Bao Tử Sủng Vật Điếm

Chương 21: Đáp Án Của Cục Bột Trắng






Lâm Hạ bất đắc dĩ mà ôm Cục Bột Trắng, tay kia dắt theo Hamster nhỏ vào nhà, sau khi rửa tay sạch sẽ mới cho bọn nhóc ngồi vào bàn ăn.
"Tôi tới hỗ trợ." Sắp xếp tốt cho bọn họ, Lâm Hạ liền tiến vào phòng bếp giúp Đường Ân Lãng.
"Em đem đồ ăn bưng ra ngoài là được rồi, cẩn thận nóng." Đường Ân Lãng dặn dò Lâm Hạ.
"Tôi sẽ chú ý." Lâm Hạ nói xong liền bưng đồ ăn đi ra ngoài.
Đường Ân Lãng thấy cậu không có gì vấn đề, mới xoay người tiếp tục hâm đồ ăn.
Đồ ăn là trước đó đã làm xong, giờ chỉ cần hâm nóng lại là được.
.
Hãy tìm đọc trang chính ở ++ ТгumT ruуeЛ.
V N ++
Đồ ăn rất nhanh được dọn lên bàn, hương vị thơm ngào ngạt làm người ta chảy nước miếng ba thước.
Cục Bột Trắng cùng Hamster nhỏ chơi lâu như vậy đã sớm đói đến không chịu được.
Màu sắc thực phong phú, canh, rau xào, đồ ăn hầm đều có, phân lượng cũng thích hợp, sẽ không sợ ăn không hết, xem ra Đường Ân Lãng muốn hoan nghênh hàng xóm mới chính là bọn họ.
Lâm Hạ âm thầm cười cười, làm bộ không có phát hiện điều gì không thích hợp.
Tâm tư nam nhân, cậu sẽ không vạch trần.
"May ăn đi." Đường Ân Lãng không nói thêm lời khách sáo gì, trực tiếp giục mọi người mau dùng bữa.

Hắn đầu tiên múc cho mỗi người một chén canh lót dạ, sau đó lại lột vỏ tôm giúp bọn họ, rồi mới bắt đầu dùng cơm của mình.
"Đây là anh làm? Trù nghệ thật tốt!" Đồ ăn hương vị thực tốt, tuy rằng chỉ là một ít món cơm nhà, nhưng thực mỹ vị.
"Không phải, là tôi nhờ dì giúp việc nhà bà ngoại tới làm." Dì Chu ở nhà bà ngoại Đường Ân Lãng làm việc đã hơn hai mươi năm, tay nghề tự nhiên tốt đến không còn lời gì để nói.
Đường Ân Lãng sẽ không nấu cơm, mà nhờ dì Chu qua đây giúp hắn làm một bữa cơm.
"Nhà bà ngoại anh cũng ở Giang Thành à?" Những lời này là vô nghĩa, Lâm Hạ chẳng qua là muốn biết nhà bà ngoại Đường Ân Lãng ở đâu thôi.
"Đúng vậy, tiểu khu Nguyên Dương ở Giang Thành." Tiểu khu Nguyên Dương ở Giang Thành là nơi quyền quý tiếng tăm lừng lẫy, cùng Lục La tiểu khu không phải cùng một cấp bậc, hai khu khoảng cách không tính gần cũng không tính xa.
"Nếu anh không ngại, có thể tới nhà của tôi ăn cơm." Tuy rằng tiểu khu Nguyên Dương cùng tiểu khu Lục La khoảng cách không tính xa, nhưng nếu mỗi lần đều nhờ dì Chu sang đây không quá thích hợp đi.
Lâm Hạ săn sóc mà nghĩ.
"Được." Lâm Hạ bất ngờ đưa ra đề nghị làm Đường Ân Lãng thụ sủng nhược kinh, trên mặt đạm mạc đã duy trì không được, bởi vì khóe miệng kia đang nhịn không được hơi cong lên.
Không thể không nói, Lâm Hạ đề nghị thực thích hợp.
Đường Ân Lãng tính toán sẽ ở lại tiểu khu Lục La, nhưng hắn không thích có người ngoài tiến vào lãnh địa của mình, cho nên trừ bỏ người giúp việc khi ở ngoài hắn không tính toán mời người, cũng vì ý nghĩ như vậy hắn chỉ có thể đi ra ngoài ăn cơm hoặc là gọi cơm hộp.
Nhưng bên ngoài hương vị đồ ăn bên ngoài dù ăn ngon cũng không thể ăn nhiều được, vẫn là chính mình tự làm thì hơn.
Lâm Hạ đưa ra đề nghị này liền giải quyết được băn khoăn của hắn.
Kỳ thật càng làm cho Đường Ân Lãng cao hứng chính là, Lâm Hạ một lời mời này, là bắt đầu tiếp nhận tín hiệu của hắn đi?
Một bữa cơm này, Lâm Hạ và Cục Bột Trắng cùng Đường Ân Lãng đã thân cận hơn không ít.
hỗ trợ thu thập xong phòng bếp, Lâm Hạ mới mang Cục Bột Trắng cùng Hamster nhỏ trở về.
Đêm nay vui mừng nhất chính là Cục Bột Trắng cùng Hamster nhỏ, bởi vì Đường Ân Lãng nói bọn họ tùy thời có thể lại đây chơi, hậu viện nhà hắn còn có cái bể bơi, chờ thời tiết ấm sẽ dạy bọn họ bơi lội.
Đường Ân Lãng thậm chí còn đưa cho Lâm Hạ một chùm chìa khóa, để cho bọn họ muốn tới thì tới.
Lâm Hạ vốn định cự tuyệt, nhưng nghĩ đến về sau hai người khả năng chính là người một nhà, còn phân biệt của nhau làm gì, Lâm Hạ liền thản nhiên tiếp nhận rồi.
Hiện tại Lâm Hạ rất rõ ràng tâm tư của bản thân, chỉ đợi mỗi Đường Ân Lãng mở miệng.
Đối với nam nhân tốt như Đường Ân Lãng như vậy, cậu không có lý do gì để cự tuyệt.
Quan trọng là cậu thích Đường Ân Lãng, chưa từng có người làm cậu tâm động như vậy.
"Bảo bảo, con có thích Đường thúc thúc không?" Kể xong chuyện cổ tích, Lâm Hạ đột nhiên hỏi Cục Bột Trắng.
Lâm Hạ rất rõ ràng, nếu cậu muốn cùng Đường Ân Lãng ở bên nhau, yêu cầu phải được Cục Bột Trắng đồng ý mới được.
Tuy rằng Cục Bột Trắng còn nhỏ, nhưng Lâm Hạ không có khả năng không bận tâm đến cảm thụ của nhóc.
"Ngao ô!" Đường thúc thúc người rất tốt, An An rất thích Đường thúc thúc!
"Vậy bảo bảo có hy vọng Đường thúc thúc cùng chúng ta trở thành người một nhà không?" Lâm Hạ tiếp tục hỏi.
"Ngao ô?" Người một nhà? Cục Bột Trắng nghĩ nghĩ rồi gật gật đầu.
Ngao ô, An An hy vọng cùng Đường thúc thúc trở thành người một nhà, như vậy bọn họ liền có thể cùng nhau chơi.

"Vậy bảo bảo có nguyện ý để Đường thúc thúc trở thành một người ba ba khác của bảo bảo không?" Lâm Hạ hỏi ra một vấn đề khó nhất.
"Ngao ô?" Cục Bột Trắng lần này thật sự ngây ngẩn cả người.
Cục Bột Trắng vẫn luôn biết nhóc còn có một người ba ba khác, bởi vì Trần Minh Kiệt thúc thúc cùng ba ba đều nói qua, phải có hai người mới có thể sinh tiểu hài tử.
Ba ba ở trong lòng hắn phân lượng rất lớn, bởi vì ba ba cũng giống như Lâm Hạ vậy, đều yêu nhóc, chiếu cố nhóc cũng thực thích nhóc.
Cục Bột Trắng đối với người ba ba chưa xuất hiện kia cũng không có bao nhiêu cảm giác, nhưng hiện tại Lâm Hạ hỏi như vậy, Cục Bột Trắng bắt đầu suy xét về một người ba ba khác của mình.
Nhìn Cục Bột Trắng nghiêm túc mà tự hỏi, Lâm Hạ tâm nhấc tới cổ họng.
Nếu Cục Bột Trắng có thể tiếp thu chính là đại vui mừng, nếu không thể tiếp thu, như vậy Lâm Hạ tình nguyện tiếp tục độc thân.
Cục Bột Trắng đối với cậu mà nói, là quan trọng nhất.
"Ngao ô?" Đường thúc thúc sẽ giống ba ba đối với An An thật tốt sao? Sẽ bồi An An chơi xếp gỗ cùng Transformers sao? Đường thúc thúc sẽ đối ba ba tốt sao?......!
Cục Bột Trắng tung ra rất nhiều vấn đề, làm Lâm Hạ trở tay không kịp.
Cũng may vấn đề nhóc hỏi không phải cái nan đề gì, Lâm Hạ thực mau giải đáp.
"Ngao ô!" Ba ba, An An muốn Đường thúc thúc làm một người ba ba khác của An An! Cục Bột Trắng trải qua suy xét thận trọng, cuối cùng đưa ra quyết định.
"Moazz!" Lâm Hạ cho Cục Bột Trắng một cái hôn thật lớn.
Dỗ Cục Bột Trắng đi ngủ xong, Lâm Hạ liền gọi điện thoại cho Trần Minh Kiệt.
"Tiểu Hạ Hạ có chuyện gì vậy?" Trần Minh Kiệt gần đây luôn bận rộn không thấy tăm hơi, không đến chỗ Lâm Hạ, tự nhiên không biết có người mơ ước Tiểu Hạ Hạ của hắn.
"Minh Kiệt, tớ khả năng thích một người." Lâm Hạ nói, cũng chưa phát hiện ra trong ánh mắt mình vô hạn nhu tình.

"Cái gì?!" Trần Minh Kiệt giống như mèo con bị sợ hãi, bị dọa đến mức đứng hình.
Sao lại thế này, mới không bao lâu Lâm Hạ liền có người yêu thích?!
Trần Minh Kiệt một trận phiền muộn, cảm thấy cải trắng nhà mình bị heo củng.
"Nói cho tớ biết là ai?" Trần Minh Kiệt nghe ngữ khí của Lâm Hạ liền biết cậu hãm sâu xuống rồi, hắn cũng sẽ không làm ác nhân, hắn có thể làm chính là giúp cậu xem người kia thế nào.
"Cảm ơn." Cảm ơn cậu yên lặng giúp đỡ.
Lâm Hạ trong lòng yên lặng nói.
"Hừ, tớ giúp cậu tra một chút, nhìn xem tên đó có đáng tin cậy không." Trần Minh Kiệt biệt nữu mà ngắt điện thoại, lại lập tức bấm số gọi một cuộc điện thoại khác.
"A lô? Cảnh Nhiên à? Giúp tôi tra một người......"
Trần Minh Kiệt lần đầu tiên biết về Đường Ân Lãng, lập tức bị hắn gây kinh diễm rồi.
Người đàn ông độc thân hoàng kim, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, hơn hai mươi năm không có bất luận tai tiếng gì, người chung quanh đánh giá đều là tốt.
Người trong gia tộc phương diện tình cảm cũng tốt, nói chung mọi mặt đều không có vấn đề gì.
Trần Minh Kiệt có loại ảo giác, là cải trắng nhà hắn củng một viên cải trắng khác.
Thời điểm Cảnh Nhiên gửi cho hắn tư liệu, không biết vì sao mặt thối cực kì.
Trần Minh Kiệt thật cẩn thận mà cầm tư liệu rồi nhanh như chớp bỏ chạy, một khắc cũng không dám dừng lại.
"A lô! Tiểu Hạ Hạ! Tớ nói với cậu, Đường Ân Lãng người này không tồi, nỗ lực bắt lấy đi, qua thôn này liền không còn cái tiệm này đâu......"
Lấy được tư liệu Trần Minh Kiệt lập tức gọi điện thoại cho Lâm Hạ.
"Tớ sẽ cố gắng, cảm ơn nhé!" Lâm Hạ dở khóc dở cười.
——
21/4/2020.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.