Băng Hỏa Ma Trù

Chương 195: Hỏa Long Vương đã từng yêu (Thượng)




Theo sau tiếng hô lớn của Hoa Bàn Tử, một thân hình mặc áo trù sư màu trắng, Mạc Mạc từ một phương chậm rãi bước lên lễ đài, bước đi nhẹ nhàng, mỗi một động tác nhìn qua đều tạo ấn tượng nhu hòa, mặc dù nàng tính ra không phải là một mỹ nữ, nhưng dù sao trong lần Hoa Long trù nghệ đại tái hội vòng quyết tái này chỉ duy nhất nàng là phận nữ nhi, nhất thời kéo đến từ dưới đài một trận vỗ tay hoan hô nhiệt liệt.
Hoa Bàn Tử mĩm cười nói:
" Mạc Mạc tiểu thư trù nghệ tinh thâm, thu được lời khen ngợi rất tốt của toàn thể ban bình phẩm, hy vọng trong lần quyết tái này tài năng của nàng một lần nữa thăng hoa, Mạc Mạc tiểu thư, người có gì cần nói với chúng đại gia bên dưới không?
Mạc Mạc mĩm cười lắc đầu, đi tới một bên cái trù án mà đứng, Hoa Bàn Tử mĩm cười nói:
"
Nữ hài tử mà, tự nhiên có chút thẹn thùng!!! Tốt thôi, tiếp theo chúng ta xin được mời một vị trù sư nữa tham gia vòng thi này,……. Tiểu Thiên!!!………."
Tại tràng âm thanh vang dài, Tiểu Thiên nhảy lên không rồi xoay tròn một vòng đáp xuống bục đài, hôm nay hắn dĩ nhiên mặc một thân võ phục, đồng dạng màu trắng, ngực nở eo gọn, hơn nữa diện mạo anh tuấn lại thản nhiên toát ra ngạo khí, nhất thời dẫn lên môt tràng hoan hô nhiệt liệt từ các cô gái ở bên dưới lễ đài.
Không đợi Hoa Bàn Tử mở miệng, hắn đã tiếp nhận ma pháp khuếch đại âm khí:
" Rất vinh dự may mắn được tiến vào trận đấu vòng quyết tái này, mặc dù ta đã sớm đoán trước kết quả này, trận quyết tái hôm nay ta nói chỉ có một kết quả khiến bản thân hài lòng, đó chính là chức quán quân, đệ nhị danh đối với ta không có ý nghĩa gì, ta sẽ dẫn xuất toàn bộ kỹ nghệ thể hiện hết ra."
Tiếng hoan hô từ dân chúng bên dưới có vẽ không nhiệt liệt như lúc trước Mạc Mạc lên đài, dù sao, ngạo khí lăng nhân của vị trù sư này cũng không khiến cho chúng nhân thích thú, Tiểu Thiên tựa như Niệm Băng ngày hôm qua, làm cho không ít dân chúng thốt lên sự khinh thường, Hoa Bàn Tử cũng không vì biểu hiện của Tiểu Thiên mà có gì bất mãn, đối với hắn mà nói, các vị trù sư có trù nghệ tinh trạm thì bản thân đều có cá tính, như vậy trù nghệ mới không giống những kẻ bình thường. Kế tiếp, Hoa Bàn Tử lần lượt giới thiệu một loạt tên bảy vị trù sư khác, đều là từ các trận đấu tinh tuyển ra tinh anh trong trù nghệ giới. Nhìn khí độ từ bọn họ mà xem xét, so với các trù sư tham dự vòng phục tái đã không giống nhau, chín người đứng xoay tròn quanh bục lễ đài trên mặt phảng phất vẽ tự tin rất lớn vào tài nghệ bản thân, khí thế không ai chịu kém ai.
Hoa Bàn Tử ho khan một tiếng:
" Tốt lắm, sau cùng chúng ta cho mời một vị cuối cùng tiến vào vòng quyết tái lần này, tuyển thủ Niệm Băng, ngày hôm qua hắn đã gây cho ta một sự kinh ngạc rất lớn. Với món ăn thần kì Lục Ti xoay quanh tiêu mà ta đã cho quí vị nhìn qua. Hy vọng hôm nay tài năng của hắn sẽ đem đến cho chúng ta thêm một chút thần kỳ trù kỹ nữa. Cho mời Niệm Băng trù sư."
Thanh âm chấm dứt, tất cả mọi người đang chờ sự xuất hiện của Niệm Băng, nhưng tại lối vào lễ đài không hề có thân ảnh nào, Hoa Bàn Tử trên mặt toát ra một tia xấu hổ, lại nói:
"
Cho mời Niệm Băng trù sư lên đài."
Sau tiếng la lớn vang lên thân ảnh Niệm Băng vẫn như trước không hề thấy. Hoa Bàn Tử nhíu mày, cao giọng nói:
"
Niệm Băng trù sư có tới không? Nếu một lần nữa không đáp trả tức chứng minh ngươi đã bỏ cuộc, không có tư cách tham gia vòng quyết tái này nữa"
Khi trong quá trình lão giới thiệu chín tên trù sư trước, đã hao phí không ít thời gian, bây giờ khoảng cách với thời gian bắt đầu trận đấu đã không sai biệt lắm. Đang lúc này, từ hướng Tây của Tháp Lỗ quảng trường đột nhiên xuất hiện một mảnh hỏa hồng. Chủ tịch trên đài Ma Soái Hồ Quang đứng lên, một tầng quang mang màu bạc đậm thoáng hiện, ánh mắt hướng về phía quang mang màu đỏ phát ra mà nhìn.
.. Long…..!!! Thanh âm một khắc vang lên chấn động khắp nơi, dẫn mọi ánh mắt chú ý của dân chúng hướng về cái phương hướng kia mà nhìn, nhất thời khiến cho một mảng tao loạn, bởi vì không ai biết phía bên kia xảy ra chuyện gì. Ngay lúc này, một đoàn hồng quang yên nhiên bay lựợn giữa không trung, hồng quang biểu hiện hình thái, dĩ nhiên do ngọn lửa tạo thành hình cự long, cự long thân dài đến hơn mười thước, mặc dù do ngọn lửa hình thành, nhưng đầu, thân, móng vuốt của nó đều có vẽ dị thường rõ ràng, cả tiếng long thanh cũng từ miệng nó phát ra, cảnh tượng hoa lệ đột nhiên xuất hiện nhất thời chấn nhiếp toàn trường, Ma Soái Hồ Quang trong lòng cả kinh, chẳng lẽ loạn đản nổi dậy sao?
Nhìn thấy bộ dạng của Hỏa Long, hẵn đây ít nhất cũng là ngoài tám cấp ma pháp tạo ra sao, tất nhiên đây là do một gã Ma đạo sĩ, quảng trường đang tụ tâp đông người, cái loại ma pháp cao cấp uy lưc kinh người này một khi bộc phát, chắc chắn sẽ tạo ra vô số chết chóc. Làm thống suất của Đông Bắc tập đoàn quân, Hồ Quang không dám có chút chậm trễ, nếu quảng trường Tháp Lỗ sẽ ra chuyện gì cho dù hắn cũng không đỡ nổi hậu quả. Đan lúc hắn tích tụ đấu khí chuẩn bị hủy diệt con Hỏa Long kia, thì Hi Lạp Đức đè bả vai hắn lại:
" Đừng nóng vôi, đây không phải địch nhân đâu, hẵn tên tiểu tử Niệm Băng tới đó. Ngươi xem ở trên long đầu kìa."
Nghe xong Hi Lạp Đức nói, Hồ Quang lúc này mới chú ý tới, trên đầu con cự long dài hơn mười trượng kia đang có một người đứng, mặc bộ áo vải thô loại bình thường, mái tóc dài màu vàng, diện mạo anh tuấn, đúng là người ngày hôm qua với Lục Ti xoay quanh tiêu tiến vào Hoa Long Trù Nghệ đại quyết tái, Niệm Băng
Chứng kiện việc này, Hồ Quang không khỏi giật mình, nói:
"
Hắn không phải là một gã trù sư đó sao? Như thế nào lại biến thành một tên Ma pháp sư?"
Hi Lạp Đức lạnh nhạt nói:
"
Lần trước ta thấy hắn thì hắn còn đang là một gã Đại Ma pháp sư, bất quá, mặc dù hắn ma pháp tiến bộ rất lớn, cũng không thể nhanh như vậy đã đạt tới Ma đạo sĩ cảnh giới, con Hỏa Long nhìn có vẽ hoa lệ, nhưng chỉ bất quá là đang do ma pháp không chế có phần khá thông minh mà tạo thành, chánh thức chỉ mới có sáu cấp ma pháp mà thôi, nữa năm không thấy, tiểu tử này hoa chiêu so với trước nhiều hơn không ít."
Miêu Miêu đôi mắt xinh đẹp mở to không giấu nổi sự ngạc nhiên:
"
Oa!! Niệm Băng ca ca xuất hiện thật tốt a!!Cái ma pháp bay lượn này.., ba ba, Tiểu Kết Ba của con lúc nào có thể sử dụng đây.!! Con cũng phải có một con rồng."
Hi Lạp Đức mỉm cười, nói:
"
Con nha đầu nhà ngươi kìa, bây giờ bình thường thì không chịu cố gắng làm sao đòi cho được thứ tốt chứ, ngươi tưởng tự mình có được một con rồng là dễ lắm sao, ngươi phải đạt đến một thực lục cực mạnh, cũng không phải cứ nói xuông là được đâu, ngươi rõ ràng chưa? Trừ phi tinh thần lực của ngươi đạt trên sáu thành, nếu không, ta sẽ không cho ngươi thử khống chế Tiểu Kết Ba…. Đường đường là một long đầu thật là không nghĩ ra làm sao lại bị ngươi đổi tên thành như vậy!!."
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Niệm Băng từ trên con Hỏa Long hộ tống đã đi tới sân khấu, Niệm Băng hai tay chắp sau lưng đứng trên đầu rồng, hướng Hoa Bàn Tử gật đầu nói:
"
Nếu không phải ở bên ngoài có quá nhiều người chen chúc, ta cũng không cần phải sử dụng đến loại phương pháp này mà đến đâu."
Hoa Bàn Tử dù sao cũng từng trải sự đời, trải qua một khắc ngăn ngủi kinh ngạc, lập tức lộ ra khuôn mặt tươi cười, nói:
"
Nguyên lai ngươi chẵng những là môt trù sư, càng lại là một vị cường đại Ma pháp sư, ta là lần đầu tiên chứng kiến cái tổ hợp nghề nghiệp kì quái này, nếu đã tới, vậy ngươi cũng nên chuẩn bị tham gia thi đấu đi."
Hỏa Long dưới sự không chế của tinh thần lực hạ cái đầu to cúi xuống, đưa hắn trực tiếp đứng lên bục lễ đài, khí lưu nóng rực khi Niệm Băng bước xuống chỉ trong một khắc đã biến mất, Hỏa Long hóa thành một mảng hỏa tinh theo gió tan biến, Niệm Băng một đầu tóc vàng không nói thêm cái gì nữa, trực tiếp đi tới xếp vào vị trí cuối cùng trên trù án lúc này.
Cả hiện trường nơi diễn ra vòng quyết ta bởi vì sự xuất hiện của Niệm Băng càng thêm phần nhiệt liệt. Hỏa, tại Hoa Dung đế quốc là nguyên tố ma pháp được sùng kính nhất, Hỏa Long hoa mỹ đã đốt lên một tràng hào khí, các loại tiếng hoan hô lại được vang lên không ngớt.
Có thể như Hi Lạp Đức nhìn rõ Hỏa Long kia bề ngoài thì mạnh nhưng thực chất thì yếu có được mấy người đây? Niệm Băng không có năng lực sử dụng chính thức Hỏa Long sao? Đương nhiên không phải, đạt tới Ma Đạo sĩ cảnh giới, hắn dĩ nhiên có thể giá ngự Hỏa Long ma pháp tam cấp như vậy, chỉ bất quá, hắn dụng Hỏa Long chỉ dùng để tự đưa thân mình lên đài cao, cũng không phải đánh nhau đến sống chết, với lý trí của hắn dĩ nhiên dùng khống chế ma pháp lực là chính, nếu có thể đạt tới đồng dạng hiệu quả, cần gì phải tiêu hao cho nhiều ma pháp?
Vốn đoạt được sự cổ vũ hoan hô nhiều nhất, Tiểu Thiên cùng Mạc Mạc tại khí thế lúc trước cũng đã bị Niệm Băng hoàn toàn đè ép xuống. Nói đến thật khéo thay, Niệm Băng đứng lấp vào vị trí còn trống lại vừa lúc nằm chính giữa Mạc Mạc và Tiểu Thiên. Mạc Mạc thì hướng Niệm Băng có chút thiện cảm mĩm cười vuốt cằm, mà Tiểu Thiên thì trong mắt tràn ngập ngọn lửa khiêu chiến. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Niệm Băng nhìn Tiểu Thiên, cười đùa nói:
" Bây giờ ngươi còn cảm giác có thể chiến thắng ta sao"
Tiểu Thiên lãnh đạm nói:
"
Tại sao không nào? Mặc dù ngươi có thể đem hỏa hệ ma pháp đối với việc phanh nhẫm của ngươi có chổ tốt rất lớn, nhưng cái này cũng không đại biểu trù nghệ của ngươi có thể trên được ta. Hãy để hành động phán quyết tất cả đi, bây giờ có nói thêm điều gì cũng đều không có ý nghĩa."
Niệm Băng mỉm cười nói:
"
Ngươi cho rằng chỉ như vậy thôi sao? Tốt lắm, ta cũng rất muốn biết, ngươi rốt cục thì dựa vào cái gì để có thể chiến thắng. Xem thử liệu ngươi cho ta nhiều kinh ngạc một chút. Hay là ta gây cho ngươi nhiều điều ngạc nhiên hơn."
Trận đấu chưa bắt đầu,sàn diễn xoay tròn trên đài thi đấu đã tràn ngập thuốc súng, Hoa Bàn Tử cười hắc hắc, xem Niệm Băng lại nhìn Tiểu Thiên thêm lần nữa. Ở trong lòng lão, đại biểu Hoa Long phạn điếm, vị trù sư cường giả nhất được cử tham gia tái hội lần này chính là Mạc Mạc. Hoa Bàn Tử vốn hy vọng Mạc Mạc có thể giành lấy danh đệ nhất để vi chấn oai phong cho Hoa Long, bất quá, bây giờ lão đã có định hướng khác tốt hơn, đem Niệm Băng cùng Tiểu Thiên với chân tài thực học siêu việt thuộc hàng nhất lưu trù sư này, chỉ cần thu được một trong số họ, đều so với chút hư danh ban đầu lợi hơn không ít.
Ho khan một tiếng, Hoa Bàn Tử thông qua ma pháp khuếch đại âm khí lớn tiếng nói:
" Tốt lắm, thời gian đã không sai biệt lắm nữa, quy tắc trước kia ta đã tuyên bố qua, vòng quyết tái được chia làm ba cấp đoạn, buổi sáng tiến hành tỷ thí đệ nhất cấp đoạn, xế chiều tiến hành đệ nhị cấp đoạn, còn cấp đoạn cuối cùng thì được tiến hành vào buổi tối. Nếu chúng đại gia đói bụng, Hoa Long phạn điếm sẽ biếu cho mỗi người một ít thức ăn đơn giản và nước uống, chỉ lấy lại chút vốn ban đầu, không hề ăn hơn tiền của chúng đại gia, ta Hoa Bàn Tử tuyệt sẽ không phải loại người trám muội tâm tiễn (loại người lời nói ra nhưng tâm lại làm khác,chuyên dùng thủ đoạn ám muội, lừa gạt)."
Lời này vừa nói ra, dưới đài nhất thời một trận hoan hô truyền đến, cho dù là thức ăn bình thường, Hoa Long phạn điếm làm ra cũng tuyệt đối ngon hơn rất nhiều so với những nơi khác. Niệm Băng nhìn Hoa Bàn Tử, trong lòng thầm nghĩ, người này thật sự là đúng là thiên tài đối ngoại, không đi làm nhà ngoại giao cũng thật là lãng phí.
Cười vui vẽ, Hoa Bàn Tử nói: "
Chúng đại gia không cần khách khí, đây là điều ta phải làm. Đệ nhất cấp đoạn trận đấu, thì do ban bình phẩm quyết định chủ tài liệu, do mười trù sư vòng quyết tái cùng tiến hành cắt gọt chế biến, sau đây ta tuyên bố chủ tài liệu chính là ….."
Nói tới đây, lão dừng lại một chút, mới tiếp tục nói:
"
Tây qua (dưa hấu)"
Tây qua hai chữ phát ra, khiến không gian phía dưới dân chúng rung động, ngay cả trên mặt các vị trù sư tham gia thi đấu đều không dấu nổi nét kinh ngạc, ai cũng không nghĩ tới ban bình phẩm lần này dĩ nhiên lại xuất ra một đề thi với chủ tài liệu kì quái như thế.
Tây qua (dưa hấu) bên trong chứa một lượng nước lớn, bình thường quả có hình tròn, thân mình vị mát nhiều hạt, mùi nhẹ dịu, có công hiệu khu nhiệt giải nóng, bất quá, dùng dưa hấu để nấu ăn, tựa hồ cũng không phải dễ dàng. Trong lúc các vị trù sư thi đấu đang trong quá trình suy nghĩ, thì các công tác viên phục vụ trận đấu đã đem các chủ tài liệu mang đến, cũng thật khó cho Hoa Bàn Tử, để tìm ra mười quả dưa hấu lớn nhỏ dĩ nhiên cơ hồ rất giống nhau, nhìn không thể phân biệt được. Niệm Băng cúi đầu liếc mắt nhìn về đám dưa hấu, lại nhìn về phía Hoa Bàn Tử, hắn biết, lũ dưa hấu này lớn nhỏ đều giống hệt nhau, sợ rằng ngay cả độ chín tới, đều cũng như đúc, chỉ có vậy, mới có thể chứng tỏ tính công bằng của trận đấu.
Tiểu Thiên đã chọn ra cho mình một quả dưa hấu trong tay, không ngừng xoa nắn kiểm tra, ánh mắt lại lạc trên người Niệm Băng, có chút hả hê nói:
" Ma pháp sư thì đã sao, ta đang nghĩ xem ngươi làm cách nào mà dùng hỏa hệ ma pháp để hữu ích trong việc đốt quả dưa hấu này đây."
Niệm Băng nhìn quả dưa hấu, lấy tay xoa đều đều trên mặt võ lộ ra lớp hoa văn, lạnh nhạt nói:
"
Hai tai không nghe chuyện ngoài cửa sổ, tâm nên đặt vào việc chính làm trọng, ngươi tốt nhất là quản chuyện của mình đi đã."
Sậc!!! Một tiếng, các trù sư cùng cấp đã tương tự như nhau, bổ quả dưa hấu ra làm hai nửa, Niệm Băng ánh mắt đảo qua, chỉ thấy quả dưa hấu bị bổ ra bên trong độ chín đã rất tốt, sắc hồng tươi rói, xuất ra một cổ hương khí trong veo, quả nhiên là dưa hấu tốt. Vòng quyết tái nếu được phân ra ba cấp đoạn, rất hiển nhiên, tổng hòa thành tích của ba cấp mới có thể quyết định vị trí quán quân cuối cùng, đây là trận đầu, bản thân mình bất luận thế nào cũng phải giành lấy tiên cơ, đã như vây, sẽ không cần bảo lưu thực lực nữa.
Nghĩ tới đây, Niệm Băng cẩn thận tương quả dưa hấu đặt ở trước mặt mình, chậm rãi nhắm con mắt lại. Ở thời khắc này, chung quanh hết thảy hoàn toàn bị tinh thần lực của hắn loại bỏ, mọi tạp âm nhiễu loạn đã không thể ảnh hưởng đến tâm tình của hắn lúc này.
Hoa Bàn Tử ở gần Niệm Băng và Tiểu Thiên xem xét một lúc rồi cũng quay về ghế chủ tịch mà bước đi, bây giờ trên đài thi đấu chỉ còn lại có mười trù sư trong vòng quyết tái. Trong mười vị trù sư đứng đầu này thì đã có bảy người bắt đầu hành động, hoặc cắt quả hoặc bỏ hạt, hoặc điêu khắc, trong lúc nhất thời sàn đấu xoay tròn trên đài bắt đầu chuyển động, còn ba người chưa hề động đậy gì chính là Niệm Băng, Tiểu Thiên cùng Mạc Mạc.
Tiểu Thiên cùng Mạc Mạc đều rất cẩn thận nhìn nhắm quả dưa hấu của mình, đâu là trận đầu tỷ thí với chủ tài liệu, trước khi tiến hành phanh nhẫm (cắt gọt), bọn họ đều lựa chọn thông minh nhất là cẩn thận quan sát. Chỉ có Niệm Băng bộ dạng kỳ quái nhất, hai tay nhẹ nhàng đặt ở hai bên quả dưa hấu, mắt nhắm lại cũng không biết đang làm cái gì? Tinh thần lực, tựa như một con mắt bao trùm cả quả dưa hấu, trong lúc nhất thời, Niệm Băng tinh thần như tràn ngập màu đỏ, đó là màu đỏ của quả dưa, dưới tác dụng của tinh thần lực, trừ bỏ quả dưa hấu ra, hắn đã không còn nghe thấy bất kì âm thanh gì nữa. Chỉ chậm rãi xoay tròn quả dưa hấu ở trong tay, bằng vào tinh thần lực cẩn thận thăm dò.
Hắn lúc này chính là phải hiểu rõ, hiểu rõ mỗi một chút những gì mình cần phải làm, bởi vì, hắn sắp thi triển trù nghệ tuyệt đỉnh nên tại sự khống chế không thể có chút sai sót nào. Vì yêu cầu cao như thế, hắn chẵng những sẽ phải rõ ràng toàn bộ hoa văn mặt ngoài võ của quả dưa hấu, đồng thời, ngay cả phía trong quả dưa cũng phải nhìn thấu suốt. Đối với người bình thường mà nói, cái này tự nhiên là không có khả năng, nhưng là, Niệm Băng tinh thần lực mạnh mẽ, so ra siêu việt hơn hẵn Ma đạo sĩ bình thường, đối với hắn việc làm này không phải việc quá khó khăn, tuy nhiên muốn lấy tinh ích cầu tinh (lấy một việc tỉ mĩ để cầu đến cái hoàn mỹ), sẽ không thể có một tia lỗ mãn.
Mạc Mạc là người động thủ đầu tiên trong ba người bọn họ, một thanh đao mềm dẽo được tinh chế dùng để điêu khắc xuất hiện trên đôi tay linh xảo của nàng, Bạch Tuyết Phiêu Linh Thiên Linh thủ dụng trong việc điêu khắc tạo nên cảnh tượng thần kỳ, hoa văn phức tạp tại nàng không ngừng xoay tròn quanh quả dưa hấu mà từ từ hiện ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.