Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 973: Hệ thống sủng phi (6)




Lần đầu tiên Chu thái nữ nghe nói có trừng phạt, không khỏi nhíu mày, trong lòng có hơi lo lắng, thất bại bị trừng phạt là thế quái nào?
Xem ra sau này, nàng phải nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Chu thái nữ trong lòng hỏi hệ thống sủng phi: “Có những hình phạt gì vậy?” 
“Đến lúc đó thì cô sẽ biết.” Hệ thống sủng phi nói một câu rồi không lên tiếng nữa.
“Xong rồi Thái nữ.” Thu nữ quan nhìn Chu thái nữ vô cùng xinh đẹp đang nhíu mày trong gương đồng, làn da của nàng rất đẹp, gần như không có một khuyết điểm nào, trắng hồng, căn bản không cần trang điểm, mày không cần vẽ cũng vẫn đen, môi không cần tô cũng vẫn đỏ thắm.
Quả thật là không cần thoa phấn trang điểm mà vẫn rất xinh đẹp. 
Trong lòng Thu nữ quan có cảm giác không tốt lắm, thế cuộc của hậu cung này e rằng sắp thay đổi rồi.
“Cảm ơn Thu nữ quan.” Chu thái nữ đưa ngón tay nhỏ và dài như ngọc chạm vào búi tóc, vừa cười vừa nói.
Thu nữ quan hành lễ xong liền rời khỏi cung điện, trở về gặp Ninh Thư. 
“Nương nương, một lúc nữa Hoàng thượng và Chu thái nữ sẽ cùng nhau tới đây.” Thu Linh hành lễ nói với Ninh Thư.
Ninh Thư ừ một tiếng, uống một hớp trà hoa nhài có lợi cho tiêu hóa, nhìn dáng vẻ muốn nói rồi lại thôi của Thu Linh, hỏi: “Còn có chuyện gì sao?”
“Nương nương, Chu thái nữ thật sự là một mỹ nhân, hơi thở như hoa lan, làn da trắng như tuyết.” Thu nữ quan nhíu mày: “Một mỹ nhân như vậy, tại sao trước đây nô tì không hề chú ý tới chứ?” 
Thu Linh hoàn toàn không nhớ nổi trước đây Chu thái nữ có dáng vẻ như thế nào, lẽ ra một mỹ nhân như vậy phải gây chấn động chứ!
“Trang điểm cho bổn cung, Hoàng thượng sắp tới rồi.” Ninh Thư không thèm để ý đến lời nói Chu Thái nữ rất đẹp của Thu Linh.
“Vâng.” 
Thu Linh trang điểm cho Ninh Thư, cao quý, tao nhã vô cùng, Ninh Thư cảm thấy cổ mình sắp bị đè gãy đến nơi rồi: “Đơn giản là được rồi.”
“Nương nương, người phải dùng sự ung dung và đoan trang để thể hiện uy nghi của Hoàng hậu.” Thu nữ quan vừa nói vừa búi tóc cho Ninh Thư.
Ninh Thư giơ tay lên ngăn cản: “Không cần, đơn giản là được. Uy nghi của Hoàng hậu là do Hoàng thượng ban cho, không cần quá uy nghi trước mặt Hoàng thượng.” 
Mẹ kiếp, nặng quá rồi.
Thu nữ quan chỉ có thể giúp Ninh Thư rửa mặt chải đầu lần nữa.
“Quy củ là được rồi.” Ninh Thư nói, không làm mất đi lễ nghi của Hoàng hậu, lại không tỏ ra trang trọng nghiêm túc mấy. 
“Hoàng thượng giá đáo.” Bên ngoài cung Trường Thu, giọng nói the thé của thái giám vang lên.
Ninh Thư đứng lên đi tới cửa nghênh đón Triệu Húc.
Triệu Húc mặc thường phục, nhưng là một bộ y phục được may cắt công phu, làm tôn lên vẻ cao quý tuấn tú của Triệu Húc, tràn đầy uy nghi của hoàng đế. 
Chu thái nữ ở bên cạnh Triệu Húc có làn da giống như Thu Linh nói, trắng đến độ gần như trong suốt, người trắng mặc trang phục gì cũng rất xinh đẹp, người đẹp có bọc rèm cửa sổ cũng đẹp.
Chu thái nữ đứng cùng một chỗ với Triệu Húc, quả thực là thần tiên quyến lữ, dung mạo chẳng khác nào tiên nữ.
“Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng.” Ninh Thư gập người hành lễ với Triệu Húc. 
“Thần thiếp thỉnh an Hoàng hậu nương nương.” Chu thái nữ lập tức hành lễ với Ninh Thư, thế nhưng do không được tiếp thu nghi lễ cung đình toàn diện và có quy củ, cho nên động tác hành lễ thỉnh an có chút không chuẩn mực.
Ninh Thư nhìn lướt qua Chu thái nữ, không lên tiếng, Triệu Húc đưa tay ra đỡ Ninh Thư: “Tử Đồng đứng lên đi.”
Tử Đồng là tên gọi yêu của Hoàng thượng với Hoàng hậu, nghĩa giống như ông xã bà xã vậy. 
“Tạ ơn Hoàng thượng.” Ninh Thư đứng lên, hỏi: “Sao Hoàng thượng lại tới đây vậy?”
“Trẫm đưa Chu thái nữ qua đây.” Triệu Húc dường như có chút lúng túng ho khan một tiếng: “Để cho nàng ấy tới thỉnh an nàng.”
Dường như lúc này Ninh Thư mới chú ý tới Chu thái nữ, nàng quay đầu nhìn Chu Thái nữ: “Chu thái nữ mau đứng dậy đi.” 
“Thần thiếp cảm tạ ân điển của Hoàng hậu nương nương.” Chu thái nữ đứng lên, tư thế xinh đẹp, cho nên mới nói, người đẹp làm động tác gì cũng xinh đẹp hết.
Chu thái nữ mới vừa đứng dậy, trong đầu đã vang lên giọng nói cứng nhắc: “Thông báo nhiệm vụ, chèn ép dáng vẻ bệ vệ của Hoàng hậu. Thời hạn của nhiệm vụ là trong vòng nửa năm, phần thưởng cho nhiệm vụ là cơ thể tràn ngập hương thơm, mùi thơm cơ thể vĩnh cửu.”
Chu thái nữ nghe thấy thời hạn cho nhiệm vụ là nửa năm, trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ hệ thống bắt nàng đối đầu với Hoàng hậu ngay bây giờ. Hiện giờ, nàng vẫn chưa đứng vững, trực tiếp mạo phạm cấp trên, bảo đảm sẽ chết rất thảm. 
Tùy tiện tìm một lý do tìm một tội danh là có thể khiến cho nàng không ngóc đầu lên được. Cho dù xảy ra chuyện, Hoàng thượng cũng không sẽ không bảo vệ nàng, một bên là phu thê nhiều năm, một bên mới chỉ dây dưa một đêm, có thể làm hoàng đế, có thể trở thành lãnh đạo của một quốc gia, chắc chắn có điểm hơn người.
Hơn nữa hậu cung này nhiều mỹ nhân như vậy, bớt đi một người thì có làm sao.
Trong lòng Chu thái nữ nảy ra rất nhiều suy nghĩ, đây là kinh nghiệm nhiều năm nàng đúc kết được ở văn phòng thời hiện đại. 
“Tử Đồng.” Triệu Húc ngồi trên ghế gọi Ninh Thư.
Ninh Thư hỏi hắn: “Hoàng thượng, có chuyện gì sao?”
“Hiện giờ, Chu thái nữ đã là cung phi danh chính ngôn thuận rồi, cũng không thể vào lãnh cung được nữa, hãy sắp xếp cho nàng ấy một chỗ ở đi.” Triệu Húc xoay chiếc nhẫn ngọc trên ngón tay cái của mình: “Thân phận Chu thái nữ thấp quá.” 
Ninh Thư gật đầu: “Để Chu thái nữ tiếp tục sống ở lãnh cung quả thật là khiến nàng ấy tủi thân rồi. Cảnh vật ở Ngọc Quỳnh uyển của cung Ánh Nguyệt rất được, cảnh vật thanh tịnh đẹp đẽ mà lịch sự tao nhã. Trang phi là chủ của cung Ánh Nguyệt, Trang phi tính tình dễ hòa hợp, nhất định có thể chung sống hòa thuận với Chu thái nữ.”
Chu thái nữ vừa nghe thấy cung Ánh Nguyệt là địa bàn của Trang phi, trong lòng lập tức cảm thấy không ổn, không nhịn được liền liếc nhìn Ninh Thư, cảm thấy Hoàng hậu đang cố ý đưa mình vào tay Trang phi.
Phải biết rằng, lúc trước, chính Trang phi đã đày cơ thể này vào trong lãnh cung. 
Chu thái nữ có ý muốn từ chối, nhưng lại nhìn thấy được sự hài lòng trên hàng lông mày của Triệu Húc, hiển nhiên hắn rất vừa ý với sự sắp xếp này. Chu thái nữ chỉ có thể im lặng, khi không có bất cứ sức mạnh nào, cũng chỉ có thể chấp nhận, sau này từ từ mưu tính.
Trang phi thì sao, đến lúc đó sẽ từ từ so chiêu.
“Chu thái nữ đã thị tẩm rồi, cần được thăng cấp, hiện giờ là thái nữ cửu phẩm, thăng cấp làm Tuyển thị bát phẩm thì thế nào?” Trên mặt Ninh Thư vẫn luôn nở một nụ cười nói với Triệu Húc. 
Triệu Húc nhìn Chu thái nữ mặt mày như tranh vẽ, thanh nhã thoát tục đứng đó, mím môi nói: “Tuyển thị có hơi thấp.”
“Hoàng thượng cảm thấy nên thăng lên chức vị gì?” Nụ cười trên mặt Ninh Thư đã được thu hồi lại một chút, bà đây bây giờ đang khó chịu đấy.
Dĩ nhiên là Triệu Húc nhìn thấy sắc mặt của Ninh Thư, hắn nói: “Như vậy đi, Tiểu nghi thứ thất phẩm.” 
“Thần thiếp xin nghe theo Hoàng thượng.” Ninh Thư quay đầu lại nhìn Chu thái nữ, không đúng, bây giờ phải gọi là Chu tiểu nghi rồi, lãnh đạm nói: “Còn không mau cảm tạ ân điển của Hoàng thượng, những người khác đều thăng cấp từng bậc từng bậc, nhưng ngươi lại được thăng cấp hai chức vị, sau này phải hầu hạ Hoàng thượng cho thật tốt đấy.”
Chu tiểu nghi lập tức hành lễ: “Thần thiếp đa tạ ân điển của Hoàng thượng, đa tạ ân điển của Hoàng hậu.”
“Thăng cấp hai chức vị, thưởng cho kỹ năng khóc như hoa lê đọng giọt sương.” Giọng nói của Hệ thống sủng phi vang lên. 
Chu tiểu nghi trong lòng đang nhảy nhót vui mừng, không ngờ thăng cấp hai chức vị còn có phần thưởng, kỹ năng hoa lê đọng giọt sương này chính là khóc cũng quyến rũ, cũng khiến cho lòng người rung động, khiến cho người ta thương yêu.
“Thông báo nhiệm vụ, trong vòng hai tháng lại thăng cấp tiếp hai chức vị, thưởng cho long châu thượng hạng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.