Bộ Bộ Thông Thiên

Chương 37: hắc điểu cường đại






Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânDiệp Bất Phàm chạy như bay trong rừng, trên thân bàng bạc linh khí để cho hắn nhìn như mới từ sương mù đi ra, sau lưng là từng đợt thú gầm kinh thiên động địa, cánh rừng Khâu Sơn ầm ầm rung chuyển, Diệp Bất Phàm vừa chạy vừa thất kinh lẩm bẩm:" Mẹ nó! Cứ tưởng rễ cây, ngồi nghĩ trưa, hóa ra là một đầu đại xà, cũng may ta nhanh chân, nếu không đã sớm thành thức ăn của nó rồi!".
Một đạo hồng mang truy tung tách địa mà đi, uy áp càng tùy tiện bộc phát nhấc lên đầy trời vặn vẹo thanh âm, đạo hồng mang này khóa chặt khí tức của Diệp Bất Phàm, thi thoảng tụ lại hóa thành chân thân một tôn đại xà đỏ rực như máu, đại xà ngẩng cao đầu phun ra huyết mang tanh nồng, ánh mắt mang theo khinh thị nhìn Diệp Bất Phàm, đợi cho hắn chạy xa được hơn trăm trượng mới gào thét đuổi theo, cứ lặp đi lặp lại như vậy, một người một yêu ở bên trong Khâu Sơn cấm khu đuổi giết nhau tạo nên kịch liệt oanh động.
" Liệt Địa Tam Đầu Xà.. Ta với xà yêu hình như có thù a!" Cười thảm một tiếng, Diệp Bất Phàm tiếp tục đẩy cao tốc độ, dưới trường hợp không thể ngự khí phi hành tiết kiệm cho hắn rất nhiều linh lực, bất quá, chạy mãi cũng mệt, càng biết đầu xà yêu này là đang cố tình đùa giỡn, Diệp Bất Phàm không khỏi phát điên chửi loạn.
Sau lưng hàn phong áp thẳng vào gáy, từng cỗ hơi thở hoang dã mang theo mùi vị tanh nồng để cho Diệp Bất Phàm cực kỳ gấp gáp:" Mẹ nó! Lão tử không thích giỡn a!" Đáy mắt cất giấu hàn mang, gầm nhẹ một tiếng, Diệp Bất Phàm bỗng nhiên quay người, tay phải hóa chưởng.
" Nhất Thủ Già Thương Khung!"
Chưởng ấn màu đen tung hoành mà ra, vặn vẹo một chút, trực tiếp hướng Liệt Địa Tam Đầu Xà áp tới, khoảng cách trăm trượng liền biến mất trong chớp mắt.

Liệt Địa Tam Đầu Xà tu vi Trúc Cơ trung kỳ, ở bên trong Khâu Sơn cấm địa cũng chỉ là tiểu yêu, nhưng tiểu yêu này đã là tồn tại vô cùng khó đối phó, xà yêu trời sinh hung tàn cũng cực kỳ tinh ranh, đặc biệt, tốc độ vượt xa tu vi, trước sau nó đều đang dùng thủ đoạn để bào mòn thể lực đối phương, bằng không với tốc độ của nó Diệp Bất Phàm tự nhiên không có đường chạy.
Chưởng ấn gào thét lao tới, trăm trượng hư vô ẩn ẩn bị túm lại, khí lãng nhấc lên đại địa cát bụi quay cuồng giật động, Liệt Địa Tam Đầu Xà trời sinh bản tính cẩn thận, đối với chưởng ấn này tự nhiên không dám xem thường, hai mắt lập tức híp chặt, từ miệng cấp tốc phun ra một đạo huyết quang, huyết quang này bay thẳng bên ngoài được hơn 10 trượng thì thình lình nổ tung.
Huyết quang bạo khởi buông xuống hư vô một mảng hồng vân, đi kèm là lực lượng trùng kích cường đại, lực lượng này đón đầu Nhất Thủ Già Thương Khung, sau đó tựa như há miệng thôn phệ.
Diệp Bất Phàm tung ra một chưởng cũng không thèm để ý đến kết cục, mượn nhờ phản lực cả người như mũi tên tránh gió lao thẳng về phía trước, đồng thời bộ pháp thay đổi, không chạy theo đường thẳng cố định mà rẽ hẳn sang một hướng khác, trên tay nắm chặt bản mệnh trường kiếm, từng cỗ sóng nhiệt mạnh mẽ phun trào.
Liệt Địa Tam Đầu Xà bị đối phương chủ động công kích thì triệt để phát điên, thời điểm này huyết quang xé ra hư vô một cái cột sáng, đồng thời uy áp dâng lên, sát khí, huyết khí ngập trời bộc phát.
Thân thể Liệt Địa Tam Đầu Xà cong lại tụ lực, miệng lớn mở rộng tua tủa nanh độc, thân rắn dài hơn 10 trượng phóng thẳng về phía trước tựa hồ một mũi thương mang theo kinh thiên sát ý.
Cảm nhận được sát ý khủng bố này, Diệp Bất Phàm da đầu đều tê dại, một cỗ sinh tử nguy cơ ngay ở trong đại não trực tiếp nổ tung.
Thân pháp gia tốc đạt đến đỉnh phong, điều động thể nội linh khí cung cấp cho bản mệnh trường kiếm, hai chân dẫm mạnh lên mặt đất, gầm nhẹ.
" Du Long Hoành Thiên nhất thức!".
Tiểu thành kiếm pháp Du Long Hoành Thiên, Diệp Bất Phàm đã nắm bắt được gần như toàn bộ biến hóa chiêu thức, không như thời điểm nhập môn mơ hồ lý thuyết chỉ đánh ra được kiếm khí mà thiếu đi kiếm ý, kiếm tâm.
Thức đầu tiên của Du Long Hoành Thiên tên gọi Du Long Ngự Phong.

Diệp Bất Phàm cong người súc thế, lãnh ý trong mắt phun trào, tay phải nhấc lên hướng hư vô phía sau hung hăng chém ra một kiếm, một kiếm bàng bạc như cầu vồng nhỏ phân liệt thiên địa hai mảng sáng tối, tại thời điểm Ngưng Khí trung kỳ Diệp Bất Phàm đã có thể cùng Ngưng Khí hậu kỳ so sánh, thì Ngưng Khí hậu kỳ Diệp Bất Phàm, một kiếm vừa rồi cơ hồ chạm đến tầng thứ Trúc Cơ, mặc dù thiếu đi Trúc Cơ nguyên khí gia trì nhưng lực lượng tuyệt đối bất phàm.
Một con Du Long giữa trời huyễn hóa ngự phong mà đi, chiều dài đạt đến 10 trượng hơn, so với hình thể Liệt Địa Tam Đầu Xà thì tương đối cân xứng.
Liệt Địa Tam Đầu Xà ré lên một tiếng sắc lạnh, tiếp tục phun ra một ngụm huyết mang, huyết mang cùng Du Long trực diện đôi công, Diệp Bất Phàm như cũ mượn lực phóng đi, Liệt Địa Tam Đầu Xà gần như ôm hết toàn bộ dư ba kình lực, không thể không ngừng lại mấy hơi thở để hóa giải.
Chỉ cần mấy hơi thở ngắn ngủi này, Diệp Bất Phàm thành công kéo dãn khoảng cách, thời điểm Liệt Địa Tam Đầu Xà ngẩng đầu muốn tiếp tục đuổi giết, Diệp Bất Phàm lại quay người, tay phải xiết chặt bản mệnh trường kiếm, thể nội linh khí cực hạn vận chuyển.
Kiếm thứ hai chém ra.
"Du Long Sát!".
Chữ "Sát" Vừa rời miệng, tại mũi kiếm bốc lên một đạo hư ảnh Du Long, đạo hư ảnh này xuyên toa không gian, bỏ qua ngàn trượng khoảng cách trực tiếp quấn lấy Liệt Địa Tam Đầu Xà, đồng thời thần sắc Diệp Bất Phàm lập tức ảm đạm xuống, ôm ngực phun ra một ngụm máu tươi.
Một kiếm Du Long Sát cơ hồ đạt đến cực hạn, Diệp Bất Phàm bị phản phệ thụ thương, bất quá, chừng ấy thương thế cũng không thấm vào đâu, dưới diệp lục đan điền phóng xuất ra linh khí màu xanh chữa trị, chỉ mất mấy hơi thở thần sắc liền trở lại bình thường.
Biết năng lực khôi phục là điểm mạnh của mình Diệp Bất Phàm không ngại thương tổn, tiếp tục chém ra một kiếm Du Long Sát, mặc cho máu tươi tràn qua kẽ răng tùy tiện phun ra.
Hư ảnh Du Long Sát vừa ập đến chưa kịp hóa giải, đầu Du Long thứ hai đã sừng sững theo sau, để cho Liệt Địa Tam Đầu Xà không khỏi giật mình, ré lên một tiếng căm phẫn, điểm mạnh của nó là cận chiến, chỉ cần quấn lấy đối phương thì mặc cho tu vi có mạnh hơn một, hai tiểu cảnh giới cũng nhất định thịt nát xương tan.
Diệp Bất Phàm biết rõ điều này mới tận lực kéo dãn khoảng cách, dùng viễn kích ngăn cản đối phương, hắn tự nhiên không làm gì được Liệt Địa Tam Đầu Xà, nhưng đối phương muốn bắt kịp hắn cũng gần như là điều không thể, chỉ cần diệp lục đan điền kịp thời khôi phục thương thế bổ sung linh khí, thức thứ hai Du Long Sát tung ra nhất định không giới hạn.

Minh bạch điểm này, Diệp Bất Phàm không còn quá sợ hãi Liệt Địa Tam Đầu Xà, ném ánh mắt hung hăng nhìn đối phương, nhếch môi nói thầm:" Để lão tử lấy ngươi luyện kiếm, không biết hiện tại ta có thể đánh ra thức thứ ba hay không? Thức thứ hai Du Long Sát đã có uy lực như vậy, nếu là thức thứ ba mặc dù không thể trực tiếp chém giết nhưng ít nhất cũng cạo xuống được một nhúm vảy".
Đối đầu hai đạo Du Long Sát gần như là chồng chất lên nhau Liệt Địa Tam Đầu Xà tự nhiên không dám trực diện đôi công mà oằn mình tránh né, thân thể nó mặc dù to lớn nhưng nhanh nhẹn cực kỳ, chớp mắt liền tiêu thất, sau một cái chớp mắt lại sừng sững hiện ra, để cho hai đạo Du Long Sát hoàn toàn mất phương hướng, chặt lên cây đại thụ che chắn phía sau một vệt chém sâu hơn 2 tấc kéo dài 3 trượng.
Mắt lóe hàn mang, trong lòng nó đối với tên nhân loại trước mặt đã dâng lên cực hạn căm ghét, sau một tiếng gầm phảng phất Long ngâm, Liệt Địa Tam Đầu Xà ầm ầm lao tới, lần này uy áp đi trước nhấc lên đầy trời Lôi xà thiểm điện, mênh mông Lôi xà tràn ra tứ phía phong tỏa bát phương.
" Xà yêu này vậy mà có thể tu luyện Thần thông! Hơn nữa còn là Lôi hệ Thần thông?" Diệp Bất Phàm giật mình than nhẹ, không dám chậm chân lập tức đẩy cao thân pháp tiếp tục đào tẩu.
Hắn không biết kia chính là bổn mệnh Thần thông của yêu thú, phàm là yêu thú đạt đến Trúc Cơ, sau khi thông linh đều có thể mở ra bổn mệnh Thần thông của riêng mình.
" Diệp lão đệ! Lão ca đến giúp ngươi đây!" Lúc này một tiếng hét thanh thúy tựa hồ Lôi đình cỗn động ở giữa bầu trời trống rỗng nổ tung, phương xa, một đạo hắc phong ầm vang giáng lâm.
Đạo hắc phong dễ dàng bắt kịp Diệp Bất Phàm, ở trên đỉnh đầu hắn quay cuồng, miệng nhả ra khói trắng, sau khi ném tẩu thuốc nhỏ vào nách, khí tức Trúc Cơ đồng thời kéo lên để cho Diệp Bất Phàm giật mình, tâm thần lâm vào kinh nghi bất định.
Hắc Điểu đậu trên vai Diệp Bất Phàm, hai con mắt híp chặt, cao cao tại thượng nhìn Liệt Địa Tam Đầu Xà, lại vỗ vỗ đầu Diệp Bất Phàm mấy cái trấn an, cũng không thèm dông dài trực tiếp gào thét giết ra, cả người giữa trời thình lình hóa lớn, khi sải cánh đạt đến độ lớn 2 trượng, khí tức đồng thời kéo lên đỉnh phong.
" Truy sát lão đệ của ta, không khác gì nhổ nước bọt lên mặt lão nhân gia! Yêu thú bẩn thỉu, chịu chết a!" Hắc Điểu hét lớn, cơ thể nó có hắc mang giật động, lông vũ đen nhánh lóe lên thiết quang, thời điểm này nhìn nó phi thường dũng mãnh, tựa hồ Côn Bằng thiện chiến, ngay tại chỗ một cỗ khí tức âm u rét lạnh ngập trời bộc phát, khí tức phảng phất đến từ Minh giới.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.