Bên Nhau Tròn Chín Năm, Bạn Trai Tặng Tôi Một Cái Máy Tính Second-Hand Bỏ Đi

Chương 31:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chủ topic 17:34 26/03/2017
Cá ướp muối ăn rất ngon. Trên ban công còn có lạp xưởng, thịt khô và một vài đồ ăn khác. Buổi chiều tôi chuyển một cái ghế nằm ở cạnh đó, đuổi lũ chim nhỏ và Hamburger muốn ăn vụng. Đây là đồ mẹ đem từ nhà đến cho tôi, chỉ là như vậy quá mức tẻ nhạt, trông một lúc thì sẽ ngủ gật mất.
Các bạn nhớ nhung Run, tôi cũng rất nhớ anh, mấy ngày nay mặt thử nghiệm huấn luyện tiến hành gần đủ rồi, hôm qua thảo luận vấn đề tiền lương, tôi nói một tháng chỉ cần năm trăm đồng, anh nói không được.
Năm trăm đồng là nhiều hay là ít? Tôi không dám hỏi, hai ngày gần đây sắc mặt anh không được tốt. Hôm trước, ngày hôm trước tôi gây ra đại họa. Kỳ thực không phải do tôi, là Hamburger. Tôi ngủ ở sân thượng, sau khi tỉnh dậy biến thành gà con ngơ ngác…. Hay phải nói là, “Đứng ngây người như phỗng.” Hamburger làm vỡ tất cả bát đĩa, dép chỉ còn lại một chiếc, quan trọng nhất chính máy tính anh cũng đổ xuống đất bao gồm cả cả văn kiện bên cạnh, phía trên còn có chất lỏng khả nghi. Bởi vì lông mèo bay khắp nơi, tôi hắt xì một cái thật to.
Đối mặt tất cả những chuyện này, tôi không thể làm gì khác hơn là cấp tốc thu dọn hành lý, chuẩn bị chạy đi sống lưu vong nơi gầm cầu cầu. Mỗi khi tôi làm hỏng việc, gã kia sẽ uy hiếp vứt tôi đi nơi nào đó.
Kẻ cầm đầu còn đang lười biếng liếm móng vuốt. Tôi nhét quần áo quần vào ba lô, một tay nhấc theo túi ni lông to, bên trong chứa đầy bánh bích quy,khoai chiên cùng quýt đường, tay kia ôm mèo, trên cửa không có mật mã, đẩy ra chính là thang máy, tôi đi dép điên cuồng nhấn nút mở thang máy.
Thang máy đến rồi.
Cửa thang máy mở ra.
Anh đứng ở bên trong.
… … …
Tôi dùng hết trí tuệ trong đầu rồi khô khốc mở miệng, “Em đi tản bộ.”
Anh nhìn ba lô của tôi, túi ni lông của tôi, mèo của tôi, dép của tôi. Anh không nói lời nào, như khối băng lạnh cóng.
Lúc lâu sau anh mới mở miệng nói nghe giọng không vui chút nào, “Em muốn đi đâu?” Sở dĩ nói giọng anh không vui, bởi vì anh ngoan cố nắm lấy cổ tay tôi
Tôi cũng tức giận, trên đầu dường như bọc một cái khăn nóng, liền nói, “En muốn đi đâu thì đi đó! Anh cũng muốn nhốt em sao?” Nói xong đột nhiên nhớ tới tình trạng hỗn loạn trong phòng bỗng dưng vô cùng chột dạ cúi đầu.
Ánh mắt và vẻ mặt khi anh nhìn tôi chưa từng gặp qua, thậm chí khiến tôi sợ hãi. Hôm nay nghĩ rất lâu, tôi mới nghĩ ra vẻ mặt kia hẳn là, “Thất vọng.”
Anh vào phòng, chưa đóng cửa. Tôi nhìn đôi dép dưới đất thật lâu, lấy tâm tình chuẩn bị nghênh tiếp bão táp chậm rì rì tiến vào.
@Tần Phù Tang 19:13 26/03/2017
Ai, Tiểu Nguyện, anh Run thực sự là rất đau lòng, ngoan ngoãn thừa nhận sai lầm của mình sau đó hối cải sửa sai, cậu nhanh đi xin lỗi anh ấy đi.
@cjydidida 19:58 26/03/2017
500 đồng đương nhiên là ít, Tiểu Nguyện có thể có được nhiều tiền hơn từ việc bỏ công sức ra. Nhanh đi nói chuyện với run ca đi
@Ngư thu dung 22:16 26/03/2017
500 quá ít…
Tiểu Nguyện, làm sai phải cố gắng xin lỗi nha, không thì sẽ xúc phạm tới người tốt bên cạnh em
@Vạn năm thi 00:30 27/03/2017
500 quá ít….
Tỷ cảm thấy em chạy trốn anh Run sẽ rất thất vọng, chuyện này sẽ làm anh ấy cảm thấy em đối với anh ấy còn chưa đủ tin tưởng, nhưng tỷ cảm thấy anh ấy giúp Tiểu Nguyện em làm rất nhiều chuyện, phản ứng sau khi gây ra lỗi lầm của em có lẽ đã khiến anh Run đau lòng rồi... Tỷ cảm thấy chuyện quan trọng đối với em mà nói, thẳng thắn nói chuyện tốt hơn trốn tránh muốn rất nhiều lần, en nói xem? Có lẽ để em khôi phục trạng thái tin tưởng này còn cần một quãng thời gian, nhưng cũng hãy nỗ lực tin tưởng run đi.
@Giữa hạ mơ nước dừa 02:11 27/03/2017
Tiểu Nguyện có phát hiện lời bản thân nói với Run ca rất quá đáng không. Anh ấy vẫn dạy cậu còn khen cậu giúp cậu đi tìm việc, dạy cậu phỏng vấn, còn tặng quà cho cậu đưa cậu ra ngoài chơi. Kết quả cậu biến người ta trở thành gã tội phạm bắt cóc nhột người. Có phải là nên nói xin lỗi với anh run, xin lỗi cũng không có gì đáng xấu hổ, anh ấy cũng sẽ tha thứ cậu (và Hamburger) còn có nữa, phải từ từ học cách đối mặt với mọi việc chứ không phải chạy trốn.
@Ùng ục ùng ục 1994 09:33 27/03/2017
500 quá ít rồi ha ha ha ha
@Ùng ục ùng ục 1994 09:34 27/03/2017
Còn chuyện này, nói chuyện như vậy sẽ khiến anh ấy bị tổn thương, phải nói xin lỗi mới đúng nhé!!!!
@Bàn trà bạch 10:12 27/03/2017
500 ít lắm, chí ít phải đạt đến mức lương trung bình, nghe Run ca đi…
Tiểu Nguyện, chuyện Hamburger làm sai, cậu phải chịu trách nhiệm, thừa nhận sai lầm, cùng nó sửa sai mới là hai đứa trẻ tốt. Không được trốn tránh, cậu không suy nghĩ còn so sánh anh ấy với người xấu, khiến anh ấy đau lòng, phải cố gắng xin lỗi bồi thường nha. À, anh ấy không nên nóng ruột nắm tay chặt khiến cậu bị đau, anh ấy cũng phải nói xin lỗi với cậu.
@Sát thủ tâm pha lê 10:31 27/03/2017
Không xong rồi, tuy rằng muốn nhịn xuống, nhưng thực sự không nhịn được phá hoại đội hình, mọi người diễn sâu quá 23333
@Ẩn danh 13:12 27/03/2017
Ha ha ha ha ha ha ha chỉ có một mình tôi muốn cười sao? Tiểu Nguyện cậu gây lỗi lầm đã muốn chạy trốn mà không dũng cảm thừa nhận sai lầm và thu thập khắc phục hậu quả, thì sẽ bị đánh ~ mông ~ nha
@Phân khối a ÚY 13:20 27/03/2017
Tiểu Nguyện, làm sai phải cố gắng xin lỗi bù đắp, không thể chạy trốn.
Đối với anh Run mà nói, khiến anh ấy đau lòng.
@xihaha 19:10 27/03/2017
An ủi anh Run đi, ôm anh ấy một cái. Anh ấy đang rất đau lòng.
@Mariana phỉ tra tư 20:03 27/03/2017
Chỉ có tôi cảm thấy Run ca rất ngọt à QAQ
@Phá vân 12:50 28/03/2017
Đọc một đoạn này không biết có thể nói gì, suy cho cùng thân xác 20 tuổi nội tâm và suy nghĩ mới mười mấy, thắp ngọn nến cầu nguyện cho anh trai.
@Thượng Đế eo thon nhỏ 13:30 28/03/2017
Thật sự hy vọng không phải là sự thật, chuyện này ở hiện thực quá nặng nề, nhưng nếu như thật sự có chuyện như vậy…
@cjydidida 28/03/2017 16:11
Lại nhìn một lần, lần trước đã quên nói, đứng ngây người như phỗng —— ngơ ngác như gà con thật sự quá đáng yêu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.