Bất Hủ Thần Vương

Chương 182: Thiên Cương viên mãn




Ba ngày sau, Nhâm Thương Khung từ trong tu luyện mở mắt ra, vươn vai mỏi một cái. Lần này, hắn đã hoàn toàn bị Bất Hủ Đế Khí Quyết chinh phục.
Ba ngày, chỉ ba ngày, hắn đã thành công đột phá ba mươi sáu chuyển, đạt tới Thiên Cương số lượng mà trước kia hắn thiết tha mơ ước!
Không hổ là Thiên Cương viên mãn, Nhậm Thương Khung vận chuyển đan điền một chút, cảm thụ được trạng thái thân thể sau khi vận hành ba mươi sáu chuyển, bất luận là kinh mạch hay gân cốt, đều nâng cao ít nhất năm ba lần! Mỗi một tấc da thịt toàn thân đều tràn đầy sức sống.
Tùy ý đánh một quyền, đều có lực lượng khai sơn phá thạch!
- Thiên Cương viên mãn, ha ha, cho tới nay, ta đều mong chờ có một ngày đạt tới, không nghĩ tới, không ngờ lại nhanh đạt được như vậy. Có Bất Hủ Đế Khí Quyết này, ta không thể nôn nóng trùng kích Thiên Nhân cảnh! Bất Hủ Đế Khí Quyết có nói, tu luyện công pháp này, có thể đạt tới chư thiên Đại viên mãn, cũng chính là một trăm lẻ tám chuyển! Tuy thời gian sẽ lâu hơn, nhưng đó là ngưng tụ để chờ bộc phát. Trụ cột vững chắc, trăm lợi mà không một hại. Chờ ta luyện thành chư thiên Đại viên mãn, thiên hạ còn ai có thiên phú như ta nữa chứ! Cái gì Hạ Vũ Trùng, Nguyên Bạch Lộc, hết thảy phải thần phục dưới chân ta!
Trong lòng Nhậm Thương Khung, cũng có ngạo khí chinh phục thiên hạ. Đời trước, bởi vì thực lực và thiên phú không đủ, bị người dẫm nát dưới chân, đến chết vẫn không nắm được vận mệnh của mình!
Đời này, nhất định phải nắm giữ vận mệnh chính mình, không chỉ như thế, còn muốn nắm giữ vận mệnh người khác, nắm giữ vận mệnh chúng sinh!
Nhậm Thương Khung hạ quyết tâm, bất luận ai dám ngăn cản hắn, đều phải một quyền đánh chết, khiến cho kẻ đó vạn kiếp không thể siêu sinh!
- Bước đầu tiên, là phải dùng đầu tên Lôi Minh kia làm vật tế cờ!
Nhậm Thương Khung định ra quyết tâm, cũng có động lực.
Lúc này, vừa mới đột phá ba mươi sáu chuyển, công lực tuy rằng tăng lên nhiều lần, nhưng cảnh giới còn chưa củng cố, Nhậm Thương Khung cũng không vội đi ra ngoài.
Muốn tiêu diệt đối thủ, phải có chuẩn bị.
.. Ba mươi sáu chuyển, là một đại quan khẩu, rất khó đột phá. Đại quan khẩu kế tiếp, là bảy mươi hai chuyển. Ta nhất định phải tu luyện nhanh hơn, tranh thủ lợi dụng công pháp nghịch thiên Bất Hủ Đế Khí Quyết, sớm ngày đột phá bảy mươi hai chuyển!
Nhậm Thương Khung biết, ba mươi sáu chuyển Thiên Cương viên mãn, là một đại quan khẩu, những chuyển kế tiếp, đều là từng bước tăng lên, không có khó khăn như trùng kích Thiên Cương số lượng.
Nói trắng ra là, từ ba mươi sáu chuyển đến trước bảy mươi hai chuyển, kỳ thật cũng giống như từ nhất chuyển đến ba mươi lăm chuyển mà thôi.
Chẳng qua, vì cảnh giới cao hơn nên có khó khăn hơn một chút. Nhưng khó khăn này, đã có Bất Hủ Đế Khí Quyết bù lại là dư dả.
Nghịch thiên công pháp, tạo ra nghịch thiên cảnh giới!
Cộng thêm Xích Vương Kim Cương Đan, trạng thái thân thể của Nhậm Thương Khung xác thực đã đạt tới đỉnh cao.
Kình lực toàn thân, đan điền khí hải, một cái giơ tay nhấc chân đều có thể sinh ra khí tượng, bất cứ lúc nào đều có thể cho đối thủ một kích trí mạng.
Nhậm Thương Khung rất vừa lòng với trạng thái này, tuy nhiên, hắn cũng đau đầu về việc sức ăn của Ô Nha huynh quá lớn.
Mỗi lần nhìn thấy con Ô Nha kia lon ton chạy lại chỗ hắn, Nhậm Thương Khung hận muốn đập nó một phát chết tươi. Thật không ngờ, Ô Nha kia ăn linh dược như ăn cơm, so với ăn độc dược còn muốn hung mãnh hơn!
- Ô Nha huynh, xem ra, nếu không phải gặp được ta, đệ tử khác mặc dù tới nơi này, cũng thỏa mãn không được sức ăn biến thái của ngươi a. Ngươi xem, lúc này mới ba ngày, ngươi đã ăn của ta hơn ba mươi miếng Nghịch Yêu Đan. Ô Nha huynh, ngươi cũng biết, Nghịch Yêu Đan cực phẩm này, chỉ cần là một quả, ở thế tục có thể bán đến hơn mười vạn lượng bạc đó? Ngươi ba ngày này, ăn của ta đến mấy trăm vạn lượng bạc. Số bạc đó có thể đem cửa động này đánh sập.
Giọng điệu Nhậm Thương Khung rất buồn rầu, tuy hắn đau đầu, nhưng thật ra không đau lòng. Đau đầu là Nghịch Yêu Đan dự trữ hắn, không sai biệt lắm đã hết sạch sẽ.
Đối mặt với sức ăn biến thái của Ô Nha, bước tiếp theo nên lấy cái gì cho nó ăn đây? Vấn đề này khiến hắn rất đau đầu.
Nhậm Thương Khung ở Vân La thành, chủ yếu luyện chế hai loại đan dược, một là Nghịch Yêu Đan, hai là Trúc Cơ Đan. Cũng may, Trúc Cơ Đan hắn có dự trữ một ít.
Hình như có khoảng hơn ba mươi miếng Trúc Cơ Đanthì phải.
Nhậm Thương Khung lấy lọ Trúc Cơ Đan ra, cười nói:
- Ô Nha huynh, ngươi nên ăn ít lại một chút. Đây là số đan dược cuối cùng của ta. Tuy nói nhiêu này có thể đổi ra núi bạc, nhưng bạc là khốn khiếp, là phù du. Ta đang suy nghĩ, nếu ngươi có thể ăn được bạc, đem số đan dược này đổi ra bạc, đủ cho ngươi ăn năm ba tháng? Ha ha.
Nhậm Thương Khung trải qua mấy ngày này quan sát, cũng biết những thức ăn của Ô Nha, đều phải có linh khí, có dược tính, nếu không, nó một mực không ăn.
Tuy Nhậm Thương Khung có thể luyện đan, nhưng sức ăn của con Ô Nha kia biến thái như vậy, hắn có ngồi luyện suốt ngày cũng không đủ nó xơi.
Lần này cũng như lần trước, chỉ mới ba ngày, ba mươi miếng Trúc Cơ Đan lại bị nó tiêu diệt sạch sẽ.
Nhậm Thương Khung ngoại trừ cắn lưỡi ra, cũng không biết nói gì cho tốt.
Đan dược cũng không phải là đậu nành, bất luận người luyện võ nào, ở giai đoạn Trúc Cơ kỳ, dùng đan dược đều rất chú ý, một lần nhiều nhất chỉ dùng một viên, hơn nữa không thể dùng liên tục.
Nếu không mà nói, dược lực quá mạnh, trực tiếp nứt vỡ đan điền, bạo thể mà chết.
Người luyện võ bình thường, trong vòng ba ngày, không có khả năng liên tục dùng hai viên đan dược. Càng đừng nói giống như Ô Nha kia ăn thay cơm.
Tuy nhiên vẫn có may mắn, sau khi xơi nhiều cực phẩm đan dược như vậy, hiệu quả vẫn phải có. Hình thể của Ô Nha, rõ ràng đã lớn thêm vài lần.
Ngắn ngủn sáu bảy ngày, hình thể của Ô Nha mới đầu chỉ như một con gà nhỏ đen thui, lúc này đã lớn như một con đại ưng.
Kỳ diệu nhất chính là, hai cánh của nó, đã không còn đen thui như trước, mà biến thành màu tím xen lẫn chút xanh dương.
Lông chim vô cùng chỉnh tề, lông đuôi càng giống như một thanh đao sắc bén, làm cho con Ô Nha này nhìn rất phong độ, có thể nói là tư thế oai hùng, khí thế tự sinh.
Nhất là ánh mắt hữu thần kia, đột nhiên mở lớn, không ngờ có thể phát ra uy thế lớn như vậy, làm cho đám yêu cầm như hổ rình mồi đối diện sợ hãi bay đi.
Điều này khiến cho Nhậm Thương Khung được an ủi vô cùng:
- Ô Nha huynh, xem ra đan dược của ta mấy ngày nay, không có lãng phí a. Nhìn huynh lớn nhanh như vậy, ta cảm thấy vô cùng vui mừng. Tuy nhiên, xem thân thể hiện tại của huynh, ta dường như không thể gọi huynh là Ô Nha nữa rồi? Huynh xem, toàn thân huynh có điểm nào giống Ô Nha chứ?
Ô Nha kia đối với xưng hô không mấy để tâm, miệng chép chép, ánh mắt sáng rỡ, nhìn chằm chằm bên hông Nhậm Thương Khung. Bộ dáng thèm nhỏ dãi kia, rõ ràng là muốn ăn đan dược!
Nhậm Thương Khung kêu thảm một tiếng:
- Ô Nha huynh, ta thật sự bị huynh đánh bại.
Cắn răng một cái, Nhâm Thương Khung làm một quyết định:
- Hảo, Ô Nha huynh, có qua có lại mới toại lòng nhau, huynh cho ta Bất Hủ Đế Khí Quyết, ta cũng cho huynh đan dược nghịch thiên!
Nhậm Thương Khung cắn răng một cái, lấy ra một giọt Đăng Thiên Môn linh dịch, lại lấy ra một viên Xích Vương Kim Cương Đan!
Hai loại này, đều là nghịch thiên đan dược!
Hai mắt Ô Nha tỏa sáng, nhào tới, một ngụm đem hai loại đan dược nuốt xuống, vẻ mặt hưởng thụ vô cùng.
Nhâm Thương Khung hai mắt trắng dã, cũng thầm kêu may mắn, cũng may hia loại kia đều là mãnh dược, sau khi nó ăn vào cũng không nằm vạ đòi ăn nữa.
Ô Nha sau khi nuốt xong, hai cánh giương lên, không ngờ trực tiếp phá không mà đi, biến mất trong khe hở không gian
Nhậm Thương Khung còn chưa kịp nói lời gì, thân hình Ô Nha đã biến mất không thấy.
- Biến thái.
Nhậm Thương Khung nói thầm hai chữ, hắn đã không biết hình dung đầu Ô Nha này cổ quái như thế nào. Tùy ý phá vỡ hư không, qua lại tự do giữa không gian phép tắc, đây là đại thần thông gì a!
Theo hiểu biết của Nhâm Thương Khung, cho dù là Đại Đạo cảnh cường giả, cũng không tùy ý phá vỡ hư không được a!
Tu vi của Ô Nha này, nói ra cũng ai không tin, không ngờ vẫn là linh cầm Trúc Cơ kỳ!
- Đủ cổ quái.
Nhậm Thương Khung mờ mịt:
- Nói ra chỉ sợ sẽ cười chết người, linh cầm Trúc Cơ kỳ có thể phá vỡ hư không. Ta nếu tiến vào không gian khe hở kia, chỉ sợ nháy mắt sẽ bị pháp tắc hùng mạnh kia nghiền thành tro bụi?
Nhậm Thương Khung lắc lắc đầu, bắt đầu tu luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết.
Bất Hủ Đế Khí Quyết, từ sau khi đạt tới Thiên Cương số lượng, tuy tu vi Nhâm Thương Khung lúc này, đủ chống lại tứ chuyển Ngân Đan, nhưng dù sao cũng không phải là Tiên Thiên Đan lực.
Tuy nhiên hắn lúc này, không phải Tiên Thiên, nhưng hơn hẳn Tiên Thiên.
Sau khi đột phá ba mươi sáu chuyển, các bước tiếp theo thì rất dễ dàng, vài ngày thời gian, Nhậm Thương Khung liên tục đột phá, đảo mắt đã luyện đến bốn mươi chuyển.
Bất luận là tu vi, hay là cảnh giới, đều nước lên thì thuyền lên.
Hai ba ngày đầu, Nhậm Thương Khung còn chưa để ý, tiếp qua bốn năm ngày, Nhậm Thương Khung hơi ngồi không yên. Hắn bỗng nhiên hơi nhớ con Ô Nha kia.
- Ô Nha huynh đã đi được năm ngày, sao còn chưa xuất hiện?
Nhâm Thương Khung đột nhiên phát giác, mình giống như hơi nhớ con Ô Nha này.
Ngay thời điểm Nhậm Thương Khung ngưng thần suy nghĩ, bỗng nhiên vách đá đối diện có hai dạo quang ảnh đánh tới hắn, là hai đầu linh cầm hung mãnh, không ngờ vào lúc này, đánh bất ngờ Nhậm Thương Khung!
Tốc độ của hai con linh cầm này nhanh cực kỳ, cắt qua trời cao, chỉ nháy mắt đã vọt tới cửa động bên này. Cánh giống như mũi tên, hung hăng hướng Nhậm Thương Khung đánh tới.
Chải, chải, chải!
Đao gió biến ảo của bốn cánh chim này, so với bất luận ám khí gì đều mạnh hơn. Cũng may Nhậm Thương Khung không phải ngồi không, mặc dù không gian trong động nhỏ hẹp, nhưng hắn phán đoán và di chuyển rất chính xác. Đồng thời Thiên Lục kiếm chém mạnh ra trước!
- Kim Châm Độ Kiếp! Phá cho ta!
Nhậm Thương Khung quát một tiếng, kiếm khí như hồng, khí thế xé rách hư không, chém về phía hai đầu yêu cầm.
Hai đầu yêu cầm kia rất giảo hoạt, thân hình nhanh chóng hạ xuống, trực tiếp né được một kiếm sắc bén kia.
Chỉ có điều, khiến Nhậm Thương Khung không ngờ được chính là, hư không xung quanh hai đầu yêu cầm này, bỗng nhiên nổi lên một đạo kim sắc sóng gợn.
Sau đó, không gian xung quanh hai đầu yêu cầm giống như đình chỉ một chút, thân thể nháy mắt bị đông cứng tại chỗ.
Giữa sóng gợn kim sắc, đột nhiên lao ra một thân ảnh.
Dục!
Một tiếng rít, Ô Nha huynh huy động hai cánh, từ bên trong lao ra, cánh vung lên, giống như lưỡi dao sắc bén chém tới.
Đầu của hai con yêu cầm rơi xuống đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.