Bàn Sơn

Chương 60: Thất Cổ tinh hồn




Chương 60: Thất Cổ tinh hồn
Cũng không chờ Lương Tân trả lời, Đại Ti Vu liền nói ra đáp án:
- Kỳ thực đạo lý rất đơn giản, bởi vì thịt tươi kích phát hung tính của Thổ Chi Lực trong thân thể ngươi! Nếu như khi đó, nếu như ngươi đi cắn người thì người bị ngươi cắn, hơn phân nửa là trong nháy mắt sẽ bị hút hết máu huyết mà chết.
Lương Tân kêu lên một tiếng, xong rồi lại cười ha hả nói:
- Khi ta còn không có ở trong hầu cốc học nghệ, cũng không có cắn người....
Hắn cười được nửa chừng thì đột nhiên nghĩ đến cái gì đó. Như để minh chứng điều mình suy nghĩ, hắn gật đầu minh bạch ý tứ của Đại Ti Vu.
Bắc Hoang Vu thuật hoán quỷ khu tang, một khi thi triển sẽ xuất hiện rất nhiều âm phong, gào khóc thảm thiết. Lương Tân bị vu thuật của Ô Lực Hãn vẫn khốn. Trong thân thể còn ba phần tư Thổ Chi Lực chân nguyên còn chưa có luyện hoá. Cuối cùng bị kích khởi hung tính, đây chính là lý do tại sao lúc đó hắn mới cảm thấy khí huyết bốc lên ngập trời.
Hung tính của Thổ Chi Lực còn chưa có thối lui, Lương Tân vì cầu đột phá vòng vây, để Trịnh Tiểu Đạo mạnh mẽ loại cổ... Tuy rằng Lương Tân không có giống với Đại Ti Vu dùng miệng ăn cổ trùng. Bất quá thất mai cổ trùng từ vết thương bò lên nhập vào thân thể của hắn, cũng đồng dạng là trực tiếp cùng với huyết mạch của hắn giao hoà.
Kết quả chính là Thổ Chi Lực bị hấp dẫn, thoáng cái cướp đi thất mau cổ trùng máu huyết, vì vậy mà cổ trùng biến thành thây khô.
Lương Tân một bên phân tích một bên cật lực suy nghĩ, đem sự tình nói ra. Trịnh Tiểu Đạo nghe xong đầu đầy mồ hôi, căn bản là không rõ chuyển gì xảy ra. Đại Ti Vu chậm rãi gật đầu nói:
- Không sai, cuối cùng cũng không còn ngốc!
Trịnh Tiểu Đạo cố gắng chớp mắt, ngồi bên cạnh Lương Tân cũng gật gà gật gù ra vẻ đã hiểu.
HIện tại, hơn phân nửa sự tình Lương Tân đã thấu hiểu rõ ràng, tay lại chỉ chỉ lên trùng ấn trên ngực. Đại Ti Vu hội ý gật đầu, nhàn nhạt nói:
- Chớ vội, sự tình tuy rằng không có phức tạp. Nhưng muốn giải thích rõ ràng cũng phải tốn không ít lời. Hiện tại bắt đầu nói một chút về cổ trùng.
Đại Ti Vu ho khan vài tiếng, rồi mới tiếp tục nói:
- Sau khi Tây Man bị dẹp yên, cổ thuật cao thâm hầu như đã thất truyền. Cho đến ngày nay, ta cũng chỉ biết được khắp thiên hạ còn có một cao thủ cổ sư.
Trịnh Tiểu Đạo ân một tiếng, trong giọng nói dường như có chút không phục:
- Theo như lời ngài nói vậy hắn là lão dơi kia? Bất quá trưởng bối trong môn ta là Tống Hồng Bào, trời ban cổ thân, mấy trăm năm nay tu vi tinh tiến, nếu như không phải xuất hiện tình huống ngoài ý muốn thì tuyệt đối là một cao thủ.
Đại Ti Vu nghe vậy có chút ngoài ý muốn, lập tức truy vấn lai lịch cổ thuật của Tống Hồng Bào. Trịnh Tiểu Đạo một điểm cũng không khách khí kể lại chuyện của Tống Hồng Bào thật to. Đại Ti Vu có chút hài lòng, đứng lên, thì thầm cười nói:
- Tống Hồng Bào này thật ra là một kỳ tài. Chỉ dựa vào một chút da lông còn sót lại, mạnh mẽ lục lọi tu luyện. Có cơ hội ta cũng muốn gặp hắn một lần!
Sau khi cười xong, lão đầu tử lại quay lại chủ đề ban đầu:
- Cổ thuật, tự nhiên là không thể thiếu cổ trùng. Hiện tại cơ hồ cổ thuật đã thất truyền, nhưng tự nhiên cũng không có ai biết thi cổ dùng sâu. Vào thời điểm ban đầu, nó còn có một tên gọi khác là: "Vọng t*ng trùng"! Loại trùng này trời sinh linh thuỵ, mượn sao trời mà sinh, hoặc túm năm tụm ba, hoặc bảy tám làm bạn. Mỗi đêm chúng đều chiếu theo vị trí các chòm sao mà thổ nạp.
Trịnh Tiểu Đạo nghe vậy giương mắt mà nhìn. Hắn từ nhỏ sinh trưởng ở trong Thiên Sách môn, đối với việc nuôi cổ trùng hắn cũng có thể lý giải một chút. Chính như theo lời Đại Ti Vu nói, nuôi cổ trùng là một việc tối quan trọng. Chính là ở việc hằng đêm phải phóng xuất chúng nó, trùng tử sẽ ngửa mặt lên tinh không để hấp thu tinh khí của sao trời. Cho tới giờ khắc này, hắn mới hiểu được đạo lý trong chuyện này.
Đại Ti Vu biết Trịnh Tiểu Đạo cái gì cũng không hiểu, đều lười nhìn hắn, tiếp tục nói:
- Vọng t*ng trùng mỗi đêm cảm thụ sự vận chuyển của sao trời, lâu ngày trùng tử sẽ xuất hiện ' Tinh Hồn'. Trong thời gian thi triển cổ thuật, trước tiên dùng máu để cổ trùng nhận chủ, sau đó đưa chúng tiến nhập vào trong thân thể. Bọn chúng sẽ dẫn dắt lực lượng của bản thân chủ nhân, dựa theo tinh đồ mà vận chuyển, điều này có ý nghĩa gì?
Đại Ti Vu càng nói càng kích động, thanh âm cũng dần dần hồng sáng lên:
- Điều này có nghĩa, nếu lực lượng của một người bị cổ trùng xâm nhập cơ thể dẫn dắt dựa theo tinh đấu mà chuyển dời, từ đó hình thành một toà trận pháp! Như vậy sẽ khiến cho khí lực của chủ nhân bạo tăng!
Trung Thổ lịch sử lâu đời, từ môn đạo giang hồ kiếm trận, đến binh lính giải ngũ, đến các tu sĩ trận pháp, lưu truyền tới nay vô số kể trận pháp. Dưới uy lực của trận pháp thì chỉ cần ba đến năm người thi triển là có thể bộc phát ra lực lượng do hơn mười người cộng lại.
Mà nguyên lý cơ bản của cổ thuật, chính là dùng cổ trùng đem lực lượng của ký chủ chia làm nhiều phần. Sau đó sẽ dẫn dắt những phần lực lượng này vận chuyển theo tinh đồ, để hình thành trận pháp. Do đó có thể đề cao chiến lực của ký chủ.
Hiện tại ngay cả Lương Tân cũng bị Đại Ti Vu nói cho đến nỗi biến thành thằng ngốc. Hắn đương nhiên biết cổ thuật huyền bí. Cho dù nằm mộng cũng không nghĩ ra, dĩ nhiên những chấm nhỏ trên ngực hắn có quan hệ sâu xa như vậy.
Lúc này Đại Ti Vu nói chậm lại, khẽ mỉm cười:
- Cho nên nói, cổ thuật, nhưng kỳ thực chính là tinh(sao trời). Dùng những con sâu kỳ lạ để thực hiện tinh thuật.
Vọng t*ng trùng cũng không phải mỗi đêm đều tuỳ tiện loạn chuyển, loại sâu này linh tính mười phần, mỗi một đầu đều có một khoả sao trời. Cho nên người luyện cổ, dựa theo tinh đồ phân loại, đem cổ trùng cũng chia ra ngũ cung nhị thập bát tú. Dựa theo phân tích của Đại Ti Vu, Tống Hồng Bào sử dụng "Đoạt Cổ" để hấp thu nguyên lực của Thập Nhất, cổ trùng của hắn hẳn là có tham tính lớn nhất. Mà cổ trùng đứng đầu về phương diện này mà ' Khuê Mộc Lang'
Nói cách khác, thi triển cổ trùng "Đoạt Cổ", trong thời điểm nuôi dưỡng, cổ trùng hằng đêm đều nhìn lên Bạch Hổ thất túc, tinh tú Khuê Mộc Lang đến chuyển động.
- Mà người bình thường dùng cổ, để đề cao lực lượng bản thân thì đều dùng Thất Tinh cổ.
Đại Ti Vu cầm đồng kim chuyên chỉa chỉa vào Trịnh Tiểu Đạo:
- Thất Tinh cổ trùng độc thủ trung cung, không ở nhị thập bát tú, thất chỉ này là sâu, mỗi đêm chúng đều hướng về Bắc Đẩu Thất Tinh.
Nói đến đây, khiến cho hai người Lương Tân cảm thấy hoa mắt chóng mặt. May thay Đại Ti Vu rốt cục cũng nói xong nguyên lý cơ bản, đem đề tài trở lại trên người Lương Tân:
- Thất Tinh cổ trùng ở bên trong người của ngươi, bị lấy đi không chỉ có máu huyết mà còn có Tinh Hồn mà chúng khổ cực tu luyện mới có được! Hắc, cái này lại càng có ý tứ. Ngươi, trong cơ thể hiện tại có ba phần tư là Thổ Chi Lựcđã mất đi nguyên thần còn chưa có bị ngươi luyện hoá. Cho nên Thổ Chi Lực này trở thành vô chủ. Mà cổ trùng tuy rằng hoá thành thây khô, nhưng Tinh Hồn còn đó!
Trong cơ thể ba phần tư Thổ Chi Lực, bị Tinh Hồn cổ trùng chia cắt..........
Hiện tại trong thân thể Lương Tân, lại xuất hiện Thất mai Tinh Hồn mà cổ trùng khổ cực lắm mới tu luyện được. Mỗi một mai Tinh Hồn này hiện tại chính là một phần Thổ Chi Lực trong cơ thể hắn.
Bất quá trùng hồn mất đi thân thể, cũng tương đương với việc chúng trở trành kẻ sống nhờ trong cơ thể Lương Tân, hoặc cũng có thể nói là nô lệ. Cho nên sẽ không có chuyện phản chủ, lại còn có thể giúp hắn trong thời gian ngắn tự vận chuyển dựa theo Bắc Đẩu hợp thành trận pháp, giúp thực lực của hắn bạo tăng, trợ giúp hắn ngăn địch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.