Biệt Kích Nơi Dị Giới

Chương 20: Vua của Famine




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

—————Pov main—————

"...Ta phản đối hôn sự của hai nàng ấy với tên anh hùng kia. Thế nên ngài hãy cho hai vị công chúa làm nương tử của ta, đức vua của Famine!" (Famine's king)

"Tại sao ta lại phải làm theo ý của ngươi? Đây là chuyện hôn nhân của con gái ta, ta giao quyền chọn một người phu quân vừa ý của nó cho nó. Ta nói với ngươi: KHÔNG LÀ KHÔNG!" (Leonard)

"Nếu thế thì ta sẽ dùng vũ lực để giành lấy hai nàng. Nên nhớ quân đội c..."

"Nếu quân đội của đất nước các ngươi mạnh gấp 10 lần quân đội của quỷ tộc thì cứ đem qua đây. Nếu không thì đừng nướng lính của mình một cách vô ích." (John)

Tôi chen ngang lời nói của tên vô phép vô tắc đó, chọc giận hắn.

"Ngươi, là ngươi! Chính là tên anh hùng giả mạo đó, được, ta sẽ cho ngươi chết!!!"

"Cha à, Thế này được tính là tự vệ chính đáng nhỉ?" (John)

Không để nhà vua Leonard trả lời, tay mơ đó rút thanh trường kiếm ra, lao tới đâm tôi. Quá chậm. Thân hình của hắn lao đến tôi như một cuộn phim tua chậm vậy. Nhưng tôi cũng không thèm né. Tôi dùng shield, thu nhỏ nó, cho lên bao trùm toàn bộ cánh tay phải của mình. Tôi giơ ngón giữa ra và đỡ lấy thanh kiếm.

*KENG!!!* thanh kiếm chạm vào nó giữa của tôi, và bị đánh văng đi. Có thể bạn không biết, nhưng [Shield] ở dạng thường là một hình cầu giúp đánh bật sát thương vật lý. Nếu thu nhỏ nó lại, và dùng nó như một lá chắn mini thì không thứ gì xuyên phá được cả. Và đó chính xác là những gì tôi đang làm. Vừa giơ ngón giữa ra hạ nhục hắn, vừa đỡ thanh kiếm.

Hắn liên tục chém lia chém lịa vào bàn tay của tôi nhưng không thể chém trúng. Hắn đã bắt đầu thắm mệt. *oáp*

"Đủ rồi, tất cả dừng tay! Anh không sao chứ?" (Irisdina)
"Darling, anh không sao chứ?" (Hieldmar)

"Cái? Thật là hạnh phúc làm sao. Hai nàng ở đây vì ta à? Ta râ..." (Famine's King)

"Ngươi bớt hoang tưởng dùm ta, người mà ta đang nói đến chính là chồng của chúng ta, chứ không phải ngươi!" (Hieldmar)

"Em nói gì thế, chẳng phải ta mới là chồng của em sao?" (Famine's King)

"Hả? Thứ sâu bọ như ngươi vừa mới nói gì đó? Ta nghe không rõ. Hay để ta nói luôn. Người mà bọn ta muốn cưới chính là anh ấy, James McFlint, chứ không phải một tên kém cỏi như ngươi!" (Irisdina)

(À nó đang ATSM nên tha cho nó đi, chỉ là trung tình dồn hết lên não thôi).

"Nàng vừa nói gì cơ? Kém cỏi? Kém cỏi ư? Được lắm, ta sẽ đích thân giành lại các nàng và xoá bỏ tà thuật mà tên giả mạo này đã dùng lên hai nàng!!! Ngươi, ngươi..."

"Đủ rồi!!! Dừng cái vở kịch ngu ngốc này lại được rồi đấy! Quốc vương Famine, hẹn gặp ngươi trên chiến trường!" (Leonard)

"Đến ngài cũng... được, ta, Geborene  Verlierer Famine sẽ chiến thắng và đem về cả cái đất nước này! Hãy chuẩn bị đi. Ta cho các ngươi hai tháng!" Và hắn quay đi, trở về đất nước của hắn.

"Pfff..." tôi cố gắng kiềm chế cơn cười của mình sau khi nghe tên của hắn.

—————Chuyển cảnh—————

"Ne ne, onii-chan, lúc nãy anh cười cái gì thế?" (Esfir)

"À, ai trong đây cũng nhận ra con đang cười nhạo tên đó đấy, mà chỉ trừ hắn ra thôi." (Leonard)

"Geborene Verlierer, tên của hắn, nếu dịch ra theo một thứ tiếng ở thế giới của con, nó sẽ có nghĩa là..." (John)

"...Kẻ thất bại bẩm sinh (born loser). Đúng chứ?" (Kurumi) (GG-sama nhá, tiếng Đức về tiếng Anh/Việt)

"Pfff...ha ha ha ha!" (Tất cả mọi người)

"Thật như thế à?! Ta mới nghe lần đầu đấy!"

Họ cười suốt trong 15 phút. Cuối cùng tôi phải dừng họ lại.

"Thế thì chúng ta phải làm cho quân đội này mạnh lên thôi nhỉ." (John)

"Bằng cách nào?!" (Leonard, Kirchies, Heinz)

Tôi đưa cánh tay của mình ra, niệm phép [The Creator]. Một cây súng M4A1 có trang bị súng phóng lựu gắng dưới nòng.

"Bằng nó. Tôi sẽ cho quân đội của đất nước này mượn sức mạnh của thế giới kia."

—————Cảnh đã được chuyển, 1 tháng sau—————

—————Pov Main—————

"Nạp đạn, HEAT!" (High Explosive Anti Tank/Đạn nổ chống tăng)
"Nạp đạn,HEAT, sẵn sàng!"
"Hướng 12h, khoảng cách 1400m, gió, 2m/s, về hướng đông nam. Chuẩn bị..., bắn!!!"
——————
*ĐÙNG!!! ẦMMMMM!!!" Một tiếng pháo 120mm nổ lên. Viên đạn bay qua khoảng cách 1400m chỉ trong nháy mắt. Và một tiếng nổ vang lên. Mục tiêu thì không thể nhận dạng được nữa, còn cái bức tường đá phía sau nó cũng tan nát. Đó chính là sức mạnh của pháo nòng trơn Rheinmetall 120mm L/55 cùng với viên đạn nổ mạnh chống tăng của chiếc Leopard 2A7+ Evolution. Nó là chiếc mới nhất trong gia đình Leopard ở thời điểm mà lão già kia cho tôi lên bảng.

*/tác: nó có thiệt :)))

*ĐÙNG!!! ẦMMMMMM!!!*

Thêm một tiếng súng và một vụ nổ nữa, nhưng lần này nó được bắn ra từ nòng súng của chiếc Merkava Mk.IV. Lần này, cũng tương tự như lần trước, khẩu pháo nòng trơn Rheinmetall 120mm L/44 của Mk.IV đã phá nát cả mục tiêu lẫn bức tường.

"Đây, là...thật sao? Như một mũi tên của nữ thần Artermis, phá huỷ mọi thứ cản đường. Thật là vừa đáng sợ, vừa kinh ngạc." (Leonard)

"Đây chính là sức mạnh của cỗ xe mà ta đã dùng cưỡi lúc trước à...thật...thật...tuyệt vời! Nó có đủ sức để đập tan hơn cả nghìn người lính tinh nhuệ nhất, được mặc bộ giáp tốt nhất. Chắc chắn, sau lũ rồng và linh thú, đây chính là thứ mà tôi không muốn đối đầu nhất." (Kirchies)

"Thật tuyệt vời, đầu tiên là súng trường, súng máy tiếp theo là phương tiện vận chuyển không cần ngựa. Và bây giờ là những cỗ máy này cùng với chiến thuật của anh. Cho dù có là quân đội quỷ đi nữa cũng không thể nào chặn được đợt tấn công hoặc xuyên thủng hàng phòng thủ này. Đúng thật là thiên tài!" (Heinz)

"Các anh cứ nói quá rồi. Tôi chỉ dựa vào những kiến thức đã có sẵn thôi. Nó còn dựa vào địa hình của vùng đất, khí hậu, người lính, vân vân và vân vân. Nói chung, nếu các anh biết người và biết ta, trăm trận sẽ trăm thắng." (John)

"Đó đúng là một câu nói chuẩn sát. Thế nên cậu mới đào tạo hơn 500 người lính kia thành những "Mặt nạ đen", phải chứ?" (Heinz)

"Tất nhiên."

"Nhờ thế mà ta có thể nhìn vào lực lượng của Famine một cách đúng đắn. Nhưng ta không ngờ người dân ở đó lại phải sống trong cảnh lầm than như thế. John, trận chiến này có vẻ như ta đã thắng, đúng chứ, con trai?"

"Và chiến thuật tuyên truyền của cậu thực sự đã làm nhuệ khí của Famine xuống mức thấp nhất với Cerberus và các anh hùng. Thật sự, cậu có thể tự gọi là vị tướng tài ba nhất lịch sử của thế giới này rồi đấy." (Heinz)

Trong lúc tôi và những người khác chuẩn bị cho cuộc chiến, Athena/Anna, Kurumi/Kaoru, Artermis/Esfir cùng hai cô công chúa đã đạt được một số thành tựu đáng ngạc nhiên như diệt 2 con hoả long nè, đáng bại một bầy Mithril Golem hơn 50 con nè,... (thần bảo kê mà).

"Tôi đã nói rồi, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, ở thế giới trước, tôi cũng là một chỉ huy mà."

"NÓ KHÔNG CÓ BÌNH THƯỜNG Ở THẾ GIỚI NÀY!!!" x3

(Đừng nhây!)

—————To be continue—————

Chương kế: TRẬN CHIẾN...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.