Bắt Đầu Chuyển Phát Nhanh Ban Thưởng 1 Tỷ

Chương 57: Sự kiện trên cao tốc, nhìn siêu xe của tôi cản đường đây!




Lúc này, Diệp Huyền đã sớm hạ tốc đổ.
Bởi vì hắn nhìn thấy phía trước, có vẻ như xảy ra chút chuyện.
Ngay từ đầu thấy có hỗn loạn xe cộ, bản đồ trên điện thoại báo cáo có việc.
Đến gần xem xét, quả nhiên có hai chiếc xe phát sinh sự cố thảm liệt, trên mặt đất đều là mảnh vỡ vụn, còn có máu.
Điều này nói rõ, có người bị thương.
Diệp Huyền chú ý tới, người nhà đang vây quanh một người bị trọng thương đầu đầy máu, lo lắng chờ xe cứu thương.
Nhưng hết lần này tới lần khác lại có một người đàn ông đi lên, tựa hồ đang chào giá cùng họ.
"Hiện tại các người đợi xe cứu thương, nhất thời nửa khắc cũng tới không được. Các người có còn muốn người này sống hay không? Thế này, tôi học Lôi Phong làm việc tốt, gặp chuyện bất bình đưa các người đi bệnh viện."
Người nhà nạn nhân nghe xong, không thể tin được người này tốt như vậy, gặp Lôi Phong sống à?
Bọn họ đang định cảm tạ, lại nghe được đàn ông này khẽ vươn tay, một bàn tay.
"Tôi chỉ lấy các người số này! 5000! Thế nào? Không đắt nhỉ?"
"Cái gì?"
Người nhà nạn nhân đơ ra…
Chẳng phải nói học Lôi Phong làm việc tốt sao?
Sao còn đòi thu 5000?
Lại nói, tiền gọi một chiếc xe cứu thương, hẳn là 500. Ông đòi 5000, còn nói mình học Lôi Phong?
Rõ ràng là ông thừa cơ cố tình nâng giá, doạ dẫm bắt chẹt?
Một người nhà nạn nhân lắc đầu nói: "Cám ơn ý tốt của anh. Chúng tôi đã gọi xe cứu thương, xe cứu thương mấy phút là đến. Không cần!"
"Cái gì?"
Người đàn ông kia nghe xong tức hổn hển: "Cái gì mà xe cứu thương, trên đường cao tốc mấy phút là đến? Sao có thể?"
"Bên 120 đã nói, xe cứu thương gấp rút chạy tới, mấy phút là đến."
Một người nhà nạn nhân khác tức giận nói: "Đi thôi đi thôi."
Người đàn ông kia tức hổn hển.
Lúc này, chỉ nghe tiếng còi hụ.
Một chiếc xe cứu thương kéo vang còi, đi làn khẩn cấp, cấp tốc chạy tới.
Người chung quanh đều nhao nhao vỗ tay, vì chiếc xe cứu thương lao vùn vụt, thi chạy cùng thời gian này.
Người nhà nạn nhân cũng vô cùng cảm kích.
Chỉ có người đàn ông kia sắc mặt cực kỳ khó coi, âm trầm, oán độc trừng mắt chiếc xe cứu thương này.
"Người này, có vấn đề."
Diệp Huyền ánh mắt lợi hại cỡ nào, nhìn ra có điểm không đúng.
"Không thể nào?"
Lưu Hoa cười cười: "Bệnh nhân người ta đã lên xe cứu thương rồi, hắn ta còn làm được gì?"
Xe cứu thương gào thét lái về phía trước.
Xe trước mặt, vội vàng né ra, chủ động nhường đường cho xe cứu thương.
Nhưng người đàn ông kia lại nhảy lên xe của mình, cũng tăng tốc, đột nhiên lái về phía trước.
"Đi, chúng ta cũng đuổi theo xem một chút."
Diệp Huyền nhíu mày, thản nhiên nói.
Đạp ga, Pagani lao vùn vụt, dễ dàng đuổi theo.
Quả nhiên như Diệp Huyền sở liệu!
Tên đàn ông lòng mang oán hận kia, căn bản không có ý tốt.
Hắn nhận định mình bị xe cứu thương bệnh viện đoạt mối làm ăn, quả nhiên tiếp tục ác ý ngăn cản xe cứu thương!
Hắn điều khiển chiếc xe của mình, không ngừng tại lúc ẩn lúc hiện trước mặt xe cứu thương liên tục, ngăn cản xe cứu thương tiến về phía trước.
Xe cứu thương mặc dù hụ còi, cứu người quan trọng, còn không ngừng ấn còi, yêu cầu chiếc xe cản đường phía trước này rời đi, nhưng người đàn ông này không những không rời đi, ngược lại trăm phương ngàn kế hạ tốc độ.
Xe cứu thương đổi làn, định lách qua hắn, giành giật từng giây, cứu bệnh nhân.
Nhưng người này ác độc, cũng không ngừng đổi làn, tiếp tục ngăn cản.
Xe cứu thương bị ép bất đắc dĩ, trực tiếp lái lên làn khẩn cấp.
Lẽ ra, đi đến làn khẩn cấp, người này nên thu liễm lại mới đúng?
Nhưng không.
Hắn cũng đột nhiên đánh lái, đánh sang làn khẩn cấp, tiếp tục giảm tốc độ xuống.
20 km/h.
Loại tốc độ này, khiến người nhà nạn nhân trên xe cứu thương phát khóc.
Tên đàn ông hèn mọn kia, lại không nhanh không chậm duy trì tốc độ 20km/h chậm như rùa.
Nếu như xe cứu thương phanh không kịp, đụng vào đuôi xe của hắn, vậy thì hắn càng muốn chặt chém, đòi người nhà nạn nhân đền bù một khoản kếch xù.
"Hê hê hê…"
Gã bỉ ổi kia cười lạnh quay cửa kính xe xuống, hét lớn với xe cứu thương sau lưng: "Các người vội lắm đúng không? Tôi không để các người đi đấy. Nếu xe cứu thương chạm vào xe tôi, đâm vào đuôi xe, vậy thì chờ bồi thường tiền đi. Không có một vạn đồng, không đi được đâu!"
Lái xe xe cứu thương cũng bị dọa toát mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, mấu chốt là gã bỉ ổi kia lại đổi làn xe lung tung như thế, rất dễ khiến xe cứu thương phanh không kịp chạm đuôi.
Gã bỉ ổi này liền muốn tạo sự cố!
Đến lúc đó, hắn lôi kéo xe cứu thương không cho đi, ép bồi thường, người nhà nạn nhân chỉ có thể lấy tiền cho qua!
Nếu không, hắn liền kéo dài đến khi người bị thương không trị nổi mà chết!
Diệp Huyền híp mắt: "Hắn cố ý!"
Lưu Hoa giận dữ nói: "Đây là trả thù trần trụi. Người này muốn tiền phát điên rồi!"
"Không sai." Ánh mắt Diệp Huyền băng lãnh: "Loại người này, vì tiền tài, không để ý tính mạng của người khác, đúng là cặn bã của xã hội."
Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, ép giá không được, lại đi chặn xe cứu thương?
"Làm sao bây giờ?" Lưu Hoa nhìn về phía Diệp Huyền: "Có vẻ như xe cứu thương không có biện pháp với tên vô lại này."
"Sao lại không có cách nào?" Diệp Huyền cười lạnh.
"Ngồi vững vào!"
Diệp Huyền nhấn ga, Pagani lao vùn vụt.
"Hay lắm!"
Lưu Hoa hưng phấn mà nhìn Diệp Huyền xông lên: "Cậu định làm thế nào?"
Diệp Huyền thản nhiên nói: "Lấy đạo của người, trả lại cho người!"
Hắn đạp chân ga!
Pagani lượn một vòng khiến người khiếp sợ, lắc đuôi một cái, liền vẩy luôn người đàn ông ngăn cản trước mặt xe cứu thương.
Người đàn ông đột nhiên nhìn thấy một chiếc siêu xe vô cùng phong cách, bằng tốc độ kinh người, đột nhiên cắt đường xe của mình, gần như dán sát xe của mình rồi lại đột nhiên giảm tốc, bị dọa chảy mồ hôi lạnh!
Mợ!
Đây chính là siêu xe đấy!
Nếu như đâm vào chiếc siêu xe này, hắn phải bồi thường bao nhiêu?
Người đàn ông kia không dám nghĩ.
Xưa nay đều là hắn chơi xỏ lá, giả vờ bị người khác đụng, hôm nay đến phiên hắn bị, mới biết khó chịu cỡ nào!
Nhưng hắn không có biện pháp!
Dù cho biết là Diệp Huyền cố ý nhằm vào hắn, lấy đạo của người trả lại cho người, hắn cũng không dám đụng cái siêu xe này!
Quá đáng tiền!
Lại nói, Diệp Huyền sớm đã dựa vào tính điều khiển của siêu xe, vững vàng chỉnh thân xe ngay ngắn, lại đụng vào thì toàn bộ trách nhiệm là của tên kia!
Lúc trước hắn dùng chiêu này uy hiếp xe cứu thương, hiện tại phong thủy luân chuyển, đến phiên hắn khóc!
Gã bỉ ổi, muốn khóc ghê luôn.
Diệp Huyền dừng xe một cách đẹp trai!
Gã bỉ ổi chỉ có thể dừng xe lại.
Hắn nhảy xuống xe, đang muốn chỉ vào mũi Diệp Huyền mắng to.
Lúc này, số đông quần chúng ăn dưa phía sau, nhao nhao chạy tới.
Bọn họ cũng không phải người mù, đã thấy một màn xấu xí này trên đường cao tốc từ nãy, cũng tức giận vô cùng, chạy đến vây xem, bàn bạc ầm ĩ.
"Người này, quá thể đáng thật!"
"Vừa rồi tôi nhìn rõ ràng, người này cố ý hạ tốc độ, bức xe cứu thương dừng lại!"
"Hắn muốn bắt chẹt tiền à?"
"Không ngờ chiếc xe thể thao này gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ, bức người này dừng lại."
"Lập tức báo cảnh, gọi cảnh sát đến xử lý!"
Gã bỉ ổi kia ngay từ đầu còn muốn phách lối, nhưng nhìn thấy quần chúng phẫn nộ, cũng ủ rũ, không dám lên tiếng.
Hắn định lái xe chạy, lại bị mấy cỗ xe tức giận ép chặt, căn bản không động được.
Về phần chiếc xe cứu thương kia, đã sớm bị Diệp Huyền giải cứu ra, người nhà nạn nhân trên xe thiên ân vạn tạ một phen, rời đi.
Dù sao người bị trọng thương, không dám chậm trễ.
Không lâu sau, cảnh sát trình diện.
Điều tra đơn giản một phen, cảnh sát liền làm rõ ràng ngọn nguồn mọi chuyện.
Thật ra hiện trường vô cùng rõ ràng, xe gã bỉ ổi, dừng trên làn khẩn cấp, bị siêu xe chặn trước mặt, đằng sau còn có một đám quần chúng chính mắt trông thấy, có thể chứng minh những gì hắn làm.
Cảnh sát giao thông thu luôn bằng lái của gã bỉ ổi này, cũng nhốt lại, tuyên bố: "Anh có liên quan đến tội gây hại an toàn công cộng!"
"Ơ?"
Gã bỉ ổi sụp đổ, hô to gọi nhỏ: "Không phải chứ? Cảnh sát, tôi phải ngồi tù sao?"
"Anh nghĩ sao?"
Cảnh sát đi tới, cảm ơn Diệp Huyền, còn muốn xin giải thưởng thấy việc nghĩa hăng hái làm cho hắn.
Diệp Huyền nhẹ nhàng từ chối, nói hắn còn phải chạy trở về thăm thầy.
"A, chờ một chút, cái xe vừa chạy quá tốc độ trên cao tốc không phải là anh đấy chứ..." Chú cảnh sát nghiêm túc nhìn Diệp Huyền.
Diệp Huyền: "..."
Gương mặt tươi cười dần dần cứng lại.
Xong đời, bị chú cảnh sát bắt được.
Có điều chú cảnh sát lúc này lại nói: "Được rồi, chuyện lần này cũng nhờ có anh thấy việc nghĩa hăng hái làm, lái vượt quá tốc độ trên cao tốc, trừ điểm như bình thường, có điều có thể lấy ba loại hình thức bù lại, trước làm ghi chép, trở lại Đế Đô lại đến chỗ chúng tôi xử lý thủ tục một chút..."
"Cảm ơn nhiều." Diệp Huyền nói cám ơn liên tục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.