăn rất lớn. Loại Pháp Cuồng cường giả có trình độ như Bối Na đều có ít nhất hơn mười phương pháp có thể phòng ngừa địch thủ tiến đến gần người mình. Chiến pháp giống như ngươi, nhiều nhất chỉ có thể đến gần nàng khoảng chừng ba mét thì lập tức sẽ lọt vào phản kích mãnh liệt nhất. Cho dù không chết cũng phải trọng thương a! Bởi vậy đó là không thể được. Ha ha ha!
Dịch Vân không phản bác, chỉ mỉm cười.
Môn La lúc này không khỏi gật đầu nói: Tiểu tử, chiến pháp này của ngươi hoàn toàn chính xác. Dưới tình huống thực lực không bằng người, vật lộn đọ sức chính là phương pháp duy nhất có cơ hội thắng. Nếu vừa rồi tên tuyển thủ kia có thể sử dụng chiến thuật này đến ứng chiến. Mặc dù cơ hội không lớn nhưng ít ra có thể có được khoảng một thành cơ hội thắng. Coi như thua thì ít nhất cũng có thể oanh oanh liệt liệt. Tuyệt đối không đến mức để cho Bối Na thắng được nhẹ nhàng như vậy. Hắn cũng sẽ không rơi vào cảnh thê thảm bị người đánh ra ngoài sàn thi đấu như vậy. Cái người gọi là Ca Đức này, thân là phó viện trưởng của học viện, thực lực lại đạt tới Tám tinh đỉnh phong Võ tướng, ánh mắt không thể quá kém. Chỉ là góc độ của hắn đều xem trên lập trường của trận đấu. Hoàn toàn không nghĩ tới, ở trên chiến trường thật sự, thua chẳng khác nào tử vong. Chỉ cần có một đường thắng cũng phải liều mạng đánh cược một lần! Lúc ấy thì để ý gì đến chiến pháp đấu pháp cơ chứ?
"Trên chiến trường, thắng bại không quan trọng, chỉ có phân biệt sống và chết. Không muốn chết thì phải hết sức đánh! Ngay cả điểm này cũng không nhìn ra, uổng phí hắn làm thầy dạy người khác.
Kỳ Vũ ma đấu đại hội xem như là thi đấu tiếp cận thực chiến nhất. Nhưng chung quy cũng không phải chiến trường thật sự. Khi bước vào Bách cường chi tranh, mỗi một trận chiến đều có ít nhất hai gã Thất tinh cường giả bảo vệ. Làm như vậy chính là đề phòng học viên dự thi chết. Dưới bầu không khí dạng này, làm sao có người mang theo ý nghĩ liều mạng đến trận đấu. Cũng không trách được Ca Đức phó viện trưởng không cách nào giải thích được chiến thuật mà Dịch Vân nghĩ ra.
Sau khi Bối Na thuận lợi lấy được chiến thắng của trận thứ nhất, dường như đã khích lệ thật lớn đối với những học viên khác. Ở bảy tràng thi đấu tiếp theo, mọi người của Thiên Phong học viện đều thuận lợi tiến vào danh sách Bách cường.
Mà Dịch Vân thì sắp xếp tại trận thứ chín sau cùng. Chỉ cần trận này vừa đánh xong, danh sách Bách cường của đại hội có thể xác định rồi.
Khi nhân viên của đại hội đem tên của đối thủ cuối cùng đưa đến. Mọi người thấy được tư liệu của đối thủ trên danh sách, tất cả đều ngây ngẩn cả người, dồn dập đưa mắt nhìn Dịch Vân, Trên mặt đều mang theo biểu tình có chút tiếc nuối. "Chỉ thiếu chút nữa là có thể đánh vào danh sách Bách cường. Cuối cùng lại gặp phải đối thủ như vậy. Đáng tiếc, kém một bước, xa ngàn dặm a!"
Dịch Vân cầm lên, nhìn danh sách đối thủ trong tay, không nói một câu, thần sắc có chút quái dị.
"Đối thủ: Kỳ Vũ Vương Gia Học Viện."
"Thuộc tính: Lục tinh cao giai Lôi Hệ pháp cuồng."
"Tên họ: Phụ Á.
Lam Duy Nhĩ. "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.