Giọng nói Niệm Băng tràn ngập sự bi ai, nhưng trong mỗi chữ đều vang rền hữu lực, ngữ khí kiên quyết không chứa đựng sự hoài nghi, ủy khuất phải chịu nhiều năm cùng với cừu hận phải kiềm chế vào lúc này hoàn toàn bạo phát, Niệm Băng hận Băng tuyết nữ thần tế tự, vì bà ta giết phụ mẫu mình, nhưng đồng thời hắn cũng hận Dung thân vương, nếu Dung thân vương không phản đối hôn sự của phụ mẫu, ít nhất, mình và phụ thân còn có một mái nhà! Cô nhi, đúng vậy!Từ năm mười tuổi, chính mình không phải bắt đầu thành một cô nhi hay sao? Nếu không gặp sư phụ, sợ là bản thân đã sớm chết rồi.
Dung thân vương đứng đằng sau bàn đọc sách nhìn Niệm Băng, thấy trên mặt hắn không biết tự lúc nào đã rơi nước mắt, vẻ tức giận trên mặt Dung thân vương dần biến mất, lãnh đạm nói: "Nếu phụ thân ngươi vẫn còn, hắn tuyệt đối không dám nói với ta như vậy, chính xác mà nói, từ khi Hoa Dung đế quốc thành lập đến nay, ngươi là người đầu tiên dám cãi lại ta như vậy.
Niệm Băng nở nụ cười, tiến lên vài bước, tới phía trước bàn đọc sách, nhìn thấy ánh mắt Dung thân vương nói: "Ta ngay cả chết cũng không sợ, cãi lại ngươi vài câu tính làm gì? Ngươi thủy chung vẫn cho là mình đúng hay sao? Nhưng trong mắt ta, ngươi chỉ là một lão già ương ngạnh, nếu lần này có thể không chết, khi ta đủ thực lực, không chừng ta sẽ gây phiền toái cho Dung gia."
Dung thân vương lạnh lùng nói: "Ngươi đang ép ta giết ngươi sao?". Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Niệm Băng lạnh nhạt nói:"Ngươi giết cũng được, ngươi có nhiều cháu như vậy, giết ta đối với ngươi cũng không có ảnh hưởng gì.Ma pháp lực của ta giờ chỉ có ba thành, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, ngươi giết ta rồi, thanh âm cãi lời ngươi cũng sẽ biến mất. Ta không phải phụ thân, phụ thân trước sự uy nghiêm của ngươi chỉ biết làm theo, nhưng ta sẽ không như vậy, ta sẽ vì đạo lý của chính mình mà chống lại."
Dung thân vương lạnh nhạt nói: "Ngươi cảm thấy chết như vậy trong tay ta, đối với ngươi mà nói có ý nghĩa gì? Không nghĩ đến chuyện báo thù cho phụ mẫu ngươi sao?."
Niệm Băng chấn động toàn thân, cơ nhục trên mặt biến đổi một chút. Quả thực, trước khi đến đây hắn đã để chuyện sinh tử ra ngoài, nhưng khi Dung thân vương nhắc tới thù hận của phụ mẫu, trái tim hắn đã xao động.
Dung thân vương nói: "Có một điểm ngươi nói không sai, cháu ta rất nhiều, chết đi một mình ngươi không có vấn đề gì cả, nhưng mà, ngươi không được quên, Dung Thiên chỉ có một mình ngươi là con trai, ngươi không thể báo thù cho phụ mẫu là bất hiếu. Có cái chết nặng như núi, có cái chết nhẹ tựa lông hồng, ngươi chết như vậy ở trong tay ta, ngươi cảm thấy có ý nghĩa không?".
Tâm tình kích động của Niệm Băng dần khôi phục sự bình tĩnh. "Nói như vậy, ngươi đồng ý thả ta đi?".
Dung thân vương trở lại vị trí của mình, "Thả ngươi đi? Có thể. Ta vốn định không giết ngươi. Giết ngươi với ta không có chỗ nào tốt cả. Nhưng mà, muốn sống rời khỏi Dung thân vương phủ, ngươi cần phải trả giá một chút chứ, không mất gì làm sao có thể làm nên chuyện. Xuất ra thứ gì đó có thể đổi lấy tính mạng ngươi, ngươi có thể đi được rồi."
Niệm băng cười lạnh một tiếng, nói: "Ta không có vật gì đủ để đổi lấy tính mạng của mình, thứ quý giá nhất của ta là sáu chuôi đao cũng đều ở trong tay ngươi rồi."
"Không, ngươi có". Niệm băng kinh ngạc phát hiện, Dung thân vương luôn cực kỳ nghiêm khắc trong mắt mình, vậy mà trên mặt lại tóat ra vẻ tươi cười.
"Ta có, là cái gì? Ta tại sao lại không biết?". Niệm Băng nghi hoặc nhìn Dung thân vương.
Dung thân vương lạnh nhạt nói: "Rất đơn giản, ta muốn biết ngươi như thế nào lại có thể không chế nhiều loại ma pháp vậy, ta chìm đắm vào ma pháp gần bảy mươi năm nay, là lần đầu tiên gặp người có thể sự dụng nhiều loại ma pháp như vậy. Giá trị của bí mật này, so với mạng ngươi còn cao hơn hơn nhiều. Đương nhiên ta không muốn nghe lời nói dối, ngươi nên hiểu được, nói dối ta cũng chẳng có tác dụng gì."
Niệm Băng có chút ngốc trệ nhìn Dung thân vương," Chỉ đơn giản như vậy? Ngươi chỉ muốn biết việc này rồi sẽ thả ta?"
Dung thân vương lạnh nhạt nói: "Ngươi rất muốn chết sao?".
"Không, ta không muốn chết". Niệm Băng dùng sức lắc đầu, vì cừu hận của phụ mẫu, chính mình không thể chết được.
"Vậy ngươi có thể bắt đầu nói được rồi, ta rất có hứng thú với ma pháp của ngươi. Dung Băng là người ta cực lực bồi dưỡng để thừa kế. Bắt đầu từ bốn tuổi, hắn luyện tập minh tưởng,quá trình học tập ma pháp hoàn toàn là phương pháp tiên tiến nhất, hơn nữa, hắn căn bản ngộ tính cực cao, lại thêm nỗ lực, năm nay vừa đạt tới cảnh giới ma đạo sĩ. Nhưng ngươi nhỏ hơn hắn một tuổi, lại đã đạt tới cấp bậc ma đạo sĩ, về phương diện biến hóa ma pháp, hắn không thể đạt tới, nhất là sử dụng dung hợp ma pháp và khống chế tinh thần lực, ta muốn biết, ngươi tu luyện bằng cách nào."
Niệm băng nói: "Ý tứ của ngài là chỉ cần ta nói ra quá trình tu luyện của mình, ta có thể đi?".
Dung thân vương vuốt cằm nói: "Cũng được, ta Dung Diễm nói chuyện còn chưa có tính toán gì. Ngươi có thể bắt đầu nói rồi".
Niệm Băng nói: "Kỳ thật nói cho ngài không có vấn đề gì, bởi vì loại tình huống này của ta rất khó phục chế(làm lại) được. Khi còn bé, ta đều theo phụ thân tu luyện hỏa hệ ma pháp, sau này, rời khỏi đây, bất luận đi đến địa phương nào, phụ thân đều cố gắng tu luyện, bởi vì người muốn cứu mẫu thân, bắt buộc phải có thực lực cường đại. Dưới sự dạy dỗ của phụ thân, hỏa hệ ma pháp của ta không ngừng tiến bộ. Rốt cục phụ thân nhẫn nại không nổi muốn đi gặp mẫu thân, nhưng phụ thân cũng không thể ngăn cản sự cường đại của Băng tuyết nữ thần tế tự, khi phụ thân sắp bị ma pháp của Băng tuyết nữ thần tế tự cắn nuốt, mẫu thân đã thoát được trói buộc bản thân, cùng phụ thân liên thủ ngăn cản ma lực của Băng tuyết nữ thần tế tự, bọn họ là vì muốn cho ta đào tẩu, mẫu thân đem Băng Tuyết nữ thần chi thạch trân quý cấp cho ta. Ta lợi dụng không gian ma pháp quyển trục mà phụ thân lúc trước chuẩn bị sẵn rời khỏi hiện trường, khoảnh khắc khi ta rời khỏi, rõ ràng nhìn thấy thân thể phụ thân cùng mẫu thân bị ma pháp Băng tuyết nữ thần tế tự cắn nuốt rồi. Sau đó ta được vị sư phó đầu tiên cứu, khi ta lại bắt đầu tu luyện lại ma phá, trong thân thể ta đã không chỉ tồn tại mình hỏa nguyên tố, còn có băng nguyên tố, có lẽ là bởi vì phụ mẫu ta phân biệt có được hai loại băng, hỏa năng lực, nhưng ta đồng thời kế thừa thể chất của bọn họ, mà Băng Tuyết nữ thần chi thạch đã dẫn động băng hệ thể chất của ta, từ đó ta bắt đầu cải tu Băng Hỏa Đồng Nguyên ma pháp."
"Không, không có khả năng này. Nếu như ngươi đồng thời có được băng, hỏa hai loại ma pháp, khả năng lớn nhất là bị bọn chúng khuynh trát cắn nuốt. Vị sư phó đầu tiên theo lời ngươi nói là ai? Là hắn chỉ điểm cho ngươi?".
Niệm Băng lắc đầu nói: "VỊ sư phó đầu tiên của ta là một trù sư vĩ đại, thứ ta cùng hắn học là trù nghệ, không phải là ma pháp.Có lẽ ông trời vẫn còn thương, cấp cho ta một cơ hội báo thù. Ta gặp được quý nhân, cũng là sau này ta gặp được mẹ nuôi, tặng ta một khối cực phẩm bảo ngọc, khi ta lần đầu tiên đối mặt với băng hỏa khuynh trát, khối ngọc này đã cứu mệnh ta, khiến ta chính thức tu luyện sơ cấp Băng Hỏa Đồng Nguyên, cũng đúng lúc đó, thực lực ta bắt đầu có tiến bộ lớn. Cho đến sự phát triển sau này, không có nguy hiểm nào cả, sau khi ma pháp lực Băng Hỏa Đồng Nguyên của ta đạt tới trình độ nhất định, ta gặp vị sư phó thứ hai, hắn dốc lòng đem ma pháp của chính mình truyền thụ cho ta, tại chỗ hắn, ta thấy được rất nhiều ma pháp thư, cùng với sở ngộ của bản thân tiếp tục tu luyện. Cho nên ta nói đem phương pháp tu luyện này nói cho ngài cũng không có tác dụng gì. Dù sao, người đồng thời có được băng và hỏa hai loại thể chất có lẽ vạn người không được một, người có khả năng tìm được băng tuyết nữ thần chi thạch và hỏa diễm chi thạch càng không có khả năng tồn tại, hơn nữa thêm đủ loại vận khí, mới có ta của ngày hôm nay".
Hào quang trong mắt Dung thân vương chợt hiện. Niệm Băng nói rất đơn giản, các điểm mấu chốt đều nói qua, nhưng hắn cũng hiểu được, tu luyện Băng Hỏa Đồng Nguyên tuyệt không đơn giản, một chút không cẩn thận sẽ bị ma pháp thôn phệ, trong người Niệm băng có chứa một quả bom cực lớn, tùy thời có thể phát nổ, khó trách tinh thần lực của hắn lại cường đại như thế. "Sau đó thì sao? Các loại ma pháp khác của ngươi giải thích như thế nào? Đừng nói với ta là ngươi có vài loại thể chất. Người đồng thời có được ba loại thể chất không phải là ta chưa thấy qua, nhưng bởi vì tương khắc lẫn nhau, bọn họ hoặc là tử vong, hoặc là ma pháp sư cả đời kém cỏi, nhưng ta trên người ngươi lại thấy được năm loại ma pháp, hơn nữa mỗi loại đều đạt tới ngoài thất giai, ngươi giải thích như thế nào?"
Niệm băng lạnh nhạt cười: "Cái này càng đơn giản. Kỳ thật ta sở hữu chỉ là Băng Hỏa Đồng Nguyên ma pháp, ngài thấy được những loại ma pháp khác không phải bản thân ta sở hữu mà là dựa vào năng lực mô phỏng, đem Băng Hỏa Đồng Nguyên ma pháp lực ở một trạng thái cân bằng vi diệu dựa vào những thanh đỉnh cấp ma pháp đao dẫn động mới có thể sử dụng ma pháp các hệ bất đồng. Thẳng thắn mà nói, ta chẳng những có thể sử dụng năm loại ma pháp, thậm chí có thể sử dụng bảy hệ, chỉ là chuôi đao đại biểu cho hắc ám Phệ Ma đao vừa tìm được chưa lâu, ta lại không am hiểu hắc ám ma pháp chú ngữ cho nên mới không sử dụng. Ta bây giờ chỉ còn thiếu một thanh thổ hệ ma pháp đao, nếu có thể tìm được nó, lợi dụng tính chất mô phỏng ma pháp đặc biệt, ta có thể trở thành một gã toàn hệ ma pháp sư. Ngài không cần suy nghĩ ma pháp mô phỏng là gì, loại năng lực này vốn không thuộc về nhân loại, chỉ có Băng Hỏa Đồng Nguyên của ta mới có thể làm ma pháp nguyên tố đạt tới trạng thái cân băng vi diệu, rồi lại thông qua ma pháp đao dẫn động ma pháp các hệ bất đồng."
Dung thân vương hừ lạnh một tiếng, nói: "Cái tốt của Băng Hỏa Đồng Nguyên không dùng, hết lần này đến lần khác nghiên cứu ma pháp mô phỏng. Dựa vào giải thích của ngươi, về cường độ, ma pháp mô phỏng ngươi xuất ra nhất định kém hơn Băng Hỏa Đồng Nguyên, vì sao ngày hôm qua ngươi không dùng Băng Hỏa Đồng Nguyên công kích ta, nếu như vậy cơ hội của ngươi có lẽ tăng lên vài phần".
Niệm Băng nói: "Không phải ta không muốn dùng, mà là tình huống đối mặt với ngài ngày hôm qua, ngài là một hỏa hệ ma pháp sư mạnh nhất, bất luận là băng hay hỏa, sự uy hiếp đối với ngài đều nhỏ hơn nhiều, cho nên ta mới lựa chọn băng và phong kết hợp, cùng với sự kết hợp của hỏa và quang minh, như vậy mới có thể triệt tiêu lực công kích ngày càng nhiều của ngài. Nhưng mà, ta còn quên mất, cường độ ma pháp của ngài đã vượt qua ma pháp ta sử dụng nhiều lắm, kỹ xảo đã không thể bù cho chênh lệch thực lực của chúng ta lúc đó, cho nên ta thất bại. Không sai, Băng Hỏa Đồng Nguyên đã rất tốt, đủ cho ta dùng cả đời, nhưng mà, ngài không thể phủ nhận, ma pháp các hệ khác cũng có đặc điểm riêng. Ví dụ như phong hệ ma pháp có thể khiến ta bay lượn, không gian ma pháp hệ ở những thời khắc mấu chốt có thể cứu mạng ta, quang minh ma pháp có thể khu trừ tất thảy hơi thở tà ác, chẳng lẽ ngài thấy chúng đều vô dụng sao? Hơn nữa, ta nghiên cứu chỉ là kỹ xảo sử dụng của mấy loại ma pháp, trong quá trình tu luyện minh tưởng, chính thức luyện tập là Băng Hỏa Đồng Nguyên ma pháp lực, đây mới là trụ cột của ta".
Ánh mắt Dung thân vương chợt hiện, từ giải thích của Niệm Băng, hắn nghe ra nhiều điều khó tin, hắn không phải lần đầu tiên gặp được ma pháp sư giống như Niệm băng, Niệm Băng chăng những là thiên tài ma pháp sư, vận khí của hắn cũng tốt kinh người. Không nói cái khác, chỉ riêng có thể suy đoán mà nắm vững Băng Hỏa Đồng Nguyên và tìm được mấy khối cực phẩm bảo thạch khác đã chứng tỏ vận khí của hắn. Dung thân vương luôn tin tưởng rằng thực lực và cố gắng là có thành công, nhưng hắn cũng tin tưởng vào vận khí. Nếu một người khi còn sống cả một chút vận khí cũng không có, vậy hắn căn bản không có khả năng nổi lên được. Thử hỏi cường giả trong thiên hạ, vị nào phát triển mà không liên quan tới vận khí đây? Người thường cũng có vận khí, nhưng người thường khác cường giả ở chỗ không thể nắm bắt kỳ ngộ do vận khí mang lại.
Niệm băng thấy Dung thân vương suy tư, nói: "Những gì nên nói ta đều đã nói cả rồi, hiện tại là lúc ngài nên thực hiện lời hứa thả ra đi".
Dung thân vương ngẩng đầu nhìn Niệm băng, nói: "Có thể, ngươi tùy thời đều có thể rời đi, nhưng ngươi không muốn lấy lại mấy chuôi đao kia của ngươi sao? Không có chúng, ma pháp mô phỏng của ngươi căn bản không thể thi triển, thực lực của bản thân đã giảm rất nhiều. Có một điểm ngươi có lẽ không biết, đến tận bây giờ, ngươi mặc dù đã là một gã ma đạo sĩ, nhưng ngươi thủy chung không xuất ra được uy lực của Hỏa diễm thần chi thạch".
Niệm Băng khinh thường hừ một tiếng, "Không cần đưa bản thân mình lên quá cao, chuyện ngươi biết vị tất ta lại không biết, uy lực của các cực phẩm bảo thạch này cùng năng lực người sử dụng tương đồng, chỉ khi thực lực của ta mạnh mẽ, năng lực chúng biểu hiện ra mới có thể càng lớn, ta nói vậy có đúng không. Dung thân vương, ta quả thật muốn lấy lại những bảo bối này, nhưng mà, ngài đồng ý sao? Lúc trước, vì một khỏa hỏa diễm thần chỉ thạch, ngài còn phái người truy giết phụ tử chúng ta ra cả ngàn dặm, bây giờ sáu khối đồng cấp bảo thạch khác ở trước mặt ngài, chẳng lẽ ngài lại nguyện ý buông tha?"
Dung thân vương lạnh lùng cười, mạnh mẽ áp chế nộ ý bị Niệm Băng kích khởi. "Còn nói chính mình hiểu rõ, kỳ thật ngươi cũng không hoàn toàn hiểu rõ sáu chuôi đao này. Kia đã không phải là sáu khối bảo thạch rồi, bảo thạch cùng đao trong quá trình kết hợp hình thành nên quan hệ linh hồn và thân thể, cho dù đem bảo thạch lấy ra,năng lượng trên mình bảo thạch cũng bị đao hấp thu một bộ phận, khiến cho giá trị bảo thạch giảm đi. Mà sáu chuôi ma pháp đao này bây giờ không phải ai cũng có thể sử dụng, thần khí nhận chủ, sau khi xác nhận chủ nhân của mình, cùng hơi thở chủ nhân hoàn toàn tương liên, trừ phi chủ nhân của chúng chết đi, nếu không người khác tuyệt đối không thể sử dụng chúng, Ta nghĩ, sáu chuôi đao này đều hấp thụ qua máu tươi của ngươi rồi".
Nghe Dung thân vương nói vậy, Niệm Băng nhất thời nghĩ tới. Đúng vậy, bất luận là Thần Lộ đao chính mình nhìn thấy chế tạo hay Chánh Dương đao hay là bốn chuôi đao sau này tìm được, quả thật đều uống qua máu của mình, cho dù là Tự Do Chi Phong Đích Khinh Ngâm Ngạo Thiên đao trước khi mình rời khỏi Băng Tuyết thành, Long Trí cũng đã dùng máu tươi của mình thấm vào Phong Ngâm thạch,. Bảo đao nhận chủ, trái tim hắn nhất thời nóng lên.