Bánh Nhân Trứng Ăn Thật Là Ngon

Chương 3:




Edit: Yunna
03
Anh trai mì lạnh cho bột lên trên nướng trước rồi đập một quả trứng lên, lòng đỏ vàng tươi sáng cùng với lòng trắng trứng trong suốt lưu động cùng một chỗ, lòng trắng trứng trong suốt dần dần trở thành màu trắng sữa, anh trai mì lạnh nướng gắp lên một cái xúc xích, sau đó dùng  xẻng nhỏ chia làm đôi,đun nóng ở bên cạnh.
Công đoạn khó nhất khi nướng mì lạnh chính là lật mặt, lật trứng gà ra ngoài thì rất dễ, anh trai mì lạnh cúi đầu, vẻ mặt nghiêm túc, hai tay nắm chặt dụng cụ nấu ăn, hai mắt chăm chú nhìn khối bột hình chữ nhật trước mặt, đem xẻng dán lên nồi xốc lên một góc —— xong.
Anh trai mì lạnh nướng nở nụ cười chân thành, thở phào nhẹ nhõm.
Thông qua quan sát, anh trai bánh nhân trứng đã nhanh đưa ra kết luận—–
Thứ nhất, anh trai mì lạnh nướng này động tác làm mì không sạch sẽ gọn gàng, tốc độ chậm chạp.
Thứ hai, lớn lên cũng như vậy, không khác gì tôi.
Thứ ba, bàn tay hơi đẹp.
Lúc anh trai bánh nhân trứng chuẩn bị vắt óc suy nghĩ thì anh trai mì lạnh bên kia hỏi to: “Có cái gì không cần không?”
Yo, thêm một cái nữa, giọng rất dễ nghe.
“ Không cần rau mùi” Anh trai bánh nhân trứng lập tức bày tỏ.
“ Được.”
Anh trai mì lạnh nướng dùng bàn tay trắng như bột mì lạnh nướng rắc một chút đậu, hành tây, sau đó gói mì lại, rắc nước sốt trên bề mặt, rắt mè đen, rồi lại đem mì lạnh nướng cắt thành từng đoạn một, bỏ vào bát giấy hình tròn, cho vào túi nilon, thêm vào hai que tăm.
“ Được rồi” anh trai mì lạnh nướng đưa túi nilon trong tay qua.
Lúc anh trai bánh nhân trứng nhận lấy, buộc phải thán phục đôi bàn tay trắng nõn và gầy guộc của anh trai mì lạnh nướng một cái.
Mùi thơm từ khe hở của túi nilon thoát ra, chui vào lỗ mũi anh trai bánh trứng, mì lạnh nóng hổi làm cho anh trai bánh nhân trứng cảm thấy hoảng hốt không yên tâm, bởi vì từ mùi hương mà thấy, hương vị của món mì lạnh nướng này thực sự có thể so sánh với trong trí nhớ của mình.
Như vậy chính mình xác thực gặp phải một đối thủ mạnh.
Đúng vậy, còn chưa có nếm thử, chỉ vừa mới ngửi một chút mùi thơm, anh trai bánh nhân trứng đã bắt đầu ngán ngẩm.
Mặt anh trai bánh nhân trứng vặn vẹo, bước chân phù phiếm, giờ lúc này cậu chỉ muốn nhanh chóng trở lại quầy hàng của mình nếm thử một miếng, chưa kịp đi được hai bước, đột nhiên vang lên giọng nói của anh trai mì lạnh nướng trong trí nhớ còn rất dễ nghe——
“ Soái ca, cậu quên trả tiền!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.