Bất Hủ Thần Vương

Chương 382: Hướng gió đại biến, Thương Khung dương oai




Thập điện lẫn nhau đều là cung điện độc lập, mặc dù tồn tại tính phụ thuộc nhất định, nhưng cũng rất ít. Trừ khi là lợi ích tương quan nên liên minh.
Tương đối mà nói, nịnh bợ Thiên Hình Đường, cùng nịnh bợ Bách Thảo Đường đều có. Nhưng đa số vẫn là trung lập.
Chỉ là, Thiên Hình Đường tác phong cuồng bá, làm cho những Lão tổ trung lập này, trong nội tâm đều thiên hướng Bách Thảo Đường. Dù sao, căn cứ điều tra lần trước, đều rất rõ ràng. Thiên Hình Đường muốn lật lại bản án, không khỏi quá mức bá đạo.
Bởi vậy, những Lão tổ này, mượn cơ hội này, đều muốn nhìn Dược Thánh lệnh bài một chút.
Lệnh bài ở trong tay đám Lão tổ bọn họ, một truyền một, không ngừng truyền đi qua. Sau khi xem xong, những Lão tổ này đều là nhao nhao gật đầu, mặc dù bọn hắn không nhìn được lệnh bài thật giả, nhưng lệnh bài kia vừa vào tay, khí chất bất phàm này, khiến cho trong lòng bọn hắn một hồi động dung.
Lệnh bài kia điêu khắc hai chữ “Trường Không”, là có ý gì?
Lệnh bài cơ hồ là truyền tất cả Lão tổ một lần, cuối cùng trở lại trong tay Nhậm Thương Khung.
Tần Xuyên lão tổ lần này, lo lắng mười phần:
- Chư vị, lệnh bài đều nhìn rồi, có nghi nghị gì hay không? Dược Thánh lệnh bài này hàng thật giá thật, Tần mỗ ta, dám dùng tánh mạng đảm bảo.
- Hừ, cho dù lệnh bài là thật. Trên mặt không phải khắc danh tự Nhậm Thương Khung, ta xem tám phần là lấy từ nơi nào đó.
- Đánh rắm! Trường Không, Trường Không! Không biết có ý tứ gì sao? Trường Không chỉ đúng là Thương Khung! Đây là dùng tên giả, đây là biệt hiệu! Hiểu hay không?
Tần Xuyên lão tổ quát mắng.
- Đúng, Nhậm Thương Khung, tên chữ Trường Không, rất bình thường.
Ngụy Phong cũng tự bào chữa.
- Phi, ta xem chỉ là trùng hợp mà thôi. Lệnh bài kia, tại sao lại không có tên hắn?
Hình Không lão tổ vẫn kiên trì quan điểm của hắn.
Hình Thiên lão tổ, khuôn mặt âm trầm, gắt gao nhìn qua Nhậm Thương Khung, phảng phất muốn đem bí mật của người trẻ tuổi kia vạch trần.
Chỉ là, Nhậm Thương Khung từ đầu đến cuối, khí thế một mực chưa từng yếu đi. Cả người không hề sơ hở, không có nơi để Hình Thiên lão tổ nắm chắc.
Hình Thiên lão tổ vốn còn có ý định, tìm ra một chút sơ hở của Nhậm Thương Khung, trực tiếp phá vỡ. Nhưng mà, vô luận hắn tìm như thế nào, thủy chung vẫn nhìn không ra.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng mà Hình Thiên lão tổ đã ý thức được, có lẽ, Dược Thánh lệnh bài này chắc chắn là thật.
Nhất niệm như vậy, trong lòng Hình Thiên lão tổ ngũ vị tạp trần, nội tâm phức tạp cực kỳ. Lão tổ cấp cung điện mười tám tuổi, này là đáng sợ bực nào ah.
Thời điểm mình lên đến cung điện cấp Lão tổ, cũng đã hơn bốn trăm tuổi.
Chẳng lẽ, Thiên Hình Đường lúc này đây, thật phải tự nuốt lời hứa hay sao? Hắn còn nhớ, trước kia mình còn khoe khoang khoác lác, bảo hôm nay không đem Linh Nhãn Phong san thành bình địa, thì Thiên Hình Đường không có năng lực.
Thế nhưng mà, thế cục hiện tại, nếu như đối phương là Dược Thánh, đừng nói là Hình Thiên hắn, coi như là đạo tôn ở Thiên Khung Tạo Hóa, muốn động đến Nhậm Thương Khung này, cũng phải suy xét cẩn thận, tuyệt không phải muốn làm liền làm.
Dược Thánh, đối với một tông môn mà nói, thật sự ý nghĩa quá lớn.
Không khách khí mà nói, nếu như Hình Thiên lão tổ hắn là Đại Đạo cấp, để cho Thiên Các lựa chọn giữa Dược Thánh và hắn, nhất định sẽ chọn Dược Thánh!
Nếu như Thiên Các không chọn Dược Thánh mà nói, tất nhiên sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ. Mà tông môn trong thiên hạ, muốn có một Dược Thánh, thì nhiều vô số kể.
Thiên Các ngươi không muốn Dược Thánh, chẳng lẽ những tông môn khác sẽ không muốn? Bọn hắn còn mong Thiên Các đem Dược Thánh trục xuất khỏi tông môn, để cho bọn họ tiếp nhận!
Nhậm Thương Khung khoan thai cười cười, đem lệnh bài kia giương lên, thản nhiên nói:
- Chư vị, ở chỗ này miệng lưỡi tranh cãi, chẳng bằng ta lý giải cho các ngươi một chút về Dược Thánh lệnh bài này. Dược Thánh lệnh bài này, chính là Đan Tiên Điện ban phát, há có thể dễ dàng mạo danh như vậy? Lệnh bài kia, sáp nhập vào ấn ký độc nhất vô nhị của cá nhân. Này là chứng minh tốt nhất, mặt khác đều là phù vân.
Ngụy Phong lão tổ nghe vậy, liên tục gật đầu:
- Đúng, đúng, ta thật sự là hồ đồ rồi. Đan Tiên Đông Điện ban phát lệnh bài, đều có cá nhân ấn ký.
Nói xong, Ngụy Phong lão tổ sờ bên hông, đem Dược Vương lệnh bài của mình cầm trên tay:
- Chư vị, mời xem Dược Vương lệnh bài của ta, chỉ cần ta đưa vào linh lực cá nhân, lệnh bài kia sẽ bị kích phát, hiện ra tin tức chứng thực của Đan Tiên Đông Điện.
Tần Xuyên lão tổ cũng đem Dược Vương lệnh bài của mình ra.
Hai đại Lão tổ tự mình nghiệm chứng, Dược Vương lệnh bài bị thần thức cá nhân thúc dục, tản mát ra vầng sáng đẹp mắt, hiện ra tin tức khảo hạch.
- Các ngươi không tin, có thể tới thử xem, nhìn xem có thể kích hoạt lệnh bài kia hay không. Đây là ấn ký độc nhất vô nhị, cho dù là Đại Đạo cường giả, cũng không cách nào kích phát được.
Tần Xuyên lão tổ chủ động đem lệnh bài của mình đưa cho những Lão tổ khác, để cho bọn họ tự tay nghiệm chứng. Những Lão tổ kia đều tò mò thử một cchút, tự nhiên là không thể nào kích hoạt được.
- Tốt, bây giờ mời Thương Khung lão tổ vì mọi người biểu thị thoáng một phát, để mọi người thấy Dược Thánh lệnh bài của người!
Tần Xuyên lão tổ dẫn đầu vỗ tay.
Lúc này, hào khí đã bị Bách Thảo Đường điều động, đại bộ phận Lão tổ trung lập, đều hướng Bách Thảo Đường bên này, thấy Tần Xuyên lão tổ mở miệng, đều nhao nhao vỗ tay, dùng làm cổ vũ. Đồng thời cũng là tỏ tư thái.
Nếu như Bách Thảo Đường có cung điện cấp Lão tổ, chúng ta tuyệt đối sẽ không bị Hình Thiên lão tổ áp bách, nhất định sẽ đứng trên lập trường công chính.
Cái này là thái độ của những Lão tổ này. Hơn nữa, mọi người vô cùng rõ ràng, Bách Thảo Đường nếu có một cung điện cấp Lão tổ, có một Dược Thánh, sau này thời gian xin xỏ Bách Thảo Đường sẽ rất nhiều.
Ai nguyện ý dưới tình huống không có xung đột lợi ích, đắc tội một Dược Thánh? Hơn nữa còn là một Dược Thánh trẻ như vậy? Không ai ngu như vậy a!
Đang lúc mọi người chú mục, Nhậm Thương Khung như cũ không chút hoang mang, đem Dược Thánh lệnh bài cầm trên tay, đưa vào một đạo thần thức.
Thần thức này vừa đi vào, Dược Thánh lệnh bài kia lập tức nổi lên một tầng ánh sáng thánh khiết chói lọi.
- Trường Không, mười tám tuổi, ngày…tháng…năm… thông qua Dược Thánh khảo hạch.
Đằng sau còn bộ sung bốn chữ Đan Tiên Đông Điện.
Sau khi tin tức hiện rõ, Nhậm Thương Khung đem thần thức thu lại, ánh sáng chói lọi kia của lệnh bài lại dần dần ảm đạm xuống, lệnh bài kia lại khôi phục trạng thái cổ xưa trước kia.
Bởi vậy, năm đại Lão tổ Thiên Hình Đường bên này, ngoại trừ Hình Thiên lão tổ mặt không biểu tình ra, mấy người khác đều là sắc mặt đại biến.
Mà Lão tổ của những cung điện khác, rất nhiều người đều nhao nhao đi ra phía trước:
- Bái kiến Thương Khung lão tổ!
Nói giỡn sao, trước mặt cung điện cấp Lão tổ, bọn hắn sao dám thất kính, bọn hắn làm như vậy, không thể nghi ngờ chính là cho thấy thái độ. Cũng là gián tiếp hướng Thiên Hình Đường ám chỉ bất mãn. Bọn hắn trước kia bị Hình Thiên lão tổ dùng thân phận cung điện cấp Lão tổ áp bách, không thể làm gì.
Bây giờ Nhậm Thương Khung cũng là cung điện cấp Lão tổ, hai cung điện cấp Lão tổ đối kháng, bọn hắn tự nhiên không có khả năng tiếp tục bị Hình Thiên lão tổ áp bách!
Bởi vậy, cho dù là Luật lão tổ của Nguyệt Hoa Điện trước kia một mực cùng Nhậm Thương Khung làm trái, cũng không dám không đi chúc mừng.
Mặc dù trong lòng của hắn có chút khó chịu, nhưng đây là đại thế. Nếu như hắn nhìn thấy cung điện cấp Lão tổ, một điểm thái độ cũng không có, đó chính là bất kính, sẽ cho Nhậm Thương Khung cơ hội trị hắn.
Khó xử nhất, tự nhiên không ai qua được Sở Vân lão tổ cùng bọn người Vương Dương trưởng lão. Bọn hắn trước kia, không có cùng Ngụy Phong lão tổ ở một phe, rõ ràng đã khuất phục Thiên Hình Đường.
Bây giờ, mấy người bọn hắn, ngược lại hết sức khó xử. Tới không được mà rời cũng không xong. Đứng ở đằng xa, lộ ra vẻ rất chật vật.
Vẫn là Sở Vân lớn tuổi, da mặt dày, kiên trì đi tới:
- Thuộc hạ Sở Vân, bái kiến Thương Khung lão tổ, thật sự là anh hùng xuất thiếu niên, Bách Thảo Đường ta...
Một câu tâng bốc còn chưa nói xong, không ngờ bị Tần Xuyên lão tổ mỉa mai:
- Sở Vân các hạ, ngươi không cần đa lễ? Vừa rồi ngươi đã tỏ thái độ cùng Bách Thảo Đường ta đoạn tuyệt quan hệ. Ngươi xưng thuộc hạ, tựa hồ xưng hô có chút không ổn.
Sở Vân xấu hổ cực kỳ, trong mắt hiện lên một tia lo lắng không dễ dàng phát giác.
Nhậm Thương Khung đối với loại dây leo tường này cho tới bây giờ sẽ không có hảo cảm gì. Thời điểm Hạng Thái Hư đến thăm lần thứ nhất, nếu như không phải Sở Vân này cho phép, Hạng Thái Hư sao dám như vậy?
Mặt không biểu tình, Nhậm Thương Khung thản nhiên nói:
- Sở Vân, cởi đạo bào Lão tổ của ngươi ra, còn có bọn người Vương Dương, cũng cởi áo bào Trưởng lão của các ngươi ra. Bách Thảo Đường là địa phương Thần Thánh, không phải nơi cho dây leo tường phát triển.
Cung điện cấp Lão tổ, ở trong cung điện, có quyền uy chí cao vô thượng! Nhất ngôn cửu đỉnh.
Sở Vân tuy là Lão tổ, nhưng cũng chỉ là thuộc hạ.
- Thương Khung lão tổ, ta... ta là Lão tổ Bách Thảo Đường, ngươi dựa vào cái gì cướp đoạt thân phận của ta?
- Không phải ta cướp đoạt thân phận của ngươi, mà là ngươi ruồng bỏ Bách Thảo Đường. Trước mắt bao người, Sở Vân, ta cho ngươi một cơ hội xuống đài, không để cho người của Bách Thảo Đường ta tự mình động thủ lột y phục của ngươi.
Ngụy Phong lão tổ quát:
- Đúng vậy, Sở Vân, thời khắc mấu chốt, ngươi ruồng bỏ Bách Thảo Đường, khuất phục uy nghiêm của Thiên Hình Đường, hành vi của ngươi, đã không xứng làm Lão tổ của Bách Thảo Đường ta. Đã hợp thì cũng có lúc tan, chúng ta không làm khó dễ ngươi. Nếu không, Bách Thảo Đường từ trên xuống dưới, sẽ không bỏ qua cho đám các ngươi!
Bách Thảo Đường mỗi một cái đều rất có ngạo khí. Vừa rồi nhận ủy khuất lớn như vậy, bị Thiên Hình Đường áp bức, thiếu chút nữa khiến cho Bách Thảo Đường uy phong mất sạch.
Bây giờ, khổ tận cam lai, từng cái sao có thể từ bỏ ý đồ?
Mà Nguyên Kỳ Lân cùng Hạng Thái Hư, giờ phút này là kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay. Thân thể lui về phía sau, chuẩn bị tìm cơ hội, trước rời khỏi hiện trường rồi nói sau.
Chẳng qua, Nhậm Thương Khung như thế nào cho bọn hắn cơ hội, ánh mắt có chút giương lên, nhìn về phía Hình Thiên lão tổ, giống như cười mà không phải cười nói:
- Hình Thiên lão tổ, đã nói nhiều như vậy, giờ khắc này, thân phận chúng ta ngang nhau, ai cũng đừng nghĩ áp bách ai. Công bình nói một câu, vụ án năm đại phân đà phản bội Thiên Các, nên kết luận như thế nào, ngươi cho một câu đi. Thiên Hình Đường ngươi là muốn bao che nghịch đảng, hay là phạt ác trừ gian, ngươi nói một câu đi.
Đúng vậy, giờ khắc này, thân phận bọn hắn ngang hàng, địa vị ngang nhau. Nhậm Thương Khung có thể nói như vậy, kỳ thật chính là cho Hình Thiên lão tổ hắn một cái thang đi xuống.
Hình Thiên hắn nếu như không mượn cơ hội này, còn muốn cứng ngạnh, cái kia chính là Thiên Hình Đường cùng Bách Thảo Đường đối kháng. Hơn nữa, nhìn thế cục hiện tại, nhân tâm sở hướng, Thiên Hình Đường hắn dĩ nhiên đã mất đi nhân tâm!
Chẳng qua, Hình Thiên lão tổ dù sao cũng là Hình Thiên lão tổ, cười nhạt một tiếng:
- Nhậm Thương Khung, chuyện hôm nay, ngươi đã xuất ra Dược Thánh lệnh bài, Thiên Hình Đường ta công chính, không thể võ đoán tiến hành, tạm thời trước điều tra một phen. Về phần chuyện tình của năm đại phân đà, Thiên Hình Đường ta sẽ tiếp tục điều tra, chắc chắn sẽ có một câu trả lời thỏa đáng.
Hình Thiên lão tổ cũng hết sức cao minh, những lời này, chẳng có chút yếu thế nào, có lý có cứ, ngược lại là đem Thiên Hình Đường quảng cáo rùm beng thoáng một phát, lại cho chính mình một bậc thang, thuận lợi đi xuống.
Nhậm Thương Khung nghe vậy, cũng lộ ra vẻ mỉm cười, không thể không bội phục, gừng càng già càng cay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.