Biệt Kích Nơi Dị Giới

Chương 3: Trận chiến và đêm không ngủ (phần 1)




—————Pov Athena—————
*Ểh, thông báo từ ngài Zeus à.* Tôi đọc được tin nhắn mà Ông thần khó ưa đó vừa gửi. Ểh, thì ra là thế à, một lính biệt kích ư? Tôi không biết anh ta là người như thế nào nhỉ. Mà Zeus-sama nói là anh ta sẽ đi đến chỗ của Artemis à. Không ngờ ông ta còn quan tâm đến cái thế giới đó đấy. Có mùi gì đó đáng ngờ ở đây.

-một lúc sau-

Tới rồi à. Hm, nói sao nhỉ. Hắn cũng đẹp trai phết ấy chứ. Ma, ma, nói gì thì nói, cũng phải chào hỏi và thử trình độ của tên này một chút chứ nhỉ. Xem nào, trong thư có ghi là John, thần Giám Sát nhỉ. Một vị thần mới sẽ gia nhập hàng ngũ à. Cũng phải cả ngàn năm từ lúc cuối cùng Zeus-sama cho một người từ hạ giới làm thần nhỉ. Không biết khả năng của hắn như thế nào. Nếu dùng thẩm định thì chán lắm, sao không ra thẳng đấu trường luôn nhỉ.
/tác: ấy ấy em ơi, cẩn thận kẻo bán hành đấy!
.
..
... (À thì lúc này thì nó sẽ diễn ra giống như trong chap 2. Nói sao nhể: tại ta lười thôi <(^v^))
....
.....
......
—————Pov 3rd—————
"Quái vật..." đó chính là câu mà Athena đã phải thốt lên khi nhìn vào cái bản trạng thái đó. Cậu ta, John S. Johnson bây giờ đã có thể gọi là một thực thể bất tử, nằm ngoài cái lằn ranh bao gọn con người trong đó. Nếu nói chính xác, quyền năng của cậu ta chỉ thua Zeus-sama, cái người cô vừa nể phục vừa ghét.

/tác: ông làm gì mà để người thân ghét thế? Lăng nhăng ngoại tình chứ giề, khai thật ra cho bố nghe.
Zeus: À thì, mà...
Tác: ểh, đúng luôn rồi kìa, ngươi đã "mần" bao nhiêu em rồi?
Zeus: aniki, em chỉ mới nhắm có vài nghìn em thôi ạ *bỏ chạy*
Tác: vote THIẾN nó anh em!/

John đáp lại, tưởng chừng như hờ hợt với cái sức mạnh lão thần kia cho cậu, nhưng thực chất lại đang rối lên vì cái sức mạnh khủng như thế.

"Yosh, thế thì ta bắt đầu thôi nhỉ."

"À rế, bắt đầu cái gì cơ?"

"Anh có bị ngốc không thế? Tất nhiên là trận đấu giả chiến rồi!" Tuy nói cứng nhưng Athena lại lo rằng John sẽ không kiểm soát hết được năng lực của cậu. Và nếu chuyện đó xảy ra, chỉ có Zeus-sama mới có thể dừng lại.

"Rồi rồi, mà chỉ sử dụng mỗi cây giáo và tấm khiên đó có ổn không thế?"

"Anh nghĩ tôi là ai cơ chứ? Tôi đã chiến đấu và bảo vệ mình chỉ với tấm khiên và cây giáo này suốt cả triệu năm rồi đấy!" (Nghèo thế?!)

"Vậy thì, mạn phép, [Accel]!"

John đã biến mất. Từ chỗ cậu ta đứng lúc trước chỉ còn là một làn khói trắng. Cô nữ thần rất ngạc nhiên. *Cái tên đó biến đi đâu được chứ?!* Co nghĩ. Đột nhiên...

"Tạch tạch tạch... tạch tạch!"

Một loạt đạn bắn ra từ hai Khẩu Steyr-TMP. *Cái tốc độ quái quỷ gì thế này?* Tuy đã chặn kịp thời nhưng cô vẫn để 1 viên sượt qua vai. *urg, tên này nhanh thật, nhưng chưa xong đâu!*

"[Accel]! [Mind Enhance]!" (Tăng tốc/tăng cường trí lực)
Tức thì, Athena đã có thể bắt kịp John. Mũi thương mạnh mẽ lao qua không khí, nhằm thẳng vào người cựu lính SEAL. Với tốc độ bàn thờ của mình, kết hợp với sự chuẩn sát trong thương thuật của cô, Athena đã đâm trúng John.

"Yosh, anh vẫn còn no... uh!"

Hoặc chí ít là Athena nghĩ thế. (Cảnh dựng flag kinh điển là đây!) Khi mũi giáo chết chóc đó sắp chạm đến cậu, John đã dùng con dao gặt nó qua một bên, xoay và hạ người xuống, tặng cho cô nàng còn đang chunni một cú đá. Athena nhảy lên không trung rồi đáp xuống. Vừa lúc cô chạm mặt đất, một loạt đạn từ khẩu M4A1 không biết lấy ra từ bao giờ đã hướng về phía đó.

"Oi oi, cái badge lấy từ SEAL TEAM 3 này của tôi không phải là để chưng đâu nhá! Cô muốn thắng tôi trong CQC (close-quarter combat) thì vẫn còn sớm lắm đấy!" John la lớn để át đi tiền ồn từ vụ nổ.

—————Pov Athena—————
*yosh, trúng r...* phần ý nghĩ của tôi bị cắt đứt khi anh ấy vừa đá tôi văng ra xa khi vừa né mũi giáo. Không thể nào. Quá nhanh, quá chuẩn xác. Đây là kỹ năng của một lính đặt nhiệm gì đó mà anh ta nói sao? Thật đáng gờm. Tôi phải thui rèn kỹ năng của mình hơn nữa mới được. May mắn là có cái khiên và rào chắn đã được dựng sẵn nên tôi mới không sao.

"Đã vậy thì..." tôi liền cất cây giáo vào. Rút ra một đôi găng tay. Đeo nó vào. *Ares còn phải ngất khi bị nó đánh trúng nữa là, chắc anh ấy không trụ được đâu.*

"Nếu cô muốn thì tôi sẽ chiều!" Tôi có nhìn nhầm không? Anh ta cất vũ khí của mình và đeo một đôi găng tay màu đen. Đấm hai nấm đấm vào nhau, John-kun nói (ớn chưa, John-kun luôn đấy!):

"Bắt đầu nào, Accel!"

————————————————————
Hai hai, mina-sama, cảm ơn các đồng râ... à nhầm, đồng chí đã sát cánh nhé!

Lịch ra chap thì ko thể cố định, một phần là do công việc cũng như việc học của tác, phần còn lại là do cần ý tưởng cũng như do tác lười.

Thanks nhá các đồng... chí!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.