Các Nam Chủ À Ta Chỉ Là Nữ Phụ Nho Nhỏ

Chương 15: Phía sau một cô gái




---Trên đường đi Trần Thiên Tuyết không ngừng thầm cảm ơn thầy Sinh Học hồi lớp 8 của cô
Nhờ thầy lúc nào cũng bắt cô học bài mà hôm nay cô mới trả lời câu hỏi của Trần Hạo Thiên được
Thầy Sinh Học ơi.Em rất cảm ơn thầy.Thật xin lỗi vì hồi đó em luôn nói xấu thầy,chọc giẹo thầy
Đã vậy trên đường thầy đi về còn cố tình thả chó cho nó cắn thầy.Lén vào nhà thầy xem trộm nhật ký của thầy nữa chứ
Thầy ơi!Thật sự rất xin lỗi.Cảm ơn thầy nhiều----Thiên Tuyết à,làm sao đây.Ta phải lên phòng Hội Trưởng thật sao-Nguyễn Diệu Linh sao khi bước ra ngoài với Trần Thiên Tuyết thì lập tức lo lắng hỏi-Ai nói với cậu là mình lên phòng Hội Trưởng hả????-Trần Thiên Tuyết tức giận nói với Nguyễn Diệu Linh rồi nhếch môi-Tụi mình sẽ không lên phòng Hội Trưởng
-Nhưng mà thầy đã nói............-Nguyễn Diệu Linh ấp úng thì Trần Thiên Tuyết đã chen vào
-Thầy cái gì mà thầy.Bộ hắn kêu cậu đi chết cậu cũng đi à-Trần Thiên Tuyết thở dài mà nhìn Nguyễn Diệu Linh
-Hắn nói gì thì cậu cứ mặc kệ đừng quan tâm.Hắn nghĩ mình là ai.Cha mẹ thiên hạ chắc.Cậu thấy đó,lúc nãy hắn hỏi mình cái câu gì mà......mà phản......phản bội hay phản gì đó là cố tình đấy.Là cố tình đấy cậu có biết không???????-Toàn bộ tức giận của Trần Thiên Tuyết bộc phát lên
-Ôi giời!Cái thể loại gì đây.Đã biết mình học dở môn Vật Lí rồi mà còn hỏi câu Sinh Học.Người như hắn mà cũng làm giáo viên được à.Trên đời này sao lại có cái loại người như vậy chứ hả????????-Cô vẫn tiếp tục nói không ngừng
-Thiên.......Thiên Tuyết mình.....mình biết.Nhưng phía.....phía sau..........-Nguyễn Diệu Linh chưa kịp nói hết thì cũng đã bị lời nói của Trần Thiên Tuyết chen vào lần nữa
-Phía sau gì.Ý cậu là Phía Sau Một Cô Gái à.Yên tâm,cái bài hát đó mình đã nghe rồi nên cậu khỏi nói.Mà phải công nhận bài đó hay cực luôn ý-Trần Thiên Tuyết không quan tâm mà vẫn cứ tiếp tục nói
-Không phải đâu Thiên Tuyết.Thực......thực sự là phía sau............-Lời nói của Nguyễn Diệu Linh điều bị lời nói của Trần Thiên Tuyết chặn lại
-Đúng,đúng,đúng.Thực sự là Phía Sau Một Cô Gái rất hay.Mình biết,tất cả mình điều biết hết nên...........-Cuối cùng thì lời Trần Thiên Tuyết đang nói cũng bị Nguyễn Diệu Linh tức giận chen vào
-Phía sau cậu là thầy đó Thiên Tuyết-Nguyễn Diệu Linh bất giác hét lên
-Hả........?????-Trần Thiên Tuyết đứng hình tại chỗ mà khó hiểu nhìn Nguyễn Diệu Linh.Phía sau cô là thầy.Mà thầy nào cơ????
Có cái thể loại Phía Sau Một Cô Gái là một thầy giáo???Khoan đã.Ý Nguyễn Diệu Linh là Trần Hạo Thiên à
OMG!Cô phải làm sao đây.Hắn không phải đã nghe hết tất cả những gì cô vừa nói rồi chứ.Hắn sẽ giết cô mất thôi
Bất quá thì những lời cô nói cũng không quá đáng lắm nên chắc không đến nỗi hắn phải giết cô đâu nhỉ.Chắc hắn chỉ tức giận một chút xíu thôi
Trần Thiên Tuyết nghĩ vậy trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn một chút.Cô chầm chậm quay đầu lại
Vừa mới quay lại cô đã thấy nguyên khuôn mặt lạnh lùng đang nhìn chằm chằm vào cô
-Haha.......chào thầy-Trần Thiên Tuyết giơ tay lên vẫy mấy cái nhưng thấy Trần Hạo Thiên không phản ứng lại lên hạ tay xuống
-Đang làm gì-Trần Hạo Thiên lạnh giọng
-Đang.........đang làm gì.A........đang lên phòng Hội Trưởng.Đúng.....đúng đúng tụi em đang định lên đó-Trần Thiên Tuyết cắn răng nói
-Sao không vào-Giọng của hắn lại phát lên
-Vào.......ờ thì vào-Trần Thiên Tuyết khó hiểu mà vẫn trả lời
Hắn nói vào.Mà vào đâu đây.Trần Thiên Tuyết thấy hắn đang nhìn gì liền nhìn theo hắn
Cô hoá đá tại chỗ.Cô đã biết hắn nói vào đâu rồi.Nguyên chữ Phòng Hội Trưởng đang ở trước mặt cô
Cô nhớ là mình đâu có đi đến Phòng Hội Trưởng.Sao lại có thể đến đây được
-Này,Diệu Linh.Sao ta lại ở ngay trước phòng Hội Trưởng-Trần Thiên Tuyết quay lại nói nhỏ với Nguyễn Diệu Linh
-Lúc nãy là cậu dẫn mình nên mình đi theo-Nguyễn Diệu Linh thành thật trả lời
-Mình dẫn á.Hồi nào-Trần Thiên Tuyết nhíu mày nói
-Sao mình biết.Mình lo đi theo cậu mà-Nguyễn Diệu Linh nhún nhún vai nói
-Vậy là mình dẫn à.Sao dạo này mình khùng khùng thế không biết-Trần Thiên Tuyết cắn răng lẩm bẩm một mình
-Chúng ta có vào không-Nguyễn Diệu Linh hỏi nhỏ Trần Thuên Tuyết
-Vào đại đi-Trần Thiên Tuyết nói rồi cầm tay khoá cửa mở ra
Bây giờ mà không vào thì Trần Hạo Thiên cũng bắt vào.Khác gì đâu
Trần Thiên Tuyết chuẩn bị vào nhưng lại quay qua nhìn Trần Hạo Thiên một cái
Không ngờ vừa quay qua lại chứng kiến một cảnh hiếm có!!!!!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.