Lâm Dịch không có ngờ tới Hàn Lỗi sẽ có một chiêu như vậy.
Hoặc là nói, không riêng gì Lâm Dịch, mọi người ở đây, ai cũng không nghĩ tới một tu sĩ Trúc Cơ lại dám đánh lén người đứng đầu một phái là Kim Đan viên mãn.
Hơn nữa khi xuất thủ lại quyết đoán kiên quyết như vậy, không chút do dự nghi ngờ gì cả.
Lâm Dịch vận chuyển Dịch Kiếm thuật, trực tiếp nắm giữ thế cục hay thay đổi, nắm bắt được thời cơ thoáng qua rồi biến mất!
- Chính là lúc này!
Lâm Dịch gầm nhẹ một tiếng, mi tâm sáng choang, ánh sáng màu tím lóe lên, một ngôi sao màu tím từ trong mi tâm tuôn ra, vượt qua không trung, chợt lóe lên.
Cùng lúc đó, động tác của Lâm Dịch không ngừng nghỉ chút nào, tung vung một cái, trực tiếp đánh ra nghìn vạn đạo kiếm khí màu lam ẩn chứa Nhập vi đạo, sau đó dưới chân có đạo văn thần bí huyền diệu thoáng hiện, tinh thần lực vận chuyển, trong ba trăm sáu mươi lăm đại huyệt trên cả người mơ hồ phát ra ánh sáng.
Tinh thần lực, bộ pháp thần bí!
Thân thể của Lâm Dịch hóa thành một luồng khói xanh, coi như ở trên không trung thì trên hai tay đều hiện ra ánh sáng kinh diễm, trong lòng bàn tay trái hiện ra một đám tử khí mù mịt, bàn tay phải thấp thỏm hiện lên một đám sinh khí dồi dào. Hai tay hợp lại trước ngực tạo ra một quả cầu, hai loại sinh tử nhị khí cực đoan lại không xảy ra va chạm, trái lại còn xoay tròn ở trong lòng bàn tay của hắn, hóa thành một cái Đại ma bàn hai màu.
Thần thông thuật, Niết Bàn sinh tử luân!
Trong một cái chớp mắt, Lâm Dịch xuất ra hết con bài chưa lật, Tử Vi tinh thuật, bộ pháp thần bí, biến hóa nặng hơn, Niết Bàn sinh tử luân!
Trong chớp mắt này, bên trong toàn bộ động phủ đột nhiên sản sinh ra một cỗ thần thông lực mơ hồ có thể lay động được tâm thần của người ta.
Đa Bảo Đạo Nhân biến sắc, trong mắt lóe lên vẻ không thể tưởng tượng được nổi, hắn không nhịn được kinh hô:
- Thần thông thật là mạnh!
Trong nháy mắt này, Lâm Dịch dùng hết thủ đoạn, đã đi tới trước mặt của tông chủ Đan Hà phái.
Hàn Lỗi xuất thủ trước, U Minh Sạn tiếp xúc với khí tức phòng hộ quanh thân của tông chủ Đan Hà phái trước một bước, chỉ hơi dừng lại một chút là đã trực tiếp cắt vào bên trong, khí tức Kim Đan viên mãn cũng không thể ngăn cản được bước chân của U Minh Sạn.
Mà phản ứng của tông chủ Đan Hà phái cũng cực nhanh, hai mắt trợn trừng, nổi giận gầm lên một tiếng, cả người tràn ngập ánh sáng, tạo ra một vòng phòng hộ bảy màu.
- Phốc!
U Minh Sạn va chạm vào vòng phòng hộ bảy màu, phát ra một tiếng thanh thúy, cả người Hàn Lỗi chấn động, sắc mặt trở nên tái nhợt.
U Minh Sạn sắc bén dị thường, trực tiếp đâm rách vòng phòng hộ bảy màu, đập vào hậu tâm của tông chủ Đan Hà phái!
Hàn Lỗi bất ngờ đánh về phía tông chủ Đan Hà phái, không ngờ một kích lại thành công, trong này không riêng gì người sau bất ngờ không kịp đề phòng mà sự sắc bén của U Minh Sạn cũng không thể không để ý được.
Thân thể của tông chủ Đan Hà phái run lên một cái, nhỏ tới mức không thể xem xét, nhưng hậu tâm hắn lại có một đạo ánh sáng bảy màu sáng lên, trực tiếp đánh bay U Minh Sạn.
Tông chủ Đan Hà phái bước một bước nhỏ về phía trước, sắc mặt tái xanh, cũng không quay đầu lại mà trực tiếp phất tay áo đánh ra một kích về phía sau, một vòng sáng mờ bảy màu hóa thành một đạo chùm tia sáng ầm ầm đập về phía Hàn Lỗi.
- Tiểu bối, ngươi muốn chết!
Tông chủ Đan Hà phái nổi giận gầm lên một tiếng.
Thân thể của Hàn Lỗi lui lại, vội vội vàng vàng miễn cưỡng ngăn cản U Minh Sạn ở trước người, sánh sáng mờ bảy màu ngay lập tức tới trước!
- Phanh!
Hàn Lỗi chịu một đòn nghiêm trọng này lập tức há mồm phun ra một đám máu tươi, thân thể không bị khống chế đập phải vách tường trên động phủ, vô lực chậm rãi rơi xuống, trên bức tường lộ ra một mảnh vết nứt dài như mạng nhện.
Từ lúc Hàn Lỗi xuất thủ đến tông chủ Đan Hà phái phản kích, tất cả chỉ xảy ra ở trong nháy mắt.
Tông chủ Đan Hà phái vừa đánh bay Hàn Lỗi đã muốn thừa thắng xông lên, một lần hành động đánh chết người này, công kích của Lâm Dịch cũng đã đi tới gần đó.
Đầu tiên là thần thức công kích tới, tông chủ Đan Hà phái bị công kích của Hàn Lỗi làm cho phân thần cho nên không thể đối phó được với Tử Vi tinh thuật.
Ánh sáng màu tím không chút trở ngại đánh vào trong thức hải của tông chủ Đan Hà phái, người sau hơi biến sắc, kêu lên một tiếng đau đớn, trong mắt lóe lên vẻ thống khổ.
Thần thức tranh phong, hung hiểm vạn phần, chỉ cần hơi có chút lơ là nguyên thần sẽ bị thương nặng, trực tiếp bị diệt và bị thiêu cháy cũng là chuyện có thể xảy ra.
Tông chủ Đan Hà phái chịu công kích, thân thể hơi dừng lại một chút.
Nhưng vào lúc này, nghìn vạn đạo kiếm khí ẩn chứa Nhập vi đạo trực tiếp rơi xuống, tông chủ Đan Hà phái nào dám chần chờ, mạnh mẽ đề cao tinh thần, hắn hét lớn một tiếng, hai tay bộc phát ra một đám ánh sáng bảy màu chói mắt, nghênh đón ngàn đạo kiếm khí của Lâm Dịch.
Kim Đan viên mãn rất là cường hãn, vào thời khắc này, sự cường hãn này được thể hiện ra không thể nghi ngờ.
Hơn ngàn đạo kiếm khí đánh về phía ánh sáng mờ bảy màu, không hề có lực chống lại lặng lẽ tán loạn, không thể tạo ra được mộ chút gợn sóng nào cả.
Một là Trúc Cơ đại thành, một người là Kim Đan viên mãn, thực lực kém quá xa, cho dù trong kiếm khí ẩn chứa Nhập vi đạo thì cũng không làm nên được chuyện gì.
Cùng lúc đó, Niết Bàn sinh tử luân của Lâm Dịch cũng đã ngưng tụ thành công, Đại ma bàn hai màu từ trên trời giáng xuống, mang theo khí thế ngập trời, để lại một đạo quỹ tích huyền diệu ở trên hư không, xen lẫn tiếng sấm sét, dùng với lực lượng lôi đình vạn quân đập về phía đầu của tông chủ Đan Hà phái.
Vốn dùng tu vi Trúc Cơ trung kỳ của Lâm Dịch toàn lực bạo phát đánh ra Niết Bàn sinh tử luân, có thể mơ hồ nghiền ép được tu sĩ Huyễn Đan kỳ. Lúc này hắn bằng vào tu vi Trúc Cơ đại thành thi triển ra Niết Bàn sinh tử luân đã hầu như có thể mà kháng được với tu sĩ Kim Đan sơ kỳ phổ thông.
Nhưng tông chủ Đan Hà phái không phải là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, mà là Kim Đan viên mãn!
Ngay khi Niết Bàn sinh tử luân và ánh sáng mờ bảy màu sắp va chạm với nhau thì trong hư không lần nữa có một cỗ thần thông lực cường hãn tràn vào.
Là Mộc Tiểu Yêu xuất thủ!
Chỉ thấy trong ánh mắt của nàng hiện lên vẻ ngưng trọng, hai tay vẽ nhẹ ở trong hư không, trên đầu ngón tay có từng điểm ánh sáng màu xanh lưu động, từng văn tự cổ xưa thần bí của Yêu tộc xuất hiện, theo đầu ngón tay đánh vào trong hư không, thật lâu không tiêu tan.
- Thần thông thuật, Họa Địa Vi Lao! Bí thuật Yêu tộc, Cấm Cố Thương Khung!
Mộc Tiểu Yêu một mạch liên tục đánh ra hai chiêu bí thuật, đánh về phía tông chủ Đan Hà phái. Quan trọng hơn là, Mộc Tiểu Yêu bằng vào tu vi Huyễn Đan kỳ của mình mà thi triển ra, lúc này thần thông và bí thuật của nàng đều có thêm một tia Đan khí, có thể nói đã bạo phát ra tất cả tu vi.
Dưới chân của tông chủ Đan Hà phái chợt sinh ra mấy cây cỏ dại nhìn như rất thông thường, thế nhưng lại chăm chú vây khốn hai chân của hắn lại, khó có thể nhúc nhích mảy may, thần thông thuật, Họa Địa Vi Lao!
Thần thông thuật này, uy hiếp đối với tông chủ Đan Hà phái không lớn, nhưng bí thuật Cấm Cố Thương Khung vừa thi triển ra, tông chủ Đan Hà phái lại phải biến sắc, khẽ nhíu mày.
Cấm Cố Thương Khung không chỉ có lực lượng cầm cố hư không, mà còn ảnh hưởng đến vận chuyển và đánh ra linh lực của tông chủ Đan Hà phái, mà hiệu quả trực tiếp nhất chính là, sánh sáng mờ bảy màu trong tay hắn đột nhiên ảm đạm đi một phần, khí tức cũng yếu đi một phần.
Mà lúc này, Niết Bàn sinh tử luân của Lâm Dịch đã đụng phải hắn, thời cơ không kém một chút nào!
- Phanh!
Hai công kích va chạm với nhau, bộc phát ra tiếng nổ ầm ầm, tạo ra sóng nhiệt cuồn cuộn, Niết Bàn sinh tử luân trực tiếp tan vỡ, khó có thể ngưng tụ được nữa, mà ánh sáng mờ bảy màu của tông chủ Đan Hà phái cũng tán loạn ở trong va chạm, hóa thành vô hình.
Nếu như liều mạng thật, tu vi song phương vượt qua mấy bậc thang, nội phủ của Lâm Dịch rung động, một ngụm máu tươi xông lên thẳng cổ họng, lại bị Lâm Dịch mạnh mẽ ép xuống.
Vốn Niết Bàn sinh tử luân của Lâm Dịch không đánh lại được ánh sáng mờ bảy màu của tông chủ Đan Hà phái, nhưng dưới sự phối hợp của mọi người, không ngờ lại có được hiệu quả tinh diệu.
Hơn nữa, chiến cuộc còn chưa hết! Hoặc là nói, lúc này mới vừa bắt đầu mà thôi...
Đòn sát thủ chân chính của Lâm Dịch là Bất diệt kiếm thể của hắn! Đây là đường tắt duy nhất có thể chém giết được tu sĩ Kim Đan.
Mà tông chủ Đan Hà phái cũng không đánh ra Kim Đan dị tượng, cũng không phải là hắn khinh thường không muốn đánh ra, mà là chiến cuộc bạo phát quá đột nhiên, đầu tiên là U Minh Sạn của Hàn Lỗi đột phá vòng phòng ngự của hắn, chạm vào lưng của hắn.
Sau đó còn chưa chờ hắn thở dốc thì công kích của Lâm Dịch đã theo đó mà đến, nối tiếp chỗ thiếu sót, đồng thời trước đó còn dùng Tử Vi tinh thuật dùng thần thức làm nhiễu loạn tiết tấu công kích của Đan Hà phái, cuối cùng Lâm Dịch và Mộc Tiểu Yêu cùng nhau xuất thủ, dưới sự phối hợp không chê vào đâu được của ba người, không ngờ lại tạo thành cục diện ngang hàng với tu vi Kim Đan viên mãn.
Trong quá trình này cũng chỉ là trong một cái chớp mắt mà thôi, tông chủ Đan Hà phái không có cơ hội thở dốc để thả Kim Đan dị tượng ra, tiết tấu hoàn toàn bị quấy rầy, mệt mỏi ứng phó ba đạo công kích của Lâm Dịch.
Đây cũng chính là thứ mà Lâm Dịch muốn xem.
Động tác hạ thủ của Lâm Dịch không dám có chút dừng lại nào cả, một khi tông chủ Đan Hà phái có thời gian thở dốc, phóng ra Kim Đan dị tượng, như vậy bọn hắn sẽ không có một cơ hội nào nữa.
Lâm Dịch vung nắm tay của mình, khí huyết lực cuộn trào mãnh liệt ở trên quyền, kiếm khí sắc bén ẩn mà không phát, di chuyển ở trên mặt quyền, trực tiếp đánh tới đầu của tông chủ Đan Hà phái.
Nếu như một kích này đánh trúng, Lâm Dịch tin tưởng, đầu của tông chủ Đan Hà phái tuyệt đối sẽ không chịu nổi sự hung hãn của Bất diệt kiếm thể!
Đây là một cơ hội tuyệt hảo, Hàn Lỗi liều mình liều mạng, Lâm Dịch và Mộc Tiểu Yêu thần giao cách cảm, không ngờ lại có thể phối hợp một cách hoàn mỹ với nhau, ba người hợp lực tạo ra một cơ hội hoàn mỹ như thế này.
Ở dưới sự nắm bắt thế cục của Dịch Kiếm thuật, Lâm Dịch sao lại bỏ qua được chứ, không chậm trễ chút nào mà cường thế xuất thủ!
Mặc dù là đối mặt với tu sĩ Kim Đan viên mãn có tu vi vượt xa bản thân mấy lần, thế nhưng hắn cũng không có lùi bước chút nào.
Trúc Cơ chém Kim Đan, chuyện này đang ở ngay trước mắt!
Nhưng mà, trong nháy mắt khi Lâm Dịch xuất thủ, tông chủ Đan Hà phái đã động.
Ở dưới thần thông thuật và bí thuật Yêu tộc của Mộc Tiểu Yêu, động tác của tông chủ Đan Hà phái rất nhỏ, cực kỳ bé nhỏ.
Thân thể của tông chủ Đan Hà phái hơi lùi về phía sau, đầu ngửa ra sau, tuy rằng hai chân bị Họa Địa Vi Lao gây khó dễ, thế nhưng thân lùi về phía sau lại làm cản trở năng lực hành động của hắn.
Chỉ là như vậy một lần nghiêng nhìn như không tầm thường chút nào, thế nhưng tông chủ Đan Hà phái lại tránh khỏi một kích trí mạng mà vốn hắn nên phải chịu.
- Nhập Vi!
Trong lòng Lâm Dịch rùng mình, đây là do tông chủ Đan Hà phái vận dụng Nhập vi đạo vào trong chiến đấu, dùng động tác cực nhỏ, xu lợi tránh hại, tạo ra chiến thuật tránh né hoàn mỹ nhất.
Nhưng mà, hành động này của tông chủ Đan Hà phái, theo Lâm Dịch thấy lại vô cùng buồn cười, mặc dù đầu của hắn đã tránh khỏi quả đấm của Lâm Dịch, thế nhưng thân thể vẫn không tránh khỏi được một quyền hung hãn này của Lâm Dịch.
Lâm Dịch hừ nhẹ một tiếng, quyền thế không biến đổi, vẫn theo quỹ tích vốn có, trực tiếp hung hăng đập xuống phía dưới.
Lâm Dịch không tin thân thể của tông chủ Đan Hà phái có thể chịu đựng được một kích toàn lực của Bất diệt kiếm thể.
- Phanh!
Không ngoài dự liệu, một quyền của Lâm Dịch đập vào ngực của tông chủ Đan Hà phái, ngực của người sau bị nắm đấm phủ xuống, trong chớp mắt này có hơi sụp đổ, khuôn mặt của hắn cũng bị kiếm khí trên bề mặt nắm đấm của Lâm Dịch rạch ra mấy đạo vết máu, dáng vẻ thê thảm mà lại rất dữ tợn.
Tông chủ Đan Hà phái mở miệng, phun ra một ngụm máu tươi, bắn thẳng đến mặt của Lâm Dịch.
Máu tươi tràn ngập sát khí tận trời, xen lẫn ánh sáng mờ bảy màu, càng ẩn chứa Đan khí dồi dào nồng nặc.
Lâm Dịch không dám khinh thường, vội vã vung quyền đánh nát máu tươi, nhưng cả người hắn lại chấn động, công kích xuất hiện một tia giãn cách.
Lúc lại nhìn tông chủ Đan Hà phái lần nữa thì hắn đã lợi dụng Lâm Dịch trì trệ trong nháy mắt mà tránh ra khỏi thần thông thuật và bí thuật Yêu tộc của Mộc Tiểu Yêu khống chế, biến mất ở trước mắt của Lâm Dịch, lắc mình đến góc tây bắc của động phủ.
Tông chủ Đan Hà phái dựa vào tường, sắc mặt tái xanh, trong hô hấp có thể cảm nhận được một tia khí tức huyết tinh rất rõ ràng.
Lâm Dịch thầm nghĩ một tiếng, đáng tiếc.