Bút Ký Thời Không

Chương 72: Mạt Thế Thi Vương 1





Nhiệm vụ giả: Sơ Nghiên
Tích phân: 2100
Kỹ năng: 《Đế Vương chi uy》
Sở trường: đánh nhau, y thuật.
Hệ thống thương thành: đã mở
[Ký chủ, chị có muốn mua sắm gì không?]
"Không cần, đến thế giới tiếp theo."
[Ầu…]
Thiên Hoa rầu rĩ đáp một tiếng, nó hí hửng mở thương thành, ký chủ đến nhìn một cái cũng không nhìn, liền muốn đi thế giới tiếp theo.
Trong thương thành có rất nhiều thứ hữu ích, có thể hỗ trợ ký chủ hoàn thành nhiệm vụ a.
Có lẽ với chị ấy, linh hồn chi lực mới là quan trọng nhất, những thứ khác đều không có ý nghĩa gì với chị ấy.
Rõ ràng lúc bên cạnh Mặc Phàm, chị ấy có vẻ rất thích anh ta, nhưng khi rời đi, cũng không có chút gì có vẻ là đau lòng hay không nỡ.
[Ký chủ xin chuẩn bị, sắp truyền tống đến thế giới tiếp theo….]
___________
Grừ!
A a a...
Sơ Nghiên vừa mở mặt, lập tức đã thấy một vật thể không xác định nhào đến trước mặt cô.
Phản xạ tự nhiên, Sơ Nghiên lập tức ra tay, một đòn đánh bay người kia.
Grừ….
Grào!!!
Đồ vật này… là xác sống?
[Bingo, chào mừng ký chủ đến với Mạt thế!]
"… ngươi không thể cho ta xuyên vào lúc bình thường một chút à?"
Sơ Nghiên nhìn đám xác sống đem mình vây quanh, không khỏi xoa xoa ấn đường.
Chỉ là… rất kì lạ, đám xác sống này vừa rồi còn nhào lên tấn công cô, lúc này lại tỏ vẻ sợ hãi là sao?
Huhu… đáng, đáng sợ quá…
Sợ thật, tránh xa nó ra.
Sơ Nghiên càng kinh ngạc, cô thế nhưng lại nghe được tiếng lòng của bọn chúng? Thậm chí những tiếng gầm gừ kia, cô cũng hiểu được đó là gì!?
[A, ký chủ, có gì lạ đâu nha, bởi vì chị hiện tại cũng là tang thi mà!]
Thiên Hoa hiện ra bên cạnh Sơ Nghiên, cười hì hì nói.
Sơ Nghiên: "...."

Tang thi? Xác sống? Cô hiện tại cũng là cái thứ đáng kinh tởm đó sao?
Sơ Nghiên nhìn lại mình, hiện tại không có gương, cô không rõ gương mặt của mình ra sao, nhưng ngoài quần áo trên người rách nát một chút, nhưng tay chân cô hoàn toàn không bị thối rữa như đám xác sống đó.
Mặc kệ như thế nào, hiện tại tìm một bộ đồ mới thay bộ đồ rách nát này ra cái đã.
Sơ Nghiên bước đi, đám tang thi đều chủ động tránh ra, để lại một lối cho Sơ Nghiên rời đi, sau đó bọn chúng cũng lẽo đẽo theo sau.
“Cút hết đi.”
Sơ Nghiên quay đầu, ra lệnh cho bọn chúng.
Đám xác sống lập tức gầm gừ rời đi.
Không biết lần này hệ thống chọn cho cô nhân vật như thế nào, nhưng nếu có thể điều khiển được đám xác sống này, chắc hẳn cũng là một nhân vật có tầm ảnh hưởng không ít tới cốt truyện.
___________
Mộ Dung Thanh Linh, một nữ sinh cao trung gia thế bình thường.
Lúc cô đang ở trường để bắt đầu kỳ thi cuối cấp, bầu trời bỗng nhiên chuyển sang màu đỏ rực.
Tiếp đó, một cơn mưa máu kỳ lạ từ trên trời đổ xuống.
Lúc này cũng chính là lúc, Tận thế tàn khốc bất ngờ ập đến.
Sau khi ra khỏi phòng thi, không khí xung quanh thay đổi một cách kỳ lạ.
Mộ Dung Thanh Linh chứng kiến bạn học của cô cắn một bạn học khác.
Bộ dạng của bọn họ vô cùng kì lạ, cơ thể trở nên hôi thối, dần dần bị phân hủy.
Mộ Dung Thanh Linh lấy thân cây lau nhà làm vũ khí, cùng tập trung với một vài người bạn còn sống sót trong trường.
Sau một ngày bị vây ở trường, dưới tấn công của tang thi và cơn đói khát kéo đến, đám học sinh không chờ được nữa mà tự mình tìm đường trốn ra.
Cả đám gần 30 người, lúc trốn ra được bên ngoài cũng chỉ còn lại hơn mười người.
Lúc bọn họ ra khỏi trường, may mắn gặp được cô giáo của bọn họ.
Cô chủ nhiệm, cũng chính là nữ chủ của thế giới này, Lam Chỉ Tịch.
Cũng chính sự gặp gỡ này, đưa Mộ Dung Thanh Linh trở thành phản diện lớn nhất ở Mạt thế này.
Sau khi gặp gỡ cô giáo, đám học sinh đều vô cùng vui mừng.
Lam Chỉ Tịch cũng tỏ thái độ rất tốt.
Lam Chỉ Tịch còn đi với một người nữa, là một thầy giáo khác.

Lam Chỉ Tịch từ nhỏ đã học võ, nên may mắn sống sót, hơn nữa còn thức tỉnh song hệ dị năng.
Trong đó một dị năng là công kích, hệ lửa, còn có một dị năng không gian vô cùng quý hiếm.
Lam Chỉ Tịch tự biết có được không gian dị năng trong mạt thế này là trân quý cỡ nào, nên đã chủ động giấu đi không gian không gian của mình.
Trong nhóm lại chỉ mình Lam Chỉ Tịch có dị năng, một mình cô ta bảo vệ hơn mười học sinh, phải nói là vô cùng khó khăn.
Nơi này là mạt thế, người tốt, đã chỉ còn là khái niệm mà thôi, cho dù đó là nữ chủ.
Trong một lần trốn tang thi, Lam Chỉ Tịch giả vờ ở phía sau yểm trợ, thực chất là bỏ rơi tất cả bọn họ.
Một mình rời đi.
Thật ra điều này cũng không trách được cô ta, mặc dù Lam Chỉ Tịch không bảo hộ bọn họ nữa, nhưng cô ấy cũng không mang đi toàn bộ đồ ăn, mà còn để lại một ít cho đám học sinh và vị thầy giáo kia.
Đáng tiếc, tên thầy giáo đó lại không giống, hắn bị tang thi cào trúng, sốt cao một đêm rồi thức tỉnh dị năng, có sức mạnh gấp nhiều lần người mình thường.
Hắn cướp đi toàn bộ chỗ đồ ăn còn sót lại, ném lại đám học sinh lại mà rời đi.
May mắn tên thầy giáo đó vẫn còn chút lương tâm, không làm gì đám học sinh như các cô.
Dần dần, trong nhóm cũng có vài người thức tỉnh dị năng, cả đám cũng có chút năng lực bảo vệ bản thân.
Nhưng bọn họ quá xui xẻo, gặp phải Tang thi triều, toàn bộ học viên đều bị giết ch/ết.
Chỉ còn lại mình Mộ Dung Thanh Linh được bạn học yểm trợ mà may mắn sống sót, nhưng bản thân cô cũng bị thương.
May mắn, cô không hề biến thành tang thi.
Nhưng cơ thể lại có biến hóa, Nguyên chủ cuối cùng thức tỉnh dị năng, là Tinh thần hệ vô cùng quý hiếm.
Có dị năng, hơn nữa một mình hành động, nguyên chủ cũng không gặp vấn đề quá lớn.
Trong một lần tìm kiếm thức ăn trong một siêu thị nhỏ, cô gặp một đoàn đội khác cũng đang tìm đồ ăn.
Mộ Dung Thanh Linh gặp lại Lam Chỉ Tịch.

Lam Chỉ Tịch vờ nói bản thân bị lạc, không tìm được bọn họ.
Nguyên chủ cũng tin tưởng, lại đem toàn bộ sự việc kể lại.
Biết Nguyên chủ thức tỉnh dị năng hiếm có, Lam Chỉ Tịch giữ cô lại, lợi dụng cô làm việc cho mình.
Đoàn trưởng của Đoàn đội này là Cung Tầm, thiếu tá trong quân đội, vốn đang trên đường tìm kiếm người gặp nạn, đưa người về căn cứ.
Hắn cũng chính là nam chủ của vị diện này.
Sau khi Mạt thế bắt đầu, chính phủ và quân đội là người phản ứng đầu tiên, nhanh chóng tập trung lực lượng thanh lý tang thi, thành lập căn cứ.
Sau đó quan đội trong quân sẽ chia thành nhiều đội, tìm kiếm những người còn sống sót, giống như việc làm của Cung Tầm hiện tại.
Nguyên chủ theo Lam Chỉ Tịch về căn cứ thành phố A, trở thành cánh tay đắc lực bên cạnh Lam Chỉ Tịch.
Sau đó, vì cùng Cung Tầm ở bên nhau, Lam Chỉ Tịch bị nữ phụ ghen ghét hãm hại mà rơi vào giữa bầy tang thi, nguyên chủ phát hiện âm mưu lập tức đi theo cứu viện, yểm trợ cô ta.
Nhưng lại không ngờ đến, trong khoảnh khắc sống còn, Lam Chỉ Tịch lại lợi dụng cô, đẩy cô ra làm vật thế thân dẫn dụ tang thi, còn bản thân thì tìm cơ hội trốn thoát.
Nguyên chủ cứ vậy bị đám tang thi xé tan xác.
Nhưng kỳ lạ là, cô lại luôn duy trì tỉnh táo, dù cơ thể có bị xé đến nát bấy, cô vẫn luôn giữ được ý thức, cảm nhận từng lớp thịt máu trên cơ thể bị gặm nhấm từng chút, từng chút một.
Có lẽ vì cô có dị năng tinh thần, nên tinh thần lực so với người bình thường rất cao, vì vậy mà giữ được ý thức đi? Nhưng sau đó, cơ thể cô lại tái tạo khôi phục hoàn toàn, cơ thể lại nhanh chống hồi phục, rồi lại bị xé nát.
Cực hình lặp đi lặp lại, khiến căm hận của Mộ Dung Thanh Linh với Nữ chủ ngày càng sâu.
Cuối cùng, Mộ Dung Thanh Linh trở thành tang thi vương, điều khiển tang thi, chơi đùa nam nữ chủ chật vật đến xoay vòng vòng.
Nhưng đến cuối cùng, dưới sự hợp tác của năm vị thủ lĩnh của năm căn cứ mạnh nhất, đánh bại Tang thi vương, mở ra một thời đại mới, đem đến niềm hy vọng cho Mạt thế.
Lúc cô xuyên qua, chính là lúc cơ thể Mộ Dung Thanh Linh vừa được tái sinh.
Nói cách khác, hiện tại cô là một con tang thi mang thân thể giống với con người?
Sau khi biến thành tang thi, cơ thể bên ngoài không đổi, nhưng bên trong lại thay đổi rất nhiều.
Ví dụ như cô không cần ăn uống, sức mạnh thể chất hơn xa người bình thường, tim của cô không đập, mạch cũng không đập, cơ thể cũng không có độ ấm như con người.
Sơ Nghiên đi vào một của hàng quần áo, tìm một bộ phù hợp, muốn mặc vào.
Nhưng cơ thể hiện tại của cô bẩn quá...
"Thiên Hoa, tích phân có thể đổi lấy nước tắm không?"
Thiên Hoa: [!??? ] nó vừa nghe thấy cái gì vậy??
________
Sau khi dùng 10 tích phân đổi nước tắm từ chỗ Thiên Hoa, Sơ Nghiên tắm rửa sạch sẽ, sau đó thay một bộ đồ sạch sẽ.
Thiên Hoa thật sự khóc ròng, lần đầu nó gặp người dùng tích phân đổi nước chỉ để tắm!!
"Được rồi, nhiệm vụ lần này là gì?"
Thiên Hoa nghe Sơ Nghiên cuối cùng cũng hỏi tới, lập tức hiện ra, vui vẻ phát nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ chính tuyến: Mạt thế vi vương: Giúp nguyên chủ báo thù, thành lập căn cứ, xây dựng căn cứ lớn mạnh nhất Mạt Thế.]

Sơ Nghiên hơi nâng mi, không chỉ giúp nguyên chủ báo thù, còn phải lập căn cứ.
Hệ thống đúng là ngày càng biết tìm việc.
[Ký chủ, nhiệm vụ càng khó, tích phân nhận được sẽ càng nhiều.
Mà hồn lực cũng càng mạnh mẽ.]
Thiên Hoa trả lời, nó biết rõ làm sao để ký chủ chăm chỉ làm việc.
Chỉ cần có liên quan đến việc khôi phục linh hồn lực, ký chủ gần như sẽ không có bất kỳ phản đối gì.
"Sao hôm nay ngươi không phát nhiệm vụ phụ?"
Sơ Nghiên không nghe hệ thống phát nhiệm vụ nữa, liền lên tiếng.
[Không a, nhiệm vụ phụ tuyến hay nhiệm vụ ẩn chẳng qua là nhiệm vụ bất ngờ nha, nếu đối tượng nhiệm vụ xuất hiện, chị sẽ nhận được nhắc nhở a]
"Vậy tại sao ở vị diện trước lại phát cùng lúc?"
[A? Đó là vì nhiệm vụ của chị có liên quan đến nam chủ, hơn nữa Phương Tĩnh kia cũng ở cạnh chị nha, nên mới phát cùng lúc.]
"Ừ."
Sơ Nghiên ừ một tiếng, sau đó cũng không nói gì nữa.
Cô rời khỏi cửa hàng quần áo, đi tìm một chiếc xe.
Ở trong mạt thế, đi bộ quả thật không phải cách tốt.
Sơ Nghiên ở trong một cửa hàng tìm được một chiếc xe việt dã, cô đem một ít đồ dùng cần thiết thu thập rồi ném lên xe.
Siêu thị này rất lớn, tang thi trong đây vô cùng nhiều, còn có một ít tang thi biến dị và cấp cao.
Có lẽ vì vậy mà chưa có người dám đi vào thu thập, nên đồ dùng và thức ăn trong đây vẫn còn rất nhiều.
Hiện tại nhân vật chính trong nhiệm vụ của cô ở căn cứ quân sự thành phố A, nên địa điểm cô cần đến là nơi đó.
"Mẹ nó! Tên chết tiệt đó dám lừa chúng ta!"
"Mau chạy đi! Tìm chỗ trốn trước đã."
"Đừng để tao gặp lại nó!"
Sơ Nghiên đang đi trên đường, liền nghe tiếng mắng chửi.
Phía trước là ba người đang chạy trối chết, phía sau là cả một đàn tang thi đang đuổi theo.
Sơ Nghiên không nói lời nào, quay xe lại, chuyển hướng đi.
Mặc dù vậy, nhưng ba người kia đã nhìn thấy xe của cô, lập tức kêu cứu.
"Người anh em! Mang chúng tôi theo với!"
"Mau cứu chúng tôi với!"
"Đừng có đi!".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.