Cầm Đế

Chương 305: Khiêu chiến chính là ngươi




Từ hai tay Tứ Yêu Vương đều bay ra một quang hoàn màu đỏ sậm, rơi xuống hai đầu Thâm Uyên sinh vật cấp bậc Lĩnh chủ. Thái Âm Băng hoàn của nàng còn bá đạo hơn của Ngũ Yêu Vương nhiều. Hai Thâm Uyên sinh vật bị thiêu đốt không chỉ có thân thể, còn có Linh hồn của bọn nó. Nếu bị hai Ma pháp già yếu này đánh trúng, thì Tứ Yêu Vương thực lực cường đại gần như có thể một chiêu giết chết bọn chúng.
Thực lực của Yêu Vương cấp cao lúc này đã được thể hiện không thể nghi ngờ. mặc dù hai sinh vật mà Cao Tư Ba triệu hồi có thực lực không kém. Nhưng trước mặt Tứ Yêu Vương, chúng nó không thể phát huy được thực lực của mình.
Quang mang lóe lên, thân thể của hai Thâm Uyên sinh vật gần như đồng thời biến mất, bị Diệp Âm Trúc thu hồi.
Diệp Âm Trúc chưa muốn tổn thất chúng nó. Nếu chỉ là Thái Âm Băng hoàn mà thôi, thì hai vị này hẳn là có thể duy trì được.
Chỉ có điều khôi phục lại, cũng không phải một thời gian ngắn là được.
Hai đầu sinh vật triệu hồi biến mất, dường như kết quả của cuộc chiến này đã được định đoạt. Đám Lĩnh chủ và Yêu Vương xung quanh thấy, không có sinh vật triệu hồi, thực lực của Cao Tư Ba đã giảm đi hơn nửa, mà đối thủ mà hắn đối mặt lại kinh khủng như vậy chứ.
Một đạo quang mang màu Lam chợt sáng rực lên, Tứ Yêu Vương còn cách Diệp Âm Trúc ba mươi thước thì đã phóng Thái Âm Băng hoàn ra. Thái Âm Băng hoàn của nàng lúc này tương tự so với lúc trước, nhưng phạm vi công kích chuyển từ lớn sang nhỏ nhất, chỉ lớn như một cánh tay mà thôi.
Nhưng Diệp Âm Trúc lại biết, đạo công kích này thậm chí còn kinh khủng hơn lúc trước. Đây là Thái Âm Băng hoàn đã được ngưng tụ, thậm chí còn co rút lại. Từ việc khống chế Thái Âm Băng hoàn như thế này thì thấy thực lực của vị Tứ Yêu Vương này quả nhiên phi phàm. Thậm chí còn có thể tương đương với Lôi Thần Chi Chuy của Lôi Thần Cổ đế mà Diệp Âm Trúc đã đối mặt ở Lôi Thần Chi Chuy pháo đài.
Quang mang nhàn nhạt lóe ra. Hai tay trước người Diệp Âm Trúc được huy động rất nhanh. Ngay sau đó, thân thể hắn chợt lui về phía sau, phiêu phù ở cách đó năm thước.
Trên khóe miệng Tứ Yêu Vương toát ra một tia khinh thường, như vậy mà đã muốn tránh khỏi Thái Âm Băng hoàn của ta sao?
Ta nếu dám phát ra Thái Âm Băng hoàn chỉ bao trùm diện tích nhỏ như vậy, thì đã nắm chắc hiệu quả đuổi theo.
Quả nhiên, Thái Âm Băng hoàn chẳng những không bộc phát, ngược lại chợt tăng tốc, đuổi về phía thân thể Cao Tư Ba.
Bị một Cao thủ đạt đến Tử Cấp đỉnh bức bách, Diệp Âm Trúc biết chỉ dựa vào năng lực của Cao Tư Ba, mình rất khó giành được thắng lợi. Quang mang lóe lên, một thân thể khổng lồ chắn trước mặt Cao Tư Ba, chấp nhận công kích của đạo Thái Âm Băng hoàn đó, chính là một Tăng Ác bình thường.
Thân thể của Tăng Ác này bị Thái Âm Băng hoàn oanh kích cũng không bị thiêu đốt, mà trong nháy mắt vỡ vụn ra, vô số Hỏa quang trong Thái Âm Băng hoàn chợt bộc phát, may là Cao Tư Ba lui rất nhanh, mới không bị dính phải.
Tứ Yêu Vương lạnh lùng nhìn Cao Tư Ba đang lui lại: "Tử Năng của ta vẫn còn. Ta muốn nhìn xem, ngươi còn có thể triệu hồi bao nhiêu Tăng Ác giúp ngươi ngăn cản công kích" Vừa nói, tay nàng lại bắn ra một đạo Thái Âm Băng hoàn hướng về thân thể Cao Tư Ba.
Cùng lúc đó, thân thể của nàng xoay tròn một vòng thật nhanh, một trận âm thanh thê lương trong nháy mắt bạo phát. Đám Lĩnh chủ nghe thấy âm thanh đó đều vô ý thức bịt tai lại, cúi đầu đau đớn.
Địa Ngục bi khiếu, đây là một Ma pháp Ám Ma hệ. Chỉ có điều Tứ Yêu Vương không dùng đến đặc tính triệu hồi của Ma pháp sư Nhân loại, mà đã chuyển hóa thành Tinh thần trùng kích.
Nàng không tin bị ảnh hưởng như vậy Cao Tư Ba còn có năng lực triệu hồi Tăng Ác. Nàng muốn nhìn kẻ đã khiến Cửu Yêu Vương trọng thương bị Thái Âm Băng hoàn của mình đốt cháy thành tro bụi như tên Tăng Ác lúc nãy, ngay cả Linh hồn đều bị thiêu đốt.
Bị Thái Âm Băng hoàn thiêu đốt, nàng có thể hoàn toàn đem đối thủ biến thành năng lượng hút vào trong cơ thể mình. Giống như Thất Yêu Vương đoán, Tứ Yêu Vương chỉ còn một bước nữa là đạt đến Thứ Thần Cấp.
Địa Ngục bi khiếu mà Tứ Yêu Vương thi triển là một Ma pháp Tinh thần trùng kích mọi hướng. Nàng ngoại trừ có Tử Năng mạnh hơn mấy Yêu Vương trước, thì năng lực Tinh thần công kích chính là ưu thế lớn nhất của nàng.
Tinh thần Ma pháp công kích toàn diện này căn bản là không thể tránh khỏi. Nàng cũng không phải muốn dựa vào Ma pháp này khiến Cao Tư Ba bị thương, chỉ muốn lợi dụng Ma pháp này khiến Cao Tư Ba trong nháy mắt không thể triệu hồi Tăng Ác chống đỡ Thái Âm Băng hoàn mà thôi.
Dường như giống lúc trước Diệp Âm Trúc khống chế cục diện chiến trường, thì lúc này đến lượt Tứ Yêu Vương thi triển năng lực khống chế chiến trường.
Từ bất cứ góc độ nào thì thấy Cao Tư Ba đều không thể nào thoát khỏi một kích trí mạng này. Mặc dù Thái Âm Băng hoàn không có lực khổng lồ như Ma pháp Cấm Chú. Nhưng công kích và năng lực hủ thực của nó, nhất là do Tứ Yêu Vương thi triển ra, tuyệt đối có hiệu quả không thấp hơn Cấm chú. Nếu bị đánh trúng, Cao Tư Ba hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Trong mắt Tứ Yêu Vương thậm chí đã toát ra vẻ đắc thắng, tàn nhẫn nhìn Cao Tư Ba sắp biến thành thực vật của nàng sẽ bị Thái Âm Băng hoàn Thôn phệ như thế nào.
Ánh mắt của Cao Tư Ba không có chút biến hóa gì. Hoặc là nói, hắn căn bản không bị dao động tâm thần. Hiệu quả của Địa Ngục bi khiếu trực tiếp xâm nhập Linh hồn của hắn. Nhưng là cho dù Linh hồn của hắn bị tổn hạn, thì cũng không ảnh hưởng đến trận chiến đấu này. Bởi vì thân thể của hắn căn bản không phải do Linh hồn của mình khống chế.
Quang mang màu tím từ trong cơ thể xuất ra. Cao Tư Ba quả nhiên không có né tránh công kích của Tứ Yêu Vương. Thân thể của hắn như đang Tắm rửa trong Thái Âm Băng hoàn. Cùng lúc đó, hắn nâng hai tay lên, hai đạo quang hoàn màu đỏ sậm chói mắt bay ra, năng lượng ba động mạnh mẽ khiến cho không khí rung động lên một chút. Ngay sau đó, hai đạo quang hoàn trong nháy mắt đã biến mất, lúc xuất hiện lại thì vừa vặn cuộn trên người Tứ Yêu Vương.
Sắp chết phản phệ? Đương nhiên không phải.
Tất cả mọi ngừi đều thấy một cảnh rất quỷ dị. Cao Tư Ba thong dong từ trong quang mang của Thái Âm Băng hoàn đi ra. Ngọn lửa màu tím đang thiêu đốt trên người cũng không làm hắn bị thương chút nào. Mà thân thể Tứ Yêu Vương đang bị hai đạo quang hoàn màu đỏ bao phủ đang run lên, ngay cả Thái Âm chi hỏa trên tay lập tức bị diệt.
Ánh mắt lạnh như băng không ngừng từ trong mắt Cao Tư Ba bắn ra. Tất cả Yêu Vương còn đầy đủ hầu như đều đồng thời kêu lên: "Linh hồn chi hỏa"
Đúng vậy, đang thiêu đốt chính là Linh hồn chi hỏa của Cao Tư Ba. Dựa vào uy lực của Linh hồn chi hỏa, đỡ lấy công kích của Thái Âm Băng hoàn.
Không ai ngờ được rằng, vào lúc này, Cao Tư Ba lại mạo hiểm Linh hồn bị diệt để ngăn cản công kích của Tứ Yêu Vương.
Phải biết rằng, ở Long Khi Nỗ Tư Đại lục hay là ở Thâm Uyên vị diện, Linh hồn chi hỏa một khi thiêu đốt, thì không thể nào tự động dập tắt, chỉ có Linh hồn bị thiêu đốt không còn rồi biến mất trên Thế giới này.
Đối mặt với công kích mạnh mẽ của Tứ Yêu Vương, lại bắt buộc không thể bại lộ thân phận của mình, Diệp Âm Trúc chỉ có thể làm là thiêu đối Linh hồn chi hỏa của Cao Tư Ba để chống đỡ.
Đương nhiên, dưới sự khống chế của hắn, Linh hồn chi hỏa của Cao Tư Ba sẽ không bị thiêu đốt hoàn toàn. Mà hai đạo quang hoàn này không phải là lực lượng của Thế giới này, bên trong còn có một tia Sinh mệnh năng lượng nguyên chất, không kịp đề phòng, ngay cả Tứ Yêu Vương cũng bị hạn chế rất lớn.
"Ngươi" Tứ Yêu Vương kinh hãi nhìn Cao Tư Ba. Nàng đương nhiên không phải kinh ngạc vì Linh hồn chi hỏa, mà năng lượng tràn ngập khí tức Sinh mệnh khi tiến vào trong cơ thể nàng liền dẫn động Tử Năng trong cơ thể nàng ba động mãnh liệt, nói theo Nhân loại là khí huyết dâng trào.
Diệp Âm Trúc sẽ không cho Tứ Yêu Vương có cơ hội nói nữa, thân hình lóe lên, đã Thuấn di đến trước mặt nàng. Hai tay đồng thời nâng lên, Tứ Yêu Vương phát hiện Sinh mệnh năng lượng, vậy nàng tuyệt đối không thể sống sót.
Quang mang màu tím cùng với Linh hồn chi hỏa của Cao Tư Ba chợt sáng rực lên. Trong nháy mắt Thôn phệ cả thân thể Tứ Yêu Vương, một đạo kim quang lóe lên trong lòng bàn tay Cao Tư Ba. Nhưng bởi vì có Linh hồn chi hỏa che dấu, nên các Thâm Uyên sinh vật xung quanh không ai có thể thấy được.
Một tiếng kêu thảm thiết truyền khắp toàn sân, sau một khắc, thân thể Tứ Yêu Vương đã bị thiêu đốt.
Linh hồn chi hỏa trên người Cao Tư Ba lập tức được dập tắt. Hắn hé miệng, làm ra một động tác Thôn phệ hướng về phía Tứ Yêu Vương. Nhất thời, Linh hồn chi hỏa đang thiêu đốt Tứ Yêu Vương hóa thành một cỗ Tử Năng mênh mông trực tiếp bị Cao Tư Ba hút vào trong cơ thể.
Đây là cách hủy thi diệt tích trực tiếp nhất và triệt để nhất. mặc dù trong cơ thể Tứ Yêu Vương có Sinh mệnh năng lượng mà Diệp Âm Trúc đưa ra, nhưng sau khi tiến vào trong cơ thể, Sinh mệnh năng lượng lập tức bị Diệp Âm Trúc loại bỏ. Cứ như vậy, không ai có thể phát hiện được sự huyền bí khi hắn đánh chết Tứ Yêu Vương.
Từ ở thế bất lợi hoàn toàn đến đánh chết Tứ Yêu Vương, chỉ là một qúa trình rất ngắn ngủi. Ngắn đến mức tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, thì trận chiến đấu này đã hoàn toàn kết thúc.
Chuyện gì đã xảy ra không ai tìm hiểu, người thắng lợi chính thức đang đứng trước mặt.
Chú ý của đám Yêu Vương đều đang tự hỏi tại sao Cao Tư Ba thiêu đốt Linh hồn chi hỏa rồi còn có thể dập tắt Linh hồn chi hỏa. Mà cũng không có ý thức được thực lực của hắn vì sao có thể giết chết Tứ Yêu Vương dễ dàng như vậy. Theo lý mà nói, cho dù Linh hồn chi hỏa muốn thiêu chết Tứ Yêu Vương, cũng không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn thành.
Cao Tư Ba tự nhiên sẽ không giải thích gì. Ánh mắt của hắn đầu tiên là nhạt đi. Nhưng hấp thu năng lượng của Tứ Yêu Vương, khí tức dần mạnh lên, chẳng những khôi phục trạng thái lúc trước, thậm chí còn tăng một bậc. Hiển nhiên, tiêu hao trong lúc chiến đấu lúc trước đều vì hấp thu năng lượng của Tứ Yêu Vương mà khôi phục, mà còn có tiến bộ nhất định.
Ba Yêu Vương đứng đầu nhìn nhau, đều thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương. Dù cho là Tam Yêu Vương có ý đồ với Tứ Yêu Vương cũng không ngờ kết cục lại là như thế này. Nam Vu nhìn qua cũng không quá cường đại lại có thể từ tầng dưới chót đạt đến trình độ Tứ Yêu Vương bây giờ.
"Xin lỗi, Tế Nha Đại nhân, Tứ Yêu Vương hạ sát thủ với ta. Ta không thể không phản kích. Nếu không người chết sẽ là ta. Đối với cái chết của nàng, ta rất đáng tiếc"
Ngoài miệng Cao Tư Ba mặc dù nói nuối tiếc, nhưng trên mặt lại chẳng có chút biến hóa gì. Từ việc hắn không hề do dự Thôn phệ thân thể Tứ Yêu Vương, có thể thấy hắn chẳng có chút nuối tiếc gì.
Tế Nha nhìn Cao Tư Ba thật sâu, lạnh nhạt nói: "Là Tứ Yêu Vương phạm quy trước. Ngươi giết nàng cũng là có nguyên nhân. Ta tuyên bố, bắt đầu từ bây giờ, Cao Tư Ba trở thành Tứ Yêu Vương của Hắc Yêu Quốc"
Hầu hết Lĩnh chủ Hắc Yêu Quốc nhìn Cao Tư Ba với ánh mắt kính sợ, đều đứng lên, tỏ vẻ kinh ngạc. Bọn họ cũng cho rằng, Yêu Vương Canh điệt đại hội hôm nay đến đây đã kết thúc.
Ba Yêu Vương đứng đầu đến bây giờ đều không có xảy ra sự khiêu chiến. Bởi vì thực lực của bọn họ không phải những Yêu Vương bên dưới có thể khiên chiến. Mà Vi Nha sở dĩ lợi dụng Cao Tư Ba đả kích thực lực của phía Tứ Yêu Vương, chính là không muốn cho Tứ Yêu Vương tiến hóa đến trình độ có thể khiêu chiến mình. Mà lúc này mục đích đã đạt được, mặc dù tên Nam Vu giúp nàng đạt đến mục đích, nhưng nàng hơi không thoải mái. Nhưng nếu hắn bị mình nắm trong tay, còn có Bạn Lữ của hắn cũng đang ở trong tay mình, Vi Nha cũng không hề cho rằng Cao Tư Ba có thể có uy hiếp gì đối với nàng.
Vào lúc này, khi tất cả Lĩnh chủ Hắc Yêu Quốc đều nghĩ rằng sẽ chấm dứt, thì Cao Tư Ba đang đứng giữa sân đột nhiên mở miệng nói:
"Vi Nha Đại nhân, ta hướng ngài khiêu chiến" Ánh mắt của hắn vẫn lạnh như băng, khuôn mặt hơi kinh ngạc, nhưng lời nói rất sắt đá.
"ngươi nói cái gì? Ngươi muốn khiên chiến ta?" Vi Nha giật mình nhìn Cao Tư Ba. Nàng không thể nào nghĩ được, tên Nam Vu này chẳng lẽ vì Linh hồn bị thiêu đốt nên xảy ra vấn đề gì sao? Trước không nói hành vi này của hắn căn bản là muốn chết. Chỉ riêng Bạn Lữ của hắn còn đang ở trong tay mình, đã đủ để khống chế hành vi của hắn. Huống chi, trên người hắn thậm chí còn có Tiêu ký của mình.
Cao Tư Ba trầm giọng nói: "không sai. Ta chính là muốn khiên chiến ngươi. Vi Nha Đại nhân, dựa theo quy tắc của Yêu Vương Canh điệt đại hội. Ta ngồi trên vị trí Tứ Yêu Vương, vậy ta bây giờ nên có tư cách khiên chiến với ngài"
Nghe xong Cao Tư Ba nói, Vi Nha không giận mà cười, nự cười rất ôn nhu: "Tốt lắm. Đã như vậy, ta sao lại không đáp ứng chứ?"
Lời nói vừa hết, thân thể của Vi Nha đã từ trên đài biến mất. trong nháy mắt xuất hiện cách Cao Tư Ba mười thước.
Mọi người quen biết Tam Yêu Vương đều biết, nụ cười trên mặt Vi Nha càng ôn nhu, thì sát khí trong lòng lại càng nồng nặc. Đám Lĩnh chủ vừa đứng lên lại một lần nữa ngồi xuống. Theo bọn họ thấy, Cao Tư Ba đã sáng tạo kỳ tích. Nhưng bây giờ lại khiên chiến, rõ ràng là hành vi ngu ngốc.
Bọn họ cho rằng Cao Tư Ba ngu ngốc. Nhưng Diệp Âm Trúc lại không tin như vậy. Mục đích của hắn chính là muốn khiên chiến toàn bộ các Yêu Vương, thậm chí dẫn Thâm Uyên Ma Vương ra đây. Tự nhiên sẽ không vì cái chết của Tứ Yêu Vương mà ngừng lại.
"Xin Vi Nha Đại nhân chỉ giáo" Cao Tư Ba từ từ hành lễ với Vi Nha. Quang mang lóe lên, thân thể của hắn đã xuất hiện cách đó mấy chục thước, cũng sử dụng Thuấn di.
Vi Nha và Tứ Yêu Vương dù sao cũng khác nhau. Đạt đến Thứ Thần Cấp, nàng có thể nói là cùng một cảnh giới với Diệp Âm Trúc. Đương nhiên, thực lực trong cảnh giới cũng có phân chia cao thấp.
Cho nên, đối mặt với nàng, Diệp Âm Trúc tuyệt đối sẽ không dễ dàng như với các Yêu Vương trước đó. Dù sao, hắn chỉ có thể lợi dụng thân thể của Cao Tư Ba để đối phó đối thủ.
Quang mang lóe lên, bảy đầu Tăng Ác bình thường gần như đồng thời xuất hiện trước mặt Cao Tư Ba. Mỗi một Tăng Ác đều huy động hai thanh Đại câu tử trên tay, hoàn toàn bao lấy Cao Tư Ba vào bên trong.
Vi Nha thản nhiên cười: "Ngươi đang sợ ta sẽ dùng Thái Âm Băng hoàn công kích ngươi như Tứ Yêu Vương sao? Chỉ là, đám Tăng Ác này có thể ngăn cản ta sao?"
"Đương nhiên không phải" Cao Tư Ba lạnh nhạt nói, mục đích của Diệp Âm Trúc sao Vi Nha có thể thấy được chứ.
Bảy đầu Tăng Ác đứng tại chỗ, không hề phát động công kích. Nhưng dưới sự khống chế của Diệp Âm Trúc, đã hoàn thành khống chế toàn bộ bảy đầu Tăng Ác này.
"Đinh" một tiếng động nhỏ từ trên người Tăng Ác ngoài cùng bên tay trái truyền đến. Đó là âm thanh do hai thanh Đại câu tử chạm vào nhau mà phát ra.
Ngay sau đó, sáu đầu Tăng Ác cũng nâng Đại câu tử của mình lên, dựa theo một loại tiết tấu cổ quái.
Vi Nha hơi kinh ngạc nhìn bảy đầu Tăng Ác này. Âm thanh "Đinh Đinh, đương đương" khiến cho nàng một cảm giác rất kỳ quái. Tăng Ác lợi dụng va chạm sinh ra âm thành này dường như tuân theo nguyên lý của thiên địa, âm thanh hài hòa khiến kẻ khác nghe được cảm thấy rất thoải mái. Nàng thậm chí còn có cảm giác không muốn động gì, chỉ muốn lẳng lặng lắng nghe nhịp điệu động lòng người này.
Vi Nha dù sao cũng là cường giả Thứ Thần Cấp. Rất nhanh nàng đã phát hiện có điểm không đúng. Bởi vì nàng đột nhiên phát giác, thân thể của mình vì âm thanh này mà xuất hiện một ít biến hóa rất nhỏ, tất cả đều trở nên chậm chạp.
Hơn nữa, khi âm thanh mà bảy đầu Tăng Ác đánh ra dung hợp làm một thì trên không trung cũng xuất hiện một quang hoàn màu trắng đang từ từ bay về phía mình.
Đây là gì?
Đám Yêu Vương tự nhiên không rõ là như thế nào. Đây đương nhiên là Nhạc khúc, Nhạc khúc thuộc về Thế giới Nhân loại.
Vì có thể phát huy năng lực mạnh nhất của mình, Diệp Âm Trúc có thể nói là đã rất phí tâm tư. Lúc đối mặt với Tứ Yêu Vương, hắn đã muốn lợi dụng Tăng Ác đạt đến hiệu quả Thần Âm quang hoàn.
Đại câu tử của Tăng Ác mặc dù không thể làm ra âm thanh như Cầm huyền, nhưng do va chạm tinh tế, cũng có thể tạo được hiệu quả nhất định.
Diệp Âm Trúc là ai, là Cầm Đế. Tài nghệ Âm nhạc của hắn thì dù cho là khống chế Thâm Uyên sinh vật, cũng có thể đem thực lực cường đại của hắn phát huy được hiệu quả nhất định.
Huống chi, thủ đoạn công kích như vậy đám Thâm Uyên sinh vật trước mặt chưa bao giờ thấy qua, cũng có hiệu quả xuất kỳ bất ý.
Quang mang lóe lên, Cao Tư Ba đứng ở sau lưng bảy đầu Tăng Ác. Tinh thần lực của Diệp Âm Trúc chia ra làm tám. Một cỗ khống chế thân thể Cao Tư Ba, bảy cỗ còn lại đồng thời đưa vào trong cơ thể bảy đầu Tăng Ác, trở thành Linh hồn của chúng nó.
Hắn lúc này, như là đang tấu Cổ Cầm, chỉ có điều chỉ dùng một hình thức đặc thù để thể hiện mà thôi.
Giai điệu "Đinh đinh, đương đương" hội tụ thành Thần Âm quang hoàn bay ra, bay đến bao phủ Vi Nha. Mà lúc này cũng là lúc mà Vi Nha cảm giác được nguy cơ.
Một tiếng kêu sắc nhọn được phát ra từ trong miệng Vi Nha. Uy lực mạnh hơn Địa ngục bi khiếu mà Tứ Yêu Vương thi triển lúc trước ít nhất hai thành. Cố gắng cắt đứt giai điệu mà bảy đầu Tăng Ác hợp sức phát ra.
Nhưng, Vi Nha phát hiện mình đã thất bại. sau khi vòng quang hoàn màu trắng phát ra, chẳng những bay đến bao phủ thân thể mình, mà đồng thời cũng bảo vệ thân thể bảy đầu Tăng Ác.
Có quang hoàn màu trắng bảo vệ, Tinh thần trùng kích mà mình phát động căn bản không khiến cho đám Tăng Ác này bị thương.
Đây là như thế nào? Một loại Linh hồn công kích sao? Vi Nha suy nghĩ trong lòng, đồng thời cũng nhanh chóng mở ra Phản Ma thuẫn của mình.
Phản Ma thuẫn của Vi Nha không giống các Yêu Vương lúc trước. Chỉ đơn giản là một vòng quang mang màu xanh biếc vòng quanh thân thể mà thôi.
Phản Ma thuẫn của nàng cũng có màu phỉ thúy. Nhưng một khi thi triển ra, thì bên ngoài thân thể như mặc vào một bộ khải giáp phỉ thúy xinh đẹp vậy, hiệu quả của Phản Ma thuẫn cũng tăng lên rất nhiều lần.
Cùng lúc khi Phản Ma thuẫn xuất hiện, Vi Nha cũng Thuấn di rời khỏi vị trí lúc trước của mình. Một khắc sau, nàng đã đi đến trước mặt bảy Tăng Ác.
Trong Nữ Vu dám bằng lực lượng thân thể đứng trước mặt Tăng Ác, sợ rằng chỉ có cấp bậc như Vi Nha mới có thể làm được.
Đối mặt với Tăng Ác có thân thể khổng lồ hơn mình rất nhiều, hai tay Vi Nha cùng lúc đánh ra. Hai đạo Thái Âm Băng hoàn gần như được phát ra cùng lúc, oanh kích hai gã Tăng Ác chính giữa.
Thái Âm Băng hoàn mà nàng phát ra đã biến thành màu lam trong suốt. Cũng không có cảm giác ảm đạm, mà giống như Huyền băng. Ai cũng có thể tưởng tượng, ngay Tứ Yêu Vương cũng có thể dễ dàng lợi dụng Thái Âm Băng hoàn hủy diệt Tăng Ác, thì nếu trúng phải Thái Âm Băng hoàn của Tam Yêu Vương Vi Nha, thì sợ rằng kết quả càng không thể nào chịu nổi.
Vi Nha mặc dù không biết bảy đầu Tăng Ác đang thi triển năng lực gì. Nhưng trong nháy mắt nàng đã nắm bắt được điểm mấu chốt trong đó. Chỉ cần hủy diệt một trong số đó, đánh vỡ quy luật của chúng nó, thì âm thanh này sẽ không còn hiệu quả gì nữa.
Nhưng, thật sự đơn giản như vậy sao?
Đối mặt với công kích của Vi Nha, bảy đầu Tăng Ác đột nhiên dùng sức gõ mạnh Đại câu tử của mình một chút, vang lên một tiếng kêu chói tai nhức óc. Nhưng kỳ quái là tiếng kêu đó dường như đúng là âm thanh của Nhạc khúc, không có một chỗ nào không hài hòa với nhau cả.
Mà ngay khi Đại câu tử của bảy đầu Tăng Ác va chạm với nhau, thì một vòng Quang nhận màu đỏ từ Đại câu tử của bảy Tăng Ác đồng thời bay ra. Bảy đạo Quang nhận trong nháy mắt hình thành một tấm chắn, đón nhận hai đạo Thái Âm Băng hoàn của Vi Nha.
TIếng ma xát chói tai và tiếng vỡ nát vang lên, như là băng bị đánh nát. Thái Âm Băng hoàn do Thái Âm chi hỏa ngưng tụ thành cũng vỡ nát trong bảy đạo Quang nhận màu đỏ này.
Mà bảy đạo Quang nhận màu đỏ đó thậm chí còn sinh ra lực trùng kích nhất định, nhằm về phía Vi Nha.
Đó không phải là Ma pháp. Vì vậy khi Vi Nha sắp bị đánh trúng thì lập tức thi triển Thuấn di, mà không phải dựa vào Phản Ma thuẫn của mình chống đỡ.
Điều này sao có thể. Tăng Ác lúc nào có năng lực như vậy chứ? Câu hỏi xuất hiện trong lòng mỗi một Thâm Uyên sinh vật. Bọn họ như thế nào cũng không thể tưởng tượng được, bảy Tăng Ác rất bình thường này cũng có thể hợp sức đánh lui Vi Nha, hơn nữa Vi Nha nhìn qua còn có chút chật vật.
Thần Âm quang hoàn đã bao phủ lấy thân thể Vi Nha. Giai điệu được sinh ra do sự va chạm của Đại câu tử không thể quá phức tạp. Cho nên, đây chỉ là một Nhạc khúc đơn giản mà thôi, hiệu quả cũng không mạnh, chỉ có hiệu quả suy yếu, nhưng hiệu quả này được duy trì liên tục mà thôi.
Diệp Âm Trúc nếu dám dùng bảy đầu Tăng Ác hợp tấu đối phó Vi Nha, tự nhiên sẽ không thể cho nàng chủ động phát động công kích với Tăng Ác. Mà phương pháp ngăn cản Vi Nha của bảy đầu Tăng Ác này nói ra có chút buồn cười. Chính là Cao Tần âm nhận mà Diệp Âm Trúc nghiên cứu ra, lợi dụng Âm ba và Đấu khí phát công kích.
Tăng Ác không thể nào có Đấu Khí. Nhưng Diệp Âm Trúc lại mạnh mẽ dùng Linh hồn của mình khống chế bọn chúng dựa vào Âm Ba phát ra Tử Năng của chúng. Mặc dù không phải Cao tần âm nhận nguyên bản, nhưng hiệu quả rất thần kỳ. Phản Ma thuẫn của Vi Nha vừa tiếp xúc với Quang nhận này đã sinh ra cảm giác run rẩy, dọa cho Vi Nha lập tức lui về sau. Mà Thái Âm Băng hoàn của nàng mặc dù cường đại, cũng không thể nào chống lại Âm nhận của bảy đầu Tăng Ác có kèm thêm Linh hồn lực của Diệp Âm Trúc.
Trong Âm Nhạc, Diệp Âm Trúc có thể nói là kỳ tài. Đại câu tử của bảy đầu Tăng Ác va chạm vào nhau thực ra chỉ là hành động che giấu Cao Tư Ba mà thôi. Ít nhất, Vi Nha nhìn không được hành động của Cao Tư Ba.
Diệp Âm Trúc không hy vọng chỉ dựa vào va chạm này có thể đánh bại một Thứ Thần Cấp cao thủ. Cho nên, sát thủ chính thức của hắn đang ở sau lưng bảy đầu Tăng Ác này, cũng chính là ở trên người Cao Tư Ba.
Không thể sử dụng Cổ Cầm cũng không có nghĩa là không có phương pháp. Cao Tư Ba lại triệu hồi ra bảy đầu Ác Liêm, bảy đầu Ma Chu và bảy đầu Thực Thi Quỷ.
Mặc dù chúng đều là Thâm Uyên sinh vật cấp thấp. Nhưng âm thanh mà chúng nó phát ra không hề giống nhau. Dưới sự khống chế bởi Linh hồn của Diệp Âm Trúc, đám sinh vật cấp thấp này đều dùng phương pháp khác nhau phát ra âm thanh quái dị.
Ác Liêm dùng Liêm đao gõ trên mặt đất phát ra âm thanh như tiếng cắt. Thực Thi Quỷ lại dùng hai chi trước của mình vỗ vào nhau. Mà bảy Ma Chu, thì lại phun ra một cỗ Chu ti(Tơ nhện) đến trước mặt Cao Tư Ba.
Nếu có một người của Long Khi Nỗ Tư Đại lục ở đây, thì có lẽ sẽ nhìn ra, trước mặt chính là một Nhạc đội nhỏ.
Có Ác Liêm và Thực Thi Quỷ gia nhập, âm thanh không còn đơn điệu như trước nữa. Giai điệu cũng từ từ trở nên phức tạp hơn, mà quang hoàn màu trắng khuếch tán ra ngoài bảo vệ tất cả những sinh vật này ở bên trong. Âm luật của chúng nó không chỉ ảnh hưởng đến một mình Vi Nha. Diệp Âm Trúc khống chế nhiều Thâm Uyên sinh vật diễn tấu như vậy, cũng không tiêu hao quá nhiều tinh lực của mình để dùng Thần Âm quang hoàn bao phủ lấy Vi Nha.
Trên Chu ti của Ma chu có độc tính rất mạnh, hơn nữa chất dính cũng rất mạnh. Đây là Vũ khí công kích quen thuộc nhất của chúng nó. Độc tính đối với Cao Tư Ba mà nói không tính cái gì, nhưng chất dính thật ghê tởm.
Tuy nhiên, đối với Diệp Âm Trúc mà nói thì cũng không phải chuyện không giải quyết được. Tử Năng quấn quanh ngón tay Cao Tư Ba. Diệp Âm Trúc khống chế Tinh thần lực của hắn hình thành một Âm tương kỳ diệu xung quanh bảy sợi Chu ti này. Hai tay của Cao Tư Ba được Tử Năng bao phủ đặt lên trên Chu ti.
Lấy Chu ti làm dây hiển nhiên không phải biện pháp hay. Hiệu quả không thể so sánh với Cổ Cầm, thậm chí còn không bằng Diệp Âm Trúc dùng tóc mình hòa tấu. Nhưng, dù sao đây là biện pháp tốt nhất mà Cao Tư Ba có thể phát huy. Hơn nữa, bên cạnh hắn còn có rất nhiều Thâm Uyên sinh vật hợp tấu.
âm nhạc của Thâm Uyên vị diện bắt đầu được sinh ra như vậy.
Công kích lần đầu tiên của Vi Nha thất bại, hơn nữa chút nữa còn bị thương nên không khỏi kinh hãi. Lúc này nàng mới ý thức được, lúc trước, Nam Vu Cao Tư Ba này đều chưa dùng hết sức. Mà cảnh trước mặt này không chỉ làm cho nàng giật mình, mà Đại Yêu Vương và Nhị Yêu Vương cũng giật mình.
Mặc dù các nàng không hiểu quá rõ với Nam Vu. Nhưng cũng chưa bao giờ nhìn thấy có Nam Vu nào có thể khống chế sinh vật mà mình triệu hồi đạt đến trình độ như thế này. Hơn nữa âm thanh quái dị này như là Linh hồn công kích. Nhưng cái cảm giác ẩn dấu gì đó, khiến các nàng cảm thấy bất an, lo lắng.
Âm luật dần dần biến hóa, trong nháy mắt, giai điệu nhu hòa dừng lại một chút. Ngay sau đó, tiếng "ông, ông" vang lên, chính là Cao Tư Ba bắt đầu đàn tấu bảy sợi chu ti.
Tất cả đám Thâm Uyên sinh vật mà Cao Tư Ba triệu hồi đều bắt đầu phối hợp. Lúc này, trong quang hoàn màu trắng có thêm một tầng màu đỏ mờ nhạt. Một cỗ khí tức sát phạt cổ quái từ trong âm thanh này tản ra, khiến cho cảm giác bất an trong lòng Vi Nha càng thêm mãnh liệt.
Chu Ti mặc dù không dễ dùng, nhưng dẫu sao cũng có hiệu quả. Khi Diệp Âm Trúc khống chế Cao Tư Ba bắt đầu đàn tấu Chu ti, phát huy hiệu quả của Cầm Khúc thì hắn có một suy nghĩ điên cuồng. Nếu muốn phá hoại Hắc Yêu Quốc, vậy phải làm thật lớn. Ở trong Yêu Vương Canh điệt đại hội này, trước khi Vi Nha bại vào tay mình, thì dù sao đám Thâm Uyên sinh vật này cũng không thể dễ dàng quần công mình.
Cho nên hắn chọn một Cầm khúc thích hợp nhất với nơi đây. Lúc trước, hắn từng dùng Cầm khúc này để cứu mạng mình một lần, cũng suýt nữa biến thành nguy cơ của một Chủng tộc. mặc dù lúc này không phải là hắn đàn tấu. Nhưng có hiệu quả hợp tấu, Thâm Uyên Nhạc đội này cũng có thể phát huy được sáu thành hiệu quả của Cầm Khúc.
Ông -, ông -, ông -, ông -
Hai tay Cao Tư Ba đồng thời đánh trên bảy sợi Chu ti, Chu ti phát ra một chuỗi tiếng Ông, ông. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hai tay đánh không ngừng nhanh lên, tiếng Ông ông, cũng từ từ trở nên càng lúc càng mãnh liệt.
Ông ông ông ông ông ông ông ông,
tốc độ tiếng Ông ông càng lúc càng nhanh, ngón tay cứng nhắc của Cao Tư Ba dưới sự khống chế của Diệp Âm Trúc từ từ trở nên mềm mại, cũng dần dần phát huy hiệu quả của Cầm Khúc.
Hắn đang đàn tấu lúc này chính là đoạn thứ nhất của công kích – Liệt Doanh.
Tất cả Thâm Uyên sinh vật phối hợp mật thiết với đàn tấu của Cao Tư Ba, dưới sự phối hợp đó, hào khí trở nên rõ ràng hơn.
Cao Tư Ba sử dụng kỹ xảo "Bán Phất Luân", từ chậm đến nhanh, liên tục không ngừng. Lập tức khiến tất cả người đang nghe đến với vùng quê trống trải và nơi đóng quân, tiết tấu tự do, lực càng lúc càng mạnh.
Đàn tấu chủ yếu là tay phải, chìm đắm trong sự thoải mái. Khiến Cầm Khúc thể hiện ra khí thế của trận chiến tranh, tâm thần khẩn trương, khiến cho đám Thâm Uyên sinh vật ngừng hô hấp, như tiến vào một cuộc chiến tranh tráng lệ.
Sát khí lạnh như băng lóe lên trong mắt Cao Tư Ba, quang mang màu trắng mang theo màu đỏ nhạt hướng ra bốn phương tám hướng theo hình tròn, bao phủ cả không gian xung quanh. Bất luận là Lĩnh chủ hay là đám Yêu Vương đều trong phạm vi đó.
Nghe Nhạc khúc này, vẻ mặt Vi Nha trở nên trầm trọng. Vài lần muốn phát động công kích, nhưng đều cố nén lại. Bởi vì nàng rõ ràng cảm giác được một cỗ khí tức Linh hồn rất cường đại đang tập trung trên người mình.
Dường như chỉ cần mình vừa động sẽ lập tức hứng chịu công kích điên cuồng.
Cho nên, nàng không dám động, chỉ có thể nhìn cảnh cổ quái này, nhìn đám Thâm Uyên sinh vật đang làm ra những chuyện kỳ quái, phát ra những âm thành kỳ quái.
Ở Thâm Uyên vị diện không có Âm Nhạc, cho nên tất cả Thâm Uyên sinh vật đều mờ mịt không biết Cao Tư Ba và các Thâm Uyên sinh vật mà hắn triệu hồi đang làm gì.
Diệp Âm Trúc sử dụng Cầm Khúc này, chính là "Thập Diện Mai Phục" – tam đại thần khúc bá đạo nhất trong Thập đại danh khúc của Cầm Tông. Lúc trước khi ở Long Vực hắn đã từng đàn tấu qua Cầm Khúc này. Thực lực của hắn khi đó kém bây giờ rất nhiều, như chênh lệch giữa trời và đất vậy. mặc dù như vậy, cùng khiến cho Long Vực suýt chút nữa hỏng mất. Đương nhiên điều này cũng có quan hệ với Linh hồn và bản năng của Cốt Long.
Mà xung quanh mặc dù đều là Thâm Uyên sinh vật từ cấp bậc Lĩnh chủ trở nên, Linh hồn mặc dù không dễ dàng bị Cầm Khúc ảnh hưởng như Cốt Long. Nhưng thực lực của Diệp Âm Trúc lại mạnh hơn lúc ở Long Vực vô số lần.
Cầm âm biến đổi, tiếng "ông, ông" đột nhiên ngừng lại, ngón trỏ tay phải của Cao Tư Ba lộ ra, gẩy mạnh trên Cầm huyền một chút. Linh hồn quang mang trong mắt đám Thâm Uyên sinh vật dường như cũng theo tiếng đàn này mà nhúc nhích. Ngay sau đó, tốc độ Cầm Khúc lại nhanh hơn. Hai tay như ảo ảnh, Cầm Khúc trầm thấp lúc trước nhất thời trở nên dồn đập. Ngón tay liên tục sử dụng "Trường Luân", "Câu Luân", "Phất Luân", khiến cho Cầm Khúc từ giai đoạn đầu tiên – Liệt Doanh, tiến vào giai đoạn thứ hai – Xuy Đả.
Giai điệu dồn dập nhưng không mất đi sự trầm ổn, kiên định mà uy nghiêm, như có vô số Đại quân từ đang từ bốn phía, từ xa đến gần, từ bốn phương vọt đến.
Cao Tư Ba đương nhiên không thể so sánh với Diệp Âm Trúc. Trong lúc đàn tấu này, ngón tay của hắn đã bắt đầu phát ra một ít tiếng ma xát. Dù sao, một ít đàn tấu độ khó cao hắn chưa luyện tập qua bao giờ, nên tay thừa nhận lực rất lớn.
Diễn tấu đến lúc này, uy lực của "Thập Diện Mai Phục" đã bắt đầu phát huy, giai điệu chém giết khiến cho đám tâm trạng của đám Lĩnh chủ trở nên bất an. Mà Tam Yêu Vương là đối tượng chính cảm nhận càng thêm sâu sắc. Chiến ý trong lòng nàng đã sắp không kiềm chế được. Chỉ là áp lực đến từ Linh hồn thật sự quá lớn nên nàng vẫn chưa ra tay mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.