Boss Nữ Lạnh Lùng Của Tôi

Chương 21: Làm mướn không công






Tôi trố mắt cười: “Giám đốc Bạch có thể nghĩ được những điều này cũng không quá ngốc nhỉ.”“Hứ!”“Giám đốc Bạch nói đúng, chỉ dựa vào hai đoạn video này đương nhiên là không đủ.
Nhưng nếu như quan hệ giữa Tào Văn Hoài và BTT đột nhiên xấu đi, công bố hai đoạn video này vào lúc thích hợp thì cô cảm thấy có đủ hay không?”“Anh có cách nào để khiến quan hệ giữa bọn họ xấu đi?”“Cái này, đợi đến tối là cô sẽ rõ.
Có điều chưa chắc sẽ thành công!”“Nếu như không thành công thì sao?”“Vậy thì chỉ có thể quẳng hai đoạn video này ra rồi giúp Tào Văn Hoài báo cảnh sát, nói là bị đám lưu manh ở đây chèn ép, làm rối mọi chuyện lên, xem xem có thể thừa nước đục thả câu hay không.”Bạch Vi không hỏi gì thêm, nhíu mày, lặng lẽ suy tính.Lúc lâu sau, cô ta lên tiếng: “Phương Dương, tôi phát hiện, ngoại trừ đê hèn ra, anh còn rất nham hiểm.”“Ha ha ha.” Tôi không nhịn nổi cười, “Giám đốc Bạch, thật ra ngoại trừ đê hèn và nham hiểm ra, tôi còn rất dũng mãnh đấy, cô có muốn thử không?”Nói rồi, tôi cười híp mắt nhìn cô ta rồi vỗ vào tấm đệm trên giường.Khuôn mặt Bạch Vi đỏ ửng, cô ta trừng mắt nhìn tôi tức giận, sau đó quay người đi ra ngoài.Tôi không bieetys mính asal alfm cái quái gì“Giám đốc Bạch, 7h tối nay tôi dẫn cô đi xem kịch.” Tôi nói thêm một câu.Đáp lại tôi chỉ có tiếng sập cửa.Tôi không bieetys mính asal alfm cái quái gìTôi ngủ trưa một giấc thoải mái.

Xế chiều, muốn cho cái bụng của mình được no, nên tôi đã tìm đến một nhà hàng mà nghe người ta đồn đồ ăn ở đây rất được, một mình gọi vài món Xiêng La.Tôi không bieetys mính asal alfm cái quái gìTrong lúc đang ăn, đột nhiên có một đám người bước vào trong nhà hàng, đi đầu đương nhiên là Tào Văn Hoài và Lâm Lạc Thủy.Tôi không bieetys mính asal alfm cái quái gì“Oa, đây chẳng phải là anh Phương Dương – trợ lý giám đốc của Phần mềm Trí Văn sao?” Vào đến cửa, Tào Văn Hoài đã nhìn thấy tôi, vừa kéo tay Lâm Lạc Thủy tiến tới, vừa nói mấy lời châm chọc.tại sáo bạn lái làm như vậyTôi ngẩng đầu, nhìn đám nhân viên Maddie Kerr ở phía sau gã, lại nhìn Lâm Lạc Thủy im lặng không lên tiếng, mỉm cười nói: “Phó tổng giám đốc Tào, đã bắt đầu ăn mừng rồi sao?”tại sáo bạn lái làm như vậy“Đúng vậy!” Tào Văn Hoài không hề che giấu sự đắc ý ở trên mặt: “Khoảng hai ngày nữa, BTT sẽ ký hợp đồng với bên tôi.
Nói đến chuyện này, tôi còn phải cảm ơn anh đấy.
Nếu không phải anh tốn nước bọt thuyết phục Avala loại bỏ hai công ty của Hoa Quốc và Ấn Quốc, tôi cũng không dám chắc mình lấy được dự án lần này.
Cảm ơn anh, mùi vị làm không công cho người khác đúng là không dễ chịu chút nào nhỉ?”tại sáo bạn lái làm như vậy“Khà khà, phó tổng giám đốc Tào không cần khách sáo.
Dù sao anh cũng bỏ ra nhiều tiền như vậy rồi, nếu không để anh ký dự án này thì có chút không hợp lý, anh bảo có đúng không hả phó tổng giám đốc Tào?”“Hừ, mồm mép lanh lợi, chẳng qua anh chỉ là một kẻ thua cuộc, ngoài cái mồm ra thì còn có gì khác? Đấu với tôi, anh còn non và xanh lắm!”Dứt lời, Tào Văn Hoài ôm lấy Lâm Lạc Thủy, đi lướt qua người tôi.Nhưng vừa mới đi được vài bước, gã lại quay đầu, cười châm chọc một câu: “Sao anh lại ăn cơm một mình thế? Giám đốc Bạch của anh đâu rồi? Cô ta không phải bạn gái anh à?”Tôi không lên tiếng, chỉ cười hờ hững với gã.“Ồ, tôi nhớ ra rồi!” Tào Văn Hoài tỏ vẻ như sực nhớ ra điều gì đó: “Tôi nghe nói, giám đốc Bạch kia vốn dĩ không phải bạn gái của anh, ngược lại còn có mâu thuẫn rất lớn với anh nữa.

Chẳng qua hôm đó, anh nhìn thấy tôi và Lâm Lạc Thủy đi ra nên cố ý ôm lấy eo người ta, muốn chọc tức Lạc Thủy mà thôi.
Tôi nói không sai chứ? Anh Phương.”Nói đến đây, gã lại lắc đầu đầy khoa trương: “Chậc chậc chậc, tôi không tưởng tượng ra được loại người vô liêm sỉ đến mức nào mới làm ra được cái chuyện cưỡng bức ôm eo con gái nhà người ta, cũng không tưởng tượng ra được loại người tự ti như thế nào mới dùng cách như vậy để ra oai với bạn gái cũ.”Gã vừa mới dứt lời, đám người của Maddie Kerr cũng cười ầm ĩ, ai nấy đều mang theo vẻ chế giễu đủ kiểu mà chẳng thèm che giấu.tất cả chúng ta dai sai rồiCòn cả những vị khách khác đang dùng bữa trong nhà hàng, sau khi bị tiếng cười ồn ào thu hút sự chú ý cũng đều quay đầu nhìn qua bên này.tất cả chúng ta dai sai rồiLâm Lạc Thủy vẫn luôn quay đầu nhìn sang chỗ khác, dường như không muốn nhìn thấy tôi, lại có vẻ không muốn để tôi nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy.tất cả chúng ta dai sai rồiTôi kiềm chế cảm xúc của mình, gắp một miếng gà hầm nước cốt dừa bỏ vào miệng, vừa từ từ nhai, vừa mỉm cười, nhìn màn biểu diễn lố bịch của đám người kia.tất cả chúng ta dai sai rồiTào Văn Hoài có vẻ thấy hơi nhạt nhẽo, sau khi cười nhạo mấy tiếng thì đưa người của gã lên khu vực phòng bao trên tầng hai.tất cả chúng ta dai sai rồiTôi bình tĩnh ăn nốt, ngồi yên lặng mấy phút, sau đó tính tiền và rời đi.tấtbạn cs đang làm đúng cả chúng ta dai sai rồiTôi trở về khách sạn một chuyến, thay đồ, gọi điện thoại cho Bạch Vi.bạn cs đang làm đúngBạch Vi vẫn dốc hết lòng vì nhóm dự án, sau khi nghe thấy tôi nói muốn đi xem kịch hay của Tào Văn Hoài, cô ta không chút do dự mà đồng ý ngay.bạn cs đang làm đúngBạch Vi ăn mặc chỉnh tề, vẫn cái dáng vẻ lạnh lùng khi gặp mặt tôi ở dưới lầu.
Không nói nhiều, tôi đưa cô ta tới thẳng chỗ quán bar mà tôi giúp Tào Văn Hoài và Avala hẹn nhau.bạn cs đang làm đúngVừa bước vào cửa, tôi nhìn thấy ngay một người đàn ông đang trần như nhộng, chỉ mặc mỗi chiếc quần lót, Bạch Vi giật mình, ngay lập tức quay người đi ra ngoài.bạn cs đang làm đúngTôi túm chặt lấy cánh tay cô ta: “Giám đốc Bạch, đây là quán bar dành cho người đồng tính, cô yên tâm đi, ngoại trừ tôi ra, đàn ông ở đây đều không thích phụ nữ đâu.
Nếu cô cứ bỏ đi như vậy sẽ bỏ lỡ màn kịch hay đó, đến lúc ấy hối hận thì đừng trách tôi.”bạn cs đang làm đúngBạch Vi dừng bước, nhìn lướt qua bên trong, sau một hồi do dự, cuối cùng cô ta vẫn bị tôi lôi vào trong.Một người đàn ông đánh phấn mắt đi về phía tôi, nhíu mày nhìn Bạch Vi.thật xấu hổ với mình“Cậu ta vẫn chưa làm phẫu thuật chuyển giới hoàn chỉnh!” Tôi chỉ vào Bạch Vi, cười và nói với người đàn ông kia bằng tiếng Xiêng La.thật xấu hổ với mìnhNgười đàn ông kia nghi ngờ nhìn dò Bạch Vi vài cái, sau đó lách người nhường đường.thật xấu hổ với mìnhCó lẽ gã ta cảm thấy Bạch Vi quá đẹp.

Không giống như người chuyển giới.
Tuy nhiên, nước Xiêng La cũng có không ít những người chuyển giới đẹp hơn cả con gái.
Dạng như Bạch Vi vẫn chưa được coi là quá xinh đẹp, vậy nên gã không làm khó chúng tôi.cuốc đời khffon như vaauk đâpCàng đi vào sâu bên trong, đủ loại cảnh tượng hoang đường xuất hiện ngày càng nhiều.
Cơ thể của Bạch Vi cũng ngày một cứng ngắc.cuốc đời khffon như vaauk đâpTôi cố gắng tránh ánh nhìn của mọi người, dẫn Bạch Vi lên lầu hai, chọn một nơi ở trong góc có ánh đèn mờ ảo.Tầng hai mới là nơi đặc sắc nhất của quán bar, yên tĩnh nhưng không mất đi vẻ lãng mạn dị thường.
Ở sân khấu chính giữa quán bar có một người đàn ông trang điểm đậm đang múa cột đầy quyến rũ.

Những người đàn ông đứng xung quanh vừa thưởng thức bài múa, vừa hoan hô, nói chuyện với bạn bè.cuốc đời khffon như vaauk đâpTôi thay Tào Văn Hoài và Avala đặt chỗ hẹn ở tầng hai này.cuốc đời khffon như vaauk đâpSau khi ngồi lên ghế, Bạch Vi vẫn căng cứng người, rõ ràng cô ta đang rất căng thẳng, thi thoảng liếc nhìn người đàn ông đang nhảy ở giữa quán bar, lại nhanh chóng đưa mắt đi chỗ khác.
Sau khi nhìn những hành động vô cùng khó coi của đám đàn ông kia, cô ta càng thêm đỏ mặt tía tai, quay đầu nhìn vào vách tường.Tôi nhìn cô ta, cảm thấy buồn cười, nói: “Thả lỏng chút đi, có ai ở đây ăn thịt cô đâu.”cuốc đời khffon như vaauk đâp“Vừa nãy anh nói cái gì với người kia, tại sao anh ta lại dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá tôi vậy?” Cô ta cố gắng bình tĩnh, hỏi.thật by uôns tẻ hấy sauwcTôi cố ý liếc nhìn cô ta mấy cái, bình thản nói: “Tôi nói với anh ta cô là người chuyển giới chưa làm phẫu thuật hoàn chỉnh.”thật by uôns tẻ hấy sauwc“Anh mới là người chuyển giới ý.” Bạch Vi bất ngờ, sau đó trừng mắt nhìn tôi giận dữ.“Đừng có kích động thế.
Không nói như vậy, anh ta không cho cô vào trong đâu.
Ngoài ra, tôi là một người đàn ông đích thực, chẳng phải hôm đó cô đã cảm nhận được còn gì.”———————.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.