Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 164: Sao lại thế này?




Vừa thấy hỏa thuẫn hư không xuất hiện, Duy Đa tốc độ không chậm mà tăng, trong nháy mắt tiến đến trước hộ thuẫn, đấu khí vận chuyển một quyền mãnh liệt đánh tới ma pháp thuẫn trước mặt, "Bính!" một thanh âm vang lên, hỏa thuẫn lập tức tấc tấc vỡ vụn, tiêu tán thành một đoàn nhiệt khí, Duy Đa một kích đắc thủ, không hề dừng lại, thuận thế phóng về phía trước, nhảy vào phạm vi đầy hơi nước, gặp một đầu viêm báo thật lớn bỗng nhiên hướng hắn lao tới liền kinh hãi.
"Viêm Báo tới!" Lại lui ba bước, Dịch Vân tùy tay phóng đạo ma pháp này ra.
Duy Đa hai chân đạp mạnh lên mặt đất, nháy mắt dựa vào chỗ hở vọt ra, thế công liền bị kiềm hãm, hắn cũng không e ngại ma pháp cấp bốn sao, chính là Dịch Vân phóng ma pháp tốc độ quá nhanh, ma pháp thuẫn vừa bị hắn đánh nát, viêm báo thoáng chốc vọt tới rồi, hắn vì khinh địch, đem phần lớn đấu khí phá hủy ma pháp thuẫn, hiện tại đột nhiên gặp đầu viêm báo đánh úp lại, cũng đành phải hoãn thế công, trước tiên hóa giải đạo ma pháp này cái đã.
Duy Đa hóa quyền thành chưởng, hai tay đẩy ra phía trước, toàn thân thủy hệ đấu khí ngưng tụ về tay, đấu khí đột ngột phóng ra, một trận hơi nước màu lam lao ra phía trước, vừa vặn đánh lên thân viêm báo.
Năng lượng thủy hỏa hoàn toàn tương phản, vốn là tương khắc, một khi va chạm lập tức triệt tiêu lẫn nhau, song song giằng co tại không trung, quá trình mãnh liệt này lại im ắng dị thường, không có phát ra một chút tiếng vang.
Học viên đứng xem, chỉ thấy chính giữa diễn võ trường hai đạo năng lượng xanh đỏ đánh sâu vào, sau một lát lam quang đại thịnh, mãnh liệt cắn nuốt liệt hỏa, chỉ thấy viêm báo rất nhanh bị cắn nuốt nhỏ lại, trong nháy mắt bị lam quang dày đặc hóa giải thành hư vô, đạo ma pháp này cứ thế bị Duy Đa dễ dàng ngăn cản.
Duy Đa vừa chạm đất liền hít sâu một hơi, lại hướng Dịch Vân tiến lên, hai người lúc này khoảng cách chỉ còn trên dưới 15 thước.
Mắt thấy Dịch Vân càng ngày càng gần, Duy Đa kinh hỉ, biết pháp sư một khi xuất ra ma pháp sẽ có khoảng đình trệ ngắn ngủi, cần thời gian tụ tập ma lực, mà đó cũng là thời cơ tốt nhất hắn tiến công.
Khi hắn đang nhẩm tính, tiếp cận còn cách ba thước lại bị một đạo hỏa thuẫn ngăn cản trước người, Duy Đa lần này không hề huy tay công kích, mà hai tay che đầu, cấp tốc lao về phía ma pháp thuẫn, va chạm "Ầm!" thanh âm nổ mạnh, hỏa thuẫn lại vỡ vụn, hắn từ giữa nhảy ra, đấu khí trên ngươi chớp cái khoảnh khắc xẹt tới phía trước.
Bỗng nhiên ──
Chung quanh diễn võ trường hỏa nguyên tố đột nhiên cấp tốc tụ lại, nhiệt độ bốn phía tăng nhanh. Trong mắt Duy Đa đột ngột có một đám tinh hỏa đầy trời vọt xuống, tựa như mưa bụi nhẹ nhàng rơi. Tinh hỏa vừa chạm vào thân hắn lập tức hóa thành khói nhẹ bốc lên, căn bản không thể tổn thương hắn, nhưng hắn vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, lập tức toàn bộ đấu khí trong cơ thể vận chuyển lên, bởi vì hắn rất rõ ràng, đây là dạng ma pháp gì, kế tiếp chuyện gì lại phát sinh.
Trong mắt đệ tử đứng xem bên ngoài, diễn võ trường nháy mắt nóng lên, một mảnh lửa đỏ, hoa lửa phiêu linh nhảy múa, như lá đỏ rụng cuối mùa thu, một màn xinh đẹp quỷ dị.
Trong khoảnh khắc đó, hai con hỏa long thật lớn đột nhiên bay ra, một trước một sau cùng giáp công hắn, Duy Đa nhất thời rơi vào tình cảnh áp bách.
Hai hỏa long phân ra trước sau, cao thấp, một con từ trên cao phóng xuống, một đầu khác từ dưới áp sát quấn lại, Duy Đa lúc này muốn tránh trái phải đều không còn kịp.
Hắn giật thót người, vận chuyển đấu khí che chở bên ngoài cơ thể, hai đấm nắm chặt, lập tức hướng một con viêm long đánh tới, hai đầu rồng cực nhanh lao tới nhưng tốc độ Duy Đa còn nhanh hơn, trước sau bị vây kín hắn trước tiên đánh một đầu hỏa long bắn ra, một con viêm long khác lúc này đã đập vào lưng hắn, oanh hắn bay về phía trước.
Viêm long vừa tiếp xúc với hắn, màng đấu khí lam rất nhanh bốc hơi tiêu tán, trong nháy mắt nhiệt khí tràn ngập, "tê tê tê" tiếng vang truyền ra không gián đoạn, viêm long thể tích cũng rất nhanh thu nhỏ lại, lát sau liền hóa thành nhiệt khí bốc lên cao.
Duy Đa hít sâu một hơi, cảm thấy âm thầm kinh hãi, ma pháp này cấp bậc chỉ là bốn sao đỉnh phong, nhưng uy lực có thể so với năm sao ma pháp, mặc dù hắn thuận lợi hóa giải nó, vẫn phải trả giá ba thành đấu khí toàn thân.
Duy Đa có kinh ngạc cũng không nghĩ nhiều, cùng cấp chiến đấu không được một tia do dự, thời gian hắn cần khá ít, lập tức lại hướng Dịch Vân tiến lên, võ giả chiến đấu với pháp sư là tranh đoạt khoảng cách song phương, chỉ cần hắn có thể đến bên người Dịch Vân thì tên kia chỉ có thể trở thành dê béo, cũng là kết thúc trận tỷ thí này.
Khoảng cách còn không đến 10 thước, tâm lý Duy Đa dần sướng, hắn biết cơ hội thắng ở ngay trước mắt.
Lúc này một màn cảnh tượng dị thường quen thuộc lại xuất hiện trước mặt, đốm lửa giáng hạ, tinh hỏa bay ra, chung quanh nhiệt độ tăng lên, nhiệt khí khẽ vuốt da thịt hắn, mang đến một cỗ cảm giác nóng rực đau đớn.
Đột nhiên, một đầu viêm long xuất hiện phía trước hắn, theo đó lại một đầu viêm long phía sau hiện ra, trong lúc Duy Đa kinh ngạc, lại một đầu viêm long phía trên hắn múa lượn, giống như một đám mây lửa thật lớn che kín bầu trời, tức thì quay đầu lao xuống phía dưới, cuồng mãnh tấn công hắn. Lần này dĩ nhiên liên tiếp ba đầu hỏa long, lại theo ba hướng che kín đường lui, giáp công phóng tới.
"Tam long viêm vũ!" Hỏa hệ năm sao trung giai ma pháp, cũng là ma pháp năm sao Dịch Vân vừa học được không lâu. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
"Ặc ***!" Là ai nói hắn chỉ mới bốn sao đỉnh phong Pháp đồ? Đây rõ ràng là trận hình ma pháp năm sao?" Duy Đa vô cùng kinh dị kêu lên.
Trong lòng hắn lúc này phát khổ, ngay từ đầu trận tỷ thí này hắn hoàn toàn đánh giá sai thực lực chân chính Dịch Vân, dẫn đến sai lầm trong đối chiến, mất đi thời cơ tốt nhất, tuy rằng hắn một thân thực lực cực mạnh, nhưng vẫn bị Dịch Vân từng bước chế trụ.
Khinh địch, làm cho hắn chuyển giao quyền chủ động trận đấu này đến tay Dịch Vân.
Đúng lúc này, ba đầu viêm long trước sau cùng quấn, trên đầu hạ xuống hình thành vòng vây thật lớn, đem hắn vây trong biển lửa nóng rực, giống như lồng giam không có lối ra, bỗng nhiên một trận co rút kịch liệt, biển lửa vô tận theo bốn phương tám hướng bạo liệt.
Khi hắn hao hết bảy thành đấu khí chống đỡ công kích của ba đầu viêm long, trên mặt đất đột nhiên tuôn ra bốn đạo ngọn lửa, vây hắn ở chính giữa, không ngừng phun viêm hỏa cực nóng như nham thạch, mỗi đạo viêm hỏa phun lên người hắn, khi chạm đến màng đấu khí lập tức hóa thành làn khí nóng rực bốc lên không, nhanh chóng ăn mòn thủy hệ đấu khí.
"Xích diễm hỏa hải!" Thanh âm Dịch Vân ngâm xướng ma pháp truyền đến.
Duy Đa càng đánh càng kinh, tốc độ Dịch Vân thi triển ma pháp vượt xa tưởng tượng của hắn, cơ hồ không chút nào gián đoạn, trình độ quá cao.
Bốn đạo ngọn lửa như suối phun, càng phun càng mạnh, thủy hệ đấu khí rất nhanh tiêu hao, vượt xa tốc độ hồi phục, rốt cục hắn không chịu nổi.
Duy Đa tâm kinh hãi, không nghĩ tới Dịch Vân loại ôn hòa này lại chơi tiêu hao chiến, cho tới bây giờ hắn mới hoàn toàn nhận thức thực lực Dịch Vân, thừa nhận hắn đủ uy hiếp chính mình, vì thế hắn vận hết đấu khí còn sót lại, nhảy tới trước, hy vọng thoát ra được địa ngục viêm hỏa này.
Duy Đa hiện tại áp dụng chiến pháp này mới chính là chiến thuật chính xác đối chiến với ma pháp sư, nếu hắn ngay từ đầu có thể nhìn thẳng được thực lực đối thủ, không phải ỷ vào bản thân lực lượng cường hãn, trực diện đón đỡ ma pháp công kích thì trận tỷ thí này tuyệt không gian nan như thế. Hắn cũng sẽ không rơi vào tình huống chật vật như bây giờ, chỉ là hắn tỉnh ngộ quá muộn, hiện tại không kịp quay đầu.
Không nghĩ tới, Duy Đa khi nhảy lên, đỉnh đầu lập tức đụng phải một bức tường vô hình, bị phản chấn đánh bay về mặt đất. Hắn kinh ngạc ngẩng đầu lên liền thấy trên đỉnh đầu có 3-4 hỏa thuẫn che chắn ngang trời, một mặt áp một mặt, làm cho con đường nhỏ duy nhất của hắn hoàn toàn che kín.
Khi hắn đang muốn liều lĩnh phá vây lên trên thì bỗng dưng kinh hãi, ma pháp thuẫn đột nhiên nhiều lên, 5-6 hỏa thuẫn hiện ra, vững vàng vây khốn hắn vào tình thế nguy hiểm.
"Vận dụng ma pháp thật đáng sợ. Rõ ràng chỉ là ma pháp thuẫn cấp thấp mà thôi, ta lại nông cạn chưa từng nghĩ thế nhưng lại còn có thể thi triển như vậy, quái nhân học đệ kia tốc độ thi triển cũng quá nhanh! Chưa từng gặp qua ma pháp sư nào làm được như hắn, rất kỳ quái a!"
Mắt thấy bốn phía ngọn lửa như nước lũ bùng nổ mãnh liệt, toàn bộ hướng chính giữa hắn bao phủ lại, nhất thời thân hắn hãm trong biển lửa rực trời. Duy Đa tâm lý chỉ đành cười khổ, biết được lấy đấu khí còn lại căn bản vô lực lao ra lồng giam lửa này, hiện tại không còn cách nào khác, chỉ có thể vận hết đấu khí hộ thân, đợi cho thời hạn ma pháp triệt tiêu tự tiêu tán đi.
Hắn lập tức vận chuyển đấu khí trong cơ thể, lam quang trên người đại thịnh, không né tránh, lẳng lặng đứng yên tại chỗ, trực tiếp đối kháng biển lửa bốn phía.
Một khắc sau, Duy Đa mồ hôi đổ đầy người ngã ngồi dưới đất, vô lực thở hổn hển.
Dịch Vân lúc này cũng không khá hơn, hắn liên tiếp thi triển ra mấy đạo ma pháp, trong đó còn có hai cái hỏa hệ ma pháp năm sao, cũng là có uy lực lớn nhất có thể nắm giữ, thi triển tiêu hao hơn xa ma pháp bốn sao, sớm tiêu sạch toàn thân ma lực, hắn cũng vô lực ngồi xuống đất, y như Duy Đa thở gấp.
"Ngươi căn bản không phải bốn sao Pháp đồ, mà phải năm sao lĩnh vực mới đúng!" Duy Đa thở hỗn hển nói.
"Ta chưa bao giờ nói qua ta là bốn sao pháp đồ a." Dịch vân đồng dạng thở gấp đáp.
""Thật là! Ma pháp của ngươi phóng ra tốc độ nhanh như vậy, quả thực là tới rồi trình độ thái quá, chưa từng gặp qua ma pháp sư nào có thể làm được như vậy, ta căn bản là gần không được thân của ngươi."
Dịch vân nhàn nhạt cười nói:"Ngươi là tiếp cận không được ta, ta cũng không làm gì được ngươi a! Ta đem tất cả ma pháp mạnh nhất toàn bộ đều thi triển ra, trong đó còn có cấp độ năm sao, ngươi lại có thể nhất nhất tiếp thụ, ma lực trong cơ thể ta toàn bộ tiêu sạch, nếu ngươi duy trì thêm một hồi, trận này ngươi thắng chắc."
Duy Đa lắc đầu nói: "Đấu khí của ta cũng cạn kiệt, căn bản nửa điểm bắt ngươi cũng không có, ta từng tỷ thí qua hàng trăm ma pháp sư, tinh cấp vị giai cao hơn ngươi cũng có, nhưng không có một ai phiền toái giống như ngươi, tốc độ phóng ma pháp thật sự quá nhanh!"
Trong khi hai người nói chuyện, chung quanh truyền đến tiếng quát to, Dịch Vân quay đầu nhìn lại, nhất thời bị dọa sốc, chỉ thấy bốn phía đệ tử tụ tập không ngờ hơn mấy ngàn tên, đưa mắt quét qua diễn võ trường toàn là biển người, khi nào thì nhiều người đến đây như vậy?
Đối với người xem mà nói, đây là một hồi ma khí quyết đấu cực kỳ phấn khích, có thể nói là chiến đấu đặc sắc nhất gần một năm qua, chỉ là hai người đang quyết đấu lúc này lại đồng thời ngã xuống, thắng bại chưa phân mới khiến bọn họ bất mãn, hy vọng hai người tiếp tục chiến đấu phân ra.
Dịch Vân nghe bốn phía không ngừng truyền đến thúc giục, hắn lắc đầu nói: "Dù sao ta cũng vô lực, đánh tiếp nữa không có khả năng, trận tỷ thí này là ta thua a!"
Duy Đa sửng sốt, đang muốn nói chuyện thì thấy một nử tử chạy vào trong diễn võ trường, đến bên cạnh hai người, nhìn bọn họ kinh ngạc hỏi: "Dịch Vân, Duy Đa, các ngươi thế nào đánh nhau?"
Nử tử này đúng là Ny Khả.
Dịch Vân thấy Ny Khả nhận thức Duy Đa, nghi hoặc hỏi: "Ny Khả ngươi nhận biết Duy Đa học trưởng sao?"
Ny Khả còn chưa trả lời, Duy Đa đã nói: "Đương nhiên biết, nàng là bạn gái ta."
Dịch Vân nghe thiếu chút nữa kinh ngạc ngây người, toàn thân cứng ngắc.
Ny Khả lúc này cả giận nói:"Duy Đa ngươi đừng nói lung tung, là bạn gái trước đây mới đúng, chúng ta đã chia tay!"
"Đó là ngươi tự mình quyết định, ta cũng không đáp ứng a!" Duy Đa cười khổ nói.
"Không đáp ứng cũng phải đáp ứng, tóm lại, ta và ngươi đã không có bất cứ quan hệ nào! Dịch vân, ngươi không sao chứ?" Ny Khả đầu tiên là trừng mắt Duy Đa, theo đó đi tới bên người Dịch Vân quan tâm hỏi.
Dịch Vân nghe hai người đối thoại, trong lòng kinh ngạc không thôi, hắn nhìn nhìn Ny Khả, sau đó lập tức nói với Duy Đa: "Thì ra ngươi là vì Ny Khả mới đến tìm ta, lại là ta với Ny Khả chỉ là bằng hữu thôi, ngoài ra không có quan hệ gì, cho nên ngươi căn bản nhầm lẫn rồi! Ny Khả, đúng hay không?"
Dịch Vân vốn định đương trường làm sáng tỏ hiểu lầm, không nghĩ Ny Khả nghe xong sắc mặt liền xanh mét, nàng trừng mắt Dịch Vân bỗng nhiên tát mạnh một cái, đánh Dịch Vân nghiêng qua một bên, cả giận nói: "Dịch Vân ngươi tiểu quỷ đầu, ta đã nói ngươi là bại hoại bạc tình bạc nghĩa, quả nhiên là không sai, ta hận ngươi!"
Nói xong, Ny Khả hai mắt ửng đỏ, lập tức bỏ lại hai người, chạy ra khỏi diễn võ trường, biến mất trong đám đông.
Dịch Vân đang lúc mệt mỏi, căn bản không nghĩ đến Ny Khả đột nhiên làm khó dễ, bị nàng đập một cái trong thời gian ngắn ngẩn ra.
Duy Đa lúc này đứng dậy, nhìn Dịch Vân sửng ngốc thở dài nói: "Hiện tại ta thật sự tin tưởng hiểu lầm ngươi, chính là, tóm lại dù có thế nào, ta đều hy vọng chúng ta không trở thành địch nhân, bởi vì ta rất thưởng thức ngươi, Tát Ngươi Đạt học đệ."
Nói xong, Duy Đa liền đứng dậy đuổi theo Ny Khả.
Dịch vân nhìn hai người trước sau rời đi, trên gương mặt truyền đến nhiệt cảm nong nóng, chỉ cảm thấy mạc danh kỳ diệu, thì thào khó hiểu nói: "Rốt cuộc là sao lại thế này a?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.