Băng Tâm Ngự Thần

Chương 39:




Còn lại hai tinh thạch đều là thượng phẩm, nàng bán được giá rất cao. Mộng Yên hài lòng cầm tiền ra khỏi nơi này, với số kim nguyên trong tay nàng tin mình có thể mua được huyết sắc linh chi.

Trận Tử Trọng đi theo Mộng Yên không hề hỏi, hay nói một lời. Hắn đưa cho Mộng Yên bản đồ đến Tuyệt tiêu lâu sau đó dặn Mộng Yên cẩn thận rồi biến mất.

"Tên này tuy không có tu vi nhưng hắn rất thông minh, sau này ách thành danh, nàng phải nói phụ thân chiêu mộ hắn mới được."

Nhìn mấy cái đuôi đằng sau Mộng Yên nhíu mày, "thật phiền phức", nàng cũng biết hôm nay ở sòng bạc nàng chơi hơi lố, hôm nay nàng đổ được nhiều tinh thạch như vậy dĩ nhiên muốn rời đi sao dễ dàng được. Mộng Yên đi vào hẻm vắng sau đó nàng dừng lại, thấy nàng dừng lại bọn họ cũng xuất hiện khoảng năm, sáu người đều mặc áo màu xám tro, có nghĩa bọn họ là cùng một bọn, một tên tu vi cao nhất nói:

- Tiểu tử biết điều hãy dao hết kim nguyên hôm nay ở đổ thạch ra đây, bọn ta còn để cho ngươi một con đường sống.

Nực cười nàng kiếm kim nguyên là để cứu Hương nhi vậy mà bọn họ lại muốn cướp kim nguyên của nàng "Muốn chết" quanh thân Mộng Yên tỏa ra hỏa diễm bọn họ còn chưa kịp la đã bị hỏa diễm cắn nuốt.

- Phốc.

Mộng Yên khuôn mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu, nàng cũng không biết tại sao mỗi khi nàng giận là không kiếm chế được thánh hỏa nhìn hẻm vắng bị đốt sạch, may trong này không có người, nuốt xuống một viên đan dược Mộng Yên kiềm chế muốn ngất đi. "Nàng nhất định sẽ cứu được Hương nhi", Mộng Yên theo chỉ dẫn của bản đồ cuối cùng nàng cũng tìm được Tuyệt tiêu lâu, nàng tìm một nhà trọ, trọ xuống đợi buổi đấu giá ngày mai.

Sáng hôm sau.

Vì hôm nay Tuyệt tiêu lâu mở buổi đấu giá nên có rất nhiều người, muốn vào Tuyệt tiêu lâu phải bỏ ra 5000 kim nguyên. Cho nên muốn vào cũng không dễ dàng hai thủ vệ là ngự không sư, có thể thấy Tuyệt tiêu lâu chuẩn bị đấu giá rất là kĩ. Mộng Yên bỏ ra 5000 kim nguyên vào Tuyệt tiêu lâu, nàng còn bỏ ra kim nguyên để ở phòng riêng. Cầm lệnh bài phụ thân đưa Mộng Yên có chút bất ngờ không ngờ lệnh bài này lại có lợi như vậy, lúc đầu nàng dùng kim nguyên để vào Tuyệt tiêu lâu với mua phòng riêng nhưng hồi nãy có một lão giả đi ngang qua thấy lệnh bài của nàng liên đưa nàng lên phòng vip, phòng này có linh trà, linh quả, hơn nữa xung quanh bày trận pháp. Số kim nguyên của Mộng Yên bỏ ra đều được đưa trở về, Mông Yên ngồi ăn linh quả, vừa uống trà, nàng có thể xem được toàn bộ buổi đấu giá. Nàng cũng không nghĩ nhiều dù sao phụ thân nàng cũng là đế vương cho nàng lệnh bài dĩ nhiên là thứ tốt.

Buổi đấu giá không bao lâu đã bắt đầu, một nam nhân diêm lúa bước lên đài, hắn không ngừng phóng mị nhãn, vạt áo mở rộng có thể nhìn thấy cảnh xuân bên trong, hắn cầm quạt phe phẩy đổi với mọi người làm một cái lễ nói:

- Đại gia hảo, tại hạ là Nguyệt Quang trủ trì đấu giá hội hôm nay, không để mọi người đợi lâu buổi đấu giá xin được bắt đầu.

Hắn chỉ vào một thanh kiếm nói:

- Đây là trung phẩm kiếm, nhưng không phải kiếm trung phẩm bình thường mọi người có thể thấy màu sắc của kiếm khác với trung phẩm pháp khí khác, thật ra pháp khí trung phẩm này tương đương với thượng phẩm, giá khởi điểm 5000 kim nguyên.

Nghe vậy mọi người đều sôi trào, trung phẩm so với thượng phẩm là một cái trên trời một cái dưới đất.

- 6000 kim nguyên..

- 7000..

- 9000..

- 10000..

Kim nguyên không ngừng tăng lên cuối cuối cùng được mua với giá 50000 kim nguyên.

Vật đấu giá tiếp theo là nhị phẩm đan dược, chữa thương đan, cũng không hiếm lạ. Cho nên rất nhanh được mua xuống, vật phẩm tiếp theo là một con hồ ly rất đẹp, nữ tử rất thích nuôi sủng vật đặc biệt là hồ ly xinh đẹp. Nên vừa ra giá đã được các nữ nhân ở đây ra giá rất nhanh, không ai chịu nhường sủng vật xinh đẹp cả. Chỉ là một ấu thú mà giá nên đến 1 vạn kim nguyên, cuối cùng hồ ly xinh đẹp đã được một nữ nhân trong phòng trên mua với giá 1 vạn 2 ngàn kim nguyên. Không để Mộng Yên đợi lâu vật phẩm tiếp theo là huyết sắc linh chi, Nguyệt Quang cười quyến rũ nói:

- Đây là huyết sắc linh, chắc mọi người cũng đã biết công dụng của nó, có thể cứu người hơn nữa còn có thể tăng tu vi, nhưng vật này không bán mà là dùng vật phẩm để đổi. Chủ nhân của huyết sắc linh chi muốn đổi hắc tinh thạch.

Nghe Nguyệt Quang nói mọi người bắt đầu nghị luận, nhưng tiếng nghị luận bắt đầu nhỏ dần, bởi vì trong bọn không có hắc tinh thạch, thấy mọi người bắt đầu im lặng ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta.

- Chủ tử chẳng lẽ thiếu chủ thật sự phải cần hắc tinh thạch mới cứu được sao.

- Đúng muốn cứu Tịch nhất định phải có hắc tinh thạch.

- Chủ tử chúng ta tìm lâu như vậy rồi, bệnh của thiếu chủ không thể kéo dài được nữa, nếu không có hắc tinh thạch thật sự không còn cách nào sao.

- Do số trời thôi, hết cách rồi.

Nghe Diên Hạo nói, sắc mặt bọn hắn trắng bệch bọn hắn tuy chỉ là người hầu đi theo thiếu chủ, nhưng thiếu chủ không hề coi bọn hắn là nô tài, luôn đối sử sử với hạ nhân rất tốt. Nay thiếu chủ bị thương vậy mà bọn hắn không thể cứu thiếu chủ, không khí trong phòng hết sức nặng nề.

Nguyệt Quang vẫn cười nhưng trong lòng đã gấp đến sắp không trụ được, thật sự không thể kéo dài thêm nữa. Hắn là thiếu chủ của Tuyệt tiêu lâu (Tuyệt tiêu lâu là một thế lực không lồ, trải dài khắp đại lục). Mấy tháng trước hắn và Diên Hạo cùng Tịch cùng hẹn nhau ra ngoài lịch luyện, gặp phải linh thú không chỉ như vậy bọn họ còn chiếm được bảo bối.

Vì vậy Tịch bị thương nhưng cũng không nguy hiểm, mà là bọn họ gặp phải cao thủ, tên này là ma pháp sư lúc giao đấu Tịch bị ma pháp sư dùng ám khí làm bị thương, không ngờ ám khí lại rất tà môn trong ám khí còn có hắc khí không ngừng cắn nuốt linh lực của Tiêu Tịch, hơn nữa còn hại đến tu vi quan trọng hơn nữa là không tìm được hắc tinh thạch thì Tịch sẽ bị hắc khí cắn nuốt đến chết. Thời gian của Tịch cũng không còn nhiều, hắn và Hạo đã huy động nhiều thế lực vậy, vậy mà vẫn chưa tìm được hắc tinh thạch.

Nguyệt Quang nhìn về phía căn phòng Diên Hạo ngồi có chút bất đắc dĩ cùng xin lỗi.

Nhìn ánh mắt Nguyệt Quang, Diên Hạo hơi thất vọng nhưng hắn cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý nên cũng không đến nỗi tuyệt vọng, bọn hắn đã làm huynh đệ vào sinh ra tử mấy năm nhìn huynh đệ sắp chết trong lòng hắn rất khó chịu, hắn thề nhất định sẽ để cho tên ma pháp sư hại Tịch phải trả giá làm cho hắn sống không bằng chết.

Mộng Yên nghe muốn có Huyết sắc linh chi thì phải dùng vật để đổi thì rất thất vọng, nàng thật sự không có hắc tinh thạch, "A nàng nhớ hôm qua chơi đổ thạch nàng đổ đổ được một viên trân trâu màu đen, chẳng lẽ nó là hắc tinh thạch", nàng cũng không dám chắc nên nãy giờ không nói. Nàng không nói mọi người cũng không có ai có hắc tinh thạch, vẫn còn may không có ai có hắc tinh thạch cho nên khả năng nàng có được vẫn rất cao.

Nguyệt Quang thấy mọi người im lặng, liền biết trong tay bọn họ không có hắc tinh thạch, hắn cũng không thể kéo dài liền có chút thất vọng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.