Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 108: Tàng thư quán




"Ta đưa ngươi đến đây thôi, nhớ kỹ, trước hoàng hôn phải ly khai học viện, nghìn vạn lần đừng mãi xem mà quên thời gian, quá hạn không về chịu trọng phạt gấp đôi kim tệ đó!" Gã hộ vệ vừa nói vừa theo đường cũ quay trở về.
Dịch Vân gởi lời thăm hỏi, đối với nhiệt tam của gã hộ vệ này hắn thấy rất cảm kích.
Vừa tiến vào trong tàng thư quán, Dịch Vân tuy rằng đã có sự chuẩn bị nhưng đột nhiên nhìn thấy, lại kinh ngạc ngây người tại chỗ.
Tàng thư quán phân ra mười dãy, mỗi một dãy chia ra ba mươi khu, mỗi một khu trên dưới lại phân ra sáu tầng, mà mỗi tầng đều cao hơn ba thước, dài trăm mét, giá sách kéo dài theo nhóm, toàn bộ đưa ra các loại thư tịch.
"Đến tột cùng phải bao nhiêu năm thu thập mới được lượng này thư tịch? Phô trương như vậy khiến người sợ hãi than!" Dịch Vân trong lòng kinh ngạc nói.
Dịch Vân đi vào một khu trong đó, tìm kiếm sơ qua trong khu, chỉ thấy lối vào các khu đều có bảng hiệu to viết: "Dệt loại", "Nông nghiệp loại", "Nấu ăn loại", "Kiến trúc loại", "Chăn nuôi loại"…
Dịch Vân thấy hoa cả mắt, nhưng… loại này đều vô dụng với hắn, liền ly khai giá thứ nhất, hướng giá khác đi qua.
"Kỹ xảo đua ngựa", "Làm người lạc quan", "Kinh doanh phát triển", "Sản xuất rượu ngon", …
Giá tiếp theo.
"Khỏe mạnh giáo dục ", "Tâm lý vệ sinh ", "Chữa bệnh bằng giấc ngủ ", "Thực an dưỡng sinh"...
Tiếp theo quán...
"Hôn nhân chân tướng ", "Nam nữ tâm lý phân tích ", "Tránh thai bách khoa toàn thư ", "Sắc đẹp hại trăm người"...
Dịch vân nhìn mà mắt hoa loạn xạ, trong lòng vã mồ hôi, thế nào lại càng ngày càng không đúng …
"Trăm loại… thì ra là chuyện đó."
Vào vào ra ra một vài thư quán, Dịch Vân rốt cục ở trong một khu tìm được mục tiêu: "Ma pháp hệ thống".
Tìm loạn một canh giờ, rốt cục đúng chỗ, Dịch Vân hăng hái bừng bừng đi vào giá bên trong.
"Bánh bao băng pháp, tùy thời đều có bánh bao ngon để ăn?"
"Quang minh thuật, trong bóng tối không lạc đường, quang minh thần vĩnh viễn tồn tại?"
"Gió nhẹ thổi hiu hiu, mỗi ngày đều có gió mát trong lành?"
"Phương pháp sử dụng ngọn lửa, ma pháp nấu cơm rất dễ dàng?"
"..."
"..."
"Ai, đây đều là cái quái gì thế này, không có tính thực dụng tý nào?" Dịch Vân than thở.
"Ha ha ha, thực sự là trăm sách a, tùy tiện liền có thể thành sách, hiện tại ngươi muốn nói hai trăm vạn, hoặc ba trăm vạn ta cũng tin, ha ha…" Môn La cười to nói.
Dịch Vân chưa từ bỏ ý định, lãng vãng vài giá khác, sau một trận lăn lộn hắn cầm trong tay một quyển sách rất nặng đi tới, trên đề: "Lời tổng kết tám hệ ma pháp".
Mở ra trang thứ nhất, mặt trên viết: "Ma lực từ yếu đến mạnh phân làm cửu tinh: dưới tam tinh làm đồ đệ, năm tinh làm sư, lục tinh làm cuồng, thất tinh làm tước, bát tinh làm tướng, cửu tinh làm tôn."
"Tứ tinh là một ngưỡng nhỏ, lục tinh là một ngưỡng quan trọng, ngoài thất tinh, bước qua ngưỡng này, bát tinh từng bước tiến lên, cửu tinh đều là nhân long quỷ kiệt chi cảnh, trong mấy nghìn vạn người không có một, bằng thiên phú, nắm cơ duyên."
"Trên cửu tinh là tinh vực, cực hạn lĩnh vực tinh vị, thân người không thể đến, sức người không thể đạt, bằng tâm tìn, cược thiên ý."
Dịch Vân yên lặng xem qua một lần lý luận yếu lĩnh, một lúc lâu sau mới buông xuống.
"Ta song hệ ma pháp đều là tứ tinh trung giai, cũng đã vượt qua ngưỡng nhỏ, vẫn còn một ngưỡng quan trọng lục tinh, sau đó ngoài thất tinh, từng bước gian nan,… tinh vực thực sự không thể thành a!"
Dịch Vân bỗng nhiên nhớ tới đầu tinh vực ma thú, từng làm hắn chấn động, chấn nhiếp sâu trong linh hồn hắn, cho tới bây giờ rõ ràng như tạc, tuyệt đối không quên nổi.
"Lão đại, bình luận đến cửu tinh ta nhìn thấy mơ hồ, thế nhưng nó ghi, tinh vực là sức người là không được, còn nói tâm tình cùng thiên ý, thật là phải cược với ý trời sao?" Dịch Vân hỏi.
"Ồ …" Môn La trầm ngưng một hồi, lập tức cười khổ: "Ta không biết nói như thế nào nữa."
"Ngươi không phải đã đến tinh vực sao?" Dịch Vân ngạc nhiên nói.
"Chuyện đó không sai, nhưng ta chẳng biết nói cho ngươi nghe thế nào…?"
"Na… trên sách viết bằng tâm tình là ý tứ gì?" Dịch Vân lại hỏi.
"... Không biết."
Dịch Vân càng nghe càng kỳ: "Lão đại, ta nghe càng hồ đồ a."
Môn la vẻ mặt cười khổ, hắn thở dài nói rằng: "Ai, ta cũng đau đầu a..."
"Ồ…" Môn La suy nghĩ một chút nói: "Như vậy đi, ta hỏi ngươi, bầu trời có màu gì?"
"Màu xanh." Dịch Vân lập tức nói.
"Lửa có màu gì?"
"Màu đỏ."
"Còn lá cây?"
"Xanh lục." Dịch Vân không rõ, Môn La vì sao lại hỏi vấn đề không ra vấn đề?
"Người đều biết rất rõ ràng." Môn La nói tiếp: "Như vậy, ngươi hiện tại nói cho một người trời sinh mù lòa biết, là màu sắc gì được không?"
Dịch Vân nghe vậy, đầu tiên là kinh ngạc, chợt trầm tư.
"Là như thế, sở dĩ ta cũng vô pháp nói cho ngươi, cái gì là tinh vực." Môn La kết một câu.
Dịch Vân mở miệng hỏi: "Tinh vực thực sự huyền ảo như thế?"
"Không phải chuyện huyền diệu! Chỉ là nó với cửu tinh linh vực hoàn toàn không đồng dạng, rất là trừu tượng, dùng ngôn ngữ vô pháp biểu đạt, chỉ có đụng chạm được, mới có thể minh bạch, tựa như mắt sáng mới biết cái gì là màu sắc."
"Lẽ nào thực sự như trên sách nói, chỉ có thể đánh cuộc thiên ý? Ta rất không thích Thiên Ý hai chữ này, bởi vì vô pháp nắm giữ." Dịch Vân có chút bất đắc dĩ.
"Dịch Vân, ngươi quan niệm sai rồi!" Môn La lắc đầu nói.
"Cái gì?"
"Cái gọi là thiên ý, không phải tung đồng tiền đoán mặt, vô pháp nắm trong tay là không sai, thế nhưng trên ghi minh bạch, bất quá cũng là một loại tuyển chọn."
"Tuyển chọn?"
"Đúng, là tuyển chọn!" Môn La cười nói: "Tựa như ban đầu ngươi tại nhà tổ tiến hành truyền thừa nghi thức, ngươi toàn thân vô lực, nhưng vì chống đỡ được tuyển chọn, mới có thể đánh tỉnh ta, mà ta xuất hiện lại cải biến vận mệnh của ngươi, đây là thiên ý, nhưng cũng là bởi do ngươi lựa chọn."
"Ngươi khi ở trong nhà tổ, phát hiện mật thất được ẩn dấu vạn năm, rồi cả tòa thủy phách tinh quáng, làm cho thủy hệ ma pháp của ngươi đột nhiên tăng mạnh, đây cũng là thiên ý. Nhưng nếu không phải ban đầu tại Dịch Cầu cốc lúc ta định đánh Cầu Cầu rớt xuống nhai cốc, ngươi đi ngăn trở, đồng thời cho Cầu cầu con rắn phá sản theo ngươi, ngươi còn có ngày hôm nay hay không chứ?"
"Thiên ý, cũng bất quá là một lần tuyển chọn!" Môn La nhìn Dịch Vân, một chữ một chữ từ từ nhả ra.
Dịch Vân nghe xong sửng sốt, tỏ vẻ hiểu ra, rồi lại mơ hồ.
"Lão đại, ngươi nói, tinh vực cũng bất quá là tuyển chọn hạng nhất?"
"Cũng không đúng, nhưng cuối cùng cũng gần tới được đường biên rồi." Môn La gật đầu nói.
"Được tuyển chọn có hay không sẽ vào tinh vực?"
"Đều không phải!"
Dịch vân thực sự là càng nghe càng mơ hồ, nghi vấn không hề tỏ, nghĩ không chút nào thông.
"Ngươi không nê suy tưởng chuyện tinh vực lúc này, hay nhất đều quên hết trên sách ghi gì đi, hiện tại đối với ngươi mà nói thật sự là quá xa xôi." Môn La nhắc nhở nói.
Dịch Vân nhẹ nhàng gật đầu tán đồng.
"Nếu có thể khả năng, vừa nghĩ tựu thông, nếu không đến lúc, phải chờ thời khắc nó tới thôi. Quyết định thông hay không, đều không phải bởi thông minh, mà là thứ bậc đẳng cấp của ngươi, không phải đứng một chỗ suy tư là có thể minh bạch." Môn La nói lời tối hậu.
Tìm một góc ngồi xuống, Dịch Vân đem trang sách giới thiệu thủy hỏa hai hệ ma pháp lật ra, tỉ mỉ xem.
Hắn một bên xem một bên đối chiếu, trầm tư so sánh với tự thân ma pháp, nhận thức càng lúc càng sâu hơn.
Khi hắn khép sách lại thì hoàng hôn vừa tới, nhân viên tàng thư quán bắt đầu thúc giục, Dịch Vân chỉ có thể miễn cưỡng ly khai.
Sáng sớm ngày thứ hai, Dịch Vân lại tới Thiên Phong học viện, hắn đưa năm mai kim tệ, lại tiến nhập tàng thư quán.
Lúc này, hắn mở một quyển sách ghi rõ tường tận các loại phương pháp tu luyện ma pháp, tìm một chỗ ngồi xuống, bắt đầu xem.
Ngày này, lại như thế trôi qua.
Từ đó về sau, mỗi một ngày Dịch Vân luôn luôn đúng giờ tại sáng sớm đi tới học viện, rất quy luật ly khai vào hoàng hôn.
Liên tiếp mấy ngày, mỗi ngày như vậy.
Trong mấy ngày này, Dịch Vân mặc dù không thể nói rõ đã thu hoạch những gì, nhưng đối với hai hệ ma pháp bản thân, cùng phương hướng tu luyện về sau cũng hoàn toàn tính toán được.
Sau vài ngày, dưới yêu cầu quyết liệt của Môn La, Dịch Vân cũng tìm được khu võ đấu khí thư tịch, đồng thời liên tiếp ba ngày đều ở đây lật xem thư tịch.
Nhưng ngoài ý muốn chính là hắn tại một quyển tên là "Tóm tắt khác biệt loại đấu khí", thấy giới thiệu đấu khí tuyệt học Lam Duy Nhĩ gia tộc.
"Cuồng lôi bí quyết, Kỳ Võ đế quốc, pháp quyết đấu khí tổ truyền Lam Duy Nhĩ gia tộc. Huyết kế tuyệt học, công quyết lôi chúc đấu khí, công tính bá đạo, khả năng tạo cảm giác tê liệt, tu luyện đến cao giai, đả thương địch thủ 10 phần, hai phần hại mình, đại lục tuyệt học đấu khí nhất đẳng.
Dịch Vân ngồi xuống lật xem chút nữa.
"Nhu vân đãng thiên bí quyết, xuất xứ bất minh. Đấu khí pháp quyết, công pháp thủy chúc đấu khí, công kích, phòng ngự, tốc độ đều là thượng đẳng, đấu khí như dòng nước chảy không ngừng, tựa như vĩnh viễn bất tận, càng đánh càng mạnh, khi tu luyện cần đại lượng thủy hệ ma hạch, bằng không khó tiến thêm, đại lục nhất đẳng đấu khí tuyệt học, hiện đã thất truyền."
Dịch Vân xem đến đây hơi bị kinh ngạc, ngừng lại.
"Lão đại, ngươi nói trúng rồi, ngươi từng nói, bộ công pháp uy lực cường đại, tu luyện cũng nhanh, hầu như không có khuyết điểm gì, nhưng chính là cần đại lượng ngoại lực mới thành, rốt cục không phải là hoàn mỹ." Dịch Vân cười nói.
Khi Dịch Vân có bộ Nhu vân đãng thiên bí quyết thì Môn La từng mấy ngày liền tỉ mỉ nghiên cứu, sau đó một mạch nói ra ưu khuyết điểm của bộ công pháp, cùng với trong sách này ghi không hề khác biệt.
Môn La lúc này cũng cười nói: "Đó cũng không phải khuyết điểm, ngượi lại nên coi là ưu điểm mới đúng. Chỉ cần có đại lượng thủy hệ ma hạch có thể liên tục duy trì tu luyện tấn cấp, phải nói là chuyện bất khả tư nghị. Chỉ là loại phương pháp tu luyện này, đến cửu tinh võ tôn là cực hạn, vĩnh viễn không thể vượt qua tinh vực lĩnh vực."
"Tinh vực tuyệt không có khả năng dựa vào bên ngoài mà đạt!"
Dịch Vân lần thứ hai xem tiếp.
"Phần kiếp tử diễm công pháp, thế gia công pháp tổ truyền từ xưa, huyết kế tuyệt học, hỏa chúc đấu khí pháp quyết, công tính cuồng liệt, phòng ngự bản thân đả thương địch thủ, đấu khí như lửa cháy liên miên, như viêm hỏa trong lòng đất, không gì địch nổi, không thuật gì bằng, đấu khí chia mười đoạn, tu luyện rất khó, một trong tuyệt học siêu hạng rất ít trên đại lục, hiện đã thất truyền.
Dịch Vân đọc được đến đây, trong lòng rung động mãnh liệt, rất lâu không nói nên lời.
"Tiểu tử ngươi hiểu chưa? Biết ngươi đang tu luyện công pháp tổ truyền là tuyệt học thế nào không? Hách! Cái gì là số rất ít? Phải nói là thần cấp công pháp duy nhất mới đúng!" Môn La cuồng tiếu nói.
Dịch Vân sớm biết Môn La dạy cho hắn Phần kiếp tử diễm công pháp tuyệt không đơn giản, nhưng trăm lần không nghĩ tới, sách này cũng có đánh giá qua.
Lây toàn bộ Khung Võ đại lục đánh giá, lời bình về các đấu khí tuyệt học, còn hơn là Môn La chủ quan nói ra, người bên ngoài khách quan đánh giá làm Dịch Vân tin tưởng. Truyện được copy tại Truyện FULL
"Ta Dịch Vân sao mà may măn, tu tập công pháp tuyệt học như vậy. Chẳng quản thiên ý mờ mịt, chính tự thân tuyển chọn, nếu cả đời không thể đột phá, thì thẹn với cơ duyên lão đại cho ta."
Dịch Vân trong lòng hung hăng phát thệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.