Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 73: Thê tử của tổng tài (5)




Edit: Akito
Đừng nhìn Tiêu Diễn là cái nam nhân, nhưng chất lượng da là chuẩn cmn luôn, thực non thực trơn, Ninh Thư một cái tát một cái tát đánh vào trên mặt hắn, cảm thấy trơn nhẵn.
Một tay bị Tiêu Diễn bắt được, Ninh Thư chỉ có thể hướng một bên mặt Tiêu Diễn tát đi tát lại, chỉ trong chốc lát, nửa bên mặt Tiêu Diễn liền sưng lên, xanh tím đan xen, cùng bên mặt tuấn lãng đẹp trai còn lại tạo thành đối lập tươi sáng rõ nét.
Tiêu Diễn chậm chạp xoay đầu lại nhìn Ninh Thư, trong mắt ấp ủ bão táp, âm đức mà nhìn Ninh Thư, “Cô thực tốt, thực tốt, hít-khà-zzz…” Tiêu Diễn vốn dĩ muốn đe dọa Ninh Thư một chút, nhưng lời vừa nói ra liền làm căng miệng vết thương trên mặt, đau đớn đến nước mắt đều chảy ra.
Tiêu Diễn bị chọc giận đến điên rồi, thấy Ninh Thư lại muốn giơ tay lên đánh hắn, cái tay vẫn luôn che lấy hạ bộ cũng không che chở hạ bộ của mình nữa, bắt lấy bàn tay giơ lên của Ninh Thư, nắm thật chặt hai cánh tay Ninh Thư, quát to: “Cô tiện nhân này.”
Ninh Thư cười nhạo một tiếng, không có tay còn có chân, Ninh Thư liền cực kỳ nhanh giơ chân hướng hạ bộ của Tiêu Diễn cho một cước.
Một cước này của Ninh Thư làm cho Tiêu Diễn đau đến nỗi con mắt cũng muốn lồi ra ngoài, ngã trên mặt đất che lấy hạ bộ của mình, trong miệng phát ra âm thành gào rú, gân xanh trên trán đều hiện lên, mồ hôi lạnh nhỏ giọt.
Ninh Thư giật giật cổ tay của mình, tay bị Tiêu Diễn niết qua đều phát thanh rồi.
Ninh Thư lạnh lùng mà nhìn Tiêu Diễn lăn qua lộn lại trên mặt đất, đúng là phế vật vô dụng, thế giới trước, Ninh Thư vẫn luôn muốn cho Hách Liên Anh một cước đến đoạn tử tuyệt tôn, nhưng trước sau đều không có như ý nguyện, đồng dạng là nam nhân, Tiêu Diễn thật đúng là nhược kê (con gà yếu ớt) ah.
“Nhiễm, không có sao chứ.” Tô phu nhân ở bên cạnh nhìn hết thảy sự việc vừa rồi phát sinh, thấy cái dạng này của con gái mình, trực giác cảm thấy con gái bị Tô Manh cùng Tiêu Diễn cái đôi tiện nhân này kích thích đến điên rồi.
Ninh Thư lắc đầu, “Mẹ, con không sao đâu.” Sau đó đi đến bên giường, ấn lên nút khẩn cấp, thông báo bác sĩ lại đây.
“Y tá, bên này có một người bị trứng vỡ, mau tới cứu giúp.” Ninh Thư nhàn nhạt nói.
Tiêu Diễn thống khổ vô cùng nghe thấy lời nói của Ninh Thư, đôi mắt sung huyết mà nhìn Ninh Thư, hận ý ngập trời, nhằm người mà cắn, âm đức vô cùng, phối hợp khuôn mặt cùng đầu heo giống nhau, như này nhìn như thế nào cũng rất buồn cười.
“Còn chưa đủ?” Ninh Thư nhướng mày hướng Tiêu Diễn hỏi, Ninh Thư nâng chân của mình lên, “Tôi có thể cho một cước nữa đấy.”
“Tô Nhiễm, cô sẽ hối hận… Hối hận trêu chọc tôi.” Tiêu Diễn nói chuyện đứt quãng, đau đớn không ngừng hít khí, sau đó vịn vách tường đứng lên, kẹp lấy chân ý định rời đi rồi.
Địa phương tư mật như vậy, Tiêu Diễn mới sẽ không ở loại bệnh viện này khám, bằng không đầu đề tin tức ngày mai chính là tổng tài tập đoàn Tiêu thị không được, khám ở nam khoa, Tiêu Diễn gánh không nổi việc này.
Mỗi một bước đi thân thể Tiêu Diễn đều đau đớn đến run rẩy một trận, mồ hôi đầm đìa, cơ bắp trên mặt run run, lại khẽ động đến miệng vết thương phát sưng trên mặt, càng đau nhức, “Tô Nhiễm, Tô Nhiễm…” 
Thời điểm Tiêu Diễn đi ra phòng bệnh, quay đầu nhìn Ninh Thư, gọi đến cái tên này tựa hồ từ trong kẽ răng Tiêu Diễn phát ra, vô cùng âm trầm.
Ninh Thư chép miệng chậc lưỡi, “Xem anh cái dạng này, tôi còn tưởng rằng anh yêu thương tôi đấy.”
Tiêu Diễn ho khan kịch liệt, “Tô Nhiễm, cô thực vô sỉ.”
Ninh Thư nhún nhún vai, vẻ mặt không sao cả, thiên hạ có ai vô sỉ hơn được anh chứ, Tiêu Diễn anh mới là người vô sỉ nhất trên đời này.
Y tá cùng bác sĩ được Ninh Thư thông báo tới cứu giúp đã đẩy giường bệnh đến, nhìn đến Tiêu Diễn đứng ngoài cửa kẹp lấy chân, cùng đầu heo giống nhau, hoàn toàn không để ý sự giãy dụa cùng phản đối của 
Tiêu Diễn, chính là đem Tiêu Diễn ấn ở trên giường bệnh, nói là phải đẩy đến phòng phẫu thuật.
Ninh Thư xấu xa nghĩ đến, không biết có thể hay không đem cái chỗ kia cắt đi, nếu như Tiêu Diễn không thể bạch bạch, không biết Tô Manh còn muốn hắn hay không.
Trong lòng Ninh Thư quả thực có chút tiếc nuối, nếu như có thể ở thế giới này tu luyện Tuyệt Thế Võ Công mà nói, sức lực sẽ rất lớn, một cước có thể trực tiếp đem Tiêu Diễn đá phế đi, một tát tai đánh xuống, tuyệt đối não của Tiêu Diễn cũng phải chấn động.
Từ khi đi vào thế giới này, Ninh Thư đợi thân thể thoải mái một tí, liền thử tu luyện Tuyệt Thế Võ Công ở thế giới trước, nhưng lại không có thành công.
Đoán chừng mỗi thế giới đều có pháp tắc của mình, tưởng tượng một chút một thế giới xe cộ như nước, lại 
có một người có thể vượt nóc băng tường, thật sự quá không phù hợp lẽ thường đi, hơn nữa linh khí ở thế giới này cũng không đủ để tu luyện.
“Nhiễm.” Tô phu nhân lo lắng mà nhìn Ninh Thư, “Con làm như vậy, không phải càng làm cho Tiêu Diễn hận con sao? Con đây là đem Tiêu Diễn đẩy về phía cái tiểu tiện nhân Tô Manh kia sao?”
“Không có chuyện gì đâu mẹ, lòng con hiểu rõ.” Trong lòng Ninh Thư cười nhạo một tiếng, cô lại không cần cùng Tiêu Diễn tương thân tương ái, hơn nữa nguyên chủ cũng không muốn cô vãn hồi Tiêu Diễn, cô tại sao phải nén giận.
Tránh cho về sau Tiêu Diễn cùng Tô Manh mỗi ngày đến trước mặt ghê tởm cô.
Tô phu nhân thấy Ninh Thư bộ dạng trầm tĩnh, ngược lại đã không còn bộ dạng thống khổ điên cuồng khi mất đi hài tử trước đó nữa, hỏi: “Dù sao đi nữa đánh trên mặt mũi cũng không nên, con đối với Tiêu Diễn như vậy, ba mẹ chồng của con sẽ đối với con có ý kiến đấy.”
Sự tồn tại của cô chính là sai lầm, vô luận làm điều gì, ba mẹ Tiêu Diễn đều có ý kiến, đặc biệt là hiện tại có hai đứa cháu cưng, nguyên chủ Tô Nhiễm liền là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, chẳng qua là xem mặt mũi Tô gia, không có đuổi cô đi.
Cái danh xưng Thiếu phu nhân Tiêu gia này chỉ là trên danh nghĩa mà thôi.
“Ngày mai liền phải xuất viện, con trở lại Tô gia hay trở lại Tiêu gia?” Tô phu nhân hướng Ninh Thư hỏi, nghĩ nghĩ còn nói thêm: “Hiện tại cái tiểu tiện nhân Tô Manh kia nhân thế mạnh, chính là vì nó sinh cho Tiêu Diễn hai đứa con, chúng ta về nhà trước, luôn có cơ hội thu thập tiểu tiện nhân kia, hiện tại Tiêu Diễn đối với tiểu tiện nhân kia ưa thích, đợi đến lúc Tiêu Diễn chán ngán, chính là cơ hội của chúng ta.”
Ninh Thư lắc đầu, nói: “Con là Thiếu phu nhân của Tiêu gia, đương nhiên phải trở về Tiêu gia, chờ về Tiêu gia trước, sau đó con sẽ về thăm Tô gia, con có việc muốn cùng ba ba thương lượng.”
Nếu cốt truyện không sai, hiện tại Tô gia đang cùng Mục gia hợp tác, nhưng vì một cái án kiện công trình trực tiếp đào không Tô gia.
Đây là bẫy rập của Tiêu Diễn, đối phó Tô gia một là vì chán ghét sự tồn tại của Tô Nhiễm, hai là vì thay ba mẹ Tô Manh báo thù. Người phụ nữ mình yêu chịu ủy khuất, đương nhiên muốn lấy lại công bằng.
Lại tăng thêm hành động vừa rồi cô làm với Tiêu Diễn, hiện tại Tiêu Diễn hận không thể ăn thịt cô, uống máu cô.
Vừa rồi nhổ râu cọp, vì tính mạng của mình mà suy nghĩ, thì liền giết chết Tiêu Diễn là được rồi, chậc chậc, như vậy không tốt, quá bạo lực đi, Ninh Thư cảm thấy mình là một người ôn nhu, để Tiêu Diễn chết dễ dàng thống khoái như vậy, làm sao có thể.
Nói nữa giết người là phạm pháp đấy, đây cũng không phải là cổ đại coi mạng người như cọng rơm cỏ rác. Nguyên chủ cũng không hi vọng mình là một tội phạm giết người đi.
Trong lòng Ninh Thư nghĩ nghĩ, ừ, nếu như Tiêu Diễn đã không còn thân phận địa vị như hiện tại, đã không còn tư chất để kiêu ngạo, cũng không còn hào phóng vung tiền như rác, hắn còn có thể cùng Tô Manh yêu đương trai gái, tình chàng ý thiếp, phân phân hợp hợp, hợp hợp phân phân, sau đó lại dính nhau như keo sơn?
Phải biết rằng tất cả sự lãng mạn đều là thành lập ở trên tiền tài, người thường vì sinh sống, thời thời khắc khắc phải nghĩ đến kiếm tiền nuôi sống chính mình, nào có thời gian dùng tiền bạc chơi trò lãng mạn.
Tiêu Diễn đã không có quầng sáng, chán nản thất vọng vì một ngày ba bữa bôn ba, Tô Manh còn có thể cùng hắn ở chung một chỗ sao?
Có lẽ đi, dù sao cũng là chân ái mà.
Cho nên quyết định, bảo trụ Tô gia không bị Tiêu gia chiếm đoạt, đồng thời nếu như có khả năng, đem Tiêu gia đánh sụp mới là tốt nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.