Biến Dị: Dị Giới

Chương 32: Lời cảnh báo




Một giọng nói phát ra từ tinh linh đó, tuy nhiên giọng nói thì không còn là giọng của một đứa con nít, giọng nói mang một âm vang lạ thường, nó cứ vang vọng trong đầu tôi

Có thể đây là dạng ma thuật truyền thẳng vào não, một dạng ma thuật cấp cao hay nói đúng hơn thần giao cách cảm

"Chúng ta lại gặp nhau rồi Kazuki-kun"

Mọi thăc mắc khiến tôi hơi ngạc nhiên, tôi gần như sững lại một chút

"Này, đừng nói cậu quên tôi rồi đấy"

"Cái gì chứ ? chờ đã, đừng nói người đang nói chuyện với tôi là"

"Tôi hơi thất vọng một chút đây, Kazuki-kun, tôi đã rất cố gắng để gặp cậu nhưng cậu thì lại không thể nhớ ra tôi"

"Cái giọng nói mà cô đang thực hiện khiến cho tôi khó mà phân biệt được, vậy, vị thần như cô muốn nói chuyện gì với tôi chứ"

"Tôi đã từng cảnh báo cho cậu rồi, kazuki-kun, cậu không nên để lộ sức mạnh của bản thân quá nhiều, tuy nhiên việc cậu đánh bại Satan đã khiến cho rất nhiều người chú ý đến cậu rồi đấy"

"Chờ đã, tôi thật sự không hề cố ý để lộ sức mạnh của bản thân, nhưng mà thật sự tôi không hề có chút kí ức nào lúc đánh bại Satan cả, như thế là sao chứ ?, chắc hẳn cô cũng theo dõi trận đấu của tôi, tôi chắc chắn cô có thể nói điều gì đó"

"Đúng là tôi có theo dõi trận đấu lúc cậu đánh nhau với Satan, tuy nhiên tôi không có quá nhiều thời gian để nói chuyện với cậu nên tôi chỉ có thể tóm tắt một chút mà thôi"

"Được rồi, tôi đang nghe đây"

"Chắc cậu còn nhớ lúc cậu bị rất nhiều sợi xích đâm xuyên người đúng chứ, lúc đó câu đang trên bờ vực của cái chết, nhưng may mắn thay, trong vô thức, kĩ năng kiến tạo đã tạo ra skill kết hợp giữa skill hóa quỷ và diệt thần đã hình thành nên kĩ năng [ Ma Thần hóa ] . Tuy nhiên, việc sử dụng sức mạnh này đối với cậu là không thể, nói đúng hơn là kĩ năng đang trong trạng thái khóa. Lúc trước cậu đánh nhau với con rồng trong dungeon, tuy skill sát long đã được mở khóa nhưng cậu không thể nhớ gì bởi cơ thể cậu không thể thích nghi được"

Tôi ngắt lời

"Vậy việc sử dụng [ Ma Thần Hóa ] cũng khiến cho não tôi mất đi kí ức, nếu vậy thì tại sao tôi lại nghe y tá nói tôi bị thương rất nặng chứ, chẳng nhẽ việc sử dụng kĩ năng đó là gây hại như thế"

"Một phần là đúng, nhưng mọi chuyện rắc rồi hơn cậu nghĩ đấy"

"Ý cô là ?"

"Đúng là việc biến thân thành một ma thần khiến sinh lực cậu bị giảm rất nhiều, nhưng đổi lại sức mạnh cực kì kinh khủng, nếu muốn cậu có thể phá nát cả một đất nước bằng đòn tất sát, nhưng tuổi thọ của cậu sẽ giảm đi một cách tuột dốc không phanh. Tuy vậy đó không phải là vấn đề chính, quỷ Satan mạnh hơn cậu tưởng tượng rất nhiều, hắn khủng khiếp đến mức vị chúa trước kia cũng phải dè chừng, tất nhiên dù cho cậu biến thành ma thần cậu cũng vẫn là một con tép riu đối với hắn"

"Vậy làm sao mà tôi có thể thắng chứ"

"Cậu thắng được hắn ta, bời vì lúc đó, một chất xúc tác cực mạnh khiến cho cậu dùng đến sức mạnh mạnh nhất của đời cậu, lúc đó Ria đã chết"

"Gì chứ, cô nói Ria đã chết sao, không thể nào, chẳng phải cô ấy bây giờ đang rất khỏe mạnh và đang nằm ngủ hay sao ?"

Tôi tức giận hét thẳng vào tên tinh linh đang tỏa sáng trước mặt tôi, một sự phẩn nộ không hề nhỏ, phá nát bầu không gian yên tỉnh xung quanh lúc này

"Bình tỉnh đi, tôi còn chưa nói hết. Lúc đánh nhau với Satan, hắn ta đã bày ra một trò chơi tử thần để khiến cậu phải tức giận. Trò chơi đó là, cứ mỗi mười giây sinh mạng Ria sẽ giảm đi 10 năm sự sống. Và thế là cậu sử dụng tất cả sức mạnh để cứu lấy sự sống cho Ria, nhưng mọi chuyện gần như sắp đến hồi kết. Cậu đã sử dụng ma thuật mạnh nhất của bản thân để có thể ngay lập tức đoạt đi sinh mạng của Satan, lúc này chỉ còn 5 giây nữa Ria sẽ chết thật sự, sinh lực của cô ấy đã bị lấy đi quá nhiều. Nhưng mà, gần như mọi hi vọng đều bị dập tắt, tên Satan chăn lại chiêu mạnh nhất của cậu quá dễ dàng. Trong cơn tuyệt vọng, cậu đã bộc phát sức mạnh của chúa, sức mạnh lớn đến mức cơ thể cậu thiêu cháy, toàn thân bắt đầu rời rạc, nhưng sức mạnh đủ khiến cho Satan kinh sợ. Chỉ với một đòn, hắn ta ngay lập tức biến mất trong ánh sáng của chúa mà cậu tạo ra"

"Vậy lúc đó, làm sao Ria vẫn còn sống, nếu bị rút ngắn tuổi thọ như thế, Ria bây giờ không thể sống lâu hơn được nữa đúng vậy không"

Với tất cả nỗi lo lắng, tôi gần như sắp khóc, thực sự tôi không thể nào kiểm soát cảm xúc của bản thân lúc này

"Đúng vậy, lúc đó Ria đã hầu như mất đi tất cả tuổi thọ. Chính lúc đó, một sức mạnh mà khi đang trong trạng thái của chúa, cậu đã nguyền rủa chính bản thân cậu và Ria"

"Nguyền rủa sao ? tôi đã nguyền rủa điều gì thế"

"Cậu đã nguyền rủa, Ria và cậu sẽ sống bất tử"

"Hả ?!!!!!!"

Tôi ngạc nhiên đến mức không tin nỗi những gì nghe thấy, nhưng cảm giác gì đó khiến tôi bớt lo lắng hơn

"Nếu như bất tử, chẳng phải đó là phước lành thì đúng hơn, tại sao gọi là nguyền rủa chứ"

"Bây giờ tôi không thể giải thích cho cậu, nhưng sau này cậu sẽ cảm nhận được sự bất hạnh mà nó đem đến mà thôi, tuy hiên sự bất tử đó chỉ là khiến tuổi thọ của cậu và Ria kéo dài như vô tận, nhưng nếu bị thương hoặc bị giết chết, thì hiễn nhiên Ria vẫn chết"

"Nhưng còn cơ thể tôi thì sao, nếu theo như cô nói, chắc chắn tôi cũng đã chết do vết thương, bởi việc sử dụng sức mạnh khủng khiếp để tiêu diệt tên Satan gây ra đã tàn phá gần như toàn cơ thể"

"Đúng là cơ thể cậu đã không thể nào chịu đựng được hơn nữa. Nhưng may mắn thay, một người đã đến cứu cậu, người đó đã truyền cho cậu một chút sức mạnh khiến cho cơ thể cậu quay ngược lại thời gian trước đó một chút"

"Ma thuật đảo ngược thời gian sao, đó chẳng phải là một trong những cấm thuật ? mà quan trọng hơn đó là ai chứ"

"Người đó chính là hiệu trưởng của trường này, nhưng mà đây cũng là một trong những điều mà tôi muốn cảnh báo với cậu, người đã thành lập ra ngôi trường này rất nguy hiểm, nhưng tôi không thể nói chi tiết cho cậu được, chính cậu phải tự tìm ra bí mật của vị hiệu trưởng ngôi trường này"

Quá đỗi bất ngờ, vị hiệu trưởng của trường này, chẳng phải là Koro-sensei sao, chẳng phải thầy ấy là một người rất hiền hậu, nhưng mà nếu thầy ấy là người cứu tôi thì hiễn nhiên Koro-sensei là một người tốt, tại sao cô ta lại nói thầy là một người nguy hiểm chứ? Nhưng bỏ qua những thắc mắc đó, tôi lại hỏi một câu hỏi khác

"Nếu những gì cô nói là sự thật thì tôi phải bắt đầu từ đâu bây giờ ?"

"Ở thư viện ma thuật tại ngôi trường này, trong một góc khuất của khu vực nhỏ, ở đó có một cái rương bằng bạc, tôi nghĩ cậu đã thấy nó khi mà mỗi ngày cậu đều đến đó, hãy mở chiếc rương đó ra. Trong đó có nói về tất cả lịch sử của ngôi trường này và cậu có thể tìm ra được bí mật hằng sau tất cả. Xin lỗi cậu, thời gian bây giờ không còn nữa, tôi phải kết thúc cuộc trò chuyện tại đây thôi"

Tôi ngay lập tức dùng bai bàn tay chụp lấy con tinh linh phát sáng với khuôn mặt thắc mắc

"Chờ đã, tôi có thể hỏi cô một câu cuối không, tại sao trong bộ skill của tôi lại có những kĩ năng của Satan chứ"

"Câu trả lời đơn giản thôi, lúc cậu đang là chúa, tất cả kĩ năng cậu tăng cao đến level max, vì thế [Thẩm Định Ma Lực] và [Kiến Tạo] cũng không ngoại lệ, nó đã vô thức làm việc tối đa khi cậu chạm vào người tên Satan, đó là lí do mà trong bảng kĩ năng của cậu lại có tất cả sức mạnh của hắn ta. Đã hết thời gian cho phép, tạm biệt cậu"

Nói xong ánh sáng phát ra bên trong cơ thể con tinh linh biến mất. Trong sự ngỡ ngàng, tôi bắt đầu nghĩ về tương lai

"Này, tên khốn kia, ngươi còn chưa thả ta ra ?"

"À... xin lỗi"

Tôi giật mình buông hai bàn tay của tôi để buông thả con tinh linh bé nhỏ

"Thật tình, tôi sắp chết vì nghẹt thở đấy, hừ"

"Này, chẳng phải ta đã xin lỗi rồi hay sao"

Thế là con tinh linh đó quay mặt đi trong nóng giận khi mà đôi cánh của nó vẫn đang bay ngang mặt tôi

"Mà còn lời cuối cùng mà vị thần muốn gửi cho ngươi đó"

" hmmm ... đó là gì ?"

"Việc người sử dụng và phô trương sức mạnh để đánh bại ác quỷ mạnh nhất đã khiến cho nhiều vị thần để ý, không chỉ thế, thế giới này đang có những biến động rất lớn. Bây giờ, nhiều nhân vật đã biết đến nhà ngươi"

"Đó là ai chứ ?"-Tôi nghiêng đầu thắc mắc

"Đó chính là ma vương sắp cai trị một nữa thế giới, vị vua của loài rồng cổ đại, đại thiên thần, vị thần của sự sa ngã, chúa tể của bóng tối(undead), và cả vị chúa đương nhiệm Natsugi Hei"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.