Bất Hủ Thần Vương

Chương 520: Thiên Hình Nhất Trảm, Đại Nhật Cực Quang




Vừa nghĩ tới bí mật trên người Nhậm Thương Khung, làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào, Hình Thiên gần như không thể ức chế nội tâm kích động, ác niệm không ngừng xuất hiện:
- Nhậm Thương Khung, ngươi không chết, dã tâm ta sao có thể thực hiện? Ha ha ha, Nhậm Thương Khung, ngươi nhất định là đá kê chân để Hình Thiên ta đi về phía trước, đây là số mệnh của ngươi!
Nghĩ đến đây, Hình Thiên càng thêm điên cuồng, lực lượng toàn thân tràn ra, không ngừng thúc dục Đại Đạo khí tràng.
Hai mắt giống như chim ưng kia, gắt gao tập trung phòng ngự của Nhậm Thương Khung, âm thầm suy nghĩ:
- Thiên Hình Oán Linh lợi hại như thế, không ngờ không phá được phòng ngự của hắn. Xem ra, ta không thể không tự mình ra tay, cho hắn một kích trí mạng!
Hai tay một trảo, lộ ra một binh khí có sát khí mãnh liệt dừng ở trong tay Hình Thiên. Binh khí này mang theo khí thế hung ác, giống như trảm đao của Thiên giới, tản ra uy thế làm cho người ta rung động, dưới Đại Đạo khí tràng của Hình Thiên thúc dục, giống như một đầu Thái cổ mãnh thú tỉnh lại, tản ra hung tính đoạt phách. Bốn phía binh khí này, dường như có vô số oán linh quấn quanh.
- Nhậm Thương Khung, để ta dùng Thiên Hình Trảm đưa ngươi lên đường!
Hình Thiên ngửa mặt lên trời thét dài, Đại Đạo uy năng đã quán chú đến Thiên Hình Trảm, Thiên Hình Trảm hấp thu Đại Đạo uy năng, phát ra từng trận ngâm khiếu, hung tính ngủ say toàn bộ bị kích phát đi ra. Uy thế đáng sợ mà khủng bố, giống như Địa ngục Ma vương tái sinh nhân gian.
- Trên trời dưới đất, Thiên Hình Nhất Trảm! Chết đi!
Một trảm này của Hình Thiên, như Thiên Thần hành hình, mang theo hùng tâm chặt đứt thiên địa, mang theo khí thế chặt đứt hư không, một đao lăng không đánh xuống.
Uy thế một đao này, có thể đoạn núi cao, có thể chặn lưu thủy, có uy năng khai thiên lập địa, hơn nữa có Đại Đạo khí tràng phụ tá, lại như hổ thêm cánh, đem Đại Đạo huyền ảo, đều dung hợp trong một đao này.
Một đao này gần như không có bất luận sơ hở gì.
Đơn giản, thực dụng, không có bất luận sức tưởng tượng gì, cũng không có bất luận động tác dư thừa gì.
Đao kỹ giết người, thường thường là đao kỹ đơn giản nhất!
Hình Thiên chưa từng hoài nghi qua, một đao này sẽ lỡ tay. Trong quá trình Thiên Hình Nhất Trảm đánh tới, Hình Thiên đã nghĩ tới, sẽ thấy cảnh tượng huyết quang ngút trời, đầu người rơi xuống đất.
Một đao long trời lở đất bổ xuống dưới.
Ngay khi hắn vừa xuất hiện, phòng ngự quanh thân Nhậm Thương Khung lập tức nổ tung, vô số kim quang giống như bụi phấn, bay loạn chung quanh, kim quang lóng lánh.
Mà pháp thân Nhậm Thương Khung, cũng vội vàng chuyển động, hướng phía sau cấp tốc lao đi.
- Còn muốn chạy, ở trong Đại Đạo khí tràng của ta, đi được sao?
Hình Thiên lạnh lùng bật cười, đao thế đã thành, thiên địa đại thế câu động, này đã là khí tượng nuốt thiên cắn địa, ở trong lĩnh vực Đại Đạo tràng bên, nếu để Nhậm Thương Khung đào thoát, hắn còn lăn lộn như thế nào?
Đao phong lướt tới, giống như tia chớp phá không.
Ánh đao kia ẩn chứa Đại Đạo uy năng trí mạng, dường như trực tiếp vượt qua không gian quy tắc, chỉ trong nháy mắt, đã chém vào trên cổ Nhậm Thương Khung.
Ca!
Một đao trí mạng, vết thương trí mạng.
Đầu Nhậm Thương Khung rơi ra, huyết quang ngút trời, thân hình ngã xuống.
Hình Thiên không thể áp chế nội tâm đắc ý, cười ha ha:
- Nhậm Thương Khung, ngươi mặc dù thiên tài, nhưng muốn cùng Đại Đạo cường giả đối kháng, đó là không biết lượng sức!
Hình Thiên quả thật rất đắc ý, hắn lần này bế quan thành công, ít nhất có một nửa động lực là đến từ Nhậm Thương Khung.
Tuy rằng, vẫn là Hình Thiên hắn khiêu khích Nhậm Thương Khung, tìm Nhậm Thương Khung gây phiền toái. Nhưng hắn làm đệ nhất Lão tổ của Thập điện, lại là Lão tổ thủ tọa Thiên Hình Đường, tìm Nhậm Thương Khung gây phiền toái đó là hoàn toàn chính đáng.
Nhưng Nhậm Thương Khung khiến hắn khó chịu nổi, làm hắn chịu vô số sĩ nhục. Hôm nay một đao này, rốt cục đưa tất cả oán khí của hắn những năm gần đây, đều giải phóng.
Thân hình Hình Thiên vồ tới, bỗng nhiên thi thể Nhậm Thương Khung trước mắt nhoáng lên một cái, không ngờ hóa thành một đoàn kim quang, trực tiếp biến mất.
- Không tốt!
Hình Thiên lão tổ âm thầm nghiêm nghị, hắn cùng với Nhậm Thương Khung giao thủ qua vài lần, nhưng không có lĩnh giáo qua Vạn Vật Phi Đao của Nhậm Thương Khung, hơn nữa, hắn đối với Thiên Hình Nhất Trảm, là phi thường tự tin, chưa bao giờ hoài nghi qua mình sẽ lỡ tay!
Cũng chính là trong nháy mắt đắc ý này, là lúc hắn buống lỏng nhất…
Nó đã thành bước ngoặt của trận chiến đấu này.
Bốn phía Hình Thiên, bỗng nhiên nhảy ra bốn đạo kim quang, bốn Lưu Kim khôi lỗi, lấy thế sét đánh, gắt gao cuốn lấy Hình Thiên lão tổ.
Lưu Kim khôi lỗi này, Hình Thiên lão tổ là lĩnh giáo qua, vừa thấy bốn Lưu Kim khôi lỗi nhảy ra, da đầu Hình Thiên lão tổ một trận run lên. Ngày đó ở trước động phủ Nhậm Thương Khung, trải qua giống như ác mộng kia, lại một lần nữa hiện ra.
Ngày đó, hai Lưu Kim khôi lỗi, liền khiến hắn trói chân trói tay, thi triển không ra.
Hiện giờ tuy tấn thăng Đại Đạo, nhưng bị bốn Lưu Kim khôi lỗi hoàn toàn không sợ đánh đập này vây quanh, hắn cũng cảm thấy có chút cố hết sức.
Dù sao, đồ vật này đánh không chết! Rất quấn người.
Thiên Hình Trảm trong tay, đánh ra bốn đao, dùng lực lượng Đại Đạo thuần túy, đem bốn Lưu Kim khôi lỗi đánh bay. Cùng lúc đó, thần thức mở rộng, bắt đầu tìm tòi Nhậm Thương Khung.
Hắn không tin, ở trong Đại Đạo khí tràng của hắn, Nhậm Thương Khung này có thể trốn thoát!
Ngay khi thần thức hắn khai mở, bỗng nhiên sau lưng một đạo kim quang lướt lên, trực tiếp bay đến cổ hắn. Cũng may Hình Thiên thần thức mở rộng, phản ứng đúng lúc, đầu co rụt lại, cuối cùng mới tránh được một đao bất ngờ này.
Pháp thân Nhậm Thương Khung kia khí thế như hồng, bỗng nhiên từ chỗ tối hiện thân. Đỉnh đầu Nhậm Thương Khung, không ngờ treo cao năm thủ ấn giống như mặt trời chói chang, tản ra hơi thở trang nghiêm, muôn hình vạn trạng.
- Hình Thiên, ngày đó ở phủ Hạng Thái Hư, ta cùng ngươi đã nói, Hạng Thái Hư hôm đó, chính là của ngươi hôm nay. Cho dù ngươi tấn thăng Đại Đạo cảnh, hôm nay cũng khó lòng thoát chết!
Năm đại thủ ấn hợp lại!
Lực lượng của Đại Nhật Cực Quang, dường như có thể đem nước sông lập tức hong khô, có thể đem thổ địa phì nhiêu nháy mắt nướng cháy.
- Ngũ Tinh Liên Châu, Đại Nhật Cực Quang. Phá!
Đại Nhật Cực Quang ở giờ khắc này, rốt cục hình thành, khí thế cuồn cuộn nổi lên, hướng Hình Thiên ầm ầm cuốn đến. Tốc độ của Đại Nhật Cực Quang, quả nhiên là có thể so với cực quang.
Chỉ một cái hô hấp, đã cuốn đến trước mặt Hình Thiên.
Hình Thiên quá sợ hãi, hai tay vội vàng hợp lại, tụ tập Đại Đạo khí tràng hình thành phòng ngự, tính toán cứng rắn đối kháng khí thế ngập trời này.
Trong lòng cũng âm thầm nghiêm nghị:
- Tiểu cẩu này, sao có thể hống hách như thế? Khí thế bực này, chẳng lẽ hắn cũng tiến nhập Đại Đạo cảnh? Không có khả năng! Chiêu này của hắn tuy hùng mạnh, nhưng không có ẩn chứa thiên địa đại thế. Nhưng vì sao công kích này, lại bá đạo như thế?
Một ý niệm, Đại Nhật Cực Quang kia đã bổ tới trước mặt.
Hình Thiên biết, lấy tốc độ của hắn giờ phút này di động, tuyệt đối không có khả năng nhanh hơn lực lượng chiêu thức này, một khi tránh né, chính là tử sát.
Điểm này, hắn so với Vương bài sát thủ của Càn Khôn Minh là sáng suốt hơn. Hắn biết, một chiêu này, chỉ có thể cứng rắn đối kháng, còn có đường sống.
Nếu chạy trốn, chỉ có một đường chết.
Dù sao cũng là Đại Đạo cấp, lại ở trong lĩnh vựa của hắn, nên hắn tích tụ lực lượng rất nhanh. Chỉ một cái hô hấp, đã ngưng tụ thành một bức tường khí, ẩn chứa uy năng của Thiên Hình Oán Linh, hướng Đại Nhật Cực Quang ầm ầm đánh tới.
Chiến đấu tới lúc này, không tồn tại kỹ xảo gì, chính là cứng đối cứng. Chỉ có áp đảo đối phương mới có đường sống, nếu không, Hình Thiên hắn hôm nay chạy trời không khỏi nắng.
Nhưng, hắn vì vội vàng, khó tránh khỏi có sơ hở. Ngay thời điểm hắn toàn lực ngưng tụ phòng ngự, Lưu Kim khôi lỗi đã công kích tới.
Bốn Lưu Kim khôi lỗi, biến ảo thành trạng thái lỏng, hóa thành một cái lồng chụp xuống.
- Súc sinh, cút ngay!
Hình Thiên trong cơn giận dữ, niết chưởng thành chộp, liên tục trảo động, muốn bằng uy năng Đại Đạo, đem kim quang này phá thành mảnh vỡ.
Nhưng vào lúc này, kim quang kia giống như da mịn, trực tiếp mềm hoá, hóa thành một đoàn kim quang, trực tiếp nhào vào trên người hắn.
Cái vồ này của hắn, lập tức xuyên thủng qua tầng kim quang.
Hình Thiên giận dữ, vội vàng giơ tay phải xé kim quang này. Ngay lúc này, hai chân bỗng nhiên căng cứng, hai đạo kim quang dưới mặt đất, lại hóa thành dây thừng, dài giống như dây mây, từ hai đùi hắn không ngừng leo lên.
- Không tốt!
Hình Thiên hồn bay phách lạc, bị kim quang này cuốn lấy, cho dù hắn là Đại Đạo cảnh, kết cục cũng chỉ có chết. Trình độ quấn thân của kim quang này, gần như đã tới mức không cách gì phá nổi.
Vội vàng vận khí toàn thân, tính toán đem kim quang này hất ra. Nếu hắn thi triển toàn bộ uy năng Đại Đạo, Lưu Kim khôi lỗi có khả năng bị hắn hất ra.
Nhưng, Nhậm Thương Khung hiển nhiên không có khả năng cho hắn cơ hội này.
Đại Nhật Cực Quang và vách tường phòng ngự kia va chạm, bàn tay Nhậm Thương Khung liên tục huy động, lập tức đánh ra Lạc Nhật Kim Dung.
Oanh!
Trực tiếp trúng ngực Hình Thiên, Hình Thiên cho dù là Đại Đạo cường giả, bị đánh trúng nơi yếu hại, khí hải chấn động, kinh mạch gần như đứt gãy, trong miệng máu tươi cuồng phun, khí huyết lập tức đảo nghịch.
Chiến đấu tới một bước này, có thể nói là thắng bại đã phân.
Nhậm Thương Khung thế như chẻ tre, đem toàn bộ khí tràng của Hình Thiên bài trừ, thần uy lẫm lẫm, đứng ở trước mặt Hình Thiên, lạnh lùng cười:
- Như thế nào?
Hình Thiên bụng muốn tức điên, nhưng hắn có thể không phục sao? Bất kể từ góc độ nào xem, Nhậm Thương Khung lần này đánh bại hắn, là hoàn toàn dựa vào thực lực, không có đầu cơ trục lợi!
Cho dù đánh một lần nữa, hắn cũng không có khả năng thắng.
Nhất niệm đến vậy, lòng tràn đầy hùng tâm tráng chí của Hình Thiên, lập tức hóa thành bọt nước, trong mắt bắn ra hào quang thù hận:
- Nhậm Thương Khung, Xem như ngươi lợi hại! Ngươi giết ta, Thiên Các với ngươi không chết không ngừng. Sư tôn Lý Dật Phong của ngươi, cũng mơ tưởng sống yên ở Thiên Các!
Nhậm Thương Khung khinh miệt cười:
- Chuyện cho tới bây giờ, ngươi nghĩ rằng ta có thể cùng Thiên Các hòa giải sao? Không chết không ngừng? Dường như ngươi ta lần đầu tiên gặp mặt, đã là cục diện không chết không ngừng rồi!
- Ngươi không sợ Lý Dật Phong xui xẻo, thì giết ta đi!
- Ha ha ha, Hình Thiên, hay là ngươi nghĩ rằng, ngươi dùng sư tôn uy hiếp ta, ta sẽ tha cho ngươi một lmạng? Ta đã cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi lại tìm ta gây phiền toái. Thời điểm ta diệt sát Hạng Thái Hư, đã tuyên án vận mệnh của ngươi. Cho nên, ngươi phải chết!
Nhậm Thương Khung giọng điệu quyết tuyệt, không có một tia nhân tình nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.