Cầm Đế

Chương 272: Diệp Âm Trúc “tàn nhẫn”




An Nhã không ngừng nháy mắt với Diệp Âm Trúc. Nàng bây giờ hy vọng đúng là Diệp Âm Trúc để Tử mang An Kỳ rời đi nơi này. Tinh Linh Tộc rốt cuộc không thể đến Thú Nhân tộc đòi người. Thân là tộc trưởng, Nàng tuyệt không để Tinh Linh Tộc làm như vậy. Chuyện này ảnh hưởng tới quan hệ của hai tộc. Tinh linh Trưởng lão cũng không thể nói gì. Với thực lực của Tử, ai có thể ngăn cản bọn họ rời đi?
Nhưng tình thế trước mắt càng thêm bất lợi, Tử không có vẻ gì là muốn rời đi. An Nhã không nhịn được thầm than, Tỷ phu, Âm Trúc, hai người đều là người thông minh, bây giờ như thế nào lại ngốc như vậy chứ?
Tử làm sao không biết để An Kỳ ở lại Thú Nhân tộc thì không ai có thể xâm phạm Nàng. Hắn không làm như vậy cũng là trải qua suy nghĩ rất nhiều. Không giải quyết vấn đề của An Kỳ cùng Tinh Linh Tộc, Nàng vĩnh viễn không an tâm, bình tĩnh lại. Thậm chí vĩnh viễn sống trong tự trách cũng bi thương. Thậm chí không thể đường đường chính chính rời đi Thú Nhân tộc, đến Cầm Thành, đến thế giới loài người. Đây đều điều mà Tử không hy vọng chứng kiến. Hắn muốn thê tử của mình hạnh phúc, làm cho bi thương cùng hối hận trong lòng Nàng toàn bộ tiêu tan. Cho nên Tử mới có thể mang An Kỳ bay suốt đêm tới đây.
Nhìn thấy Trưởng lão Tinh Linh Tộc tiến lên, Diệp Âm Trúc lần nữa mở miệng:
"Chờ một chút, ta nói một chút"
Vừa nói, hắn đi vào giữa hai bên, quay lưng về phía Tử, hành lễ với mười hai vị Tinh linh Trưởng lão.
Các vị Tinh linh Trưởng lão vội hoàn lễ. Bọn họ đương nhiên biết vị Cầm Đế Đại nhân có ý nghĩa như thế nào đối với việc gây dựng lạiTinh Linh Tộc. An Nhã lúc đầu nói không có Cầm Đế không có Tinh Linh Tộc hôm nay là hơi quá. Nhưng cũng chứng minh cho cống hiến của hắn với Tinh Linh Tộc. Nhất là mười hai vị Tinh linh Trưởng lão và Đức Lỗ Y tộc trưởng, bọn họ đều từng chiến đấu cùng Diệp Âm Trúc. Nên càng thêm tôn kính Diệp Âm Trúc. Tại tuyệt đối thực lực trước mặt, bọn họ quên đi tuổi của Diệp Âm Trúc.
Diệp Âm Trúc chắn trước mặt Tử cùng An Kỳ, khiến cho các Tinh linh Trưởng lão biến sắc. Bọn họ có thể vì tôn nghiêm củaTinh Linh Tộc không tiếc cùng Tử tử chiến. Nhưng bọn họ không thể không tôn trọng ý kiến của Diệp Âm Trúc. Tinh Linh Tộc đều là sinh sống bên trong Cầm Thành. Bọn họ không sợ chết nhưng làm Trưởng lão Tinh Linh Tộc, như thế nào có thể không lo lắng cho Tộc nhân mình chứ?
Trưởng lão Tinh Linh Tộc trầm giọng nói:
"Cầm Đế Đại nhân, ngươi chẳng lẽ cũng vì phản đồ kia làm khó chúng ta sao?"
Diệp Âm Trúc chân thành nói:
"Không, Trưởng lão, mời người nghe ta nói hết đã. Đầu tiên ta ta phát biểu ý kiến của chính mình. Ta cam đoan với An Nhã Tỷ Tỷ cùng các vị Tinh linh Trưởng lão, ý kiến của ta là công bằng, tuyệt đối không thiên vị Tử cùng An Kỳ "
Nghe hắn nói vậy, Trưởng lão Tinh Linh Tộc lập tức hòa hoãn lại. Cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Diệp Âm Trúc là người đứng đầu Cầm Thành, hắn nói ra tuyệt không đổi ý, cũng không thể đổi ý.
Diệp Âm Trúc nói tiếp:
"An Kỳ từng tại Tinh Linh Tộc tạo ra tội nghiệt ta cũng đã nghe An Nhã Tỷ Tỷ nói qua. Quả thật tội không thể tha thứ, bất luận với chủng tộc nào mà nói, xử tử đều là lẽ tất nhiên. Nhưng là, nếu ta đoán không sai, các Trưởng lão hẳn là thống hận Nàng, không phải vì ân oán cá nhân. Mà vì Nàng làm ảnh hưởng Tinh Linh Tộc, làm Tinh Linh Tộc suy bại có phải không?"
Tinh Linh Tộc các Trưởng lão nghe xử tử An Kỳ là lẽ tất nhiên sắc mặt trở nên tốt hơn một chút. Cùng gật đầu, Trưởng lão Tinh Linh Tộc cầm đầu nói:
"Không sai,An Kỳ lúc đầu lấy thân phận Tinh linh Nữ vương ảnh hưởng làm Tinh Linh Tộc suy bại, thậm chí còn sắp diệt vong. Nếu như không phải An Nhã Nữ vương bệ hạ ngăn cản cơn sóng dữ lại có Cầm Đế Đại nhân trợ giúp, sợ là Tinh Linh Tộc bây giờ đã không còn tồn tại, chỉ có thể làm nô lệ cho loài người"
Diệp Âm Trúc nói:
"Tốt, đã như vậy chuyện này có cách giải quyết khác"
Trưởng lão Tinh Linh Tộc sửng sốt một chút. Đại Trưởng lão nhịn không được hỏi:
"Cầm Đế Đại nhân, người không phải vừa nói An Kỳ tất nhiên sẽ bị xử tử sao?"
Diệp Âm Trúc nói:
"Đúng vậy. nhưng là xin hỏi các vị, bây giờ xử tử An Kỳ đối với Tinh Linh Tộc mà nói có chỗ tốt gì không? Nói cách khác, nếu như An Kỳ không chết có thể đem lại ích lợi cho Tinh Linh Tộc, có hay không triệt tiêu tội của Nàng? Mỗi người đều có lúc sai lầm, ta hy vọng các vị cho Nàng một cơ hội để Nàng bù đắp lỗi lầm"
Tinh Linh Tộc đại Trưởng lão cười lạnh nói:
"Nhưng là, ai có thể cam đoan sự tình không phát sinh lần nữa? Cầm Đế Đại nhân, ngươi đề nghị rất tốt, nhưng chúng ta không nhận vì An Kỳ có thể làm cho Tinh Linh Tộc cái gì. Bây giờ Tinh Linh Tộc tại Cầm Thành phát triển rất tốt, cũng không cần Nàng trợ giúp"
Bên cạnh An Nhã nghe Diệp Âm Trúc nói đã dần dần hiểu được ý của hắn không nhịn được âm thầm gật đầu, xem ra Đệ đệ thật thông minh.
An Nhã đi đến bên cạnh Diệp Âm Trúc, nói với các vị Trưởng lão:
"Các vị, Đại Trưởng lão vừa nói rồi, trùng kiến còn có chút công lao. Nếu như các vị nguyện ý tha thứ cho An Kỳ. Ta nguyện ý dùng vị trí Tinh linh Nữ vương, dùng công lao của ta triệt tiêu một chút tội nghiệt của Tỷ Tỷ"
Trưởng lão Tinh Linh Tộc hoảng sợ, lập tức quỳ rạp xuống đất:
"Nữ vương bệ hạ, không thể"
Diệp Âm Trúc lắc đầu nói với An Nhã:
"An Nhã Tỷ Tỷ, Tỷ không thể làm như vậy. Như vậy không công bằng với Tinh Linh Tộc. Ta có một biện pháp tốt, ta nghĩ sẽ làm các vị Trưởng lão dễ tiếp nhận"
An Nhã nhìn Diệp Âm Trúc một cái, tiến lên đỡ Trưởng lão Tinh Linh Tộc lên.
Diệp Âm Trúc nói:
"An Kỳ đúng là thê tử của Tử. Thân là trượng phu, Tử có nghĩa vụ gánh chịu tội nghiệt này. An Kỳ phạm phải tất nhiên phải bị trừng phạt. Ta chỉ hy vọng các vị Trưởng lão có thể lưu lại mạng sống cho Nàng. Đồng thời, ta cùng Tử cam đoan, An Kỳ tuyệt sẽ không làm ra chuyện gì bất lời cho Tinh Linh Tộc, về phần cống hiến ta đề nghị để trượng phu Nàng gánh chịu"
"Các vị hẳn biết Tử là Tử Đế của Thú Nhân tộc. Bản thân là Tử Tinh bỉ mông, có thực lực cường đại. Thứ Thần Cấp tam cấp cường đại, hơn nữa Tử Tinh bỉ mông có năng lực đặc thù. Nên cho dù đối mặt với Tháp Chủ cường đại của Pháp Lam, hắn tuyệt đối cũng có thể đánh một trận. Ta thay Tử hướng Tinh Linh Tộc cam đoan. Trong tương lai, không hạn định thời gian, tại điều kiện không đi ngược đạo đức, Tử có thể làm cho Tinh Linh Tộc ba sự kiện"
Tử đầu tiên sửng sốt một chút nhưng là rất nhanh gật đầu:
"Ý của Âm Trúc là ý của ta"
Các Trưởng lão Tinh Linh Tộc lập tức trở nên do dự. Giống như Diệp Âm Trúc nói, An Kỳ chết với bọn họ mà nói chỉ là hả giận, đối với Tinh Linh Tộc không có ý nghĩa thực tế gì. Mà sự cường đại của Tử bọn họ đương nhiên biết rõ. Nếu có Tử Tinh bỉ mông làm cho Tinh Linh Tộc ba chuyện, có thể nói là sự trợ giúp hiếm có cho tương lai phát triển của Tinh Linh Tộc. Trước không nói sau lưng Tử là Thú Nhân tộc khổng lồ. Chỉ mình thực lực của hắn đã rất kinh khủng.
Cảm nhận tâm trạng do dự của các Trưởng lão Tinh Linh Tộc. Diệp Âm Trúc xoay người, từ từ đi tới bên cạnh Tử cùng An Kỳ. Đột nhiên không hề có báo trước, Diệp Âm Trúc đánh ra một chưởng vỗ vào đỉnh đầu An Kỳ. Phong ấn Tử tinh trong nháy mắt vỡ tan, hoá thành bột phấn tan đi.
Lần này ngay cả cùng hắn linh hồn tương liên Tử cũng không có bất kỳ báo hiệu mà chỉ nghe An Kỳ kêu lên một tiếng đau đớn, máu tươi trào ra, thân hình từ từ ngã xuống đất.
"Âm Trúc, ngươi làm gì vậy?"
An Nhã rất hoảng sợ đi lên, bị Tô Lạp ngăn lại.
Mặt Tử co quắp lại, Tử khí trong nháy mắt phun ra, nhưng hắn không có di chuyển, không phải hắn không cứu An Kỳ mà là nội tâm Từ tuyệt đối tin tưởng Diệp Âm Trúc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Diệp Âm Trúc vẫn rất bình tĩnh, như là một chưởng vừa rồi không phải hắn đánh ra. Gần như tất cả Trưởng lão Tinh Linh Tộc đều cảm nhận một chưởng kinh khủng đó, nhìn qua hời hợt nhưng trong đó hàm chừa lực lượng kinh khủng.
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:
"Các vị Trưởng lão có thể phái một vị nữ Trưởng lão kiểm tra một chút, ta đã chấn nát kinh mạch tứ chi của An Kỳ. Đồng thời phá hỏng Tinh thần lực cùng Đấu Khí của Nàng. Toàn bộ năng lực của Nàng đều bị ta phế bỏ. Nàng sẽ chỉ là một Tinh linh bình thường, mất đi lực lượng cường đại. Cho dù tâm trạng Nàng có phát sinh cái gì biến hoá cũng không thể nào tiếp tục uy hiếp Tinh Linh Tộc. Tuy nhiên, ta tự tay phế bỏ năng lực của Nàng. Ta cũng sẽ bảo vệ Nàng. Bắt đầu từ bay giờ, bất kể là ai cố gắng thương tổn An Kỳ đều là kẻ thù của ta. Đây là chuyện của ta, không liên quan đến Cầm Thành "
Trước Diệp Âm Trúc vẫn là duy trì thương lượng. Nhưng sau khi một chưởng đánh xuống, lạnh lùng phế đi An Kỳ. Khí thế của hắn lập tức thay đổi, tràn ngập khí tức bá đạo và lạnh lùng.
Không ai nghi ngờ Diệp Âm Trúc nói. Với hắn mà nói,giết người quả thật rất dễ dàng. Tại chiến trường, có bao nhiêu địch nhân đã bị hắn huỷ diệt? Lúc này dù Tinh linh Trưởng lão có không đồng ý cũng không thể.
Bất đắc dĩ, Tinh Linh Tộc phái ra một Tinh linh nữ Trưởng lão tại giám sát Diệp Âm Trúc kiểm tra thân thể An Kỳ đang hôn mê. Giống như lời Diệp Âm Trúc nói, Đấu Khí cùng Ma pháp của đều bị một chưởng của hắn phế đi. Thậm chí Tinh thần chi hải cũng bị phong ấn, kinh mạch tử chi toàn bộ gãy đứt. Đừng nói là không cách nào sử dụng năng lượng cường đại. Cho dù sau này một lần nữa muốn tu luyện cũng không thể. Cho dù là kinh mạch được chữa trị tốt, Nàng cũng không cách nào dùng sức.
Kiểm tra rõ ràng thương thế trên người An Kỳ, vị Tinh Linh nữ trưởng lão này càng thêm sợ, Cầm Đế đại nhân anh tuấn cao quý ra tay không chút do dự, đây lại là thê tử của huynh đệ tốt nhất của hắn, thân nhân mà còn như thế, nếu là địch nhân thì thế nào đây?
Tinh Linh tộc dựa vào Cầm Thành, bọn họ tuyệt không dám đắc tội Diệp Âm Trúc, càng huống chi sinh tử của An Kỳ còn dính dáng đến Tử và Nữ vương Bệ Hạ bây giờ.
Mặc dù trong lòng rất không cam lòng, nhưng là các vị Tinh Linh trưởng lão đúng là thoả hiệp. Khi Tử biến tóc thành ba Tử tinh châm đưa cho An Nhã đại biểu cho hắn đáp ứng ba điều kiện, cuộc phong ba này rốt cuộc cũng kết thúc.
Bằng biện pháp vừa nhu vừa cương, Diệp Âm Trúc rốt cuộc làm Tinh Linh trưởng lão thoả hiệp. Bọn họ đồng thời tuyên bố, bắt đầu từ bây giờ, tất cả tội nghiệt của An Kỳ vì công lao với Tinh Linh tộc mà xóa bỏ. Nàng trở thành một Tinh Linh bình thường.
Tinh Linh tộc trưởng lão đi, bởi vì An Kỳ từng là tội nhân, nàng không thể vào Viễn cổ chi thụ. Tử ôm An Kỳ, Diệp Âm Trúc mang theo hai vị thê tử, thêm An Nhã, một nhóm người không ai nói gì đi tới Lĩnh Chủ phủ của Diệp Âm Trúc Cầm Thành.
"Xin lỗi, Tử"
Ttrở lại chỗ ở của mình, Diệp Âm Trúc bình tĩnh lại, trong mắt hiện lên một tia áy náy.
Tử lắc đầu, thở dài một tiếng, nói:
"Ngươi làm đúng, đối với An Kỳ mà nói, đây đúng là kết cục tốt nhất, cho dù ngươi không làm, ta cũng sẽ làm"
Diệp Âm Trúc đương nhiên biết ngay lúc đó Tử muốn làm gì, cười khổ nói:
"Tử, ngươi có nghĩ tới cảm nhận của An Kỳ không? Nếu như ngươi thật sự vì nàng mà nhận ba đao chuộc tội, để giảm bớt tội nghiệt với Tinh Linh tộc, nhưng sẽ làm nàng càng thêm đau khổ. Quan tâm làm loạn nhưng cũng không nên xúc động như vậy. Tên xấu xa này, ta làm vẫn thích hợp nhất, cho dù chị dâu tỉnh lại buồn vì năng lực bị mất cũng chỉ hận một mình ta, sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng các ngươi"
Tử nghe Diệp Âm Trúc trong giọng nói có một tia trách cứ, từ từ cúi đầu, nhìn An Kỳ trong ngực vẫn đang chau mày, thở dài nói:
"Có lẽ thật là quan tâm quá hoá loạn"
Diệp Âm Trúc để Tử đặt An Kỳ lên giường. Từng đạo quang mang màu tím từ từ xuất hiện trên tay hắn, giống như Tinh Linh màu tím, không ngừng tại An Kỳ dâng lên hạ xuống trên người. Giống như gợn sóng xung quanh thân thể An Kỳ. Dựa vào lực lượng cường đại cùng khí tức Sinh Mệnh ẩn chứa bên trong Tử Trúc thần châm, rất nhanh nối lại tứ chi đang bị gãy của An Kỳ.
Vết thương này là do hắn gây ra, nên tự nhiên quen thuộc. Thậm chí bàn tay không có tiếp xúc qua da thịt An Kỳ. chỉ ngắn ngủn nửa canh giờ, hắn đã làm xong tất cả.
Lục quang trong suốt do nguyên lực của Diệp Âm Trúc thúc dục thả ra Sinh mệnh năng lượng nhu hoà mà tinh khiết. Trải qua Diệp Âm Trúc tận lực truyền vào trong thân thể An Kỳ, kinh mạch gãy đứt được nối liền lại.
Khẽ kêu lên một tiếng, An Kỳ từ từ từ trong hôn mê tỉnh lại. Nàng đầu tiên cảm thấy là ấm áp, một chưởng kia của Diệp Âm Trúc làm nàng đau khổ trong nháy mắt, tứ chi kinh mạch đứt đoạn, Ma pháp và Đấu Khí tu luyện nhiều năm cũng hoàn toàn tiêu tan. Trong một khắc đó, tâm trạng của An Kỳ rất kỳ quái, nàng cũng không vì thực lực biến mất mà cảm thấy mất mát, ngược lại trong lòng rất vui mừng, kết thúc, tất cả kết thúc sao?
"Ta, ta chưa chết?"
An Kỳ thì thào tự nhủ.
Diệp Âm Trúc bật cười nói:
"Đương nhiên không. Nếu như một chưởng của ta giết chết ngươi. sợ rằng Tử sẽ liều mạng với ta"
An Kỳ lúc này mời từ từ nhìn rõ mọi người trong phòng. Nhìn thấy đầu tiên tự nhiên là Diệp Âm Trúc, sau đó là vẻ mặt ân cần và lo lắng của Tử. An Kỳ rất thông minh, rất nhanh dần dần để ý thấy, tứ chi của mình vốn mất đi năng lực hành động bây giờ lại hoàn hảo không tổn hao gì. Ngoại trừ Đấu Khí và Ma pháp trong cơ thể quả thật biến mất, không có gì khác nhau Tinh Linh bình thường.
Từ từ ngồi dậy, ánh mắt An Kỳ không ngừng biến hoá. Nàng dùng toàn lực nhào vào lòng ngực Tử, khóc thành tiếng.
Tử muốn an ủi nhưng nhìn thấy Diệp Âm Trúc lắc đầu với mình. Nước mắt đúng là cách tốt nhất An Kỳ bỏ qua tất cả quá khứ.
An Nhã thở dài một hơi, điều nàng vẫn lo lắng rốt cuộc đã được giải quyết. Nhìn Diệp Âm Trúc đang mỉm cười, trong lòng tràn ngập vui sướng:
"Âm Trúc"
"Vâng?"
"Cảm ơn Đệ đã giúp bọn họ, cũng là giúp Tỷ"
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
"An Nhã Tỷ tỷ, chẳng lẽ Tỷ đệ còn cần nói từ cảm ơn sao? Đây là điều tất nhiên"
Đang lúc hai người nói chuyện, An Kỳ đột nhiên trời khỏi ngực Tử, quỳ với Diệp Âm Trúc.
Diệp Âm Trúc mặc dù nhìn không thấy nhưng hắn đã đạt đến cảnh giới Thiên Nhân hợp nhất nên giật mình tránh ra:
"Chị dâu, người làm gì vậy?"
Nước mắt còn đang rơi trên mặt An Kỳ, nhưng vẻ mặt nàng rất chân thành:
"Âm Trúc, một lạy này đúng là cảm tạ ngươi cho ta một cuộc sống mới, cũng cảm tạ ngươi ngăn không cho Tử làm chuyện điên rồ. Đáng tiếc, ta đã không có năng lực giúp ngươi. Tử đúng, hắn có thể có huynh đệ như ngươi, ta cảm thấy kiêu ngạo thay hắn, hắn thật sự may mắn"
Nói câu cuối, mắt An Kỳ đỏ lên. Hải Dương và Tô Lạp phía sau Diệp Âm Trúc tiến lên phía trước, dìu An Kỳ đứng lên.
An Nhã ở một bên cười nói:
"Tỷ tỷ, ai nói ngươi không có cơ hội báo đáp Diệp Âm Trúc, rất đơn giản thôi"
An Kỳ sửng sốt một chút:
"Nhưng là thực lực của ta"
An Kỳ cười nói:
"Nhưng Tỷ còn bản năng của Nữ nhân. Sau này Âm Trúc và Tô Lạp, Hải Dương có hài tử, tỷ cùng tỷ phu có hài tử, để hài tử đến báo đáp ân tình Âm Trúc là được rồi"
Bất luận An Kỳ mạnh mẽ đến đâu, nghe xong An Nhã nói vậy cũng nhịn không được mặt đỏ lên, xoay người nhào vào lòng ngực của Tử. Mà Hải Dương cùng Tô Lạp cũng đều đỏ mặt, Diệp Âm Trúc cầm tay các nàng với vẻ mặt hạnh phúc.
"Đây có phải là tình thân"
Diệp Âm Trúc nhìn Tử, bật cười nói.
Tử cũng cười, nhưng hắn lại giả bộ hung dữ, giơ nắm tay to lớn của mình về phía Diệp Âm Trúc:
"Như thế nào?Ngươi dám không đồng ý sao?"
"Không dám, đương nhiên không dám"
Diệp Âm Trúc ra vẻ sợ sệt. Hai huynh đệ liếc nhau, nhịn không được cùng cười vang. Cảm giác vui sướng và hạnh phúc tràn đầy trong lòng.
Diệp Âm Trúc bảo vệ được Cầm Thành,Tử cũng hoàn thành tâm nguyện, trở thành người đứng đầu của Thú Nhân chính thức. Tất cả đều hài hòa. Nhưng mà, chuyện của bọn họ còn chưa chấm dứt, hoặc nói mới bắt đầu mà thôi.
Ngày thứ hai, hai cái tin tức đồng thời truyền đến, phân biệt từ Thánh Quang thành và pháo đài Lôi Thần Chi Chuy.
Tử nhận được thư của Hùng vương Á Đa Ni. Bức thư Á Đa Ni gửi cho hắn chỉ có một câu đơn giản là:
"Tử Đế vạn tuế, thuộc hạ Á Đa Ni kính chào. Sứ giả đưa thư tỏ vẻ với Tử, Sở La Môn ngừng tất cả hành động quân sự với A Tư Khoa Lợi Quốc. Xử lý xong các việc trong tộc, trong nửa tháng, sẽ đem tự mình đến Pháo Đài Lôi Thần Chuỳ tuyên bố thần phục."
Thú Nhân thế giới ở Cực Bắc Hoang Nguyên, rốt cuộc đã hoàn toàn thống nhất. Sau khi nhận được tin tức Á Đa Ni thần phục. Ngoại trừ Tang Thác Tư đang đi đến Chiến Thần bộ lạc, Tử liền liền đem theo hai vị Bỉ Mông Vương và Long Sư Nặc Vân phái đi, để bọn họ chia đại quân. Lấy Tử Tinh Quân đoàn làm trung tâm, dẫn theo Chiến Sĩ hai Đại Bộ tộc đã thần phục xâm nhập vào bên trong Cực Bắc Hoang Nguyên, bắt đầu quá trình đau nhất cuối cùng.
Cái này thậm chí không có chiến tranh phát sinh, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. mùa xuân ở Cực Bắc Hoang Nguyên đã đến, như vậy, mùa hè ấm áp còn xa sao? Tất cả mọi thứ đều đang phát triển rất tốt.
Cùng lúc đó Thánh Quang thành cũng nhận được thánh dụ từ Mễ Lan Đế quốc truyền đến. Người đến đây truyền là Vương tử Điện hạ Phí Tư Thiết Lạp của Mễ Lan Đế quốc. Phí Tư Thiết Lạp đầu tiên hướng Áo Lợi Duy Lạp và tướng sĩ Quân đoàn phương bắc Thánh Quang thành an ủi. Đồng thời mang đến rất nhiều ban thưởng. Đồng thời cũng thay Tây nhĩ Duy Áo Đại Đế chia buồn đối với Tử La Lan gia tộc. Phí Tư Thiết Lạp còn tự mình quỳ lạy tại phần mộ của Mã Nhĩ Đế Ni, thay Phụ thân bày tỏ sự kính trọng sâu sắc với vị Nguyên soái này.
Tử La Lan gia tộc thừa kế tước vị Công tước tăng lên Thân Vương, hơn nữa là trọn đời không thay đổi thân phận Thân Vương. Áo Lợi Duy Lạp là đời đầu tiên, cũng là vị Thân Vương ngoại tộc đầu tiên của Đế quốc. Thay thếMã Nhĩ Đề Ni Nguyên soái, đau lĩnh Quân đoàn phương Bắc. Vinh quang của Tử La Lan gia tộc cũng không vì Mã Nhĩ Đề Ni chết đi mà giảm xuống, ngược lại đạt đến đỉnh cao.
Áo Lợi Duy Lạp từ chối đề nghị của Phí Tư Thiết Tháp di chuyển mộ của Mã Nhĩ Đề Ni về nhà. Bởi vì hắn hiểu rõ Gia gia mình, thân là quân nhân, chết trên chiến trường. Điều hy vọng Mã Nhĩ Đề Ni nhất chính là vĩnh viễn ở chỗ này canh giữ vùng đất Mễ Lan. Hắn mặc dù đã chết nhưng phần mộ cũng vĩnh viễn canh giữ nơi đây.
Đối với Cầm Thành, Phí Tư Thiết Lạp cũng hướng Tây Nhĩ Duy Áo Đại Đế tở vẻ kính trọng. Cũng là tỏ vẻ, Mễ Lan Đế quốc hoàn toàn tuân theo Pháp Lam đề nghị, cùng Thú Nhân tộc triển khai giao dịch ngang hàng, đồng thời tuyên bố cùng Cầm Thành kết giao, kết thành đồng minh.
Mặc dù biết Đông Long Đế quốc đã huỷ bỏ danh hiệu Đế quốc, Cầm Thành chỉ là một tòa thành, nhưng Mễ Lan Đế quốc vẫn liên mình. Có thể nói thừa nhận có địa vị ngang hàng với mình. Đồng thời, Tây Nhĩ Duy Áo thậm chí còn tuyên bố, hàng năm cung cấp cho Cầm Thành rất nhiều vật tư với nửa giá thành.
Cầm Thành tự sản xuất đủ để tự cung tự cấp, có Mễ Lan Đế quốc ủng hộ, căn bản không cần lo lắng vấn đề gì về tư nguyên nữa. Nhất là Đông Long bát tông Tông chủ cùng các vị trưởng lão vui vẻ nhất chính là Mễ Lan Đế quốc lục tục đưa tới người có con ngươi màu đen, Tộc nhân có huyết mạch Đông Long, số lượng không ngừng tăng lên. Bố Luân Nạp sơn mạch cũng đủ rộng lớn, Cầm Thành đại danh, khiến cho Đông Long di dân không cần lo lắng tiền đồ của mình.
Trước diệt Long Tộc, sau ngăn Pháp Lam còn chỗ nào có thể so sánh Cầm Thành thêm an toàn đây? Càng huống chi, Thú Nhân tộc Tử đế đại nhân đã tuyên bố, hễ là trụ dân Cầm Thành, đều có tư cách tùy ý hành động tại Cực Bắc Hoang Nguyên. Khiến cho Cầm Thành trở thành trung tâm phương Bắc, mơ hồ cùng Pháp Lam chia làm nam bắc xu thế.
Lam Địch Á Tư Đế quốc, thủ đô.
Áp lực tràn ngập Hoàng Cung, cùng Long Khi Nỗ Tư Đại lục phương Bắc một mảnh hân hân quang vinh so sánh, lúc này Lam Địch Á Tư chỉ có thể dùng từ tuyệt vọng để hình dung.
Trong ngày hôm qua, một tin tức làm mọi người Lam Địch Á Tư phẫn nộ được truyền đến.
Tin tức tổng cộng có mấy cái đều từ Pháp Lam truyền tới. Đầu tiên, Pháp Lam tuyên bố, qua điều tra, nguyên Ám Tháp Tháp Chủ Tư Long từng giết hại ân sư, hại chết một đời Ám Tháp Tháp Chủ Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đại sư, ngay sau khi điều tra rõ đã đền tội.
Tiếp theo, Pháp Lam tuyên bố, giải trừ mười năm phong ấn. Đồng thời, truyền dụ mỗi nước, không được tiếp tục khiêu chiến, làm cho thế cục Đại lục hỗn loạn.
Này điều thứ hai vừa ra, phản ứng đầu tiên đều là dân chúng mỗi nước. Trong mắt dân chúng, tự nhiên không có chính trị đấu tranh. Tuyệt đại đa số mọi người đều cho rằng, Pháp Lam vì Lam Địch Á Tư Đế quốc cùng Mễ Lan Đế quốc cầm đầu hai thế lực lớn tạo thành chiến loạn khiến Pháp Lam bất mãn.
Không có bất cứ một bình dân nào hy vọng chiến tranh xảy ra. Khi Pháp Lam ra lệnh ước thúc mỗi nước. lập tức tất cả các quốc gia trên Long Khi Nỗ Tư Đại lục đều hoan hô. Chiến tranh kết thúc, cũng không cần lo lắng hy sinh trong chiến tranh, còn cái gì làm bình dân hưng phấn hơn nữa đây?
Bình dân yêu cầu luôn luôn không cao, có thể ăn no mặc ấm, trải qua cuộc sống bình thường như vậy là đủ rồi.
Pháp Lam phát hành tin tức thứ ba nhưng lại làm mọi người cả kinh. Trên mệnh lệnh. Pháp Lam nói, Thú Nhân nơi Cực Bắc Hoang Nguyên vẫn bị ngăn trở với bên ngoài. Nguyên nhân vì Nhân loại áp bách chùng tộc khác không công bằng, khiến cho chiến tranh phương Bắc liên miên không ngừng. Pháp Lam phối hợp, lấy Mễ Lan Đế quốc cầm đầu, ba nước phương Bắc từ từ triển khai cùng Thú Nhân buôn bán ngang hàng. Đồng thời Pháp Lam cũng tuyên bố, nếu như Thú Nhân tộc đã được buôn bán ngang hàng mà vẫn còn phát sinh chiến tranh như cũ. Như vậy, Pháp Lam sẽ đem đại quân dẹp yên thế giới Thú Nhân.
Có điều kiện cuối cùng, bình dân mới yên tâm. Đối với bọn họ mà nói, chỉ cần Thú Nhân tộc không đến xâm lược, buôn bán ngang hàng cũng không có gì. Đương nhiên cũng có người người nhìn xa trông rộng chỉ ra. Như vậy sẽ làm Thú Nhân tộc từ từ trở nên mạnh mẽ, một khi Thú Nhân tộc có cùng vũ khí giống Nhân loại, Nhân loại có thể ngăn cản không?
Tuy nhiên, loại dị nghị này xuất hiện cũng không lâu đã biến mất. Bởi vì có Pháp Lam, cho dù Thú Nhân tộc có mạnh hơn nữa, cũng không thể đền bù khuyết điểm của bọn họ. Đó chính là không có cách nào tu luyện Ma pháp. Mặc dù có một chút Ma Thú cũng có bổn mạng Ma pháp tồn tại nhưng so sánh với Ma pháp sư của Pháp Lam, thì Thú Nhân tộc còn xa mới bằng. Không ít người chắc chắn, chỉ cần Pháp Lam còn tồn tại một ngày, Thú Nhân tộc sẽ không dám xem nhẹ thế giới Nhân loại.
Nếu như nói trước ba điều tin tức từ Pháp Lam truyền ra, làm Đại lục mỗi nước bình dân vui mừng khôn xiết, như vậy một cái tin tức cuối cùng có chút quái dị.
Pháp Lam truyền ra tin tức cuối cùng là một tin tức, phương Bắc có Cầm thành, Cầm Thành lĩnh chủ Diệp Âm Trúc tài ba tuyệt diễm, thật là thiên tài ngàn năm khó gặp. May mắn được Pháp Lam Ám Tháp Tháp Chủ Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đại sư dạy. Có được thực lực cường đại, nên đặc biệt quyết định, Cầm Thành lĩnh chủ Cầm Đế Diệp Âm Trúc thay thế Tư Long đã đền tội trở thành tân nhiệm Pháp Lam Ám Tháp Tháp Chủ, Pháp Lam cùng Cầm Thành kết làm đồng minh, tương trợ lẫn nhau.
Ngay lập tức, cái tên Cầm Thành lập tức truyền khắp Đại lục. Lúc trước chỉ có cao tầng mỗi nước trên Đại lục mới biết Cầm thành. Nhưng bây giờ làm mỗi người trên Long Khi Nỗ Tư Đại lục đều biết rồi có một thế lực có thể cùng Pháp Lam kết thành đồng minh.
Địa vị của Cầm Thành do Pháp Lam ảnh hưởng đã tăng lên mấy lần. Dân chúng bình thường không biết chuyện gì xảy ra, nhưng mỗi nước trên Đại lục đều rất rõ ràng.
Rõ Cầm Thành tuyệt đối là một thế lực cực mạnh.
Pháp Lam thông báo không thể thay đổi, chỉ có thể chứng minh một chuyện. Đó chính là Cầm Thành cùng Pháp Lam thoả hiệp. Mặc dù tình huống cụ thể chiến trận giữa Cầm Thành cùng Pháp Lam không thả ra ngoài, nhưng người hơi chút hiểu biết đều có thể đoán trận chiến ấy Cầm Thành thắng.
Cầm Thành ở Mễ Lan Đế quốc, đã dần dần có thể trở thành một thế lực có thể cầm cự được với Pháp Lam. Cầm Đế Diệp Âm Trúc thành một phần tử của Pháp Lam. Ai cũng không thể nghi ngờ, cũng là nguyên làm cả Hoàng Cung Lam Địch Á Tư Đế quốc rơi vào tuyệt vọng.
"Rút quân? Bệ Hạ…"
Khắc Lôi Tư Ba nhìn hoàng đế Mã Tây Mặc Đại Đế, nước mắt tuôn ra.
Hắn đương nhiên biết, Mã Tây Mạc hạ lệnh này là rất khó khăn. Đánh một trận, Lam Địch Á Tư thua, thất bại thảm hại cũng không còn cơ hội xoay người.
Mặc dù Pháp Lam tuyên bố giải trừ phong ấn. Tương đương trở thành bảo vệ Lam Địch Á Tư. Nhưng là, ai cũng biết, trải qua trận đánh này. Mễ Lan Đế quốc và đồng minh, cũng không phải bên phía Lam Đich Á Tư có khả năng đánh bại. Đã không có phương Bắc uy hiếp, Mễ Lan Đế quốc lại có quốc lực mạnh hơn Lam địch Á Tư, trong khoảng thời gian ngắn mạnh mẽ nổi lên. Một khi thái độ Pháp Lam hơi chút nghiêng, hoặc là Cầm Thành có hành động, Lam Địch Á Tư sẽ bị diệt vong.
"Ta nói rút quân, chẳng lẽ ngươi không nghe được sao?"
Mã Tây Mạc lạnh lùnh nhìn Khắc Lôi Tư Ba một cái, Đại Đế vẫn có thể bảo trì tỉnh táo đã rất không dễ dàng.
"Vâng, thưa Bệ Hạ"
Trong đại điện rất yên lặng, trăm tên văn võ quan Lam Địch Á Tư ai cũng không mở miệng, mỗi người đều cúi đầu, như đang có tâm sự.
Vẻ mặt Mã Tây Mạc vẫn vẫn lạnh như băng mà trầm tĩnh. Từ từ ngẩng đầu nhìn đại điện, nhìn hoa văn hoa mỹ, cảm nhận đại điện hào hoa, Mã Tây Mạc biết, mình đã thua.
"Tây Nhĩ Duy Áo, ta thua, nhưng là ta không thua ngươi. Mà là thua bởi cái gọi là Cầm Thành kia. Thua bởi Nữ tế(con rể) của ta - Cầm Đế Diệp Âm Trúc. Mặc dù ta không cam lòng, nhưng là ta thua, Lam Địch Á Tư, thật sự sẽ vì ta mà diệt vong sao?"
Mã Tây Mạc không cam lòng. Hắn đương nhiên không cam lòng. Nhưng mà, đến bây giờ, hắn đã không có bất cứ biện pháp nào thay đổi cục diện.
Thông báo của Pháp Lam, cho thấy Cầm Thành thắng lợi và thoả hiệp với Pháp Lam. Mặc dù hắn không biết bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhưng có thể tưởng tượng, Pháp Lam sẽ không giống trước kia vẫn kia ủng hộ Lam Địch Á Tư nữa. Ám Tháp Tháp Chủ Tư Long quan hệ mật thiết với Lam Địch Á Tư đã chết.
Tây Nhĩ Duy Áo ngươi may mắn, Mã Tây Mạc đúng là nói như vậy với phương xa. Nếu như không có Cầm thành, không có Diệp Âm Trúc xuất hiện. Có lẽ, bây giờ ta đã là lãnh tụ của Đại lục rồi. May mắn là một phần của thực lực, ta thừa nhận, ta thua, đúng là đã thua.
Nữ nhi, lựa chọn của ngươi làchính xác. Nam nhân kia quả thật là một cảng tránh gió. Mặc dù hắn đã mù nhưng là có thể mang theo Cầm Thành ngăn trở Pháp Lam, thậm chí là đánh bại Pháp Lam. Tại sao, tại sao thiên tài như vậy không phải tại Lam Địch Á Tư đây?
Trên thế giới này, không có hối hận. Nữ nhi, ngươi biết không, nửa đời sau của ta, sợ là đều phải cố gắng duy trì Lam Địch Á Tư tồn tại. Tây Nhĩ Duy Áo, lúc này đây ngươi thắng rồi nhưng là, ngươi vẫn sẽ mãi thắng sao? Chờ xem, có lẽ, một ngày, Lam Địch Á Tư cũng xuất hiện một người giống Diệp Âm Trúc, cục diện chúng ta bây giờ sẽ thay đổi.
Mã Tây Mạc có một trái tim kiên nghị, cho dù bị đả kích rất lớn, hắn vẫn không buông tha. Là Đế Vương, hắn cũng không thể buông tha.
"Tài vụ đại thần, thống kê nước ta phát động lần chiến tranh này tiêu hao bao nhiêu. Bắt đầu từ bây giờ, tất cả tiết kiệm, bổng lộc của tất cả quan tước giảm một nửa. Căn cứ chiến công ban thưởng cho quân đội. Đồng thời Hoàng Cung chi tiêu giảm xuống còn một phần tư ban đầu. Tất cả khánh điển Hoàng Cung lùi lại, đại quân sau khi rút lui, đóng quân phương Bắc đề phòng bất trắc.
"
Vâng thưa Bệ Hạ"
Bổng lộc giảm một nửa, thần kỳ chính là, Lam Địch Á Tư Đế quốc không có đưa ra bất cứ dị nghị. Bởi vì đế vương đối với mình còn ác hơn. Trực tiếp đem chi tiêu Hoàng Cung giảm còn một phần tư. Phải biết rằng Mã Tây Mạc là một Đế Vương anh minh, Hoàng Cung chi tiêu lúc đầu đã rất nhỏ còn không bằng một phần ba Đế Vương đời trước.
Vẻ chán nản trong mắt dần dần biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.