Băng Tâm Ngự Thần

Chương 35:




Mộng Yên nhìn tòa thành phía trước, trong thành này chắc chắn có đại dược sư, nhưng nàng không biết dược sư sẽ ở chỗ nào, nàng cắn môi vào thành, nàng tìm khắp nơi cuối cùng cũng tìm được dược sự, tay nàng đang cõng Hương nhi lên không tiện gõ cửa, dùng chân vậy,

"Cốc cốc."

- Mở cửa có người bị thương, mau lên!

Nhìn sắc mặt Hương nhi càng ngày càng suy yếu Mộng Yên còn dùng cả chân khí để gõ cửa, may cửa này là do luyện khí sư chế tạo nếu không đã Mộng Yên đập nát.

- Là tên khốn khiếp nào vậy, nửa đêm nửa hôm đi gõ cửa, giờ này đại sư không chữa bệnh có gì sáng mai quay lại!

Một tên hạ nhân ánh mắt mơ màng chưa tỉnh ngủ hẳn, ra mở cửa liền quát, Mộng Yên không quan tâm lời hắn nói sông vào trong, nhìn Mộng Yên sông vào trong hắn liền tỉnh ngủ chạy lại ngắn Mộng Yên nhưng lại bị Mộng Yên đánh bay ra ngoài.

- Dược sư cứu mạng!

Mộng Yên vừa đi vừa la lớn, nghe tiếng ồn bên ngoài Thanh Phong dược sư nhíu mày "kẻ nào lại to gan dám đêm hôm sông vào Thanh Dược của lão", ông đứng dậy ra ngoài xem là kẻ nào lại to gan không sợ chết như vậy, nhưng khi ông thấy sắc mặt Hương nhi đang được Mộng Yên cõng liền sông lại đưa tay bắt mạch, sau đó nhíu mày kinh ngạc, "Này là đoạt mệnh tiễn, không ngờ nữ tử này vẫn còn sống", nhìn một lão giả tự nhiên xuất hiện không tiếng Mộng Yên giật mình, nhưng khi ông ta thấy Hương nhi liền chạy lại Mộng Yên hơi khó hiểu, nàng còn tưởng sẽ bị làm khó mới có thể nhờ được dược sư khám bệnh cho Hương nhi chứ.

- Mau, đưa nàng vào trong!

Nghe vậy Mộng Yên liền ngật đầu đi theo vị dược sư, đặt Hương nhi nằm xuống Mộng Yên đảng tính hỏi nhưng lại bị Thành Phong dược sư ngắt lời.

- Bị bao lâu rồi!

Hắn không nhìn Mộng Yên mà chỉ chăm chú vào vết thương trên người Hương nhi hỏi.

- Ngày Hôm qua, không biết có thể chưa được tốn bao nhiêu ta cũng trả!

- Cứu được hay không ta không lắm chắc, người bị chúng đoạt mệnh tiễn đều bị chết, không sống được nhưng vị cô nương này có thể sống đến bây giờ đúng là kì tích, ta sẽ cố gắng hết sức cứu người.

Nghe vậy Mộng Yên có chút thất vọng nhưng nghe ông nói sẽ cố gắng hết sức cứu Hương nhi Mộng Yên lại an ủi bản thân "Hương nhi nhất định sẽ không có chuyện gì, nhất có thể khoẻ lại".

- Vậy làm phiền đại sư!

Ông nhìn Mộng Yên cũng không nói gì chỉ lấy trong không gian một quyển sách cổ ngồi đọc, nhìn ông đang đọc sách nàng biết ông đang tìm cách chữa trị cho Hương nhi liền ngồi xuống chờ.

Ngồi một không biết từ bao giờ nàng ngủ mất, từ ngày hôm qua tới giờ nàng chưa nghỉ ngơi nàng bị tổn hao rất nhiều tính thần lực với lại lình khí để tạo ra pháp quyết, với lại nàng cũng bị thương nên Mộng Yên giờ rất mệt mỏi.

Lúc Mộng Yên tỉnh lại đã là bình minh, nàng thả thần thức vào trong không gian tu luyện nên cơ thể nàng khá hơn rất nhiều, nhìn lão dược sư vẫn còn đang tìm cách chữa trị cho Hương nhi nàng có chút thất vọng, "Lâu như vậy mà chưa tìm được cánh chữa trị cho Hương nhi" nhưng nàng vẫn chờ nhất định có cách chữa trị cho Hương nhi, không phụ lòng chờ mong của Mộng Yên, Thanh Phong dược sư đã tìm được cánh chữa trị cho Hương nhi.

- Mu ốn cứu cô nương này cần Huyết sắc linh chi!

- Huyết sắc linh chi, nó ở đâu ta sẽ đi tìm về cho ông.

- Huyết sắc linh chi này rất hiếm, may cho người ngày mai Tuyệt Tiêu lâu tổ chức đấu giá hội, lại có Huyết sắc linh chi, có mua được không là nhờ bản lĩnh của ngươi, ta đi luyện đan cho vị cô nương này, chờ ngươi mua được huyết sắc linh chi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.