Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 204: Luyện kiếm quỷ ngục




Hai canh giờ sau
" Hiểu chưa?", Môn La hỏi.
Dịch Vân gãi gãi rồi gật đầu đáp: " Phương pháp đấu khí vận chuyển quán thâu này, thật vô cùng phức tạp. Phương pháp vận kiếm cũng thật quái dị. Tuy không biết khi vận dụng sẽ sinh ra được cái gì, nhưng tất cả lý giải ta đã ghi nhớ nằm lòng."
" Thôi!!! ". Hồng quang trên tay phải Dịch Vân chợt loé lên. Thanh nhị phẩm phong ma binh liền xuất hiện trên tay, hắn đang muốn vận chuyển đấu khí quán nhập ma binh cũng là lúc Môn La bị hành động của hắn làm cho hoảng sợ, lập tức hô dừng lại: " Mau dừng lại! Không được ở siêu Diễn Vũ ma trận lý này huy sử kiếm kĩ, ngươi đến cổ đàm trong u côc tập luyện đi!!!"
"A?" Dịch Vân thấy khó hiểu liền hỏi: " Vì sao?"
" Siêu ma trận này có thể đem đấu khí cùng ma pháp phản hồi trở lại, mà thức Luyện kiếm quỷ nhục này là kiếm kĩ từ thất tinh cấp bậc biến đổi thành, tuy rằng uy lực còn không đạt đến 1/5 lúc trước, nhưng người bây giờ cũng không có khả năng thừa nhận. Nếu diện bích ma trận kia đem kiếm kĩ phản ngược trở lại trên người ngươi, thì kết quả người không chết cũng là trọng thương. Người sẽ trở thành người đầu tiên trong lích sử bị chính kiếm kĩ mình thi triển giết chết, đó không phải là ngu ngốc tìm chết sao?"
Dịch Vân nghe vậy rất ngạc nhiên.
Hắn cho đến bây giờ vẫn chưa biết kiếm kĩ này có công dụng ra sao, nhưng nghe Môn La nói nghiêm trọng như vậy cũng không dám ở trong thạch thất ma trận này thừ kiếm, nghĩ thế hắn liền thu hồi ma binh trong tay lại, nhảy xuống thuỷ đàm, hướng cổ đàm trong u cốc bơi trở lại.
Tiến vào cổ đàm trong u cốc, Dịch Vân liền cảm thấy một trận thanh khí sảng khoái, hắn liên tục bế quan trong thạch thất đã hơn ba tháng chưa hề rời nửa bước, ngay cả ăn uống cũng đều là Cầu Cầu mỗi ngày từ u cốc mang cho hắn. Đã hơn ba tháng, hắn chưa tiếp xúc với ánh mặt trời, chưa được nhìn những đám mây, cũng không được ngửi mùi thơm của hoa tươi.
Hiện tại, trong u cốc, ánh mặt trời sáng lạn, gió thổi vi vu quanh mình, chim hót líu lo, hương hoa toả thơm ngát không ngừng, Dịch Vân giống như đi từ Địa ngục u ám tiến vào Thiên đường sinh cơ dạt dào. Lúc đó, hắn như tiến vào một ảo mộng đẹp.
Mới tiến vào trong u cốc, hắn liền thấy Lang Lang đang đứng thẳng trên mỏ Hoả phách tinh quặng, mà Cầu Cầu đang ở trên đỉnh đầu to lớn của nó không ngừng kêu, không hề để ý Lang Lang đang dốc lòng tu luyện, nhất tâm tìm nó vui đùa.
Nguyên lai, ba tháng qua, Cầu Cầu mỗi ngày luôn dành hơn phân nửa thời gian ở cùng hắn trong thạch thất, còn lại là chạy tới nơi này vui đùa cùng Lang Lang như hiện giờ.
Cầu Cầu cứ nhảy nhót trên đầu Lang Lang, nhưng Lang Lang lại như một lão tăng nhập định. Bộ dáng không hề nhúc nhích, tựa vào phía trên phách thạch, tiếp tục hấp thu, luyện hoá năng lượng nguyên tố tinh thuần do mỏ hoả hệ phách thạch phát ra, hoàn toàn không để ý Cầu Cầu đang quày rồi, xem ra đã quá quen với tình huống này.
Dịch Vân thấy thế thiếu chút bật cười: " Xem ra, một xà một lang này ở chung cũng thật là hoà hợp, chỉ là Cầu Cầu khi dễ Lang Lang đã thành thói quen không thể bỏ được, sợ sẽ làm tình cảm xấu đi"
" Tê tê tê!"
"Ngao ô ~~!".
Cầu Cầu cùng Lang Lang lúc này cũng đồng thời phát hiện Dịch Vân tiến vào trong u cốc, cả hai vẻ mặt đều vui sướng, chạy nhanh hướng tới hắn.
"A?" Dịch Vân nhìn quan người Lang Lang, liền phát giác từ trên người nó phát ra uy áp ma thú so với ba tháng trước cường đại hơn không ít, chỉ sợ đã đề thăng được một bước lớn a!
Dịch Vân cẩn thận nhìn kĩ Lang Lang, chỉ cảm thấy từ thân nó phát ra lực áp bách khiến hắn có chút cảm giác run sợ. Cảm giác rất giống ngày đó gặp phải đầu ngũ giai ma thú đỉnh Hồng NHãn Cự Hạt Vương.
Dịch Vân càng nhìn càng kinh hãi, rồi phát ra khẳng đinh: "Ma thúc tấn giai không phải so với nhân loại khó hơn rất nhiều sao? Như thế nào mà mới 3 tháng thời gian, Lang Lang có thể trên tăng một mảng lớn tới ngũ giai ma thú đỉnh vậy? Lang Lang giờ cũng với Hồng Nhãn Cự Hạt Vương ngày đó có thể nói là không khác biệt gì mấy!"
Môn La lúc này cũng đánh giá Lang Lang một lần, sợ hãi nói: "Con Lang đại ngu ngốc này thật sự đã đạt tới cảnh giới giống như Hồng Nhãn Cự Hạt Vương mà ngày đó người phải khổ chiến!!! Không đến một năm trước, nó mới là một đầu tứ giai Thiết Cốt Viêm Lang mà thôi, hiện giờ có thể đã tiến cảnh một bước kinh người, thật sự khó tin a!"
"Chỉ là, kết quả như thế không phải chính ngươi tạo ra sao? Ngươi cho nó mấy trăm cân dị bảo Hoả hệ phách thạch, nó có thể cả ngày hấp thụ năng lương tinh thuần vô hạn của Hoả hệ phách thạch. Xem bộ dạng nó hiện giờ, khẳng đinh là ba tháng qua, nó lúc nào cũng đều hấp thu luyện hoá năng lượng. Cảnh giới ma thu đề thăng so với nhân loại đúng là khó khăn gian khổ hơn, nhưng chúng nó tấn giai cũng không giống nhân loại có nhiều hạn chế, vấn đềkhông phải khó hay không khó, chỉ cần năng lượng trong cơ thể sung túc, đạt đến điểm cực hạn, cơ hồ là có thể thuận lợi tiến giai, hơn nữa tốc độ hấp thụ nguyên tố năng lượng phách thạch của ma thú so với nhân loại còn nhanh gấp mấy lần."
" Xem ra con sói ngu ngốc này cũng không phải là quá ngu, ít nhất nó hiểu và biết nắm chắc cơ hội trời ban này a"
Lang Lang cũng không biết tâm tư bây giờ của Dịch Vân, nó vừa chạy đến bên cạnh Dịch Vân liền ngoan ngoãn nằm trước mặt hắn, cái đuôi sói dài cứ lắc lư không thôi, còn cái đầu to của nó không ngừng rúc vào đùi Dịch Vân làm nũng.
Lang Lang biểu hiện hành động vô cùng thân thiết với Dịch Vân, kì thật là muốn biểu đạt ý tứ thuần phục của nó với Dịch Vân.
Ma thú tuy rằng có thiên tính hung tàn lãnh huyết nhưng tâm tư của chúng lại tương đối đơn thuần, một khi đã biểu đạt ý tứ thuần phục thì cả đời sẽ không bao giờ thay đổi.
Lấy ví dụ như của Cầu Cầu, khi mới gặp Dịch Vân nó cũng không mạn, nhưng sau vài năm ăn nguyên tố phách thạch dần dần trở nên cường đại lên, thực lực đã vượt qua khả năng Dịch Vân có thể khống chế, nhưng nó chưa từng có ý định lỗ mãng trong đầu, vẫn luôn bám theo bên người Dịch Vân, ăn no rồi lại ngủ, ngủ dậy rồi lại ăn, không có việc gì thì lại ra ngoài tầm bảo, có khi lại đỡ đao đỡ kiếm cứu sống Dịch Vân. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Sau này, Cầu Cầu nhìn thấy thực lực Dịch Vân chậm rãi cường mạnh lên, trong lòng tràn đầy vui mừng, ước mong chủ nhân của mình thực lực có thể lại tiến thêm một bước, tăng thêm một tầng, thì mới có thể kiếm thêm được nhiều nguyên tố phách thạch cho nó ăn. Đây là toàn bộ tâm tư của Cầu Cầu, là một ma thú đơn thuần.
"Phản bội" Cái từ này đối với ma thú mà nói có thể nói là không bao giờ tồn tại.
"Khá lắm Lang Lang, mới ngắn ngủi có ba thang không thấy mà mi đã tiến thêm nhiều như vậy, thật khiến ta giật mình a! Ngươi nếu tu luyện tích cực như vậy có thể mạnh hơn Cầu Cầu nhiều lắm. Nếu mỗi ma thú đều khắc khổ tu luyện tấn giai như ngươi, về sau ta đây có thể gặp phiền toái to lắm, ha ha ha!"
Dịch Vân thấy Lang Lang làm ra bộ dáng vui mừng làm nũng, không khỏi mỉm cười vỗ về cái đầu to của nó một cách vui vẻ.
Nếu nói Dịch Vân đối với Thiết Cốt Viêm Lang không có chút phòng bị nào thì là nói dối, tâm tính ma thú vốn lãnh huyết khó dò, dù sao hắn và Lang Lang bất quá mới gặp mặt hai lần. Tuy rằng hắn tin tưởng Lang Lang đối với hắn sẽ không có tâm tư bất lương, nhưng trong lòng vẫn có chút tâm lý cảnh giác đề phòng, nhưng với giống với Cầu Cầu, hăns lại toàn tâm toàn ý tín nhiệm.
Cho đến giờ phút này, Dịch Vân nhìn Lang Lang thiệt tình biểu đạt ý tứ thân cận, hắn mới thật sự hoàn toàn tiếp thụ kẻ dối trá nhát gan vừa không có cốt khí đồng loại này. Ma thú không giống như người, chúng sẽ không mang theo vẻ mặt tươi cười mà tâm không cười, bất kể là chán ghét hay là thích, chúng thuần tuý thể hiện trên mặt, nửa điểm giả bộ cũng không có.
Dịch Vân để Cầu Cầu cùng Lang Lang ở lại u cốc trung ương trận pháp, rồi môt mình đi đến một góc vách núi xa xôi, rút ma binh ra để thử xem kiếm kĩ vừa học, thì bỗng nghe Môn La mở miệng dặn dò: "Chiêu Luyện kiếm quỉ ngục này bản chất vốn là kiếm kĩ thất tinh lĩnh vực, cũng là tuyệt kĩ bí truyền của bộ tộc Tư Đạt Đặc chúng ta. Ta tuy rằng đem nó thay đổi làm giảm đi uy năng, nhưng vẫn không thể đoán trước được tột cùng nó sẽ phát ra bao nhiêu uy lực, cũng không biết cường độ thân thể mới lục tinh sơ giai của ngươi có thể hay không thừ nhận kiếm kĩ trùng kích."
"Cho nên, ngươi trước hết dụng ngũ thành đấu khó thử xem sao, tránh phát sinh hậu quả không mong muốn có thể xảy ra."
Dịch Vân trông biểu tình ngưng trọng hiếm thấy của Môn La, trong lòng cũng trở nên run sợ vài phần, hắn bây giờ đã hiểu được cách vận dụng Luyện kiếm quỉ ngục, nhung lại không rõ sử kiếm như vậy có công dụng gì, sẽ phát sinh được hiểu quả như thế nào?
Dịch Vân gật gật đầu, rồi liền lập tức vận khởi ngũ thành đấu khí, dựa theo phương phát giống như làm nghề rèn luyện khí, nháy mắt đem đấu khí mãnh liệt quán nhập vào trong ma binh. Trong nháy mắt, Dịch Vân đông thời đưa vào năm phần đấu khí. Phần Kiếp Tử Diễm đấu khí trong ma binh thoáng chốc trở nên kích động vạn phần.
Giống như hải triều cuồn cuộn sóng dâng lên lần lượt giao kích, ma binh lúc này bắt đầu run run kịch liệt, nhất thời tản mát ra một đạo Tử quang yêu dị, một cỗ đấu khí uy năng vượt quá tưởng tượng của Dịch Vân trong nháy mắt từ ma binh trên tay thấu phát cuồng mãnh mà ra.
Đạo đấu khí uy áp này cùng với đấu khí hắn quán nhập vào ma binh hoàn toàn bất đồng, nó như trải qua vô số lần giao điệp, do đó sinh ra một cỗ đấu khí năng lượng tinh thuần, rất giống với quá trình rèn luyện ma pháp binh khí, mỗi một lần đánh lên đều có thể làm tài liệu quặng mỏ thành kiếm, để sắt thường lột xác thành ma binh, mà bây giờ quá trình này lại chỉ phát sinh chỉ trong nháy mắt.
Khi Dịch Vân cảm nhận được đấu khí trong ma binh chấn tần một cái hắn sắp không nắm giữ được nữa, trong nháy mắt, hai tay hắn đột nhiêm giơ kiếm cao lên, sau đó mãnh liệt hướng mặt đất đâm xuống.
Ầm ầm, một tiếng vang thật lớn, ma binh cắm thẳng tắp xuống mặt đất, mà xung quanh nó trong vòng năm thước tạo thành một vòng tròn hoàn mĩ, trong vòng tạo nên một cơn lốc tầm năm thước mạnh liệt, đấu khí năng lượng ẩn chứa bên trong ma binh đều tuôn chảy vào bên trong vòng cơn lốc này.
Phạm vi năm thước xung quanh con lốc, lúc này tràn ngập hơn một trăm đạo vết kiếm theo cuồng phong vũ động tung bay, một đạo kiếm cũng không lớn, cũng chỉ có nửa thước, giống như lá rụng phiêu linh trong gió, tại trong vòng năm thước vuông tự động phiêu linh, tản mát ra đạo tử sắc kiếm quang
Lúc này, phía trên vách núi,
Cự nham vừa tiến vào phạm vi cuồng phong, liền lập tực bị hơn một trăm đạo kiếm quang phiêu linh nhàn nhạt xé nát, giống như là cầm ma binh ma kiếm khảm bổ phía trên cự thạch, chỉ trong một khoảnh khắc, khoả núi đá lớn lập tức như bị phân, bị kiếm quang cắt thành những mảnh nhỏ bằng ngón cái, rồi lại bị cuốn vào trong vòng lốc xoáy, cắt đi rồi lại bị cắt lại, cho đến khi trở thành phấn bụi theo gió bay đầy trời.
Dịch Vân đứng ở trung tâm cự phong, toàn thân nổi lên tử quang nhàn nhạt, bao phủ xung quanh hắn, tất cả kiếm quang chạm vào đấu khí quang mang, giống như là ánh sáng bị kính diện chiếu xạ, lập tức bắn ngược trở lại, một chút cũng không mảy may làm thương tổn được hắn.
Trong vòng bạo phong quyển, ngoại trừ một mình Dịch Vân ra thì toàn bộ đều bị kiếm quang cắt cho thành phi hôi yên diệt (Phấn bụi), mà ngay cả trên mặt đất cũng tạo thành một lỗ thủng lớn.
Phạm vi năm thước ma binh lạc kiếm trở thành một cái kêt giới hoàn toàn phong kín, tất cả kiếm quang cũng chỉ có thể tại bên trong dũng động. Phạm vi năm thước cuồng bạo cự phong, phạm vi năm thước kiếm quang luyện ngục, đây là thất tinh kiếm kĩ của Tư Đạt Đặc bộ tộc thất truyền đã lau – Luyện kiếm quỉ ngục!
Thức kiếm kĩ này mấy ngàn năm trước đã cướp đi vô số sinh mệnh, hung danh nổi lên xa gần, lấy máu người luyện kiếm, là vì quỉ ngục hung kiếm
Mà nay, nó lại tại trên tay Dịch Vân, một lần nữa nở rộ hào quang huyết hồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.