Boss Là Nữ Phụ

Chương 50: Kim chủ, bao tôi đi! (30)




Chương 50Kim chủ, bao tôi đi! (30)
Thời Sênh sớm đã đề phòng gia đình nhà Giang Nguyên nên khi họ đến tìm phía truyền thông cô là người đầu tiên biết, cô để Hồ Thạc đến gặp họ.
Hồ Thạc không nói lời thứ hai lập tức đồng ý.
Vì vụ việc của Hạ Huyên, studio của Hồ Thạc hiện tại rất nổi tiếng, tiếng tăm của anh ta cũng cứ thế mà lên như diều gặp gió, người bình thường anh ta chắc chắn không nhận, nhưng với Thời Sênh - cô gái đã mang đến cho anh ta một cơ hội lớn vô cùng như vậy, anh ta rất sẵn lòng giúp đỡ.
Hồ Thạc đã mua chuộc không ít những nhà báo lá cải, sau đó dẫn theo một đám người lũ lượt kéo đến tìm Giang Nguyên.
Giang Nguyên gặp được nhiều phương tiện truyền thông như vậy liền cho rằng nhất định có thể khiến Giang Vãn phải chịu thua. Nó dù lợi hại đến đâu suy cho cùng cũng chỉ là một người phụ nữ, trong một đất nước truyền thống như thế này, bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa là một điều kiêng kị, sau này sẽ bị người đời trách móc nguyền rủa.
Suy nghĩ của Giang Nguyên cũng thật ngu xuẩn, ông ta cũng không nghĩ tới cái nơi gọi là giới giải trí này sao có thể đơn giản giống như cái khu nhỏ bé nhà ông ta?
Giang Chân Chân trong lòng mơ hồ bất an, cảm thấy làm như vậy có chút không đúng, đáng tiếc cô ta không làm trái được Giang Nguyên.
Bọn họ chờ tin tức ngày mai, chờ đến ngày mai Thời Sênh phải nhận lỗi mong họ tha thứ.
Thế nhưng không hề có bất kì tin tức nào.
Ngày thứ hai cũng không có chuyện gì xảy ra.
À, cũng không hẳn là không có phát hiện gì mới, Thời Sênh vừa cập nhật ảnh cưới, bức cuối cùng vẫn là ảnh của tờ nhân dân tệ.
Vài ngày sau đó vẫn sóng yên biển lặng. Thời Sênh lại đúng thời điểm ấy thả thính. Bức ảnh cuối vẫn là những tờ nhân dân tệ được gấp thành các hình khác nhau.
Đối với hành động khoe “chồng” của Thời Sênh, các fan đều đã quen rồi, tất nhiên cũng có người mắng mỏ, có điều không tới mấy giây đã bị những bình luận khen ngợi, ngưỡng mộ làm trôi xuống phía dưới.
Chính đến khi Giang Nguyên không thể đợi được thêm nữa thì trên mạng cuối cùng cũng đã có tin tức, thế nhưng lại hoàn toàn khác với những gì ông ta đã tưởng tượng.
Thông tin trên đó là nói về một gia đình đã chiếm đoạt tài sản của người em trai như thế nào, đối xử nghiêm khắc với cháu gái như thế nào, cuối cùng đến sau khi đứa cháu gái đó dựa vào năng lực của bản thân tự mở công ty thì lại đến đòi chia tài sản.
Lời văn của Hồ Thạc không có gì phải nói, lại cộng thêm danh tiếng studio của anh ta, cư dân mạng chắc chắn sẽ tin tưởng, hơn nữa rất nhanh sẽ có người đào bới ra thông tin của gia đình nhà Giang Nguyên.
Chỉ cần bài viết đề cập thêm vài điểm không rõ ràng, lập tức sẽ được lên top tìm kiếm.
Thành phố mà Giang Nguyên sinh sống bỗng có người yêu thích Thời Sênh, người xung quanh Giang Nguyên cũng không hề ít, nhưng họ chỉ biết rằng Giang gia có một minh tinh chứ không hề nghĩ bên trong còn có sự tình gì khác.
Một số người hiểu rõ một chút liền biết ngay rằng năm đó cuộc sống của Giang Vãn không hẳn là tốt đẹp.
Quần áo, đồ dùng đều là của Giang Chân Chân thải lại, cả năm từ đầu đến cuối cũng chưa hề thấy cô thay qua một bộ quần áo mới nào.
Gần như không cần đặc biệt đi đào bới, thói xấu của cả gia đình Giang Nguyên đều bị người khác phát tán ra ngoài.
Giang Nguyên muốn dùng sức mạnh của thông tin mạng để đối phó với cô, vậy thì cô cũng sẽ dùng cách đó đáp trả lại bọn họ.
Các fan trên mạng bắt đầu lên tiếng phê phán gia đình Giang Nguyên, khách sạn mà bọn họ đang ở bị Hồ Thạc dùng một tài khoản bí mật phát tán ra ngoài, chẳng mấy chốc gia đình Giang Nguyên gần như bị kẹt trong đó.
“Tiểu Hoàn Tử có chỗ nào đối xử tệ bạc với các người, một đêm ở phòng tổng thống trong khách sạn Carlise đã hơn mười nghìn tệ, các người còn mặt mũi nói Tiểu Hoàn Tử vong ân phụ nghĩa sao?”
“Đúng là rừng rộng thì chim nào cũng có, Tiểu Hoàn Tử với các người cũng chỉ là họ hàng, lại còn cách hẳn một chi, dựa vào đâu mà ham muốn đòi tài sản của Tiều Hoàn Tử chứ? Các người có cần mặt mũi nữa không vậy, không coi Tiểu Hoàn Tử nhà chúng tôi ra gì đúng không?”
“Tôi không phải là fan của Tiểu Hoàn Tử, nhưng nói một câu công bằng, Giang Vãn quả thực quá độ lượng. Nếu là tôi, với loại người nhà mà hám tiền thì tôi nhất định khiến bọn họ phải nôn ra không thiếu một đồng.”
Gia đình Giang Nguyên hoàn toàn không thể ra ngoài, còn bị kẹt ở đây nghe người ta chửi mắng.
“Được lắm, Giang Vãn, đồ ăn cháo đá bát, lại còn dám chơi lại tao à?” Giang Nguyên tức giận gào lên chửi.
“Ba, bây giờ chúng ta phải làm thế nào?” Giang Chân Chân có chút sợ hãi, những người ngoài kia thật sự quá đáng sợ, bọn họ đều là lực lượng fan của Giang Vãn sao?
Nghĩ đến đây cô ta bỗng nhiên nảy sinh vài phần ngưỡng mộ và đố kị.
Giang Chân Chân hỏi như vậy, Giang Nguyên hoàn toàn nghẹn lời.
Nói cho cùng ông ta cũng chỉ là dân thành phố nhỏ, đã bao giờ va chạm với những chuyện như thế này, lúc này đầu óc ông ta đều hoàn toàn trống rỗng, không biết nên làm thế nào mới là tốt.

Thời Sênh không ngờ Giang Chân Chân còn dám đến tìm mình, cười không ra tiếng, hướng về phía cô ta hất hàm: “Ngồi đi, tìm tôi có việc gì?”
“Tiểu Vãn, chúng ta dù thế nào cũng là chị em, bố chị cũng là bác của em, sao em có thể để người ta nói nhà chị như vậy?” Giang Chân Chân đôi mắt đỏ hoe, vừa khóc lóc vừa kể lể.
Cô ta không hề muốn đến cúi đầu trước Giang Vãn, nhưng Giang Nguyên nói, nếu cô ta không chịu cúi đầu thì những
thứ kia sao có thể lấy được.
Vì công ty, vì tiền…
“Tôi đã để người ta nói gì các người?” Thời Sênh chớp mắt một cách vô tội.
Giang Chân Chân sắc mặt đỏ ửng dường như từng mạch máu đều có thể chảy ra ngoài, không biết là vì giận hay là vì xấu hổ, đôi tay đang buông thõng dọc theo cơ thể dần xiết chặt dần, “ Em để người ta lên mạng nói nhà chị là…”
Câu sau, cô ta nói không thành lời.
“Ồ, lẽ nào các người chưa từng làm như vậy?”
Làm việc xấu còn muốn nhận được tiếng tăm tốt à, coi bổn cô nương đây giống với cô gái Giang Vãn ngốc nghếch, dễ dàng bị các người ức hiếp đó sao?
“Những thứ đó đều là em tự nguyện đưa cho nhà chị.” Giang Chân Chân đột nhiêu ngẩng đầu, lớn tiếng hét lên, trong đáy mắt hằn lên những tia hận thù không thể che đậy.
“Năm đó tôi còn nhỏ nên không hiểu chuyện, là cả nhà các người dỗ ngon dỗ ngọt lừa gạt để tôi giao ra, là bản thân tôi nhìn người không thấu nên số tiền đó tôi không truy cứu nữa. Giờ các người còn muốn cả công ty của tôi, chị nghĩ tôi vẫn giống trước kia, là đứa ngu ngốc như vậy sao?”
Xét tài ăn nói, Giang Chân Chân dĩ nhiên không thể bằng Thời Sênh, huống hồ cô ta còn không chiếm lý.
Sau khi Giang Chân Chân rời đi, Giang Nguyên và bà Giang lại lần lượt đến tìm cô, mỗi lần đến lời nói đều như rập theo một khuôn, gì mà đều là người nhà, gì mà con giờ giàu có rồi sao có thể không giúp người nhà một tay?
Giúp cái ông nội nhà các người!

Ngày 9 tháng 9, hôn lễ được tổ chức tại một hòn đảo ở nước ngoài.
Gia đình nhà Giang Nguyên cũng coi như da mặt dày, bị nhiều người chửi rủa như vậy mà còn dẫn nhau đến, nhìn hội trường được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, tròng mắt họ như muốn rơi ra ngoài.
Cả cái nhà này không biết đang nghĩ cái gì mà lại không hề gây rắc rối, Thời Sênh cho người trông chừng bọn họ, nếu họ gây rối thì lập tức đuổi ra ngoài.
Toàn bộ hôn lễ đều được phát trực tiếp trên mạng, đây coi như món quà mà Thời Sênh muốn tặng đến các fan của mình.
Khung cảnh hôn lễ long trọng đó để các fan có thể mở mang tầm mắt thế nào mới là giàu sang quyền thế thực sự.
Sau hôn lễ, Thời Sênh bắt đầu quay lại khuôn mẫu đóng phim, kiếm tiền và tiêu tiền.
Gia đình nhà Giang Nguyên như muốn đấu với Thời Sênh, cứ ở lỳ trong thành phố không chịu đi. Giang Chân Chân cũng trực tiếp bước vào giới giải trí.
Giới giải trí là một cái chảo nhuộm lớn, chẳng cần Thời Sênh phải ra tay, cứ để cho bản thân Giang Chân Chân tự nhuộm thật nhiều màu sắc đi.
Không biết cô ta đã dùng thủ đoạn gì, đóng được vài vai phụ, cuối cùng lại dựa thế của Lục Đại Bằng.
Lục Đại Bằng là ai?
Chính là kim chủ trước đây của Lâm San San, là họ hàng nhánh bên của Lục gia.
Lục Đại Bằng coi như là đen đủi, trong buổi hôn lễ hôm đó gặp được Giang Chân Chân, vì thấy người nhà đó cả nhà đều rất an phận nên Lục Đại Bằng không hề biết quan hệ giữa Giang Chân Chân và Thời Sênh. Lần thứ hai gặp lại Giang Chân Chân thì hai người bọn họ lập tức cặp kè với nhau.
Nhưng sau đó, Giang Chân Chân muốn lão ta đối phó với giải trí Mạn Thiên của Thời Sênh, lão bị dọa đến suýt không gượng dậy nổi.
Mẹ nó, lão đúng là gặp phải xui xẻo, tại sao cứ phải đắc tội với đại thiếu gia chứ?
Lục Đại Bằng cũng xem như thông minh, ngoài mặt tỉnh bơ như không có chuyện gì nhưng quay đầu một cái là lập tức tìm Lục Thanh Vận báo cáo, người đó đến giờ đã là thiếu phu nhân của Lục gia, sau này sẽ chính là bà chủ của Lục Gia.
Lão nào dám đắc tội.
Lục Đại Bằng nhận được chỉ thị từ Lục Thanh Vận, đối phó với Giang Chân Chân không chút thương hoa tiếc ngọc.
Lão cũng không làm gì cả, chỉ là đưa Giang Chân Chân đi gặp nhiều đối tượng khác nhau, đối với tất cả yêu cầu của Giang Chân Chân lão đều không đáp ứng, Giang Chân Chân muốn có được thứ gì chỉ có cách bán rẻ xác thịt.
Trong cái vòng tròn đó, danh tiếng của Giang Chân Chân quả thật vô cùng kém.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.