Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 95: Trường Sinh Linh Giá Cuối Cùng






Nhờ bay theo chiều gió nên con rồng càng bay càng cao trên bầu trời xanh, nó đem cơ thể thật lớn của bản thân giấu trong những đám mây trắng trôi bồng bềnh.
Cho nên, ba người Harry bọn họ căn bản không cần lo lắng bọn họ sẽ bị Muggle nhìn thấy, không cần thiết phải trêu chọc đến Bộ Pháp Thuật để tránh những phiền toái không cần thiết.
Cự long bay rất ổn định, Harry thậm chí đứng lên, mở hai tay ra, nhắm mắt để cảm nhận những cơn gió thổi qua mặt cậu.
Snape ngồi ở bên cạnh, nhìn Harry hưởng thụ cảm giác bay lượn, không khỏi cắn môi dưới.
Hắn thiếu chút nữa quên mất, cậu bé này yêu thích cảm giác bay lượn biết bao nhiêu.
Cậu bé của hắn, trước kia chính là tầm thủ vương bài của nhà Gryffindor.
Mà hiện tại, Harry vì cùng hắn ở bên nhau, vì bảo vệ hắn, mà cùng lúc tiến vào hai Nhà.
Điều này cũng có nghĩa là, Harry không thể tham gia trận đấu Quidditch mà cậu vô cùng yêu thích.

Snape trước nay chưa bao giờ nghĩ tới, Harry có bao nhiêu yêu thích bay lượn, có bao nhiêu yêu thích Quidditch.
Mà Harry hiện tại ở trên người cự long, cảm nhận được gió, cảm nhận được cảm giác bay lượn, nhìn xuống phía dưới nhà cửa xe cộ giờ biến thành những điểm chấm nhỏ.
Trên mặt không khỏi nở một nụ cười vui vẻ.
Snape nhìn Harry mỉm cười vui vẻ, không khỏi có chút ngây dại.
Có lẽ, hắn có thể nghĩ được biện pháp, đền bù cho ước mơ bay lượn của Harry.
Harry chỉ đường cho cự long, đáp xuống ở chỗ sâu trong Rừng Cấm ở Hogwarts.
Ba người từ trên người cự long đi xuống, tạm biệt nó rồi đi về phía lâu đài.
Có lẽ là hơi thở của cự long quá mạnh mẽ, trên đường đi ba người họ đều không có gặp phải phiền toái gì, rất thuận lợi mà về tới hầm.
Lucius bởi vì muốn xử lý chuyện của gia tộc, sau khi đến hầm liền dùng bột Floo quay trở về trang viên Malfoy.
Harry cùng Snape lập tức nằm liệt ở trên sô pha, Harry cọ cọ ở trong lòng ngực Snape, sau khi tìm được một tư thế thoải mái, oa lên, thỏa mãn mà thở dài một tiếng, "A ∼"
Snape sờ sờ đầu tóc Harry, "Mệt mỏi?"
Cái đầu nhỏ của Harry ở trong lòng ngực Snape nhẹ nhàng mà gật đầu một cái, "Hôm nay thật là quá mệt mỏi."
"Sau này, vẫn là ít đi đến Gringotts đi." Snape đề nghị, dù sao bọn họ cũng có tiền vàng ở trong mật thất, hoàn toàn có thể không cần lại đi cái chỗ đáng chết kia, mỗi lần đi đến Gringotts hắn đều cảm thấy khó chịu.
Harry đột nhiên nhớ tới cái gì, ngồi thẳng dậy, đôi mắt nhìn chăm chú đánh giá Snape, "Anh không sao chứ? Severus, em quên mất là anh không thích bay......"
Giọng nói của Harry càng ngày càng nhỏ, mang theo một cảm giác chột dạ.
Cậu chỉ lo lấy cúp vàng Hufflepuff, nghĩ cách thoát ra ngoài từ Gringotts.
Nên cậu quên mất nam nhân nhà mình không thích ngồi trên phương tiện giao thông kích thích.

Xe đẩy ở Gringotts, còn có con cự long kia chắc chắn đối với Snape những thứ đó chính là ác mộng đi.
Snape nhìn Harry tự trách bản thân, cả người liền trở nên nhu hòa lên, khuôn mặt mềm mại đi không còn cứng đờ nữa, khóe miệng thậm chí còn mang theo ý cười.
Hắn một tay kéo Harry vào trong lòng ngực, miệng dán ở bên tai Harry, nhẹ nhàng nói, "Không có việc gì, nam nhân của em không có yếu ớt như vậy."
Snape nói chuyện hơi thở nóng thổi vào lỗ tai Harry, làm lỗ tai Harry lập tức đỏ lên.
Một cảm giác tê dại, từ lỗ tai truyền tới toàn thân.
Harry không khỏi nhẹ nhàng rên rỉ thành tiếng, nằm Snape trong lòng ngực.
Nhìn người yêu mê người trong lòng ngực của mình, Snape mang theo nụ cười nhẹ nhàng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Harry.
từ từ hấp thụ hương vị ngọt ngào trong miệng Harry, mà Harry bị hôn tới mức không thở được, qua một hồi lâu Snape mới buông tha đôi môi đỏ nhỏ nhắn.
Snape ôm Harry, lẳng lặng mà hưởng thụ cảm giác ngọt ngào, rồi mới tiếp tục làm công việc còn dang dở.
Harry lấy cái cúp vàng lóng lánh từ trong túi áo choàng ra, "Severus, đây là Trường Sinh Linh Giá cuối cùng rồi."
Snape gật gật đầu, đôi mắt dần hiện ra tia kích động.
Thật sự, rất khó kiềm chế được nội tâm kích động.

Harry đem cúp vàng đặt ở trên sàn nhà, Snape lấy nọc độc xà quái từ từ đổ lên trên cúp vàng.
Vẫn là tiếng thét chói tai giống như trước kia, làm người khác phải che lỗ tai lại.
Sau khi tất cả âm thanh kết thúc, trên mặt đất chỉ còn lại một chiếc cúp vàng bị ăn mòn.
Snape ôm cơ thể nhỏ xinh của Harry, nhẹ nhàng mà hôn lên môi Harry.
Bảy cái Trường Sinh Linh Giá đều bị phá hủy, tiếp theo bọn họ chỉ còn đối diện với Voldemort.
Snape cùng Harry hai người gắt gao ôm nhau chặt lại, cảm nhận được hơi thở của người kia.
Hai người đồng thời buông bỏ bất an trong lòng, chỉ cần ở bên cạnh nhau, thì sẽ không có cái gì đáng sợ nữa.
Voldemort thôi mà, đến đây đi!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.