Bí Mật Của Ảnh Đế

Chương 14:




Tinh lịch năm 838, ngày 14 tháng 2, rạng sáng ngày lễ tình nhân.
Đội ngũ đón dâu đồ sộ đã xuất phát từ khi trời còn chưa sáng, để tránh gây chú ý, lần này Tần gia đến đón dâu bằng lối đi bí mật, đội xe huyền phù thẳng tiến bay đến vương cung đế quốc.
Trong vương cung, Lạc Ninh vừa mới tỉnh ngủ đã bị thúc giục thay quần áo.
Lễ phục hoàng thất luôn luôn hoa lệ phức tạp, tính từ bên trong ra ngoài tổng cộng năm lớp quần áo, Lạc Ninh ghét nhất là mặc trang phục dày nặng thế này, mà hôm nay là ngày vô cùng đặc biệt, cậu cũng không thể tùy hứng như trước, chỉ đành ngoan ngoãn mặc lễ phục dưới sự  giám sát của ba ba.
Lại nói, nhị hoàng tử điện hạ mặc lễ phục vào, quả thật so với ngày thường nhiều hơn mấy phần khí chất tôn quý. Cổ áo thiết kế tinh xảo, đem gương mặt cậu tôn lên càng thêm tuấn tú, đai lưng cũng làm cho vóc người cậu cao lên không ít, ngay cả Lạc Phi cũng không nhịn được khen: “Rất đẹp.”
Lạc Ninh đứng trước gương soi, hơi nhướng mày: “Kết hôn thật phiền phức, lễ phục quá nặng.”
Lạc Phi quay đầu lại trừng cậu: “Phụ hoàng thương em, lễ cưới đã dựa theo yêu cầu em đơn giản hóa đi tám phần, em còn muốn thế nào nữa?”
Lạc Ninh lập tức mỉm cười nói: “Em chỉ thuận miệng nói thôi mà.”
Đúng lúc này, đội trưởng đội hộ vệ canh giữ bên ngoài thấp giọng báo cáo: “Điện hạ, người Tần gia đã tới.”
Mặc dù em trai kết hôn nên vui mừng, nhưng Lạc Phi lại đầy mặt khó chịu, dường như trên ót còn viết mấy chữ thật to “Ta không cao hứng”. Lạc Ninh nhìn cái bộ dạng này của hoàng huynh, nói: “Hoàng huynh, đừng nghiêm túc vậy mà, để người Tần gia nhìn thấy sẽ không quá tốt.”
Lạc Phi hừ lạnh một tiếng: “Dù sao anh cũng không thích cái tên Tần Dịch Tắc kia.” Trơ mắt nhìn em trai cùng mình lớn lên, trong vòng hai tháng ngắn ngủi bị một minh tinh lừa gạt chạy mất, nếu không phải ngại thân phận đại hoàng tử, Lạc Phi thật muốn đem tên Tần Dịch Tắc này bắt tới đánh một trận.
Lạc Ninh biết hắn luyến tiếc mình, mỉm cười an ủi: “Không cần lo lắng, Dịch Tắc đối xử rất tốt với em.”
Lạc Phi nhíu mày: “Hắn dám không đối tốt với em thử? Xem anh có lột da hắn không!”
Tần Dịch Tắc đang đứng ngoài cửa, bỗng cảm thấy sau lưng thoáng qua một trận lạnh lẽo.
Đúng bảy giờ, trời vừa tờ mờ sáng, Tần Dịch Tắc bị vây quanh bởi các trưởng bối Tần gia, đi tới cung điện của Lạc Ninh.
Hôm nay hắn mặc lễ phục đồng bộ với Lạc Ninh, lễ phục phẳng phiu chỉnh tề, đem vóc dáng vốn cao lớn của hắn càng thêm kiên cường, dáng người tam giác, phối hợp với đôi chân dài, tỉ lệ có thể xem như hoàn mỹ, hơn nữa gương mặt anh tuấn, cho dù Lạc Phi không thích Tần Dịch Tắc, cũng không thể phủ nhận được, ánh mắt em trai không tồi, ít ra tên Alpha này vẫn khá đẹp mắt, không kéo thấp giá trị nhan sắc trung bình của hoàng thất.
Tần Dịch Tắc từng bước đi tới trước mặt Lạc Ninh, quỳ xuống một chân, vươn tay ra, nghiêm túc nói: “Lạc Ninh, tôi tới đón em.”
Lạc Ninh vừa định nắm tay hắn, Lạc Phi đứng bên cạnh đột nhiên nói rằng: “Cứ vậy mang em trai tôi đi, Tần Dịch Tắc, anh cũng quá thiếu thành ý nhỉ?”
Tần Dịch Tắc lập tức phối hợp nói: “Hoàng huynh cảm thấy tôi nên làm thế nào?”
Lạc Phi nói: “Trước mặt nhiều người như vậy, anh dù sao cũng nên tỏ chút thái độ?”
Tần Dịch Tắc ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Ninh, hôm nay Lạc Ninh tỏa ra khí chất vô cùng độc đáo, ngày thường, vị nhị hoàng tử này khi nào cũng cười híp mắt, thân thiết ôn hòa, rất dễ thân cận. Thế nhưng hôm nay, cậu mặc vào lễ phục hoàng thất, ngồi trong cung điện, trên người nhiều hơn vài phần cao quý, khiến không ai dám khinh nhờn.
Đặc biệt giờ khắc này, quỳ gối trước mặt cậu, đối diện với ánh mắt trong suốt sáng ngời của nhị hoàng tử, Tần Dịch Tắc đột nhiên có loại ảo giác… bị khí thế của cậu chinh phục.
Bên ngoài, trời còn chưa sáng, ánh đèn trong phòng qua lại khiến Tần Dịch Tắc có phần hoảng hốt, phía sau có rất nhiều thân nhân ở Tần gia, còn có nhóm ông ngoại và cậu Lạc Ninh, vô số con mắt đang theo dõi hắn, chờ hắn tỏ thái độ.
Xung quanh lạnh ngắt như tờ, sau lưng Tần Dịch Tắc mồ hôi ứa ra. Hắn hít sâu một hơi ổn định tâm tình, dùng ánh mắt thật ôn nhu nhìn Lạc Ninh, thấp giọng nói rằng: “Lạc Ninh, kết hôn cùng tôi, tôi bảo đảm sau này nhất định sẽ tôn trọng em, bảo vệ em, tận lực làm em hạnh phúc.”
Lời thoại tuy rằng đơn giản, nhưng thật ra, so với bất luận bộ điện ảnh nào hắn từng diễn trong quá khứ đều gian nan hơn cả.
Lạc Ninh biết áp lực của hắn rất lớn, lập tức mỉm cười đưa tay đỡ hắn: “Được rồi, em tin anh.”
Lạc Phi nghiêm túc nói: “Tần Dịch Tắc, nhớ kỹ những lời anh nói ngày hôm nay. Nếu như em trai tôi ở chỗ anh chịu ủy khuất, tôi sẽ không dễ dàng tha cho anh!”
Tần Dịch Tắc vội vàng cung kính nói: “Hoàng huynh yên tâm, tôi sẽ không để Lạc Ninh chịu ủy khuất.”
Lạc Ninh phối hợp kéo tay Tần Dịch Tắc, bày ra bộ dạng thập phần ân ái, Lạc Phi nhìn không nổi, vung tay để bọn họ rời đi.
Hai người sóng vai đi tới sảnh lớn vương cung, hành lễ với bệ hạ và vương hậu, đây là một phần nghi thức không thể thiếu trong lễ cưới, chỉ có điều, hôn lễ ngày hôm nay là bí mật cử hành, nên chính giới và phóng viên đều không có mặt, chỉ mời tới những người thân thích trong hoàng thất, quy trình cũng đơn giản hơn rất nhiều.
Hành lễ xong, đội hộ vệ hoàng gia đã sớm chuẩn bị kỹ càng, đưa Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh vào bên trong khoang điều khiển của cơ giáp cấp S Thương Loan. Hôm nay Thương Loan cũng được trang trí tỉ mỉ, Lạc Ninh nhìn dáng vẻ vui mừng của nó, dở khóc dở cười. Ngược lại Thương Loan rất hưng phấn nói: “Chủ nhân, bệ hạ để ta tự mình đưa các ngươi đến phi thuyền, ngươi sắp kết hôn rồi, ta thật kích động!” Nó một bên vừa nói một bên hóa thành trí năng ảnh ảo chim nhỏ, bay tới bay lui trên đầu Lạc Ninh.
Lạc Ninh bất đắc dĩ nhìn nó: “Ngươi không phải là cơ giáp trầm ổn sao?”
Thương Loan lập tức dừng lại, sửa lời nói: “Há, ta chỉ là rất vui mừng, chủ nhân cuối cùng cũng tìm được một Alpha nguyện ý cùng ngươi kết hôn.”
Lạc Ninh không để ý tới nó, nhìn về phía Tần Dịch Tắc nói: “Trước cứ nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa còn phải diễn tiếp.”
***
Sau khi liên tục vượt qua hai tinh hệ, đúng mười một giờ, hai người mới tới phi thuyền tổ chức lễ cưới.
Phi thuyền được an bài ở phụ cận tinh vực chòm sao Thiên Cầm, là nơi có rất ít phi thuyền vận chuyển lui tới, một địa điểm hoàn toàn bí ẩn. Khách quý tham gia lễ cưới hôm nay, ngoại trừ bệ hạ, vương hậu, cũng không thiếu dòng dõi hoàng thất, nguyên soái Rawson, hai vị tướng quân Lăng Vũ, Lăng An, hội trưởng hiệp hội cơ giáp Brian tiên sinh, chủ tịch tập đoàn tài chính Stars đứng đầu đế quốc Tần Thế Kiệt, tổng giám đốc điều hành Tần Vinh, cùng toàn bộ thân thích Tần gia đều có mặt đông đủ.
Chiếc phi thuyền này một khi xảy ra chuyện, cũng không phải chuyện đùa nữa. Cho nên, công tác an ninh ngày hôm nay đặc biệt quan trọng, bệ hạ giao nhiệm vụ này cho người ông tin tưởng nhất là thiếu tướng Lăng An.
Lăng An lập tức điều đội cận vệ cùng bộ đội đặc chiến từ quân đoàn Vinh Quang tới, bán kính phi thuyền nhìn qua lẻ loi, nhưng thật ra xung quanh ẩn nấp đội quân tinh nhuệ nhất đế quốc, phục vụ trên phi thuyền cũng đều là sĩ quan thân thủ nhanh nhẹn. Mấy ngàn chiếc chiến hạm ẩn nấp trong vũ trụ mênh mông, một khi xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, bọn họ tuyệt đối sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đem những kẻ quấy rối nổ thành mãnh vỡ.
Sự thật chứng minh, có thiếu tướng Lăng An tọa trấn, hiện trường tuyệt đối không xảy ra nhiễu loạn.
Khách mời muốn tiến vào phi thuyền đều phải nghiệm chứng thân phận ở chỗ cận vệ của thiếu tướng Lăng An, danh sách khách mời đã định ra từ trước, đừng nói tới kí giả, paparazi linh tinh, ngay cả một con ruồi cũng không bay lọt được.
Chiếc phi thuyền này là được bệ hạ tìm người chuyên môn đặc chế, đại sảnh cao hơn tám mét, trung tâm là đèn treo thủy tinh phủ xuống ánh sáng lộng lẫy. Giữa đại sảnh trải thảm đỏ thật dài, hai bên thiết trí trang nhã. Bốn phía bày rất nhiều hoa tươi, phảng phất trong phòng là hương hoa nhàn nhạt, trang trí xa hoa nhưng không thiếu phần lãng mạn.
Đúng giữa trưa mười hai giờ, tất cả khách mời toàn bộ đã đến đông đủ, hôn lễ chính thức bắt đầu.
Trên sân khấu, chủ hôn là hội trưởng hiệp hội cơ giáp Brian tiên sinh, mở miệng cười nói: “Ngày hôm nay, ta thật vinh hạnh được bệ hạ mời đến, chủ trì hôn lễ của nhị hoàng tử điện hạ Lạc Ninh và tiên sinh Tần Dịch Tắc. Hôn lễ sắp bắt đầu, mời hai nhân vật chính tiến vào!”
Âm nhạc du dương vang lên, Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh sóng vai đứng ở cuối thảm đỏ.
Hai người mặc trang phục tình nhân, chiều cao hơn kém thoạt nhìn vô cùng tương xứng. Lạc Ninh liếc mắt nhìn Tần Dịch Tắc một cái, chủ động kéo cánh tay hắn. Tần Dịch Tắc cũng phối hợp cười cười, dẫn Lạc Ninh cùng đi hết thảm đỏ thật dài, sóng vai đến trước đài tuyên thệ.
Brian đưa lời thề cho họ, mỉm cười nói: “Dưới sự chứng kiến của thân nhân hai bên, mời hai vị tuyên đọc lời thề.” Ông ho nhẹ một tiếng hắng giọng, lúc này mới nghiêm túc hỏi: “Lạc Ninh, con có nguyện ý cùng Tần Dịch Tắc kết làm vợ chồng, từ nay yêu thương hắn, tôn trọng hắn, không rời không bỏ, làm bạn đến già?”
Lạc Ninh không chút do dự gật đầu: “Con nguyện ý.”
“Tần Dịch Tắc, con có nguyện ý cùng Lạc Ninh kết làm vợ chồng, từ nay bảo vệ hắn, tôn trọng hắn, không rời không bỏ, làm bạn đến già?”
Tần Dịch Tắc nghiêng đầu nhìn Lạc Ninh, rõ ràng đang diễn kịch, nhưng Lạc Ninh một đôi mắt cười cong cong, nhìn qua dáng vẻ vô cùng vui vẻ, hiển nhiên rất cao hứng vì sắp hoàn toàn được tự do.
Thấy cậu vui vẻ như vậy, tâm tình Tần Dịch Tắc cũng tốt hơn rất nhiều, thu lại tầm mắt trên người cậu, cất cao giọng nói: “Tôi nguyện ý.”
Brian mỉm cười nói: “Ta dùng thân phận chủ hôn tuyên bố, từ nay về sau, tiên sinh Tần Dịch Tắc, cùng điện hạ Lạc Ninh Watson, chính thức kết làm vợ chồng hợp pháp! Mời hai bên trao nhẫn cưới.”
Dụ Lan đã sớm an bài người đưa nhẫn cưới tới, Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh cầm lấy nhẫn kim cương đặc chế, đôi nhẫn này do chính tay Lạc Ninh tự họa kiểu dáng, trải qua chỉnh sửa của nhà thiết kế, nhìn qua đơn giản mà phóng khoáng. Hai người đeo nhẫn vào ngón tay đối phương, nhìn nhau nở nụ cười, nghĩ thầm: Cuối cùng đã được giải thoát!
Kết quả một giây sau, Brian liền cười híp mắt nói: “Tiếp đến, hai người có thể hôn môi bạn đời của mình.”
Lạc Ninh: “…”
Tần Dịch Tắc: “…”
Còn phải hôn môi đối phương? Kết hôn thôi mà cũng phiền toái vậy sao?!
Trước khi kết hôn hai người từng lén lút lập hiệp ước, sau này ai lo thân nấy, không can thiệp chuyện của nhau, càng không tiếp xúc thân mật với nhau. Tới tận hôm nay, hai người bọn họ đừng nói là hôn môi, ngay cả tay còn chưa nắm qua lần nào.
Mà việc hôn môi đối phương trong lễ cưới, là nghi thức truyền thống suốt trăm ngàn năm nay. Hiện trường lễ cưới có mặt rất nhiều người, chủ hôn cũng đã nói “tiếp đến có thể hôn môi bạn đời”, Tần Dịch Tắc không thể cứ mặc kệ Lạc Ninh không quản, như vậy sẽ khiến các trưởng bối nghi ngờ.
Nếu không, hay là lịch sự hôn lên trán một cái?
Tần Dịch Tắc đang nghĩ ngợi, kết quả ngay sau đó, Lạc Ninh đột nhiên cười nhẹ, nhón chân, chủ động hôn lên môi Tần Dịch Tắc.
Trên môi truyền đến xúc cảm mềm mại khiến toàn thân Tần Dịch Tắc cứng đờ, khí tức ngọt ngào thuộc về Omega phả vào mặt, làm cho hô hấp của hắn hỗn loạn trong giây lát.
Nhịp tim đột nhiên trở nên rối loạn, nụ hôn này, thật khiến Tần Dịch Tắc bất ngờ.
Lạc Ninh vậy mà chủ động hôn hắn?
Không phải lịch sự hôn trán, mà là dứt khoát hôn lên môi hắn!
Là một Omega, “không câu nệ tiểu tiết” như vậy thật sự được không? Cư nhiên cưỡng hôn Alpha trong lễ cưới!
Tần Dịch Tắc mặc dù theo nghiệp diễn, nhưng chưa từng có diễn qua cảnh hôn, đây là nụ hôn đầu của hắn.
Khách mời xung quanh, vô số con mắt đang dừng trên người bọn họ, không thể để lộ ra sơ hở. Lạc Ninh đã chủ động như vậy, Tần Dịch Tắc chỉ đành kiên trì thuận thế ôm lấy eo Lạc Ninh, phối hợp hôn lại cậu.
Môi Lạc Ninh rất mềm, khiến Tần Dịch Tắc nhất thời có chút hoảng hốt, thậm chí khó kìm lòng nổi.
Hai người ôm nhau hôn môi trong chốc lát, mãi đến khi nhận ra ánh nhìn chăm chú từ nguyên soái, Tần Dịch Tắc mới phục hồi tinh thần lại, lập tức buông Lạc Ninh ra.
So với Lạc Ninh mặt mang mỉm cười, dáng vẻ làm như chưa từng xảy ra chuyện gì, Tần Dịch Tắc ngược lại bên tai có hơi nóng lên.
Dù sao nguyên soái biết rõ chân tướng việc hai người thỏa thuận kết hôn, có lẽ sẽ hiểu nhầm, Tần Dịch Tắc hắn nhân cơ hội chiếm tiện nghi của Lạc Ninh?
Mặc dù rõ ràng là Lạc Ninh chủ động, bất ngờ cướp đi nụ hôn đầu của Tần Dịch Tắc.
Nhưng Tần Dịch Tắc có tám cái miệng cũng cãi không lại.
Ritt: Mọi người ra mà xem này, tui thấy đuôi sói của Lạc Ninh rồi  0.o

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.