Bất Hủ Phàm Nhân

Chương 1211: Đại đạo tâm trí




Sắc mặt Hạ Nhược Nhân hơi chậm lại, nếu mà không phải là Mạc Vô Kỵ đã là Thánh Nhân, nàng nhất định sẽ dùng câu: một đêm làm phu thê trăm năm ân ái để cầu xin tha thứ. Đối mặt một cái Thánh Nhân, nàng căn bản là không cách nào nói ra lời nói dối loại này, bởi vì Mạc Vô Kỵ liếc mắt liền có thể xem thấu.
Thế nhưng là hắn là làm sao biết là Văn Hiểu Kỳ, nàng nhớ lại không phải là Văn Hiểu Kỳ a.
Không gian lập tức trở nên ngưng đọng, một loại tử vong hít thở không thông truyền đến, Hạ Nhược Nhân muốn giùng giằng cầu xin tha thứ, thế nhưng là nàng lúc này đều nói không nên lời. Lúc này tại đáy lòng nàng chỉ có một ý niệm trong đầu, nếu mà năm đó chính bản thân không giết Mạc Vô Kỵ, hiện tại sẽ làm sao?
Đáng tiếc không gian chèn ép truyền đến, nàng lại cũng không cách nào nghĩ tiếp.
Niết Hóa Đạo vận bao lấy nàng, sinh cơ của nàng tại trong chớp nhoáng này biến mất. Đi theo một đoàn hỏa diễm bao trùm đi qua, cả người nàng đều biến thành hư vô.
Ngay cả chiếc nhẫn của nàng cũng bị đạo vận cường hãn xé rách, hóa thành hư vô. Rất hiển nhiên, Mạc Vô Kỵ căn bản cũng không muốn để lại bất kỳ vật gì của nàng. ...
Thần niệm của Mạc Vô Kỵ rơi tại trong hư không, hắn cư nhiên lần nữa quét thấy Thiên Ngân. Trước đây hắn cướp đoạt một đạo vũ trụ Đạo tắc, bị Thiên Ngân dùng Tam Muội Chân Hỏa ám toán một cái, còn không có tìm tên này tính sổ.
Mạc Vô Kỵ trực tiếp vượt qua giới vực hư không, gần như là tại thời điểm hắn rơi vào hư không giới vực đồng nhất cùng Thiên Ngân, Thiên Ngân thần niệm cũng vậy quét thấy Mạc Vô Kỵ.
Tại Mạc Vô Kỵ nghĩ đến, tên này nhìn thấy mình nhất định là trước tiên chạy trốn. Để cho hắn không có nghĩ tới là, tên này trái lại thật nhanh bay đến.
Xem ra Thiên Địa Lô quả nhiên là để cho người ta điên cuồng a, nếu mà đổi thành hắn, nhìn thấy một người đối mặt năm Thánh Nhân còn có thể đi về sau, tuyệt đối không dám tới nữa.
- Ngươi muốn cướp đoạt Thiên Địa Lô này sao?
Mạc Vô Kỵ nhìn Thiên Ngân hạ ở trước mặt hắn, lấy ra Thiên Địa Lô nhàn nhạt nói.
Để cho Mạc Vô Kỵ ngạc nhiên là, Thiên Ngân không chút do dự lấy ra một luồng thần hồn ném tới, quỳ rạp xuống đất nói:
- Ta biết tiền bối nhất định là đã bước vào Thánh Nhân cảnh, ta chỉ muốn đi theo tiền bối, xin tiền bối thu nhận Thiên Ngân. Thiên Địa Lô, vãn bối cũng không dám lấy nữa.
Mạc Vô Kỵ ngây người nhìn Thiên Ngân trước mắt, dường như không đúng a.
Thiên Ngân dầu gì cũng là một Thánh Nhân, thế nào trở nên yếu đuối như vậy? Nếu như nói Thiên Ngân vì Thiên Địa Lô cùng hắn liều mạng, sau cùng liều mạng bị hắn giết cũng không đầu hàng, kịch bản như thế bình thường. Thiên Ngân trực tiếp tới quỳ trên mặt đất, còn nguyện ý chém ra một luồng thần hồn giao ra đây để cho mình nắm trong tay, điều này hiển nhiên có chút quỷ dị.
Lập tức Mạc Vô Kỵ liền cảm nhận được không đúng, trên người Thiên Ngân ngạo khí cùng truy cầu đối với đại đạo dường như tiêu tán hầu như không còn. Có chút giống... Được rồi, có chút giống hắn vừa mới rơi xuống tinh cầu Phàm Nhân kia, cảm giác lại cũng không cách nào khôi phục rời đi Phàm Nhân tinh cầu này.
- Ngươi bị tước đoạt đại đạo tâm trí?
Mạc Vô Kỵ nghi hoặc nhìn Thiên Ngân đang quỳ gối trước mắt, hắn cũng không có đi thu một luồng thần hồn này của Thiên Ngân.
Với hắn mà nói một tên gia hỏa mất đi đại đạo tâm trí, sắp tới bên trong diệt thế Lượng Kiếp cũng không có bao nhiêu tác dụng lớn.
Thiên Ngân thở dài một tiếng, hắn cảm giác được, trước mắt người cường giả này đối với hắn không có nửa điểm hứng thú.
Hắn đích xác là mất đi đại đạo tâm trí, coi như là trước đây bị Lôi Hồng Cát cùng Hạ Nhược Nhân luân phiên đả kích, hắn vẫn là ý chí chiến đấu sục sôi, tin tưởng vững chắc mình có thể bước vào trong thánh nhân đại đạo.
Thế nhưng là tại sau khi Mạc Vô Kỵ cùng năm tên Thánh Nhân cường giả đánh một trận, hắn hoàn toàn bị phá hủy đại đạo tâm trí.
Mạc Vô Kỵ cường ngạnh tiếp nhận hắn một đòn thần thông tuyệt sát Tam Muội Chân Hỏa, vẫn như cũ còn bình yên vô sự. Chẳng những là bình yên vô sự, còn ở giữa năm tên Thánh Nhân ở đoạt đi một đạo vũ trụ Đạo tắc.
Đây còn chưa phải là để cho hắn rung động, để cho hắn rung động là, Mạc Vô Kỵ tại trong bốn gã Thánh Nhân cùng Lạc vây công, còn đả thương ba gã Thánh Nhân, làm Lạc bị thương nặng sau đó thong dong rời đi.
Trước đây hắn cho rằng Mạc Vô Kỵ cũng đã triệt để xong đời, hắn một người đứng xem cũng có thể thấy rõ ràng Mạc Vô Kỵ đạo cơ bị phá hủy.
Nhưng không nghĩ tới lúc này mới hơn nghìn năm thời gian trôi qua, thanh niên nhân này chẳng những khôi phục như vậy, dường như thật đúng là đã bước vào Thánh Nhân cảnh.
Năm đó đối phương vẫn còn là Chuẩn Thánh, liền có thể đối phó năm tên Thánh Nhân vây công. Hiện tại đã bước vào Thánh Nhân cảnh, năm tên Thánh Nhân vây công, đối với Mạc Vô Kỵ mà nói hẳn là sẽ không để ở trong lòng sao??
Mà hắn, cũng không phải tại Mạc Vô Kỵ bị năm tên Thánh Nhân liên thủ công kích chạy trốn về sau mất đi đại đạo tâm trí, mà là bởi vì tại Mạc Vô Kỵ cùng Lạc lần lượt chạy trốn về sau. Bao gồm đám người La Hư cùng hắn thù sâu như biển, thật giống như không có cảm thấy được hắn tồn tại vậy, trái lại đuổi theo Thái Loan.
Nếu mà đám người La Hư giết hắn sau đó đuổi theo Thái Loan, hắn có lẽ còn tự hào một phần. Thế nhưng là hắn Thiên Ngân tốt xấu trước đây cũng là một cái Thánh Nhân, lúc nào bị người khác không nhìn như vậy? Đến thời gian giết hắn cũng không có.
Hắn và đám người La Hư thù sâu như biển, hiện tại bốn người La Hư không nhìn hắn đến loại tình trạng này. Nhân sinh lớn nhất bi ai, còn có cái gì quá mức hơn?
Hắn hôm nay, không muốn nói đi tìm đám người La Hư báo thù, coi như là dũng khí báo thù cũng không có.
Một cái Thánh Nhân, cả dũng khí báo thù người ám toán cũng không có, hắn còn có ý nghĩa gì để sống tiếp? Đạo của hắn còn có ý nghĩa gì?
Mạc Vô Kỵ xuất hiện để cho hắn có thêm một tia hi vọng, hắn biết Mạc Vô Kỵ lợi hại, chẳng những là xuất thủ lợi hại, tâm cơ còn phi thường lợi hại. Vô cùng đơn giản khiến cho La Hư, Thanh Nguyên, Đề Phật ba cái lão gia hỏa truy sát Thái Loan, mà chạy được một mạng.
Hôm nay lần nữa cùng Mạc Vô Kỵ gặp mặt, Mạc Vô Kỵ dường như càng lên một tầng cao. Nếu là trong cái vũ trụ này còn có người có thể giúp hắn Thiên Ngân báo thù, làm chủ giúp hắn Thiên Ngân, vậy chỉ có người trẻ tuổi trước mắt này. Chỉ có Mạc Vô Kỵ, kẻ cừu hận cùng hắn cũng không sâu, chỉ có Mạc Vô Kỵ giống như hắn đều là kẻ đối đầu với đám người La Hư.
Mà bây giờ hắn đưa ra thần hồn của mình để cho Mạc Vô Kỵ khống chế, Mạc Vô Kỵ cư nhiên thờ ơ, điều này làm cho Thiên Ngân một lòng nặng trĩu tới rồi đáy cốc. Hắn biết, chính bản thân lại cũng không cách nào báo thù nữa.
- Ngươi đối với ta không có ích gì.
Mạc Vô Kỵ thản nhiên nói.
- Tiền bối, vãn bối còn biết một chỗ khả năng có một đạo vũ trụ Đạo tắc.
Thiên Ngân cắn răng một cái, mặc dù là suy đoán, vẫn là há mồm nói.
Mạc Vô Kỵ là người hắn duy nhất có thể xin giúp đỡ, mất đi Mạc Vô Kỵ trợ giúp, hắn sợ rằng sẽ vĩnh viễn niết diệt trong vũ trụ?
- Vũ trụ Đạo tắc?
Mạc Vô Kỵ đích thật là nhãn tình sáng lên, hắn góp nhặt ba đạo vũ trụ Đạo tắc. Bất quá hắn biết vũ trụ Đạo tắc vật này, càng nhiều càng tốt.
Thiên Ngân hơi do dự, vẫn là cắn răng nói:
- Ta không phải là phi thường khẳng định, nhưng là ở đó có một đạo màu tím Đạo tắc ẩn hiện.
- Nếu không dám khẳng định, ngươi vì sao không đi kiểm tra?
Mạc Vô Kỵ bình tĩnh trở lại.
Thiên Ngân vô cùng chân thành nói:
- Bởi vì lúc đó mang ta đi chính là một nữ tử khác, cô gái này âm hiểm xảo trá. Ta vừa không chú ý cư nhiên trúng nàng ám toán, thiếu chút nữa rơi vào trong tay của nàng, lúc đó nàng cũng bị ta đả thương ngược lại. Ngược lại chỗ đó ta nhớ kỹ, nếu mà tiền bối muốn đi xem, vãn bối nguyện ý dẫn đường. Nếu như không có, vãn bối mặc cho tiền bối giết.
Mạc Vô Kỵ cảm giác được Thiên Ngân dường như không phải là đang nói dối, hắn gật đầu bắt đi thần hồn Thiên Ngân trực tiếp đánh ra một đạo ấn ký nói:
- Đã như vậy, ta sẽ thu ngươi. Ta tên là Mạc Vô Kỵ, cũng có chuyện kiêng kỵ, đó chính là ghét nhất hạng tiểu nhân thay đổi thất thường. Về phần mối thù hận của ngươi, ta sẽ giúp ngươi rửa nó.
Kẻ thù của Thiên Ngân là mấy tên La Hư, Mạc Vô Kỵ đã sớm biết. Hắn vốn là muốn giết đám La Hư này, nói giúp Thiên Ngân tiếp nhận, thuận miệng một câu mà thôi.
Thiên Ngân đại hỉ, nhanh chóng nói:
- Vãn bối thề, tương lai nếu mà phản bội tiền bối, nhất định tâm kiếp thành tro, không có cơ hội Luân Hồi.
- Tốt.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, nắm lên Thiên Địa Lô ném cho Thiên Ngân nói:
- Ngươi mượn Thiên Địa Lô một lần nữa thành thánh sao?, tương lai cũng tốt trợ ta giúp một tay.
- A...
Thiên Ngân bị sự hào sảng của Mạc Vô Kỵ làm cho sợ ngây người, hắn nằm mộng cũng nghĩ lấy được Thiên Địa Lô. Hắn phí sức tâm cơ, tiêu hao vô số năm, tại bên trong Tịch Diệt Hải càng là ngủ say vô số năm, cũng không có mò lấy vùng ven Thiên Địa Lô.
Hôm nay Thiên Địa Lô bị Mạc Vô Kỵ tùy tùy tiện tiện liền nhét vào trước mặt của hắn, loại này ngạc nhiên mừng rỡ quả thực để cho hắn không thể tin được. Hắn tại đầu nhập vào Mạc Vô Kỵ, sớm liền buông tha Thiên Địa Lô. Thiên Địa Lô loại bảo vật này, hắn tuyệt đối không tin Mạc Vô Kỵ kẻ làm chủ thượng sẽ trả lại cho hắn.
Đây là điều ngạc nhiên mừng rỡ kinh thiên a!
Cũng may hắn rất nhanh thì phục hồi tinh thần lại, càng là quỳ xuống nói:
- Chủ thượng yên tâm, Thiên Ngân tương lai chính là kiếm trong tay chủ thượng, vô luận chỉ tới chỗ nào, Thiên Ngân đều tuyệt không có nửa điểm do dự. Vì chủ thượng, thà chết không từ.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, ngược lại không có để ý nhiều. Hắn thu nhận Thánh Nhân cũng không phải một mình Thiên Ngân, Hoán Đề cũng là kẻ hắn thu được. Coi như là Thông Minh, cũng phải gọi hắn là Mạc huynh.
Thấy Mạc Vô Kỵ gật đầu, Thiên Ngân lại không chậm trễ, nắm lên Thiên Địa Lô, đạo niệm liền hợp đi vào.
Thiên Địa Lô vốn chính là pháp bảo của hắn, chỉ là trong thời gian ngắn, hắn và Thiên Địa Lô liền lần nữa hợp 2 làm 1.
Thiên Ngân đại đạo khí tức cũng vậy đang điên cuồng dâng lên, chỉ mấy ngày đi qua, tu vi của hắn liền xông phá Chuẩn Thánh viên mãn, một loại Thánh Nhân khí tức mở rộng đi ra.
Hắn và Hoán Đề bất đồng, thân thể của hắn vốn chính là hoàn chỉnh, lần nữa bước vào Thánh Nhân cảnh, bất quá là thiếu khuyết Thiên Địa Lô mà thôi. Hôm nay đã có Thiên Địa Lô, Thánh Nhân cảnh với hắn mà nói chính là nước chảy thành sông.
Thiên Ngân Thánh Nhân đạo cùng Mạc Vô Kỵ bất đồng, Mạc Vô Kỵ Thánh Nhân đạo không hề có vết tích, thoạt nhìn tựa như Phàm Nhân tầm thường vậy. Hắn vừa khôi phục Thánh Nhân, Thánh Nhân đạo vận quanh thân lập tức liền kéo ra.
Các đạo hữu có thấy cái nút (+) ở bên phải góc dưới màn hình không! Ấn vào đó là comment nhanh được đó nhé! Hãy cho ta biết ý kiến về phần kết của truyện BHPN nhé!^^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.