Bao Tử Sủng Vật Điếm

Chương 27: Cậu Có Tâm Sự






"Vâng ~" Lâm Hạ trong lòng đắc ý, tuy rằng cậu để ý không phải là tiền, nhưng Đường Ân Lãng nói lời an ủi làm cậu trong lòng bay sạch khó chịu.
Bởi vậy, thời điểm Lâm Hạ trả lời còn kèm theo kí tự tựa như làm nũng.
"Khi nào em về nhà?" Đường Ân Lãng lại hỏi.
"Ăn xong cơm trưa liền trở về, anh thì sao?" Lâm Hạ gửi lại.
"Anh cũng vậy."
"Dạ, em đi chuẩn bị cơm trưa đây.
Cứ như vậy nhé, gặp lại sau." Hai người trò chuyện tới đây, Lâm Hạ nói muốn đi giúp mẹ Trần chuẩn bị cơm trưa, liền kết thúc trò chuyện.
"Được." Lâm Hạ nhìn tin nhắn Đường Ân Lãng hồi âm lại mới đem điện thoại cất đi quay vào nhà hỗ trợ mẹ Trần làm cơm.
Nhưng Cục Bột Trắng bất ngờ ngăn cậu lại.
"Ngao ô?" Ba ba, An An muốn cùng Tử Ngọc ca ca, Mông Chính ca ca, Lý Hào thúc thúc......!nói chuyện phiếm, có thể chứ ạ?
Cục Bột Trắng nhắc đến đều là những sinh viên làm thêm và khách hàng của tiệm, bọn họ đối với Cục Bột Trắng rất tốt, nên Cục Bột Trắng muốn chúc tết bọn họ.
Cục Bột Trắng cũng dùng WeChat trò chuyện cùng bọn họ trước đây, có thể nói trắng ra là một con hổ con biết dùng WeChat.
"Tất nhiên rồi." Lâm Hạ sờ sờ đầu Cục Bột Trắng, sau đó đem điện thoại cho nhóc.
Mật mã Cục Bột Trắng biết, móng vuốt nhẹ nhàng chạm vài cái liền có thể mở khóa.

"Ngao ô!" Cục Bột Trắng ghé vào trên sô pha gửi đi tin nhắn chúc tết, thực nhanh liền có người trả lời, ai cũng vui vẻ gửi cho Cục Bột Trắng một bao lì xì mừng tuổi.
"An An năm mới vui vẻ nhé, ngày hôm qua anh nhận được một bao lì xì cực lớn, cho nên anh cũng phải tặng cho An An một bao lì xì lớn!!" Vương Tử Ngọc gửi cho Cục Bột Trắng bao lì xì, Cục Bột Trắng thuần thục mà dùng móng vuốt chạm vào thu bao lì xì.
Cục Bột Trắng gửi đi bao nhiêu tin nhắn chúc tết, liền thu được từng đấy bao lì xì.
"Ngao ô?" Di? Trong nhóm có người phát bao lì xì! Cục Bột Trắng vừa nhìn thấy bao lì xì tức khắc hưng phấn, móng vuốt nhỏ cuồng loạn ấn màn hình, chọc chọc chọc, điểm điểm điểm, đoạt một cái lại một cái bao lì xì.
"Wow, Lâm ca tốc độ tay thật nhanh.
Em còn chưa kịp cướp được mấy cái, Lâm ca lần nào cũng cướp được!" Đây là nhóm chat của cửa hàng sủng vật, người đang nói chuyện chính là Vương Tử Ngọc.
"Lâm ca phát bao lì xì!"
"Lâm ca phát bao lì xì!"
"Lâm ca phát bao lì xì!"
Cục Bột Trắng nhiều lần cướp được vận khí vương, vì thế một loạt xếp đội hình chỉnh tề muốn cậu phát bao lì xì.
"Ngao ô!" Từ từ! Cục Bột Trắng khí phách mà phát một tin nhắn giọng nói, sau đó gửi đi một cái đại hồng bao.
Cục Bột Trắng sẽ thu bao lì xì cũng sẽ phát bao lì xì, mật mã tài khoản liên kết WeChat của Lâm Hạ nhóc đều biết.
"An An?" Đường Ân Lãng cũng ở trong nhóm, nhìn thấy Lâm Hạ đoạt bao lì xì trong này hắn còn đang suy nghĩ không phải Lâm Hạ bảo đi phòng bếp sao, hiện tại nghe được thanh âm Cục Bột Trắng hắn liền minh bạch.
"Ngao ô!" Đường thúc thúc, là An An! Cục Bột Trắng vui sướng mà cùng Đường Ân Lãng chào hỏi.
"Lâm ca, An An ở bên cạnh sao?" Vương Tử Ngọc còn không biết vừa mới nãy vẫn luôn ở trong nhóm đoạt bao lì xì chính là Cục Bột Trắng, còn tưởng rằng là Lâm Hạ.

"Ngao ô!" Ba ba đi phòng bếp, chỉ có An An ở chỗ này! Cục Bột Trắng giải thích, nhưng trừ bỏ Đường Ân Lãng, những người khác đều nghe không hiểu.
Tâm thực mệt Cục Bột Trắng tiếp tục đoạt bao lì xì, chờ ba ba bận xong rồi, nhóc muốn ba ba giúp nhóc nói cho Tử Ngọc ca ca bọn họ người đoạt bao lì xì chính là An An.
Đồng dạng tâm thực mệt còn có Đường Ân Lãng, bởi vì hắn phát hiện ấu tể của mình còn nhỏ tuổi liền trầm mê với việc đoạt bao lì xì, phỏng chừng là chứng nghiện đoạt bao lì xì.
Đường Ân Lãng đã lên Baidu tra cứu, phát hiện cái bệnh này không dễ chữa, chờ Lâm Hạ trở về hắn muốn cùng Lâm Hạ nói mới được.
......
Ăn xong cơm trưa, Lâm Hạ mang Cục Bột Trắng cùng Hamster nhỏ về nhà, khi trở về bọn họ nhiều thêm mấy cái bao lì xì to cùng một ít quà tết.
Quà tết nghe nói là đặc sản ở thủ đô, chúng có thể giữ được trong thời gian dài mà không sợ hỏng.
Về đến nhà Lâm Hạ còn cố ý nhìn sang cách vách, phát hiện Đường Ân Lãng chưa có trở về, trong lòng có chút mất mát.
Cũng may Đường Ân Lãng nói hắn đang trên đường trở về, không bao lâu nữa là có thể đến nơi.
Đường Ân Lãng về tới tiểu khu Lục La, đỗ xe cẩn thận rồi nhà mình cũng chưa vào liền trực tiếp gõ cửa nhà của Lâm Hạ.
Lâm Hạ ra mở cửa cho hắn, Đường Ân Lãng xách theo đồ bà ngoại đưa cho hắn tiến vào.
"Anh cũng mang về thật nhiều quà nhỉ." Lâm Hạ mỉm cười giúp hắn xách bớt đồ.

Bà ngoại hổ con tự mình làm bánh quy cùng bánh kem đều phải ăn ngay, trái cây có thể để lâu một chút, bánh chưng cũng có thể giữ lâu hơn, mía thì có thể trực tiếp lấy ra ăn, Cục Bột Trắng khẳng định thực thích dùng cái này nghiến răng.
Sắp xếp tốt tất cả đồ vật hai người mang về, lấy ra bánh quy cùng bánh kem, gọt một đĩa trái cây, trong tay lại cầm theo một cây mía.
Một bên xem TV một bên nói chuyện phiếm, thật náo nhiệt.
Cục Bột Trắng như cũ đang đoạt bao lì xì, không có biện pháp, trong nhóm bao lì xì quá nhiều, một cái tiếp một cái, Cục Bột Trắng thừa thắng xông lên đến nghiện, hoàn toàn không nghĩ dừng lại, thậm chí Hamster nhỏ cũng bị nhóc dạy cách đoạt bao lì xì.
Cục Bột Trắng đoạt mệt mỏi, liền đến phiên Hamster nhỏ đoạt.
Đường Ân Lãng quan sát thật lâu, cảm thấy tiểu hổ con bị đầu độc quá sâu.
Xuất phát từ mong muốn tiểu hổ con khỏe mạnh, Đường Ân Lãng uyển chuyển nói ra.
"Lâm Hạ, An An đoạt bao lì xì giống như rất lợi hại." Đường Ân Lãng không có ý gì khác, chính là nhắc nhở Lâm Hạ rằng Cục Bột Trắng chơi đến quá hung mãnh.
Nhưng hắn vừa nói như vậy, Lâm Hạ trong lòng lại lộp bộp một chút.
Đường Ân Lãng có phải hay không phát hiện cái gì? Lâm Hạ trong lòng lo lắng.
Đường Ân Lãng nói những lời này đã nhắc nhở cậu, những cái đó Lâm Hạ không chú ý tới, nhưng những vấn đề này tồn tại giữa hai người vẫn khiến cậu đặt nặng trong lòng.
Cục Bột Trắng biểu hiện ra hành vi cũng không giống sủng vật, ở chung lâu cùng bọn họ rồi người khác tự nhiên có thể nhìn ra được, càng đừng nói người thông minh tinh tế như Đường Ân Lãng, hơn nữa thái độ Lâm Hạ đối xử với Cục Bột Trắng làm người ta vừa thấy liền biết sự tình không đơn giản như vậy.
Đường Ân Lãng hiện tại khả năng còn không có phát hiện quan hệ thực sự giữa Cục Bột Trắng cùng Lâm Hạ, nhưng chỉ cần miệt mài theo đuổi, Đường Ân Lãng khẳng định sẽ cảm thấy kỳ quái, đến lúc đó cậu phải giải thích như thế nào.
Nói thẳng Cục Bột Trắng là con mình, mà con của cậu lại là dị tộc? Hơn nữa Cục Bột Trắng ba tuổi sẽ biến thành hình người, chẳng lẽ đến lúc đó còn muốn gạt Đường Ân Lãng? Đến lúc đó làm như thế nào giải thích cậu đột nhiên nhiều thêm một đứa con trai?
Trong nhà nhiệt độ không khí vừa vặn, nhưng sau lưng Lâm Hạ lại túa ra một thân mồ hôi lạnh.

Đột nhiên cậu phát hiện, cậu cùng Đường Ân Lãng tồn tại vấn đề rất lớn cần phải giải quyết.
Tỷ như quá khứ của cậu, thân phận Cục Bột Trắng, cậu từng vì một dị tộc sinh ra hài tử......!Có thể nói, quá khứ của cậu cũng không vẻ vang gì, Lâm Hạ tin tưởng Đường Ân Lãng sẽ không để ý đến quá khứ của mình.
Nhưng cậu không xác định, Đường Ân Lãng có thể hay không tiếp nhận sự thật Cục Bột Trắng là con trai thân sinh của cậu.
Là người bình thường đều khó có thể tiếp thu đối tượng có một đứa con có thân phận kì lạ, càng đừng nói hài tử lại không phải của hắn.
Lâm Hạ biết, nếu cậu muốn cùng Đường Ân Lãng vẫn luôn ở bên nhau, thân phận Cục Bột Trắng nhất định dấu diếm không được.
Chính là cậu không dám đánh cuộc, cậu sợ mình vừa nói ra xong Đường Ân Lãng sẽ cảm thấy bọn họ là quái vật......!
Đường Ân Lãng không biết hắn nói sai cái gì, hắn nói xong câu kia Lâm Hạ đang mỉm cười sắc mặt bỗng trở nên ngưng trọng, thậm chí đối mặt với hắn ánh mắt còn có chút trốn tránh.
"Làm sao vậy?" Đường Ân Lãng lo lắng hỏi.
"Không có việc gì, có điểm mệt mỏi." Lâm Hạ tâm loạn như ma, trong nháy mắt không muốn đối mặt với Đường Ân Lãng.
Đoạn cảm tình này tới quá nhanh, cũng đi được quá thuận, Lâm Hạ cảm thấy nó tựa như cắt nắm trong tay vậy, thoáng không cẩn thận liền sẽ trôi đi.
"Vậy em đi nghỉ ngơi đi." Vừa lúc tới thời gian nghỉ trưa của Cục Bột Trắng rồi, Đường Ân Lãng liền thúc giục Lâm Hạ mang Cục Bột Trắng đi nghỉ ngơi, dư lại hắn sẽ thu dọn.
Lâm Hạ che giấu sự xấu hổ, mang Cục Bột Trắng lên lầu ngủ trưa.
Nhìn thân ảnh Đường Ân Lãng đang bận rộn dọn dẹp phòng khách, Lâm Hạ không biết làm như thế nào cho phải.
Cậu biết, hai người yêu nhau nên mở lòng với nhau, nhưng cậu tạm thời làm không được.......



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.