Băng Hỏa Ma Trù

Chương 289: Vì Linh nhi ( Hạ )




Long Trí sửng sốt một chút, "Ngươi muốn so ma pháp với ta."
Niệm Băng gật đầu, nói: "Không sai, ta phải chứng minh cho ngài xem, ta có cũng đủ năng lực để bảo vệ Linh nhi, kỳ thật, nếu không phải vì cảm thụ của Linh nhi, ta có thể bỏ mặc mà mang nàng ly khai nơi này, vĩnh viễn cũng không quay lại, nói vậy, ngài lại càng khó ăn nói với ngũ hoàng tử, ta nghĩ, chỉ cần ta cố ý mang Linh nhi đi, không ai có thể cản được ta."
Long Trí nheo mắt, tinh quang lóe lên rồi biến mất, "Một năm không thấy, Niệm Băng ngươi đã thay đổi rồi."
Niệm Băng nói: "Thực lực khiến người ta tự tin."
"Chỉ bằng tiên thiên lĩnh vực của ngươi sao?" Long Trí có chút khinh thường, mặc dù hắn cũng giật mình với tiên thiên lĩnh vực của Niệm Băng, thế nhưng, tiên thiên lĩnh vực không thể đại biểu hết thảy. Dù sao, chiến đấu thực sự cũng không giống bỉ tái, còn cho phép dùng ma pháp quyển trục để có thể thuấn phát ma pháp. Huống chi, Long Trí trở thành ma đạo sư nhiều năm rồi, với thực lực ma đạo sĩ của Niệm Băng mà có thể chiến thắng hắn, hắn sao có thể tin tưởng?
"Không thử qua thì sao biết được?" Niệm Băng bình tĩnh nhìn Long Trí.
"Được, chỉ cần ngươi có thể thắng ta, ta đáp ứng điều kiện của ngươi, mặc dù công hội chúng ta thế nhược, nhưng bảo trụ Linh nhi cho đến khi ngũ hoàng tử đăng vị cũng không khó." Nói xong, hắn đi trước ra ngoài.
Nhìn phụ thân xuống lầu, Long Linh cảm kích nhìn Niệm Băng, "Đều là vì ta, Niệm Băng, ngươi…"
Niệm Băng kéo tay Long Linh đưa lên môi hôn, "Linh nhi, không phải lo lắng gì, được chứ? Mọi chuyện đều giao cho ta giải quyết. Nếu ta muốn làm nam nhân của ngươi, tất nên vì ngươi giải trừ mọi phiền nhiễu, trừ phi ta chết, nếu không, ta tuyệt không để ngươi gả cho người khác. Được rồi, chúng ta cũng đi đi."
Ma pháp trắc thí đại sảnh, có cấm chế cường liệt, lúc đầu, Niệm Băng từng ở chỗ này trắc nghiệm ma pháp thực lực. Niệm Băng để Long Linh ở bên ngoài chờ đợi, tự mình đi theo Long Trí tiến nhập đại sảnh. Chung quanh là ma pháp phong ấn quen thuộc, ma pháp nguyên tố sục sôi, giúp hắn tiến nhập cảnh giới cổ tỉnh vô ba, hắn là một người không thích phiền toái, thế nhưng, vì yêu sâu sắc Long Linh, kể cả phiền toái hơn nữa, hắn cũng phải làm, hắn từng phát thệ, tuyệt đối không để Long Linh lại phải khóc vì mình.
Long Trí đứng ở giữa đại sảnh đợi Niệm Băng, thanh sắc quang mang nhàn nhạt không ngừng lượn quanh thân thể hắn. Trên tay hắn, đã âm thầm giữ ba ma pháp quyển trục, mặc dù hắn biết ma pháp lực của Niệm Băng không bằng mình, thế nhưng, đối với ưu thế thuấn phát của tiên thiên lĩnh vực lại khiến hắn không dám sơ suất. Tiên thiên lĩnh vực ma pháp sư dù sao rất ít thấy, ngay cả hắn cũng chỉ nghe nói qua mà thôi. Trước khi chưa thăm dò rõ tiên thiên lĩnh vực của Niệm Băng có năng lực gì, hắn phải cẩn thận.
Niệm Băng đi tới cách Long Trí mười trượng thì ngừng lại, trên tay trái, không gian chi giới mà Long Trí cho hắn lóe sáng, nón trên đầu được thu lại, bạch sắc trường phát xõa xuống hai vai.
Thấy Niệm Băng một đầu bạch phát, Long Trí không khỏi ngây người một lúc, đột nhiên, hắn tựa hồ minh bạch cái gì, hoảng sợ nói: "Niệm Băng, ngươi đã sử dụng ma pháp kia ta dạy cho ngươi?"
Niệm Băng gật đầu, nói: "Không sai, ta đã sử dụng, vì bằng hữu, ta không thể không trớ chú sinh mệnh của chính mình để đánh đổi thực lực cường đại hơn, ngài không cần kỳ quái, sinh mệnh lực của ta đã hoàn toàn khôi phục bình thường. Chỉ là mái tóc này, lại vĩnh viễn vô pháp trở lại bộ dáng ban đầu, từ sau khi ly khai Băng Tuyết thành, ta đã trải qua rất nhiều chuyện, có một số việc, ngay cả ta đến bây giờ vẫn còn chưa rõ."
Hắn ám chỉ chính là việc mình cùng tiểu long vương Táo Tư Tạp hợp thể. Táo Tư Tạp bây giờ còn ngủ say bên trong tâm can hắn. Một luồng năng lượng kỳ dị bảo vệ cả trái tim lẫn các nội tạng bên trong hắn, bản thân cũng đã phi thường cường hãn, thêm vào năng lượng của Táo Tư Tạp, lực phòng ngự của thân thể hắn tuyệt không kém một vũ thánh chút nào.
Long Trí lãnh đạm cười, nói: "Tốt lắm, ta muốn xem xem, ngươi dạo này học được thứ gì, lại có dũng khí khiêu chiến với lão sư của chính mình." Thanh sắc quang mang trong nháy mắt trở nên càng thêm cường thịnh, phong nguyên tố ngưng tụ phát ra âm thanh vù vù.
Niệm Băng không hề động, chỉ yên lặng nhìn Long Trí, hắn biết, Long Trí là lão sư của mình, khẳng định sẽ không xuất thủ trước. Ngón tay khẽ búng, một băng trùy phiêu nhiên bắn ra, ngay sau đó, trong ngân sắc quang mang mỏng manh, băng trùy đột nhiên tiêu thất. Khi Long Trí còn sửng sốt, băng trùy đột nhiên xuất hiện trước người hắn, thanh quang chợt gia tốc, trong chớp mắt đã tới trước ngực hắn.
Long Trí kinh hãi trong lòng, thanh sắc quang mang khuấy động trước ngực, đánh tan băng trùy kia, thế nhưng, hắn phát hiện trên người đã toát một tầng mồ hôi lạnh, mặc dù hắn đã sớm nghĩ đến Niệm Băng khống chế ma pháp rất tốt, thế nhưng, cũng muốn không nghĩ tới, hắn lại mạnh đến vậy, một băng trùy đơn giản phát ra từ tay hắn, cũng có thể sinh ra công kích quỷ dị như thế, ngân quang và thanh quang lúc trước, rõ ràng mang theo khí tức của không gian ma pháp và phong hệ ma pháp!
Trước khi ly khai Hàn Lĩnh, Niệm Băng từng tận lực luận bàn với mấy vị long vương, cùng vu yêu Tà Nguyệt đánh một trận, hắn đối với ma pháp đã lý giải sâu hơn một tầng, nhất là lại có thể phát ra ma pháp mô phỏng mà không cần bảy thanh ma pháp đao, ở khống chế thất hệ ma pháp, hắn đã đạt tới một cao độ, trọng yếu hơn chính là, sau khi hắn sống lại, sau khi năng lượng ổn định, đã không hề còn là một ma đạo sĩ, mà là vị toàn hệ ma đạo sư đầu tiên trên Ngưỡng Quang đại lục từ trước tới nay. Có lẽ, ma pháp lực của hắn ở đơn nhất hệ không bằng Long Trí nghiên cứu ma pháp nhiều năm, thế nhưng, thất hệ ma pháp của hắn chính là dùng băng hỏa đồng nguyên làm cơ sở!
Niệm Băng phảng phất như cái gì cũng chưa làm, bình tĩnh nhìn Long Trí: "Lão sư, chúng ta có thể chính thức bắt đầu rồi."
Lòng Long Trí co quắp, thì thào niệm vài tiếng chú ngữ, một phong bích mang theo tật kính chi phong chợt xuất hiện trước mặt, Niệm Băng trong nháy mắt dùng phong hệ gia tốc thuật đánh lén khiến hắn càng thêm cảnh giác.
Niệm Băng minh bạch, nếu muốn cho Long Trí tin tưởng mình, vậy thì, phải khiến hắn tin vào thực lực của mình. Mang theo thất sắc quang mang, Thiên Nhãn lĩnh vực phiêu nhiên hiện ra, bao trọn một thước quanh thân Niệm Băng, bảy huyễn ảnh phiêu nhiên xuất hiện trước người hắn, bảy ảnh khôi lỗi cũng không phải Niệm Băng thuấn phát ra, mà là hắn đã triệu hoán trước đó, từ sau khi cơ bản minh bạch năng lực của bảy thanh ma pháp thần nhận, Niệm Băng dựa vào lý giải của chính mình đối với ma pháp trận tri thức, đem bảy ảnh khôi lỗi triệu hoán ra phân biệt đính lên bảy thanh thần nhận, trong bảy ảnh khôi lỗi, uy lực lớn nhất phải là băng và hỏa khôi lỗi dựa trên ma pháp lực cơ sở tối hùng hậu, thế nhưng thần bí nhất, lại là hắc ám ảnh khôi lỗi kia đã hấp thu một phần hắc ám ma lực của hấp huyết quỷ nữ vương, hiện tại ngay cả Niệm Băng cũng không rõ lắm, năng lực của hắc ám ảnh khôi lỗi đạt tới trình độ gì.
"Lão sư, dụng xuất ma pháp của ngài đi, cư hội của ngài chỉ có một lần."
Ngữ khí của Niệm Băng mặc dù rất bình tĩnh, nhưng đem lại cho Long Trí một cảm giác quái dị, phảng phất như hiện tại hắn mới là lão sư. Trong lòng tức giận, Long Trí cười lạnh một tiếng, "Niệm Băng, mặc dù ngươi cứng cỏi, thế nhưng, ánh mắt của ngươi lại quá ngắn. Tốt lắm, ta sẽ cho ngươi xem thực lực chân chính của lão sư." Cả đại thính đột nhiên vặn vẹo một chút, đại sảnh trong nháy mắt sáng bừng, hoàn toàn bao trùm trong thanh quang, trong tay Long Trí xuất hiện một thanh ma pháp trượng. Phần chuôi trượng có khắc hoa văn, khảm ba khối thanh sắc bảo thạch. Những bảo thạch đó, Niệm Băng đương nhiên nhận ra, bởi vì, chúng nó cũng giống như Phong Ngâm thạch trên Ngạo Thiên đao của mình.
Trong lòng cả kinh, Thiên Nhãn huyệt trong nháy mắt mở ra. Mọi biến hóa năng lượng đều hết sức rõ ràng qua Thiên Nhãn huyệt, qua quan sát, Niệm Băng phát hiện. Bảo thạch trên ma pháp trượng mặc dù cũng là Phong Ngâm thạch, nhưng chất lượng lại kém hơn so với bảo thạch trên Ngạo Thiên đao của mình một chút. Nhưng cho dù như thế, phong nguyên tố khí tức phát ra từ ma pháp trượng cũng vô cùng đậm đặc.
Tiếng ngâm xướng của Long Trí trở nên thấp trầm, nhưng rất có tiết tấu, ăn khớp cùng tiếng gió mơ hồ trong đại sảnh, đương nhiên, hắn cũng không biết, đây chính là phương pháp ngâm xướng đặc thù giúp Long Trí thành danh, Phong Ngâm Chi Ngữ. Dựa vào Phong Ngâm Chi Ngữ, có thể giúp hắn khi sử dụng ma pháp, thời gian ngâm xướng chú ngữ giảm được một phần ba, đối với một ma đạo sư có thực lực cường đại mà nói, giảm bớt thời gian ngâm xướng chú ngữ tuyệt đối là tiêu chí tăng cường thực lực.
Vô số phong nhận vũ động trong không gian, dưới tác dụng của thanh quang, Niệm Băng đã vô pháp nhìn được thân ảnh của Long Trí. Thế nhưng, hắn lại có thể cảm giác được vị trí của Long Trí, nơi đó cũng đã trở thành trung tâm của bạo phong. Ma pháp lực thật mạnh. Niệm Băng trong lòng không khỏi thất kinh, mặc dù hắn đã tiến vào cảnh giới ma đạo sư, nhưng đối đầu với Long Trí, ma pháp lực của hắn còn kém rất xa. Cùng là ma đạo sư, thực lực lại cũng chênh lệch.
Niệm Băng không hề động, hắn đang đợi, đợi Long Trí tăng khí thế của bản thân lên tới cực hạn, bảy ảnh khôi lỗi chính là ưu thế lớn nhất của hắn, có bảy ảnh khôi lỗi này, vô luận là công kích hay phòng ngự, hắn đều nắm được tiên cơ.
Vô số thanh sắc phong nhận hội tụ thành một dải dài, vẽ ra một đường vòng ưu mỹ chém về phía Niệm Băng, Niệm Băng không hề động, hắn đương nhiên biết đây chỉ là công kích đầu tiên của Long Trí, hắn phải thử xem lực phòng ngự của tiên thiên lĩnh vực đến tột cùng có mạnh mẽ đến đâu. Sở dĩ lúc trước hắn chỉ phóng thích một thước tiên thiên lĩnh vực, cũng không phải vì coi thường Long Trí, mà ngược lại là vì hắn trọng thị Long Trí. Độ rộng và uy lực của tiên thiên lĩnh vực có quan hệ chặt chẽ, phạm vi phóng thích càng nhỏ, độ đậm đặc càng lớn, uy lực cũng càng mạnh. Không có công kích, là khuyết điểm lớn nhất của Thiên Nhãn lĩnh vực, tuy nhiên cũng lại là ưu thế lớn nhất của nó, đã không có công kích, thì ở phòng ngự và tăng phúc tác dụng, Thiên Nhãn lĩnh vực vượt xa các tiên thiên lĩnh vực khác.
Thanh sắc phong nhận, chí ít có đến mười đạo lao vào trong một thước lĩnh vực, với thực lực ma đạo sư của Long Trí, phong nhận hắn phát ra tự nhiên không phải chỉ là phong nhận bình thường, mỗi đạo phong nhận đều mang lực công kích của tam giai ma pháp, công kích của hơn mười tam giai ma pháp trong nháy mắt, nhất là dưới tình huống đơn thể công kích, tuyệt đối có uy lực trên lục giai. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thế nhưng, lúc tam giai ma pháp này tiến nhập Thiên Nhãn lĩnh vực, lại tan rã giống như băng tuyết. Thất sắc quang vựng không ngừng ba động, trong đó thanh sắc quang mang lúc sáng lúc tối, mỗi đạo phong nhận lao vào trong lĩnh vực, lập tức chuyển hóa thành phong hệ năng lượng bên trong lĩnh vực, chẳng những không sinh ra tác dụng phá hoại, ngược lại còn bị Niệm Băng lợi dụng. Thiên Nhãn lĩnh vực của Niệm Băng vốn vô pháp hấp thu quá nhiều phong hệ ma pháp lực, nhưng phong hệ ảnh khôi lỗi lại có thể, quang mang nó nguyên cũng không rực rỡ, nhưng sau khi nhận năng lượng của mấy trăm đạo phong nhận được tiên thiên khí tức chuyển hóa, thanh sắc năng lượng đã rất sung túc, không vượt qua tuyệt đối năng lượng của Thiên Nhãn lĩnh vực, công kích sẽ bị Thiên Nhãn lĩnh vực chuyển hóa, đây là ưu thế của Thiên Nhãn lĩnh vực. Tước nhược (ND: làm suy yếu) cùng tăng phúc cùng tiến hành, tất phải nắm giữ năng lượng thật chính xác, dưới tác dụng của Thiên Nhãn huyệt, Niệm Băng đã làm được.
Phong nhận không tiếp tục công kích, một thanh sắc quang ảnh thật lớn như ẩn như hiện xuất hiện giữa Niệm Băng và Long Trí, trong lòng Niệm Băng khẽ động, lập tức nhận ra, đây là thập giai ma pháp Phong Thần Đích Triệu Hoán của phong hệ ma pháp, nơi này dù sao cũng là ma pháp sư công hội, Long Trí đương nhiên không dám dùng hết toàn lực xuất ra thập nhất giai cấm chú, nếu không, khi năng lượng đạt tới mức hắn cũng không thể khống chế nổi, tất nhiên sẽ dẫn tới tổn thất rất lớn cho ma pháp sư công hội, cho nên, hắn không thể không cẩn thận.
Một điểm kim sắc quang mang xuất hiện ở giữa trán của thanh ảnh, trong màn quang mang, từng đạo thanh sắc điện quang lóe lên, thân ảnh to lớn kia cũng từ từ trở nên rõ ràng, mặc dù mặt rất mơ hồ, nhưng phong thần khí tức lại đem đến áp lực thật lớn, khiến Niệm Băng không thể không lùi về phía vài bước, đem Thiên Nhãn lĩnh vực phóng thích ra phạm vi một trượng để chống đỡ áp lực này, hắn trong lòng đối với không khỏi bội phục Long Trí, hắn biết, dựa vào năng lực của mình, căn bản là không có khả năng phát động thập giai ma pháp nhanh như vậy, Long Trí không hổ là ma đạo sư thành danh nhiều năm rồi, đối với phong hệ ma pháp ứng dụng đã đạt tới giới hạn, chỉ cần một đột phá cuối cùng, là có thể tiến nhập thần giáng sư lĩnh vực, đáng tiếc, hắn hiện tại dù sao cũng không phải thần giáng sư.
Đối mặt thập giai ma pháp thành hình, Niệm Băng không dám chậm chễ, Thiên Nhãn lĩnh vực tiếp tục mở rộng phạm vi, trong nháy mắt bao phủ bảy ảnh khôi lỗi ở bên trong, tăng phúc hiệu quả tăng đến cực hạn, hai tay chĩa ra trước, Thiên Nhãn huyệt hoàn toàn mở ra, quang mang ở mi tâm trong nháy mắt phóng xuất, "Thất nhận hợp nhất, Thiên Nhãn Trảm." Bảy ảnh khôi lỗi trong nháy mắt xếp thành một hàng, bảy thanh ma pháp nhận cùng bốc lên cao, đi đầu chính là Hỏa Diễm Thần Đích Bào Hao Chính Dương đao, ngay sau đó là Thần Lộ đao, Ngạo Thiên đao, Trường Sinh đao, Tuyền Cơ đao, Thánh Diệu đao và Phệ Ma đao, thất chủng bất đồng quang mang ngưng kết tại một điểm, bảy ảnh khôi lỗi làm động tác giống nhau, Thiên Nhãn Trảm bổ ra cũng không phải một quang nhận, mà là một thất sắc quang cầu đã được ngưng kết, quang mang của quang cầu cực kỳ quái dị, cũng không phải do thất chủng nhan sắc kết hợp mà thành, mà là không ngừng lấp lánh, mỗi lần lóe lên đều chuyển thành một loại quang mang khác, quang cầu chỉ chừng nắm tay phiêu nhiên bay ra, được Thiên Nhãn huyệt chỉ dẫn, chuẩn xác tập trung lên trán của phong thần do Long Trí triệu hoán, hắn biết, nơi đó là điểm cực mạnh của phong thần, đồng thời, cũng là điểm trọng yếu nhất của phong thần.
Thiên Nhãn huyệt toàn lực mở ra khiến tinh thần lực của Niệm Băng đạt tới cao độ trước đó chưa từng có, băng cùng hỏa vốn là điểm mạnh của hắn, kết hợp bảy ảnh khôi lỗi được tăng phúc, uy lực to lớn, đã vượt xa trình độ khi đối mặt Thổ long vương Bàn Tử trước kia, quang châu được Thiên Nhãn Trảm phát ra so với lần trước nhỏ hơn nhiều, thế nhưng, tốc độ biến hóa của thất sắc quang mang cũng lại nhanh hơn gấp đôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.