Bánh Nhân Trứng Ăn Thật Là Ngon

Chương 17:




17
Anh trai bánh trứng chuyển đề tài: “Anh đến đúng lúc, tôi… Tôi cũng nên quay lại. –
Anh trai bánh trứng chưa đi được mấy bước.
“Ai chờ một chút.”
Anh trai bánh trứng quay đầu lại.
“Làm sao đây? Hiện tại cậu đã học trộm được cách làm mì lạnh nướng của tôi. ” Anh trai mì lạnh nướng làm bộ rất khó xử, “Nhưng tôi còn không biết làm bánh nhân trứng của cậu.”
“Tôi cũng muốn thử làm bánh trứng.” Anh trai mì lạnh nướng bày tỏ, “Tôi trả tiền cho cậu, làm một phần này cho tôi ăn, được chứ?”
Hai phút sau. Anh trai mì lạnh đứng sau xe đẩy bánh nhân trứng, lúc này vừa lúc không có người, anh trai bánh trứng ngồi trên băng ghế sau bên trái của anh trai mì lạnh nướng tiến hành hướng dẫn trực tuyến —— “Trước tiên đào một muỗng da mì, trải đều lên nồi.”
Hai tay anh trai mì lạnh nướng cứng ngắc làm theo lời anh trai bánh trứng nói, chậm rãi mở ra, anh trai bánh trứng nhìn động tác của anh trai mì lạnh nướng trong lòng sinh ra dự cảm không tốt, quả nhiên, mấy chục giây sau —— anh trai bánh trứng chỉ điểm giang sơn: “Mau mau, mau dùng xẻng xúc, nếu không sẽ cháy!

Anh trai mì lạnh luống cuống tay chân bắt đầu xúc, nhưng đã quá muộn, động tác bối rối không vào làm da bánh bị cháy, hơn nữa còn phá một cái lỗ lớn, anh trai mì lạnh nướng xấu hổ nhìn bán thành phẩm của mình gần thất bại, anh trai bánh trứng ở sau lưng thở dài một hơi, đi đến bên cạnh anh trai mì lạnh nướng: “Đem nồi xúc cho tôi. “
” Vẫn là để tôi đi.”
Anh trai mì lạnh nướng phải tạm thời rời khỏi “sân khấu”.
Anh trai bánh trứng một bên tự nhủ quả nhiên kỹ thuật của anh trai mì lạnh nướng còn chưa đủ thuần thục, một bên nghĩ làm thế nào để giải quyết cái lỗ lớn bị hỏng này, kinh nghiệm nhiều tháng làm cho cậu rất nhanh nghĩ ra một phương pháp tốt, ở bên ngoài cuốn da bánh, đem chỗ rách đặt ở nơi muốn lấy xẻng cắt nhỏ, miễn cưỡng có thể che đi một chút.
“Này.” Anh trai bánh trứng bất đắc dĩ, “Bánh nhân trứng.”
“Cảm ơn.” Anh trai mì lạnh nướng nhận lấy bánh trứng lúng túng cười, “Cám ơn cậu đã cứu được bánh trứng gà của tôi.”
- “Sáu đồng đúng không?”
“Không cần đưa.”
Có phải thật quen thuộc, anh trai bánh trứng lên tiếng trêu chọc: “Dựa vào kỹ thuật này của anh cùng tôi tranh làm ăn sợ là có chút khó khăn. “
Anh trai mì lạnh nướng cong khóe mắt hỏi: “Cậu còn sợ tôi cùng cậu tranh làm ăn? –
Anh trai bánh trứng không biết vì sao lại có chút không được tự nhiên: “Ngang. –
Anh trai mì lạnh nướng sửng sốt trong chớp mắt, thu liễm nụ cười, hắn nhìn chằm chằm mặt anh trai bánh trứng gà thưởng thức trong chốc lát, từ mi cốt nhìn thấy đỉnh môi, mới chậm rãi nói: “Không cần lo lắng, tuần sau sẽ không có ai cùng cậu tranh làm ăn. –
Anh trai mì lạnh nướng cao hơn anh trai bánh trứng nửa cái đầu, nhìn mái xoáy tóc và mái tóc dựng đứng trên đỉnh đầu đối phương, muốn dùng tay xoa xoa, cứng rắn nhịn xuống.
“Đến lúc đó A Đại Tây Môn chính là thiên hạ bánh nhân trứng của cậu.”
Anh trai bánh trứng nghe xong rất vui mừng: “Ha ha đó là tất nhiên, đó là xu hướng phát triển không thể ngăn cản.” –
Anh trai bánh trứng vừa nghe anh trai mì lạnh nướng cảm thấy quả thực không thể đúng hơn, tinh tế hồi tưởng một chút mới cảm thấy lời nói của anh trai mì lạnh nướng có chút không thích hợp.
Là thật không đúng. “Ai, chờ đã, anh nói -”
Một khách hàng khác đến quầy hàng mì lạnh nướng, anh trai nướng mì lạnh: “Ai đó đến để mua mì lạnh nướng, tôi đi trước.”
Anh nói câu đó có là có ý gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.