Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 838: Nhiệm vụ đặc biệt




Màn kịch bắt gian này càng diễn càng hăng, cuối cùng vẫn là Lý Tân Trạch phải ra tay dập tắt, nhân vật chính là hắn, cảm giác này thật không dễ chịu.
Lý Tân Trạch ngày càng ít về nhà, hôn nhân của hai người chỉ là trên danh nghĩa, trước mặt truyền thông, Trần Gia Nam còn phải tìm lý do cho Lý Tân Trạch, cho bên ngoài biết tin tình cảm hiện tại của bọn họ rất tốt.
Trần Gia Nam ngậm đắng nuốt cay, khóc hết tối này đến tối khác, giống như một oán phụ.
Trần Gia Nam nhìn chính mình trong gương, bản thân đã từng đẹp như vậy, bây giờ giữa hai lông mày đều là phiền muộn và oán hận.
Khóe miệng đã không thể nhếch lên nổi.
Cứ phí hoài tuổi đời của mình, cùng Lý Tân Trạch oán hận lẫn nhau như vậy sao? Cứ tranh giành cùng nhiều nữ nhân vậy sao?
Thật mệt mỏi!
Trần Gia Nam trằn trọc mấy đêm, lấy lại bình tĩnh, mỉm cười đưa giấy ly hôn đến trước mặt Lý Tân Trạch.
Lý Tân Trạch nhìn qua rồi ký tên, thấy đối phương cứ vậy ký tên, trong lòng Trần Gia Nam cảm thấy hơi chua xót.
Lý Tân Trạch hỏi Trần Gia Nam: “Cô muốn gì, tôi sẽ bồi thường cho cô.”
Trần Gia Nam lắc đầu, nói không cần.
Trần Gia Nam mang theo hành lý rời đi, mua vé máy bay xuất ngoại ngay trong ngày.
Ở nước ngoài, Trần Gia Nam ở một gian phòng nhỏ, trời chưa sáng đã vội gặm bánh sandwich đi tìm vai ở phim trường Hollywood.
Chỉ cần là phim điện ảnh cần có mặt người Hoa Hạ, dù vai lớn hay nhỏ, Trần Gia Nam đều diễn.
Việc treo trên dây thép khiến cơ thể Trần Gia Nam chằng chịt vệt dây, khổ sở như thế, cô ấy sẽ không buồn về đoạn hôn nhân thất bại kia nữa.
Dần dần, Trần Gia Nam nhận được nhiều vai hơn, Trần Gia Nam từng trải qua tôi luyện càng thêm nổi bật.
Lúc vuốt tóc trên màn ảnh nhìn xinh đẹp vô cùng, dù lúc trên mặt dính bụi, dùng súng chiến đấu, cũng vẫn rất đẹp.
Vẻ đẹp sâu sắc bên trong chứ không phải vẻ đẹp của khuôn mặt.
Sau những gì đã trải qua khi đó, những đau đớn kia đúng là cũng không nhằm nhò gì, đời còn dài nên quên đi đau khổ, vì mình mà sống.
Không cần đoán xem hôm nay chồng đi đâu, không bị mấy tạp chí lá cải ảnh hưởng.
Trần Gia Nam mặc lễ phục ôm sát thân tham gia Oscar, trên thảm đỏ gặp phải Lý Tân Trạch, có nữ minh tinh ôm cánh tay Lý Tân Trạch.
Hai người nhìn nhau, Trần Gia Nam không hề tránh né.
“Anh khỏe không?”
“Tôi rất khỏe.”
Trần Gia Nam rất bình tĩnh, không có Lý Tân Trạch, cuộc đời của cô ấy lại càng thêm đặc sắc.
Trên bục trao giải thưởng, Trần Gia Nam cầm cúp, cười rạng rỡ hơn cả nắng mai, đẹp đến rung động lòng người.
Lý Tân Trạch nhìn Trần Gia Nam, vẻ đẹp của Trần Gia Nam đẹp khiến tim người ta đập rộn ràng, thật có sức hút.
Lý Tân Trạch ở lại nước ngoài, chuyển đến cạnh nhà Trần Gia Nam, tìm cách tiếp cận Trần Gia Nam, trời chưa sáng đã đến chạy bộ trước cửa nhà Trần Gia Nam, chỉ mong gặp được Trần Gia Nam đi chạy bộ.
Trần Gia Nam chỉ lạnh nhạt nhìn Lý Tân Trạch đang xun xoe.
Nếu đã lấy được trái tim của một người đàn ông, cách hạ đẳng nhất là ngoan ngoãn phục tùng.
Cách ở giữa là như gần như xa.
Cách thượng thừa nhất chính là khiến hắn mong mà không được.
Nam nhân chính là cái giẻ chùi chân, lúc này có kêu Lý Tân Trạch uống nước rửa chân Trần Gia Nam, chỉ sợ Lý Tân Trạch cũng sẽ uống.
Đời này, Trần Gia Nam sẽ không kết hôn lại cùng Lý Tân Trạch, một khi người ta đã không còn tôn trọng, không còn lo lắng, cũng sẽ không biết quý trọng.
Sự nhiệt tình của Lý Tân Trạch không hề khiến Trần Gia Nam dao động chút nào, có quá nhiều nam nhân ưu tú theo đuổi cô ấy, nhưng Trần Gia Nam sẽ không dễ dàng giao phó bản thân cho người khác, để người khác nắm giữ vận mệnh của mình.
Sự nóng lòng của Lý Tân Trạch không hề ảnh hưởng tới Trần Gia Nam, liên quan gì đến cô ấy chứ.
Ninh Thư:...
Lại là bước ngoặt, biến đổi thật bất ngờ.
Nữ nhân tự tôn tự cường tự ái, thì người khác mới yêu được mình, nữ nhân nhất định phải có sự nghiệp cá nhân, sự nghiệp độc lập mới có thể có nhân cách và tôn nghiêm.
Cái thứ gọi là nam nhân, tốt nhất không nên đặt hy vọng lên người hắn.
Yêu là một loại chất hóa học, sau khi trải qua phản ứng hoá học, yêu tự nhiên sẽ hết, còn có thể không biết mệt mỏi không kể ngày đêm yêu một người hay sao?
Ninh Thư chu miệng, dù đôi này đã chia tay rồi, nhưng đời của Trần Gia Nam coi như đã nghịch tập, nữ nhân không gả được cho nam nhân tốt thì phải trở nên thành công, còn phải thành công hơn hắn nữa.
Nam nhân tốt thật sự tồn tại sao?
Ninh Thư tắt màn hình đi, cảm giác mình vừa xem một câu chuyện tình rất cảm động, không phải, phải là con đường quật khởi của nữ nhân.
Nếu để Ninh Thư chọn, cô tình nguyện làm một Trần Gia Nam có linh hồn tự do.
Hôn nhân của Trần Gia Nam và Lý Tân Trạch, từ khi Trần Gia Nam lui bước, trở thành một bà nội trợ dựa vào Lý Tân Trạch, đó chính là bắt đầu của sai lầm.
Ninh Thư thở dài, cử động thân thể, rút một quyển sách từ trên giá sách, nghe 2333 nói: “Có người gửi tin nhắn cho cô.”
Ninh Thư nhíu mày, mở hệ thống nói chuyện ra, là số hiệu 696 gặp trong không gian ảo trước kia gửi tin nhắn tới.
“Có một nhiệm vụ sửa lại thế giới bị vỡ, cô có muốn tới hay không?”
Ninh Thư trả lời tin nhắn: “Nhiệm vụ giả trung cấp như tôi cũng có thể tham gia ư?”
Tinh tinh một tiếng, bên kia liền trả lời lại: “Có thể, cô đến phòng giao dịch không gian ảo để biết cụ thể nhé.”
“Thù lao vô cùng phong phú, sửa lại thế giới bị vỡ sẽ nhận được rất nhiều công đức.”
Ninh Thư suy nghĩ một lát, bản thân vẫn luôn đơn thương độc mã, lần này đi quen thêm nhiều người cũng tốt, hiện giờ cô đã có 10000000 điểm, có thêm 10000000 điểm nữa sẽ lên được nhiệm vụ giả cao cấp rồi.
Tài nguyên thu thập được ở thế giới cao cấp có thể giúp bí tịch của cô tạo thành thế giới.
Chuyện bản thân không biết có thể đi hỏi người khác, mỗi lần đi hỏi nam tử tóc bạc, đều bị hành hạ một trận.
Ninh Thư hỏi 2333: “Thế giới bị vỡ có nguy hiểm gì không?”
“Cô muốn đi làm loại nhiệm vụ này ư?” Giọng 2333 có chút hoài nghi: “Loại thế giới này rất nguy hiểm, kịch bản rất hỗn loạn, cô sẽ nhận được một kịch bản, có khi chuyện đã xảy ra ở thế giới thực tế khác xa so với kịch bản cô nhận được.”
Ninh Thư:...
Có điều Ninh Thư vẫn quyết định đi thử, đổi Tích Cốc đan, nước, ít dược liệu cơ bản và thuốc giải độc đan từ cửa hàng hệ thống.
Nghĩ đến đây là một nhiệm vụ nhóm, Ninh Thư lại đổi thêm gấp đôi Tích Cốc đan và nước.
Hít một hơi thật sâu, Ninh Thư nói với 2333: “Chúng ta đến không gian ảo.”
Nói thật, phải làm nhiệm vụ cùng những nhiệm vụ giả khác, trong lòng Ninh Thư có chút lo lắng.
Sau một hồi mất đi cảm giác trọng lực, Ninh Thư đã đứng ở trên nền đá xanh rồi.
“Không biết phòng giao dịch ở đâu nhỉ?” Ninh Thư định kéo một người lại hỏi.
“Không phải cô mở hệ thống định vị rồi sao, 5 điểm công đức để vứt đi à?” 2333 nói.
Đúng đó, cô đã quên mất còn có hệ thống định vị.
Trong đầu Ninh Thư xuất hiện một chấm đỏ nhỏ, còn gợi ý cô nên đi như thế nào.
Ninh Thư thuận lợi đến đại sảnh của phòng giao dịch, phòng giao dịch rất lớn, kiến trúc hùng vĩ, trông rất uy nghiêm, khiến người ta phải nín thở.
Phòng giao dịch có người lui tới, có người có linh hồn mỏng manh, có người khí thế ngưng tụ trên người rất nặng, vừa nhìn đã biết là kẻ mạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.