Băng Hỏa Chí Tôn

Chương 10: Tuyết Hoa Loạn Vũ!




Giọng nói bỗng vang lên như tiếng sấm rền khiến cho cả tám đấu thủ chợt giật mình. Ai cũng bị thanh âm to lớn và uy lực kia làm cho chấn kinh. Sau một vài giây thì các tuyển thủ bắt đầu di chuyển.
Băng Mạch, Băng Mẫn và Băng Cơ nhanh chóng tập trung lại với nhau. Còn Băng Liên và Băng Thanh thì ngay từ đầu đã đứng cạnh nhau nên bây giờ chỉ xoay lưng lại dựa vào nhau, cẩn thận quan sát hai phía. Đứng một mình lạnh lùng ở một góc võ đài là Băng Thiết, hắn đúng là không có ý định thành lập liên minh với ai cả.
Nhìn thoáng qua đội hình trên khu vực thi đấu, ai cũng có thể đoán ra được trận chiến này là một trận hợp tác chiến giữa những người có cùng quan điểm.
Nếu xét về số lượng thì tổ hợp Băng Mẫn - Băng Cơ - Băng Mạch đang chiếm ưu thế nhất, kế đến là tổ hợp Băng Liên - Băng Thanh. Cuối cùng thiệt thòi nhất vẫn là Băng Thiết.
Nhưng nếu luận về thực lực thì Băng Thiết lại là một ẩn số hết sức khó lường, tổ hợp ba người của Băng Mẫn tuy đông đảo nhưng thực lực từng cá nhân lại không đồng đều. Còn ở cặp đôi của Băng Liên và Băng Thanh thì có thực lực khá đồng đều và vượt trội. Kết quả cuối cùng như thế nào thật sự khó nói.
Sau một hồi quan sát thấy không có bất kỳ nhóm nào động thủ, Băng Thiết đứng ở một góc võ đài liếc một vòng xung quanh, khẽ cười đầy khinh bỉ rồi chầm chậm bước lên phía trước, tiến dần về phía trung tâm sàn đấu.
Thấy Băng Thiết chủ động di chuyển, bhai nhóm còn lại đều tỏ ra hết sức cẩn trọng, khí lực và băng lực từ từ bùng phát ra bên ngoài khiến cho không gian như bừng sáng trong chớp mắt.
Băng Thiết không hề để ý đến những động tác đề phòng của những đấu thủ khác, khi vừa bước tới trung tâm sàn băng, Băng Thiết vận khí lực lên khiến cho cả quảng trường rơi vào một sự kinh ngạc đến ngỡ ngàng. Một luồng sáng khác hẳn năm khối quang sắc kia mãnh liệt tuôn trào ra bên ngoài tạo ra một cảm giác đầy uy áp khiến cho các đấu thủ khác phải lập tức thi triển ra Băng Tường để chống lại luồng kình khí dữ dội kia.
“Lục Sắc quang khí, là Lục Sắc Tiểu Tiên!” cả đám đông kinh hãi hét lên, tuổi của Băng Thiết còn trẻ như vậy sao lại có thể đạt tới cấp bậc cao như thế?
Băng Mị lúc này cũng bị luồng sáng màu xanh lục phát ra từ cơ thể Băng Thiết làm cho sững sờ. Đây là do thiên phú tu luyện hay do nguồn lực bẩm sinh đã có? Băng Mị cứ ngỡ thể chất đặc biệt của Băng Liên đã là khác biệt nhất rồi, giờ lại xuất hiện thêm một tên Băng Thiết quái dị này nữa, không biết hắn từ đâu xuất hiện nữa.
Về xuất thân của Băng Thiết, Băng Mị thật sự không biết chút nào, ban đầu chỉ cảm thấy ở tiểu tử này có nét gì đó đặc biệt hơn những đứa trẻ khác một chút chứ không nghĩ tên nhóc tỳ này lại có thực lực siêu việt như vậy.
Trên sàn đấu, năm đấu thủ còn lại đang cảm thấy run rẩy trước thực lực cường hãn của Băng Thiết, không ngờ hắn lại có thể đạt tới cấp bậc này trước cả họ.
Băng Liên cũng đang cảm thấy bất an trước sự biến đổi bất ngờ này của Băng Thiết. Nàng đang cẩn thận quan sát thật kỹ từng cử động của Băng Thiết.
Băng Thiết chậm rãi nâng hai cánh tay lên, hai cỗ băng lực kinh khủng đang điên cuồng được phóng thích ra làm cho cả cơ thể của Băng Thiết như được che phủ bởi một lớp băng khói dày đặc.
Không gian xung quanh chợt có biến động, băng lực từ hai bàn tay của Băng Thiết bốc lên nghi ngút trên không trung, vô số vật thể nhỏ hình dạng như một bông hoa bằng băng chợt hiện ra, lơ lửng xung quanh Băng Thiết.
Chứng kiến cảnh tượng này, Băng Mị chợt hoảng hốt. Đạt tới cấp bậc Lục Sắc Tiểu Tiên thì bản thân người tu luyện đã có thể ngưng đọng băng lực thành dạng vật chất với số lượng lớn và dùng khí lực để điều khiển nó khiến cho nó trở thành một đòn công kích tầm xa. Đạt được đến cấp bậc Lục Sắc Tiểu Tiên này chính là điều kiện cơ bản để thi triển chiêu thức công kích tầm xa và phạm vi rộng hay còn được biết đến với cái tên: Kỹ năng công kích đa thể - có thể tấn công nhiều mục tiêu cùng một lúc!
Hiện giờ, chiêu thức mà Băng Thiết đang sử ra trên sàn đấu này chính xác là một chiêu thức công kích đa thể phạm vi rộng, hắn đang định trong một chiêu giải quyết tất cả các tuyển thủ khác. Thật là một suy nghĩ điên cuồng và táo bạo.
“Toàn một lũ ruồi nhặng, cút đi hết cho ta”
“Sơ cấp kỹ năng công kích: Tuyết Hoa Loạn Vũ”
Sau một hồi ngưng tụ các bông hoa tuyết bằng băng lực, một giọng nói tràn đầy sát ý vang lên. Ngay sau tiếng hét là một khung cảnh tuyệt đẹp xuất hiện. Các bông hoa tuyết kia xoay tròn với tốc độ cực nhanh rồi bắn ra tứ phía không theo bất kỳ một phương hướng hoặc quy luật nào, thật đúng với cái tên “ Tuyết Hoa Loạn Vũ”
Thấy vô số hoa tuyết bay tới với vận tốc kinh khủng, Băng Liên vội gia tăng băng lực vào Băng Tường, cùng Băng Thanh nhanh chóng gia cố lại Băng Tường để chống lại đòn công kích điên cuồng của Băng Thiết.
Ở phía bên kia sân đấu, nhóm Băng Cơ, Băng Mạch và Băng Mẫn cũng làm điều tương tự Băng Liên. Tất cả đều đang gồng mình chống lại đợt công kích như vũ bão này.
Nhìn thấy mấy đối thủ kia chỉ biết co cụm phòng thủ, Băng Thiết nở nụ cười đắc chí. Lặng lẽ khoanh tay trước ngực nhìn vào những bức Băng Tường kiên cố kia.
Khi tuyết hoa tiếp xúc những khối băng tường kiên cố kia, lực xoay cuồng bạo của tuyết hoa ngay lập tức cắt sâu vào bên trong khối băng tường rồi sau đó tạo ra một vết nứt thật lớn.
Từng một bông hoa tuyết tạo thành từng vết nứt to lớn lên mặt băng tường. Chỉ sau vài đợt va chạm, khối băng tường trông rất vững chắc kia đã bị cắt vỡ nát!
Chứng kiến sức phá hoại khủng khiếp của những bông hoa tuyết nhìn có vẻ xinh xắn kia, cả quảng trường đều bị một phen hoảng hồn. Nếu bị một bông hoa bé nhỏ đó cắt qua cơ thể thì chắc chắn cảm giác sẽ không hề dễ chịu một chút nào.
Khi toàn bộ khối băng tường của hai nhóm kia đều sụp đổ chỉ sau vào đợt va chạm với tuyết hoa, năm đấu thủ đều hoảng sợ nhìn về phía trước mặt họ vẫn còn rất nhiều bông hoa tuyết khác đang xé gió lao tới tạo cho họ một cảm giác rợn người.
Băng Cơ và Băng Mạch phản ứng cực nhanh, vội vận chuyển khí lực để bao bọc lấy cơ thể của mình sau đó dũng mãnh đón nhận những tuyết hoa cuồng bạo kia. Dù vậy khi phải hứng chịu vô số lực va chạm và phá hoại kinh khủng từ những bông hoa tuyết do Băng Thiết tạo ra, màn chắn bằng khí lực của hai người họ vẫn không thể cản lại hết tất cả chúng. Cuối cùng vẫn bị một vài hoa tuyết cắt trúng bên ngoài cơ thể khiến cho máu tươi chảy ra khắp người.
Về phần Băng Mẫn thì có vẻ thê thảm hơn, dù đã vận khí lực ra bảo vệ cơ thể nhưng chỉ có thể chịu được vài bông hoa tuyết trước khi phải cắn răng nhảy ra khỏi sàn thi đấu nhận thua một cách đầy bất lực. Thực lực giữa Băng Mẫn và Băng Thiết đúng là có một sự chênh lệch rất lớn.
Phía Băng Liên và Băng Thanh thì cũng không khá hơn là bao nhiêu. Băng Liên nhanh chóng triệu hồi Băng Trụ ra để bảo vệ cho hai chị em nhưng cũng chỉ có thể chịu được thêm được vài đợt công kích nữa trước khi lại sụp đổ.
Băng Thanh đứng bên cạnh vừa trị liệu hồi sức cho Băng Liên, vừa thay phiên dựng Băng Tường hỗ trợ cho Băng Liên cản lại đòn tấn công cuồng bạo kia của Băng Thiết.
Lúc này Băng Thiết thấy trên sân chỉ còn lại vài đối thủ liền nhanh chóng vận băng lực ra hai bàn tay rồi vỗ mạnh xuống sàn băng, sau đó lao tới tấn công Băng Cơ đang chật vật chống đỡ chiêu thức trước đó của Băng Thiết.
Cảm nhận được khí lực cường hãn đang áp sát mình, Băng Cơ liền nhanh chóng di chuyển lùi về sau để né tránh. Đúng lúc đó, một chưởng lực từ phía sau lưng Băng Cơ mạnh mẽ giáng vào tấm lưng mảnh mai của cô.
“Hự!!!”
Sau tiếng kêu đầy đau đớn của Băng Cơ cả người cô bị chấn bay về phía trước hơn chục bước, Băng Thiết lúc này bỗng như ma quỷ hiện ra phía sau lưng của cô. Chưởng lực lúc nãy chắc chắn là do Băng Thiết gây ra, nhưng không hiểu làm cách nào hắn có thể vòng ra sau lưng Băng Cơ nhanh như vậy. Cũng may trước đó Băng Cơ vẫn còn lớp tường chắn bằng khí lực bảo vệ cơ thể nếu không giờ này chắc đã bị đòn công kích kia đánh cho bất tỉnh.
Lúc này xung quanh sàn đấu đã bị một làn khói băng dày đặc bao lấy làm cho mọi thứ đều trở nên mờ mịt và huyền ảo.
“Thì ra là ngươi đã sử dụng Băng Sương Huyễn Cảnh” Băng Cơ tức giận hét lớn.
“Nhận ra thì đã muộn” Băng Thiết thờ ơ đáp.
Băng Cơ vừa định thi triển chiêu thức hóa giải thì kình phong lại ập tới trước mặt. Nàng ta chỉ kịp gồng hai cánh tay lên phía trước, dùng khí lực bảo vệ cơ thể nhận lấy một quyền mạnh mẽ này của Băng Thiết.
Ầm!!!
Sau tiếng va chạm lớn đó, chỉ thấy Băng Cơ từ trong đám băng khói kia văng ra phía sau, rớt xuống quảng trường phía dưới rồi phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt đầy nộ ý nhìn về phía làn khói dày đặc trên võ đài.
Trên võ đài, Băng Thiết vừa định quay người lại thì chợt có một luồng khí lực to lớn đang lao đến, hắn chỉ kịp dựng Băng Tường phòng ngự nhưng khi Băng Tường vừa xuất hiện đã bị luồng khí lực kia đánh tan thành từng mảnh, uy lực thật khủng bố!
Khí lực kia vẫn cuồn cuộn lao tới và mạnh mẽ đánh vào trước ngực Băng Thiết khiến cho hắn bị chấn ngược ra sau năm bước mới có thể dừng lại.
Trên miệng của Băng Thiết lúc này đã có một vệt máu chảy ra, khuôn mặt dữ tợn đầy điên cuồng nhìn về phía đối phương, lúc này đang từ từ bước ra khỏi làn khói băng huyền ảo kia. Chính là Băng Mạch!
Thì ra lúc Băng Thiết lợi dụng huyễn cảnh để giải quyết Băng Cơ, Băng Mạch đã nhận ra và hóa giải huyễn cảnh đó của Băng Thiết sau đó nhân lúc hắn còn đang tự đắc vì đã giải quyết xong Băng Cơ liền tung ra một quyền toàn lực khiến cho hắn phải thổ huyết trọng thương.
Băng Thiết lập tức sử dụng chiêu thức Băng Tâm Quang Phục lên vết thương, sau đó từ từ đứng dậy, ánh mắt oán độc nhìn về Băng Mạch, thanh âm đầy sát ý, gằn từng chữ:
“Ngươi muốn chết”
Nghe được thanh âm dữ tợn đó của Băng Thiết, Băng Mạch cũng hơi lo lắng, nhưng bây giờ Băng Thiết đang trọng thương thì đây chính là cơ hội của hắn để loại bỏ đối thủ phiền phức này.
Nghĩ là làm, Băng Mạch nhanh như chớp lao đến tấn công Băng Thiết còn đang ôm ngực đầy đau đớn trước mặt, trọng quyền lại cường hãn đánh ra hướng về phía Băng Thiết.
Băng Thiết nhìn thấy Băng Mạch điên cuồng lao đến, khóe miệng khẽ nhếch lên, bàn tay ngưng tụ một khối băng lực cực lớn rồi từ từ khối băng lực đó liền biến thành hình dạng một thanh kiếm băng!
Ngước lên nhìn về phía Băng Mạch, Băng Thiết lạnh lùng nói:
“Chết đi cho ta!”
Băng Thiết vung tay về phía trước, băng kiếm theo đó liền phóng ra với tốc độ kinh khủng, nhắm vào vị trí ngực trái của Băng Mạch đâm tới.
Băng Mạch nhìn thấy băng kiếm kia đang lao tới với tốc độ xé gió chợt biến sắc, cảm giác cái chết đang hiện ra trước mắt khiến hắn đổ mồ hôi lạnh khắp người. Giờ đây hắn đã không kịp né đòn công kích hiểm độc này của Băng Thiết.
Khi mọi người đều nghĩ Băng Mạch sẽ không thoát khỏi kiếp nạn này thì băng kiếm kia chợt khẽ di chuyển lệch sang một bên sau đó đâm mạnh vào bả vai của Băng Mạch khiến cho máu tươi trên vai Băng Mạch bắn ra như suối, cả thân người to lớn vạm vỡ của Băng Mạch cũng bị đẩy ngã về phía sau hơn một thước.
Băng Mạch giờ đây đang đau đớn nằm giãy giụa vì vết thương trên vai. Băng Lưu liền lâp tức trị thương cho hắn. Đôi mắt khẽ liếc nhìn về phía Băng Thiết, thầm nghĩ nếu tên kia thực sự xuống tay thì Băng Lưu sẽ ra tay cứu Băng Mạch nhưng cuối cùng Băng Thiết lại thay đổi ý định và làm chệch hướng bay của băng kiếm. Có lẽ Băng Thiết vẫn muốn tiếp tục thi đấu với hai nữ nhi kia.
Sau khi xác nhận Băng Mạch đã không thể tiếp tục thi đấu và chính thức bị loại, trận đấu lại được tiếp tục. Giờ đây trên sân đấu chỉ còn lại hai tỷ muội Băng Liên và Băng Thanh cùng Băng Thiết. Trận đấu đã đến hồi gay cấn.
Nhìn thấy thủ đoạn ra tay tàn độc của Băng Thiết, Băng Thanh chợt cảm thấy có chút run sợ, cơ thể nàng khẽ run rẩy, hai bàn tay nắm chặt lại, mồ hôi khẽ tuôn ra trên trán.
Cảm nhận được thay đổi của Băng Thanh, Băng Liên liền bước tới phía trước che chắn cho tiểu muội nàng, đôi mắt luôn bình tĩnh nhìn về phía Băng Thiết.
“Giờ hai ngươi muốn liên thủ tấn công trước, hay là muốn ta ra tay trước?” thanh âm có chút mỉa mai phát ra từ phía Băng Thiết.
“Tỷ tỷ, hay là chúng ta cùng lên, nhanh chóng hạ gục hắn” Băng Thanh bên cạnh thì thầm.
“Không được, tên này rất nguy hiểm, nếu tách ra chỉ e không thể chống đỡ với đòn tấn công của hắn” Băng Liên đứng kế bên khuyên can.
“Nhưng nếu chúng ta cứ thủ mãi như vậy trước sau gì cũng bị hắn đánh cho tan tác” Băng Thanh sốt ruột nói. Tiểu cô nương này không thích chiến thuật thủ chắc của tỷ tỷ nàng mà chỉ muốn nhanh chóng tấn công, tốc chiến tốc thắng!
Thấy Băng Liên vẫn đang trầm ngâm suy tính, Băng Thanh liền vận khí lực cùng băng lực ra toàn bộ cơ thể, khiến cho cơ thể cô bé từ từ ẩn hiện phía sau làn khói mờ ảo kia. Đây chính là chiêu thức Băng Thanh đã dùng trong trận đấu trước để giành chiến thắng, giờ đây Băng Thanh muốn thi triển lại một lần nữa để đánh bại Băng Thiết.
Nhìn thấy hành động nóng nảy của Băng Thanh, Băng Liên vừa định lên tiếng ngăn cản thì thân ảnh của Băng Thanh đã biến mất chỉ để lại một đạo tàn ảnh kèm theo một thanh âm nhỏ nhẹ:
“Tỷ tỷ mau cầm chân hắn giúp muội, muội sẽ nhân cơ hội đánh gục hắn”
Lắc đầu thở dài, Băng Liên không còn lựa chọn nào khác đành phải lao lên phối hợp với tiểu muội nàng ứng chiến, hy vọng có thể thành công dù trong lòng nàng vẫn cảm giác có gì đó bất an.
Băng Thiết lúc này đang bị Băng Thanh vây lại trong một vòng tròn khói trắng chứa vô số tàn ảnh của nàng. Khuôn mặt Băng Thiết hơi nghiêm lại khi chứng kiến tốc độ kinh khủng này của Băng Thanh.
Tiếc là trước đó Băng Thanh đã để cho Băng Thiết chứng kiến chiêu thức này một lần nên trong đầu hắn đã có phương pháp hóa giải.
Khi hai tay Băng Thiết vừa đưa lên định thi triển chiêu thức thì chợt một luồng hàn khí lạnh lẽo từ phía sau tràn tới trong nháy mắt đã khiến cho thân dưới của Băng Thiết đông cứng lại và lan dần lên phía trên. Thì ra Băng Liên đã di chuyển ra phía sau Băng Thiết sau đó sử dụng Băng Ngục để khống chế cử động của Băng Thiết.
Không chậm trễ, Băng Thiết liền sử dụng chiêu Băng Phá để hóa giải chiêu thức của Băng Liên. Nhưng vừa lúc hàn khí tan đi thì một thân ảnh nhỏ nhắn lao vụt tới Băng Thiết, chưởng lực mang theo khí lực kết hợp băng lực cực kỳ to lớn nhắm thẳng vào ngực Băng Thiết đánh mạnh vào.
Thấy vậy, Băng Thiết cũng lập tức vung chưởng lên chống lại. Hai luồng năng lượng khủng bố va chạm nhau tạo ra một chấn động mạnh khiến cho cả khu vực thi đấu rung lắc dữ dội. Cả hai sau đó đều bị lực phản chấn làm cho cả cơ thể bay ngược về phía sau.
Băng Liên nhanh chóng lao tới đỡ lấy Băng Thanh, cánh tay của Băng Thanh khẽ run rẩy vì dư chấn của đợt giao thủ vừa rồi, cơ thể có chút suy kiệt do vận dụng băng lực cùng khí lực quá nhiều, sắc mặt có chút tái nhợt đi.
Ngay lập tức Băng Liên liền thi triển Băng Tâm Quang Phục hồi sức cho Băng Thanh, ánh mắt vẫn không ngừng quan sát phía Băng Thiết.
Băng Thiết lúc này cũng có vẻ chật vật sau đợt giao tranh vừa rồi cùng Băng Thanh, cánh tay cũng khẽ nhói đau, khuôn mặt cũng có dấu hiệu xuống sức, vội mau chóng thi triển chiêu thức hồi sức lên cơ thể.
“Xem ra ta phải dùng toàn lực để giải quyết hai con chuột nhắt này” Băng Thiết lẩm bẩm.
Sau một lúc hồi khí, lấy lại được sức lực, Băng Thiết nhanh chóng đứng lên rồi hướng về phía hai tỷ muội Băng Liên lao tới. Hắn biết với thực lực của Băng Thanh sẽ không thể hồi sức nhanh chóng như hắn được, cho nên hắn phải tranh thủ loại bỏ vật cản đường này để trực tiếp giao đấu cùng Băng Liên - mục tiêu duy nhất của hắn.
Vừa phát hiện cử động của Băng Thiết, Băng Liên vội bước lên phía trước vận khí lực cùng băng lực lên song chưởng, sẵn sàng đối chiến với Băng Thiết.
Đột nhiên Băng Thiết vung song chưởng lên rồi đánh xuống mặt sàn băng thi triển Băng Sương Huyễn Cảnh.
Nhìn thấy chiêu thức đó của Băng Thiết, trong lòng Băng Liên chợt cảm thấy lo lắng. Nếu chỉ có mình nàng sẽ không lo ngại chiêu thức này nhưng giờ mục tiêu của Băng Thiết là Băng Thanh nên nàng chỉ lo lúc mình đang tập trung đối phó với huyễn cảnh thì Băng Thiết lợi dụng thời cơ tấn công Băng Thanh. Đến lúc đó chỉ sợ nàng trở tay không kịp.
Đứng trong làn sương băng mờ ảo, Băng Liên vội dùng khí lực thi triển Huyễn Cảnh Phá để loại bỏ đám sương khói nguy hiểm này. Khi màn sương băng đang dần tan biến thì bất chợt một âm thanh bí ẩn vang lên:
Phập!!! phụt!!!
Băng Liên vừa quay lưng lại thì phát hiện ra Băng Thanh đang ngồi phía sau bị một vật sắc nhọn bằng băng đâm trúng một bên vai khiến máu tươi phun ra không ngừng. Vẻ mặt Băng Thanh bây giờ đang hết sức thê thảm, làn da tái xanh đi, nét mặt nhăn lại vì đau đớn. Cảnh tượng này giống hệt như lúc Băng Mạch bị Băng Thiết đánh bại.
Băng Liên vội hướng về phía Băng Lưu ra hiệu nhận thua cho Băng Thanh, sau đó nhờ Băng Lưu trị thương cho tiểu muội nàng. Lúc này Băng Liên đã không còn kiềm chế được nữa, nộ ý trào dâng mãnh liệt, sát ý cũng theo đó điên cuồng tán phát ra hệt như lúc giao chiến với linh thú trong khu rừng kia. Đôi mắt bỗng xuất hiện một luồng lam sắc quang khí đầy băng lãnh tỏa ra bên ngoài. Trong cơ thể, băng nguyên ào ạt tuôn ra tràn vào trong mọi ngóc ngách trên cơ thể Băng Liên làm cho làn da nàng biến thành màu lam nhạt. Mái tóc màu tím tung bay trên không khiến cho Băng Liên giờ đây trông giống như một vị nữ thần băng giá đầy quyền uy!
Nhanh chóng quay đầu hướng về phia Băng Thiết lúc này đang tập trung hồi sức sau khi thi triển liên tiếp hai chiêu thức kia. Hắn đang rất phấn khích khi thấy sự biến đổi trên cơ thể của Băng Liên.
“Ha ha, tốt lắm, để ta xem hôm nay ta với ngươi ai mới là người mạnh nhất” giọng cường đầy điên cuồng của Băng Thiết vang lên khiến cho những người xung quanh cảm thấy ớn lạnh. Tên nhóc này thực sự có vấn đề!
Băng Liên không trả lời, bàn tay toả ra một luồng băng lực lạnh lẽo khẽ đưa lên, trong chớp mắt đã lao đến như một bóng ma quỷ dị xuất hiện trước mặt Băng Thiết, hữu chưởng băng giá giáng một đòn dứt khoát về phía Băng Thiết.
Nhìn thấy tốc độ di chuyển và lực công kích của Băng Liên đột nhiên tăng lên kinh khủng như vậy, Băng Thiết cũng có chút thất kinh. Hắn nhanh chóng tung ra một chưởng lực mạnh mẽ để ngạnh kháng lại.
Ngay khi song chưởng giao nhau, Băng Thiết chợt hoảng hồn khi phát hiện ra bàn tay của hắn đang bị băng lực xâm chiếm và băng hoá nhanh chóng. Hắn luôn tự cao về năng lực của bản thân, chưa bao giờ nghĩ rằng lại có kẻ có thể khiến cho hắn phải chịu thất thế như lúc này.
Nhìn lên khuôn mặt của Băng Liên lúc này, Băng Thiết vốn lạnh lùng cũng phải rùng mình. Gương mặt băng giá không để lộ một tia cảm xúc, ánh mắt băng lãnh toả ra một luồng hàn khí lạnh lẽo, chết chóc, làn da vốn trắng mịn giờ đây toả ra một lớp lam sắc đầy tang thương cùng ảm đạm. Cứ như sắc mặt của thần chết đang nhìn về hắn.
Vội rút bàn tay đang bị đóng băng lại rồi lui về sau năm bước, Băng Thiết gấp rút hoá giải tình trạng băng hoá trên bàn tay để tiếp tục trận đấu, ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía Băng Liên với vẻ mặt có chút lo sợ.
"Ả này không biết học được bí pháp gì, chỉ trong chớp mắt đã có thể thi triển ra chiêu thức kinh khủng này, phải mau chóng giải quyết ả ta, kéo dài sẽ bất lợi với ta" Băng Thiết tự nhủ.
Nhưng trong lúc Băng Thiết còn chưa kịp động thủ thì Băng Liên không cho đối thủ có một giây phút nào ngơi nghỉ để hồi sức. Thân ảnh mảnh mai kia lập tức lao về phía Băng Thiết, song chưởng lúc này vẫn toả ra hai cỗ băng lực dày đặc, hai bàn chân Băng Liên lúc này chợt phát ra hai luồng băng lực mãnh liệt khiến cho mỗi bước chân nàng đặt xuống đều để lại một vệt sáng màu lam sắc ảm đạm.
Thấy Băng Liên tiếp tục công kích, Băng Thiết vội thi triển kỹ năng di chuyển Phi Tuyết Vô Ảnh để né tránh, hắn muốn chờ đợi bàn tay bị đông cứng của hắn phục hồi sẽ quyết phân thắng thua với Băng Liên.
Hai thân ảnh rượt đuổi nhau khắp khu vực thi đấu, tốc độ như điện xẹt khiến cho những người xung quanh chỉ nhìn thấy hai vệt đen xẹt qua xẹt lại mà không thể nhận rõ đâu là Băng Liên, đâu là Băng Thiết. Mặt sân thi đấu giờ đây đã chứa đầy những đốm sáng lam sắc do hai bàn chân của Băng Liên để lại.
Bỗng nhiên Băng Thiết xoay người lại, hai bàn tay vung lên lập tức hai vật nhìn như hai chiếc phi tiêu bằng băng từ hai bên cánh tay Băng Thiết bay vút ra hướng về phía Băng Liên.
Nhìn thấy ám khí của Băng Thiết, Băng Liên nhẹ nhàng lách người sang một bên liền có thể dễ dàng né tránh hai phi tiêu kia.
Ngay lúc Băng Liên hơi khựng người lại để tránh ám khí, Băng Thiết đã có đủ thời gian để tập trung và ngưng tụ băng lực để tái hiện lại chiêu thức khủng bố lúc trước là Tuyết Hoa Loạn Vũ. Những bông hoa tuyết nhỏ bé nhanh chóng kết tụ lại rồi lơ lửng xung quanh cơ thể Băng Thiết, sắc mặt hắn bây giờ có chút xanh xao và mệt mỏi. Có lẽ mỗi lần thi triển Tuyết Hoa Loạn Vũ đều tiêu hao băng lực cùng khí lực rất lớn, mà đây đã là lần thứ hai hắn thi triển nên việc có dấu hiệu kiệt sức là điều không thể tránh khỏi.
Hơi thở có chút gấp gáp, Băng Thiết nhếch mép cười đắc chí:
"Băng Liên, ngươi có thể khiến ta phải sử dụng chiêu thức này lần thứ hai đã là vinh dự lớn nhất trong đời của ngươi rồi"
Ánh mắt vô cảm nhìn về phía những bông hoa tuyết đang huyền phù xung quanh Băng Thiết, Băng Liên không trả lời hắn mà chỉ nhẹ nhàng chưởng một cái xuống mặt sàn băng lốm đốm những chấm phát ra lam sắc kia
"Sơ cấp kỹ năng ảo ảnh: Băng Sương Huyễn Cảnh"
Với băng lực hiện tại, huyễn cảnh của Băng Liên tạo ra còn huyền ảo hơn lúc Băng Thiết thi triển lúc trước khiến cho Băng Thiết cũng cảm thấy hoang mang khi thân ảnh của Băng Liên bỗng nhiên biến mất sau màn sương dày đặc đó.
Băng Thiết lúc này đang tập trung thi triển chiêu thức Tuyết Hoa Loạn Vũ nên không thể sử dụng chiêu thức Huyễn Cảnh Phá. Trong lòng chợt cảm thấy bất an, đôi tai hắn tập trung lắng nghe tiếng bước chân của Băng Liên để xác định mục tiêu, sau đó sẽ thi triển Tuyết Hoa Loạn Vũ về phía Băng Liên.
Trong lúc Băng Thiết đang tập trung cảm nhận động tĩnh của Băng Liên thì trong làn sương kia chợt xuất hiện một ám tiêu bằng băng lướt nhanh về phía Băng Thiết.
Mỉm cười âm hiểm, cuối cùng hắn cũng đã phát hiện ra vị trí của Băng Liên, bàn chân khẽ nhấc lên nhảy lùi sang một bên né ám khí kia, hai cánh tay khẽ động chuẩn bị phóng thích Tuyết Hoa Loạn Vũ.
Nhưng khi Băng Thiết vừa di chuyển sang một bên thì một băng trụ phía sau lưng hắn đột ngột đâm thẳng lên ngay tại vị trí hắn vừa lui về.
Trong phút chốc, cả cơ thể Băng Thiết bị cột băng kia tông thẳng vào lưng khiến hắn bị bắn lên không trung như diều đứt dây, Tuyết Hoa Loạn Vũ cũng vì vậy mà tan biến vào hư vô.
Nhìn theo thân thể đang bắn mạnh lên cao của Băng Thiết, đám người Băng Cơ, Băng Mạch, Băng Mẫn cùng Băng Thanh cảm thấy rất hả hê cho kết cục của tên nhóc tàn độc kia.
Phía xa, Băng Mị cũng ngỡ ngàng trước sự thay đổi quỷ dị của Băng Liên nhưng vẫn vui mừng khi cuối cùng Băng Liên vẫn có thể đánh bại Băng Thiết kiêu ngạo và lạnh lùng kia.
Đứng trên sàn đấu lúc này, ẩn hiện mờ ảo sau lớp băng sương huyền ảo là Băng Liên vẫn đang tập trung quan sát phía trên cao. Chỉ khi nào nhìn thấy Băng Thiết hoàn toàn gục xuống thì nàng mới yên tâm.
Một lúc sau, một bóng đen từ trên cao rơi xuống với tốc độ rất nhanh. Đây chính xác là Băng Thiết, người đã lãnh trọn một đòn Băng Trụ của Băng Liên khi nãy. Băng Thiết đã bất tỉnh hay hắn đang chuẩn bị một đợt công kích khác?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.