Bất Hủ Thần Vương

Chương 597: Đạt được toàn thắng, Quỷ Xa bại trốn




Theo Phi Hổ đại thánh bị Nhậm Thương Khung bắt được, Phi Hùng đại thánh bị Nhậm Thương Khung tập kích bất ngờ, lại bị Vạn Tượng Phi Đao bắn trúng.
Phi Hùng đại thánh cũng không có tiết tháo gì, hô to một tiếng:
- Lão tổ, đại sự không ổn, lão Hùng ta rút lui trước!
Quỷ Xa lão tổ trực tiếp tức hộc máu, hôm nay, hắn một người đối mặt bốn Lưu Kim khôi lỗi Đại Đạo vây công, bốn phương tám hướng đều là con rối màu vàng, căn bản không rảnh đi đối phó Nhậm Thương Khung.
Phi Hùng đại thánh bỏ trốn mất dạng, bốn Lưu Kim khôi lỗi kia ở phương diện tốc độ, nhất thời theo không kịp Phi Hùng đại thánh. Mà Nhậm Thương Khung cũng không có đi truy kích.
Mà là để bốn Lưu Kim khôi lỗi kia, đi hiệp trợ Đế La Vũ Hậu đối phó Phi Bằng đại thánh.
Phi Bằng đại thánh vốn là cố hết sức, bỗng nhiên lại có bốn Lưu Kim khôi lỗi gia nhập, cho dù là Lưu Kim khôi lỗi Thần Thông cảnh, đó cũng là áp lực tăng mạnh.
Phi Bằng đại thánh nghiêm túc nói:
- Lão tổ, hôm nay thế cục không ổn, lưu lại được núi xanh, không lo không có củi đốt. Không bằng rút lui trước!
Trước sau xuất động sáu Đại Thánh, chết, tổn thương, chạy trốn, bị bắt, hôm nay chỉ còn lại có hắn và Quỷ Xa lão tổ ở chỗ này chống đỡ, dưới thế cục bực này, căn bản không có bất kỳ phần thắng nào.
Quỷ Xa lão tổ quát:
- Phi Bằng, ngươi sợ cái gì? Tiểu tử này thao túng con rối, nhất định phải hao phí linh thạch cùng thần thức. Con rối này của hắn, không thể nào chiến đấu không chừng mực. Khi linh thạch cùng linh lực hao hết, con rối này khẳng định chính là đồng sắt vụn, căn bản không có uy hiếp. Kiên trì một lát nữa!
Không thể không nói, nhãn lực của Quỷ Xa lão tổ rất tốt, nhưng mà sau khi Phi Bằng đại thánh bị Vũ Hậu bắn một mũi tên, lòng dạ vốn là lạnh đi phân nữa, lúc này muốn hắn kiên trì. Kia là không có khả năng.
Hơn nữa, không phải là Phi Bằng hắn không muốn kiên trì, nếu như chẳng qua là kim quang con rối, đây cũng thôi đi. Vây công hắn còn có hai cường giả loài người.
Hơn nữa ở chỗ này, còn có một Nhậm Thương Khung trốn ở trong bóng tối tùy thời đánh lén, cục diện như thế, Phi Bằng đại thánh là một giây cũng không muốn kiên trì.
Thừa dịp bây giờ thương thế không nặng, còn có thể phát huy ra tốc độ chạy trốn!
- Lão tổ, ta bị mụ kia bắn một mũi tên, lực bất tòng tâm. Nếu không rút lui. Chỉ sợ ngay cả cơ hội rút lui cũng không có!
Quỷ Xa lão tổ giận dữ hét:
- Phế vật, đều là một đám phế vật, đảm đương cho ta!
Phi Bằng đại thánh lúc này, đừng nói là Quỷ Xa lão tổ ra lệnh. Coi như là Kim Thận Hoàng bệ hạ ra lệnh, cũng không thể hơn tánh mạng hắn được.
Đại cánh hung hăng kích động mấy cái, hướng không trung bay đi.
Vô luận như thế nào, chạy trối làm đầu.
Phi Bằng đại thánh vừa rút lui, Quỷ Xa lão tổ cũng biết chuyện không thể làm rồi. Nếu là Đế La Vũ Hậu kia cùng đi vây công hắn. Đến lúc đó cho dù là Quỷ Xa lão tổ hắn, chỉ sợ cũng gặp phải đại phiền toái.
Huýt sáo một tiếng, Quỷ Xa lão tổ hóa thành một đoàn thanh quang, đại đạo khí tràng cường đại toàn lực xông lên. Bức phát một đạo khe hở, không chút do dự. Hướng ra ngoài phóng đi.
Nhậm Thương Khung xa xa một dẫn, thúc dục Lưu Kim khôi lỗi đuổi theo.
Mà bản thân của hắn, liền cùng Đế La Vũ Hậu tập hợp, rối rít ở phía sau truy kích.
Quỷ Xa lão tổ rất buồn bực a, Quỷ Xa lão quái hắn từ khi xuất đạo tới nay, cho tới bây giờ không ăn thiệt thòi lớn như vậy, Quỷ Xa bảy thánh, xuất động sáu cái, lại chỉ còn hắn và Phi Bằng chạy trốn.
Phi Hùng đại thánh mặc dù sớm né ra, nhưng mà bị phi đao của Nhậm Thương Khung tập trung, chỉ sợ cũng muốn đi vào vết xe đổ của Phi Loan đại thánh.
Như vậy tính toán, Quỷ Xa bảy thánh, Phi Tượng đại thánh bị chém, Phi Loan đại thánh phát độc mà chết; Phi Hổ đại thánh bị sanh cầm, Nhi Phi Hùng đại thánh nếu mà độc phát mà nói, cả Quỷ Xa Bộ, chỉ còn Quỷ Xa lão tổ hắn cùng Phi Bằng đại thánh, cùng với Phi Báo đại thánh ở lại giữ nhà ba người.
Quỷ Xa bảy thánh, trực tiếp hao tổn bốn tên!
Bởi vậy, đừng nói là chủ trì vây công Thiên Các tổng bộ, coi như là Nam Thiên Các, bọn họ cũng vô lực bắt lại!
Quỷ Xa Bộ, trực tiếp xuống làm tam Thánh bộ, thậm chí, Quỷ Xa lão tổ hắn còn bị Kim Thận Hoàng bệ hạ trách phạt.
Hậu quả liên tiếp, dù là Quỷ Xa lão tổ hắn cũng không cách nào thừa nhận.
- Quỷ Xa lão quái, ngươi không phải là muốn giết ta sao? Thế nào lại bỏ trốn mất dạng rồi?
Nhậm Thương Khung cười ha ha, một đường theo đuổi không bỏ.
Quỷ Xa lão tổ giận không kềm được, nhưng cũng không dám dừng lại. Môt khi bị đối phương bao vây, coi như hắn là cấp bốn Đại Thánh, muốn thoát thân cũng khó, không chết cũng phải lột da.
Nhậm Thương Khung coi qua thời gian, cùng Quỷ Xa lão tổ chạy trở về, ước chừng cũng chính là đủ hai canh giờ. Ngẫm lại, trong khoảng thời gian này, sư tôn cùng Nhị vị tiên tử Lưu Vân Đạo, cũng có đầy đủ thời gian làm rất nhiều chuyện.
Lập tức truyền thức cho Lý Dật Phong cùng Lê Lạc tiên tử:
- Quỷ Xa lão tổ bại lui, trở về đại doanh, chúng ta đang ở phía sau truy kích!
Lý Dật Phong bên kia, cũng là rất dễ dàng, cùng hai vị tiên tử liên thủ, đánh bất ngờ doanh trại yêu tộc, chém giết Phi Báo đại thánh, lại càng đại phát thần uy, chém giết hơn trăm Yêu Vương yêu tộc, những Yêu Vương khác rối rít chạy trốn, yêu tộc đại doanh một mảnh hỗn loạn.
Đại đạo cảnh cường giả phủ xuống, yêu chúng bình thường căn bản không nhúng vào tay nỗi, trừ bị chà đạp, cái bản không có biện pháp khác có thể tưởng tượng.
Mà Lưu Vân Đạo bên kia, chuẩn bị phục kích, nhưng không có đợi được đội ngũ yêu tộc chuyển vận tiếp tế tiếp viện. Lập tức cùng Lý Dật Phong bọn họ hội hợp.
Bốn Đại Đạo cường giả, ở dọc đường bày trận thế, đợi Quỷ Xa lão tổ chạy trốn trở về.
Đáng thương Phi Hùng đại thánh, chủ động đụng phải tập kích. Tiếp theo là Phi Bằng đại thánh đi theo lao vào, thoáng cái đối mặt bốn Đại Đạo cường giả vây công, Phi Bằng đại thánh cũng là luống cuống tay chân, liên tục trúng chiêu.
Quỷ Xa lão tổ ở xa liền nhận thấy được mai phục bên này, trong lòng không ngừng kêu khổ, đã không cách nào cứu Phi Bằng đại thánh, mà là quay đầu nhắm hướng đông, lao vào Vô Tận Hải lãnh thổ.
Nhiệm vụ gì, báo thù gì, dưới mắt hết thảy đều là mây trôi. Nếu để cho những cường giả loài người này tụ tập chung một chỗ, hai bên kẹp đánh, Quỷ Xa lão tổ hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Quỷ Xa lão tổ đông trốn, Phi Bằng đại thánh không có vận khí tốt như vậy, khi Nhậm Thương Khung chạy tới, vận mệnh của Phi Bằng đại thánh hoàn toàn mất đi huyền niệm.
Trận chiến này, theo Quỷ Xa lão tổ đông trốn, tuyên cáo tạm thời kết thúc.
Quỷ Xa Bộ bảy thánh, trừ Quỷ Xa lão tổ may mắn chạy trốn ra, những Đại Thánh khác, hoặc bị chém, hoặc trúng độc, hoặc bị bắt.
Vô số đại quân củaQuỷ Xa Bộ, như rắn mất đầu, từ loạn trận cước, rối rít rút lui, tán loạn, trốn về Vô Tận Hải lãnh thổ. Mà Nam Thiên Các bên này, liền phát động truy kích, cũng là đại được toàn thắng. Địa bàn mất đi, tất cả đều thu về.
Bất quá, Nam Thiên Các bên này, cũng là đến Địa Chu phân đà Hắc Thạch Thành là dừng lại. Về phần những thành thị ba sao như Vân La Thành, hôm nay đã bị phá hoại không còn, không có phòng ngự trụ cột gì, tự nhiên cũng không cần hao phí binh lực đi phòng thủ.
Trận chiến này, Nam Thiên Các toàn thắng Quỷ Xa Bộ, lòng quân đại chấn.
Quỷ Xa Bộ, đường đường bảy Thánh bộ, hung mãnh dị thường, liên tục chiếm cứ mấy phân đà của Nam Thiên Các, kết quả binh bại như núi đổ, không được ba tháng thời gian, đã bị đánh tan hoàn toàn.
Mà trận chiến bước ngoặt này, tự nhiên là cuộc chiến Lang Nha Cốc.
Cuộc chiến Lang Nha Cốc, cũng là Nhậm Thương Khung hoàn toàn dương danh thiên hạ, nhất chiến thành danh!
Từ Đế La Vũ Hậu bị nhốt, Nam Thiên Các lâm vào nguy cơ, rồi đến Nhậm Thương Khung rời núi, ngăn cơn sóng dữ, cả quá trình, giống như là một kịch bản Nhậm Thương Khung viết, vì hắn mà dựng lên.
Quỷ Xa lão quái chạy trốn, Quỷ Xa bảy thánh, sáu tên Đại Thánh đều bị chém!
Trận chiến này, cũng là yêu tộc phát động thánh chiến tới nay, thế giới loài người lấy được thắng lợi lớn nhất.
Nhưng mà, Nam Thiên Các liên tục thắng lợi, đối với cả thế giới nhân loại mà nói, chỉ là một bọt sóng nhỏ trong biển rộng. Trừ Nam Thiên Các bên này có thể không ngừng thủ thắng ra, Đông Hoàng châu bên này, đại quân yêu tộc đã đánh xuyên qua Thiên Các, binh tới Bão Thạch Tông cùng Thất Tinh Đạo Tràng!
Chiến hỏa đã trùng điệp thiêu đốt đến tuyến thứ hai.
Mà tình huống ba châu khác, cũng không tốt hơn Đông Hoàng Châu chút nào.
Theo đại quân yêu tộc toàn diện xâm lấn, ba châu khác cũng không ngừng bị yêu tộc chiếm lấy, vô số nhân loại trở thành thức ăn cho yêu tộc.
Nhất là Thiên Các, tổn thất lại càng thảm trọng cực kỳ, trừ cảnh nội Nam Thiên Các, còn lại tất cả bình dân phân đà, toàn bộ rơi vào tay giặc, thành lương khố cho yêu tộc tiếp tế tiếp viện.
Mà Hạ Thị Âm Dương Đạo, rốt cục ngồi không yên, khởi động toàn bộ thượng cổ đại trận…Thập Nhị Thiên Địa Âm Dương Đại Trận, đại trận này, mượn mười hai đại linh mạch trong cảnh nội Thiên Các, lợi dụng thiên địa đại thế, tạo thành một đại trận pháp, mượn âm dương hai khí, tạo thành sinh tử trận, đem đại quân yêu tộc bài xích ở ngoài trận pháp.
Trận pháp này, làm cho Thiên Các tổng bộ thoáng cái trở nên vô tư. Nhưng mà, trận pháp này cực kỳ hao phí linh thạch.
- Hạ Thị Âm Dương Đạo, quả nhiên vẫn còn có hậu chiêu. Khó trách đám gia hỏa kia, đối với yêu tộc xâm lấn thờ ơ.
Lý Dật Phong cảm thán cực kỳ, mặc dù thắng lớn Quỷ Xa Bộ, nhưng Lý Dật Phong cao hứng không nổi. Thiên Các cảnh nội, trừ Nam Thiên Các ra, những phân đà khác cơ hồ là toàn diện rơi vào tay giặc.
Vô số bình dân, vô số oan hồn, vô số tai nạn thê thảm không nỡ nhìn, mặc dù không phải là chính mắt thấy, cũng có thể tưởng tượng trình độ thảm thiết kia.
Lý Dật Phong mặc dù biết, bằng lực lượng Nam Thiên Các bọn họ, là không đủ để bao trùm cả Thiên Các cảnh nội, nhưng mà, một khi nghĩ vô số bình dân trở thành thức ăn cho yêu tộc no bụng, trong lòng Lý Dật Phong liền thập phần khó chịu.
Nhược Ảnh tiên tử cũng là khẩu khí khinh thường:
- Tham sống sợ chết, uổng chúng ta ban đầu tôn Hạ Thị Âm Dương Đạo là đứng đầu Thiên Các bốn đạo. Bọn họ thật là không đảm đương nổi, cũng không xứng!
Lê Lạc tiên tử khẽ thở dài:
- Ta chỉ hy vọng, đại trận này của bọn họ, có thể thật sự đem Thiên Các tổng bộ bảo vệ tốt, lưu lại được một phần cơ nghiệp, lưu lại được một đường hy vọng.
Tâm tư Lê Lạc tiên tử cũng là bình thản. Cũng không có trách móc Hạ Thị Âm Dương Đạo quá nhiều.
Mộ Dung đối với Thiên Các tổng bộ không có đặt vào mắt, cười nói sang chuyện khác:
- Chuyện Thiên Các tổng bộ, bây giờ chúng ta không rãnh quan tâm. Hôm nay Nam Thiên Các chúng ta, cũng là danh chấn thiên hạ rồi. Không biết bước tiếp theo của Tu La hải vực, sẽ có tính toán gì đây.
- Bất kể là tính toán gì, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn.
Đế La thông qua mấy trận chiến này, lòng tin cũng là tăng nhiều, kiêng kỵ nguyên thủy đối với yêu tộc giảm bớt rất nhiều. Chỉ cảm thấy yêu tộc kia mặc dù đáng sợ, nhưng cũng không phải là không thể đánh bại!
Lý Dật Phong mỉm cười nhìn Nhậm Thương Khung:
- Bất kể như thế nào, trận chiến này, Thương Khung dựng lên thủ công. Từ đó về sau, đại danh của Thương Khung, tương hội truyền khắp cả Thiên Trạch Thế Giới.
Đối với người đệ tử này, Lý Dật Phong là thật tâm thích. Thu đồ đệ như thế, quả nhiên là không uổng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.